Hai đêm liền bị dằn vặt, Lưu Hạo Thần dù thể lực có tốt đến thế nào cũng không tránh khỏi sức cùng lực kiệt, một ngón tay cũng lười động.
Buổi chiều, Vũ Hàn và Lưu Hạo Thần mới tới công ty. Vừa ngồi chưa ấm chỗ, thư ký xinh đẹp nóng bỏng liền xuất hiện, phong thái vẫn nghiêm chỉnh đoan trang như mọi khi nhưng khóe môi rõ ràng đang cố giấu giếm ý cười:
- Tổng Giám đốc, Phó tổng Diệp lên xu hướng rồi.
Nói rồi cô mở video đang gây lên một trận sóng gió trên utok ra.
Video có tiêu đề "Lời khẳng định mạnh mẽ của LGBT", quay lại hình ảnh một chiếc siêu xe BMW chạy trên đường phố. Sẽ không có gì đáng nói nếu như chiếc xe này không sơn cờ cầu vồng lục sắc, biểu tượng của LGBT, kèm theo một dòng chữ rồng bay phượng múa to tướng trên mui xe:
"Tự hào là gay"
Cùng với đó, rất nhiều video khác quay chiếc xe cầu vồng phản quang muốn chọc mù mắt người qua đường cũng được đăng lên, thu về lượt tương tác khủng khiếp. Các nền tảng khác cũng đồng loạt lên bài, truy tìm chủ nhân của lời tuyên bố hùng hồn sặc mùi tiền này.
- Biển số xe này là xe của Phó tổng.
Dương Vũ Hàn liếc mắt nhìn Lưu Hạo Thần đang ngồi lướt điện thoại, khuôn mặt cậu đỏ bừng vặn vẹo, khóe môi run rẩy. Nhịn cười cũng vất vả lắm đi. Anh quay sang thư ký:
- Xử lý đi.
Thư ký dạ một tiếng rồi đi ra ngoài. Trước đó còn quay sang nhìn Lưu Hạo Thần, âm thầm cho cậu một nút like.
Vũ Hàn nhấc điện thoại lên:
"Diệp Khả, có ở công ty không? Lên gặp tôi một lát."
Một lúc sau, Diệp Khả xuất hiện trong văn phòng, bộ dáng ung dung bình thản, rõ ràng chưa biết chuyện gì.
Nhìn thấy Diệp Khả, Lưu Hạo Thần cúi gằm mặt xuống, thiếu điều chui xuống gầm bàn để gã không nhìn thấy điệu cười ngoác tận mang tai của mình. Dương Vũ Hàn thì bình tĩnh hơn, anh ngả người ra sau, hai tay đan vào nhau:
- Cậu biết đêm qua có một đoàn diễu hành của LGBT không?
- Không - Diệp Khả nhíu mày - Tôi không có thông tin gì về sự kiện này, nếu là sự kiện tự phát thì cũng không đáng phải quan tâm.
- Vậy à? - Vũ Hàn xoa xoa mu bàn tay - Thế nhưng theo nguồn tin đáng tin cậy, tôi được biết cậu chính là người dẫn đoàn trong sự kiện đó đấy.
- Sao có thể! - Diệp Khả cao giọng - Cậu biết tôi ghét đồng tính, làm gì có chuyện tham gia vào mấy hoạt động ấy. Nguồn tin nào vậy?
Dương Vũ Hàn mím môi, đẩy điện thoại ra trước mặt Diệp Khả:
- Cậu tự xem đi.
Diệp Khả cầm lấy điện thoại, khuôn mặt xinh đẹp biến ảo khôn lường, đôi mắt to tròn híp lại rồi trợn lên, đôi mày thanh tú hết nhíu lại nhướn lên như muốn chọc thủng chân tóc, làn da trắng nõn cũng từ đỏ chuyển sang tím.
Dương Vũ Hàn không nhịn được, rốt cuộc phì ra một tiếng, bật cười haha.
Lưu Hạo Thần trực tiếp lăn ra đất, cười rơi nước mắt.
Diệp Khả từ kinh ngạc đến bàng hoàng rồi tức giận lại hoang mang. Cái này quá mức hoang đường. Biển số xe thì đúng là của gã, hôm qua vừa lấy xe chỗ Từ Lôi về liền đi gặp đối tác, nhưng gã khẳng định xe của mình vẫn không có gì thay đổi, sáng nay còn lái đến công ty, thân xe sạch sẽ bóng loáng, làm gì có chuyện phủ sơn với viết chữ khoa trương như thế này mà gã không biết.
- Cái này là biển số giả! - Diệp Khả khẳng định.
- Ừm - Vũ Hàn hắng giọng, không trả lời, nhưng ánh mắt không thèm giấu vẻ trào phúng khiến gã càng thấy tức điên.
- Ngay bây giờ cậu có thể cùng tôi xuống xem xe, tôi khẳng định xe của tôi vẫn bình thường.
- Tôi tin cậu - Vũ Hàn nói - Không hổ là phó tổng Diệp, bình thường công ty phải mất bao nhiêu tiền mới đẩy được video lên xu hướng, mà cậu chẳng cần làm gì cả, chỉ cần lái xe đi lòng vòng đã thu được tương tác khủng như vậy rồi.
Diệp Khả đen mặt, gã vùng vằng định xuống hầm để xe kiểm tra lại lần nữa, nhưng vừa xoay người nhìn thấy Lưu Hạo Thần, một tia chớp xẹt qua trong đầu gã:
- Là cậu làm đúng không?
Lưu Hạo Thần quệt khóe mắt ướt sũng, tươi cười nói:
- Đừng có ngậm máu phun người. Anh cong hay thẳng liên quan gì đến tôi.
Diệp Khả nhếch môi:
- Cậu không nói tưởng tôi không biết sao? Trên xe tôi có lắp đặt camera hành trình, chỉ cần xem lại là rõ ngay.
Nụ cười trên môi Lưu Hạo Thần vẫn tươi tắn hết sức, hất cằm tỏ ý cứ tự nhiên.
Nhưng Diệp Khả suy cho cùng không phải người dễ chọc:
- Ngay cả dữ liệu có bị xóa, tôi vẫn có thể tìm ra được. Chỉ cần một chút tiền, tôi có thể truy xuất camera ở bất cứ đâu trong thành phố này, kể cả ở trong phòng ngủ của cậu. May thay hai ngày nay xe của tôi đều để ở chỗ Từ Lôi, việc điều tra sẽ đơn giản hơn nhiều.
Nói rồi ác liệt liếc Lưu Hạo Thần một cái, lạnh lùng bước ra khỏi phòng.
Nụ cười trên môi Lưu Hạo Thần đã tắt từ lâu.
Xe của Diệp Khả, đúng thật không phải do cậu làm, mà là do Lôi ca làm theo ý cậu. Hắn đã dùng loại sơn tàng hình đang rất được ưa chuộng hiện nay sơn lên xe của y. Loại sơn này bình thường sẽ không thể nhìn thấy, nhưng vào buổi tối, khi động cơ được làm nóng và có ánh đèn pha của xe khác chiếu vào, lớp sơn này sẽ hiện lên cực kỳ nổi bật. Lôi ca còn cẩn thận xóa video hành trình trong xe của Diệp Khả. Tưởng rằng trời không biết quỷ không hay, gã không có bằng chứng gì chỉ có thể tức chết. Ai ngờ tên Diệp khó ưa này lại khó chơi đến thế, nếu gã thực sự có thể điều tra ra, cậu thì không sao vì ít ra còn có Dương Vũ Hàn chống lưng, nhưng Lôi ca thì nguy to rồi.
Dương Vũ Hàn ngồi một bên nhìn đồ ngốc nhà mình lại làm chuyện ấu trĩ, không khỏi buồn cười, hào hứng đợi xem cậu sẽ làm gì đối phó với Diệp Khả. Nhưng mà quả thật chiếc xe cầu vồng "tự hào là gay" thật độc đáo, không phải ai cũng nghĩ ra được đâu. Vũ Hàn càng ngày càng cảm thấy Lưu Hạo Thần thú vị, có lẽ thời gian chơi đùa với cậu sẽ dài hơn một chút.
Anh liếc qua tập hồ sơ chương trình "Thiên nhiên kỳ thú" trên bàn, khóe môi nhẹ cong lên một nụ cười.