Tông Chủ Ác Ma Của Ta

Chương 24: Con rối Lãnh Mộ Tuyết.



Ma Tộc ở Lâm Hà tràn vào như thác đổ ,quân nghĩa sĩ , đạo hiệp ba phái,Ngọc Liên ,Trường Bạch Tiên ,và một toán đệ tử Hoàng Phụng do Giang Thiên Tứ dẫn đầu,vì không chống đỡ nổi vội chia nhau rút về Tô Hà và Yên Hà.

Hàn Tiếu dẫn các đệ tử ngự kiếm trở về Trường Bạch Tiên Môn sau Tinh Quân Tông Chủ hai ngày .Đến nơi thì Trường Bạch Tiên chỉ còn là đống đổ nát,máu thịt vươn vãi ,hai cha con Khiêm Lăng Thành và Lăng Đỏ vẫn còn chiến đấu.

Kiều Lam nhác thấy quần hùng đến đã vội bỏ đi ,chỉ độ một chút linh lực kéo dài thời gian chiến đấu của con rối thêm một nén hương.

Hàn Tiếu nhìn thấy Khiêm Lăng Thành thì hoảng vía.

_Không thể nào....sao sao lại là hắn....

Giang Thiên Tứ cũng sửng sốt.

_Khiêm Tử Lăng.... hắn nhập ma rồi sao?

Hàn Tiếu quan sát thì như sực tỉnh nói.

_Không đúng...hắn vốn dĩ là con cháu Ma Tộc,trên trán hắn chín là huyết ấn của dòng dõi Khiêm Lăng Ma Tộc...hừm ...năm hắn mười tám tuổi đến Đấu Linh Lục Phái giành danh hiệu Tông Sư,ta nhìn thấy dung mạo của hắn thì đã nghi ngờ rồi...năm xưa đứa bé mà ta hạ sát dù mang ma khí trên người nhưng có chút tanh tưởi không giống Quỷ thuộc dòng máu Hoàng Gia Ma Vực,hẳn đã bị con nhãi Tạ Kỳ Nhi tráo đổi,Khiêm Tử Lăng hắn mới chính là con trai của Khiêm Lăng Thành....Khiêm Lăng Bình.

Giang Thiên Tứ nheo mắt hừ nhẹ một tiếng

_Chắc hẳn là tên Tạ Quang Hành đã bao che cho hắn....Bách Kiếm Môn đã nuôi dưỡng Ác Quỷ làm hại Trung Nguyên....đáng phải truy cứu....

_Ầm...ầm....

Thời gian điều khiển hết ,Khiêm Lăng Thành dần dần đơ cứng các khớp xương,hạn chế ma lực phát ra,Khiêm Tử Lăng thừa cơ hội một nhát đánh tan xác Khiêm Lăng Thành,khói bụi tan đi chỉ còn lại một con rối gỗ.

Hàn Tiếu thấy Tử Lăng bị thương khắp người thì nắm bắt thời cơ tung chưởng dồn dập tấn công.

_Khiêm Lăng Bình...lần này ngươi khó sống...yaaa...

_Ầm...

Tử Lăng nhanh né tránh ,quần hùng thấy vậy liền hợp nhau truy sát Tử Lăng.

Tử Lăng phóng ra hàng trăm con Huyết Giáp đu bám vào thân của bọn người cơ hội cắn đốt,khiến cho nhiều tên trúng độc chết thảm.

Giang Thiên Tứ hét lên

_Ác Quỷ ...ngươi dám giết người của Ngũ đại phái...từ nay Trung Nguyên sẽ không còn nơi chứa chấp ngươi nữa...cút về Ma Vực đi...tấn công hắn....

Huyết Giáp lại phóng ra cản trở,Tử Lăng ngự kiếm bay về Bách Kiếm Môn.

Đông Kỳ Vân đưa thi thể của Lãnh Mộ Tuyết về Bách Kiếm Sơn Trang giao cho Phong Truy Mệnh và Tô Nhược Hồng để họ đặt Lãnh Mộ Tuyết nằm vào băng động của Động Tu Linh chờ Khiêm Tử Lăng về xử trí.

Đệ tử của Trúc Thanh Đường đau lòng phát tang quỳ trước cửa Động thương tiếc Sư Tôn mình.

Kiều Linh không tỏ vẻ ngạc nhiên gì mà vội đến cây hoa Tử Điệp viếng mộ tỷ tỷ ,trong khi đó thì Ngọc Nhi khóc muốn ngất đi.

Kiều Lam thông thuộc Bách Kiếm Sơn Trang như lòng bàn tay,nên ả không khó vượt qua đệ tử canh gác phòng thủ các đường vào Bách Kiếm Sơn Trang.

_Tỷ tỷ...

Kiều Linh cất tiếng gọi,tức thì từ một nơi um tùm bụi cây Kiều Lam mặc áo choàng đen trùm mũ trên đầu ,bước ra ngoài.

_Xác của tên Lãnh Mộ Tuyết đã bị đặt vào băng động trong Động Tu Linh rồi,muội không thể yểm chú vào người hắn.

Kiều Lam dùng ánh mắt giận dữ nhìn muội muội của mình,tròng mắt như một màu đen u tối,ả đưa tay vận lực,tức thì Kiều Linh ngã xuống oằng mình đau đớn.

_Vô dụng!

_Á....tỷ tỷ tha mạng...tỷ tỷ....aaa...muội sẽ đi làm ngay...aaa...

_Hừ...ngươi đủ linh lực vượt qua kết giới à?năm năm rồi mà vẫn là linh đang cấp Đồng Kim...

_Á...muội đâu thông minh bằng tỷ....luyện được linh đan cấp Hoàng Kim và Nhục Thể Hình Nhân Chú....aaa...

_Im đi....đi tìm cách xua đuổi bọn đệ tử của Trúc Thanh Đường tránh xa cửa động đi...đích thân ta sẽ vào đó...

_Dạ...dạ....

Kiều Linh nghiêng ngã đứng lên vội chạy đi.

Ả chạy đến Cấm địa đọc chú truyền tin triệu các đệ tử đến Sân Chính Viện,các đệ tử Trúc Thanh Đường vội rời đi chỉ còn Đặng Tâm là cố chấp vẫn quỳ ì ở cửa động khóc thúc thít.

Kiều Linh liền đánh một đạo bùa khiến y bất tỉnh,ả kéo y ném vào một bụi cây ven đường,tránh để Kiều Lam trông thấy lại phạt ả chịu nổi đau kim châm dày vò.

Kiều Lam đi vào Động Tu Linh nhìn thấy Lãnh Mộ Tuyết nằm im trên giường băng ,y phục Đường Chủ màu trắng, được chải tóc gọn gàng búi cao có cài Kim quan ánh bạc,hai tay đặt trên ngực,nhìn giống như đang ngủ say.

Kiều Lam đứng nhìn hồi lâu ,ả đưa tay vuốt ve gương mặt trắng bệch của Mộ Tuyết.

_Là ngươi phụ ta trước...chớ trách ta vô tình....

Ả cúi sát mặt xuống muốn đặt một nụ hôn vào môi của Mộ Tuyết,thì một luồng linh lực từ sau lưng ả bắn tới,ả vội lăn qua né tránh.

_Véo....

_Hừm...

Luồng linh lực lướt qua trên thi thể của Mộ Tuyết bay vào vách động nổ một tiếng,khiến cây cỏ mọc sát vách bị tán thành tuyết mịn.

_Khiêm Tử Lăng!

Khiêm Tử Lăng người đầy thương tích,tay cầm Huyền Kiếm đã xuất hiện đứng trước cửa động băng.

_Dâm nữ....cút....

Kiều Lam nhếch mép

_Hừm....Khiêm Lăng Bình...người nên cút chính là ngươi....dậy!

Sau tiếng hô hiệu lệnh đó tức thì Lãnh Mộ Tuyết mở mắt bật ngồi dậy,khiến cho Tử Lăng kinh ngạc tâm trạng buồn vui đan xen lẫn lộn.

_Mộ Tuyết....

Tử Lăng chưa kịp chạy đến xem xét là Mộ Tuyết sống lại hay bị thi biến, thì Kiều Lam đã thi triển chú thuật.

_Giết!

Mộ Tuyết triệu Hoả Lôi ra tay,liền tấn công Tử Lăng.

_Hoả Lôi sát!

_Ầm....

Huyền Kiếm nhanh đỡ đòn,Mộ Tuyết đôi mắt vô hồn cứ tấn công dồn dập,truy sát Tử Lăng vừa đánh vừa chạy ra khỏi động.

Lúc này Triệu Tử Nhẫn lại cùng Hàn Tiếu dẫn theo đệ tử chạy đến Bách Kiếm Môn tìm Khiêm Tử Lăng.

Phong Truy Mệnh lên tiếng bác bỏ.

_Vô lý ....Tử Lăng sao có thể là người Ma Tộc lại còn giết đệ tử Ngũ đại phái...

Triệu Tử Nhẫn nói

_Hắn không phải tên Khiêm Tử Lăng mà tên là Khiêm Lăng Bình là con trai của Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử Ma Tộc và phản đồ Bách Kiếm Môn Tạ Kỳ Nhi.

Tô Nhược Hồng nói.

_Triệu sư đệ đây là chuyện nội bộ của Bách Kiếm Môn ,để Bách Kiếm Môn ta xử trí ,Phong Sư Huynh hiện đang chấp chưởng mọi việc để điều tra kỹ càng rồi mới quyết định...

Hàn Tiếu phản bác.

_Hừ....hắn đã lộ nguyên hình trước quần hùng ,còn điều tra gì nữa...lão phu chính là nhân chứng đây...năm xưa ta đã bị huynh muội Tạ Quang Hành qua mặt mới không thể diệt tận gốc tên Ác Quỷ này....nên giờ hắn hợp sức Ma Tộc tàn sát giới tu tiên...không nói thừa lời nữa Khiêm Lăng Bình đang ở đâu?

Phong Truy Mệnh nói

_Ở đây là Bách Kiếm Sơn Trang không phải Trường Bạch Tiên Môn ,Hàn Trưởng lão chớ càng quấy....đệ tử tiễn khách.

Hàn Tiếu giận sôi máu vì bị khinh thường.

_Phong Truy Mệnh ngươi....

_Ầm...ầm....

Mộ Tuyết và Tử Lăng đã đánh ra đến Chính Viện môn phái.

Mọi người chạy ra xem ,đều há miệng kinh hãi.

_Sư ...sư...Sư Tôn..Sư Tôn vẫn chưa chết...

_Lãnh sư bá....ông ta chưa chết sao?

_Là thi biến hả?

_Là nhập hồn....

Hàn Tiếu là sửng sốt nhất,lão trợn mắt nhìn linh khí màu đỏ ánh tím đang bao quanh Mộ Tuyết mà há hóc mồm.

_Linh đan cấp Tuyệt Hoàng Kim?hắn ...hắn...còn trẻ như thế...sao có thể....?

Triệu Tử Nhẫn nắm bắt cơ hội ra lệnh cho đệ tử Thiết Đường.

_Giết Khiêm Tử Lăng ....yaaaa...

Hàn Tiếu cũng ra lệnh cho đệ tử Trường Bạch Tiên Môn.

_Giết Khiêm Tử Lăng....

Tàn quân của quần hùng đạo hiệp cũng a dua tham chiến.

Phong Truy Mệnh ra lệnh đệ tử còn lại không được can dự.

Đông Kỳ Vân chỉ biết đứng ngây ở cửa Chính Viện mà quan sát chẳng dám nhúc nhích.

_Bách Kiếm Môn tàn đời rồi....Tạ Tông Chủ...ta phải làm gì đây?

Tử Lăng không thể chống chọi cường địch và Mộ Tuyết nên biến lớn Huyền Kiếm chém xuống ,từ sân Chính Viện chạy dài ra đường núi ,mở một Hố Hoả Diễm.

_Ầm....

Bọn danh môn chính phái bị rơi xuống hố lại chết thêm mấy trăm tên,trên miệng Hố ,Tử Lăng và Mộ Tuyết bay lơ lửng chiến đấu,chẳng ai dám bay vào quấy rầy vì lửa của Hoả Diễm cứ chóc chóc là phun lên cao,linh lực thấp khó mà trụ vững trên kiếm ở đó.

Mộ Tuyết vung Hoả Lôi đánh Tử Lăng rơi xuống ,còn lướt theo để đâm thêm một nhát,bất chợt Hoả Lôi biến mất,làm y chỉ còn tay không chưởng lên ngực của Tử Lăng,lúc này lửa lại bóc lên cao che đi tầm nhìn của người bên ngoài hố.Túi khoá linh đeo bên hông của Tử Lăng bị lửa đốt cháy,một đốm sáng trắng cuốn Tử Lăng biến mất.

Mộ Tuyết bay lên ngự trên ngọn lửa Hoả Diệm.

Phong Truy Mệnh và Cát Danh Kỳ cùng Tô Nhược Hồng liền hợp sức độ linh lực khép lại Hố Hoả Diệm.Triệu Tử Nhẫn thừa cơ hỗn loạn đánh lén một chưởng vào lưng Phong Truy Mệnh khiến y thổ huyết ,Mộ Tuyết nhìn thấy Phong Truy Mệnh rơi vào hố bỗng dưng con ngươi co rút,ánh mắt có hồn,vội bay đến ôm lấy Phong Truy Mệnh bay ra khỏi Hố.

Miệng Hố khép lại ,Phong Truy Mệnh cũng bất tỉnh,Mộ Tuyết hét lên

_Phong sư huynh....

Kiều Lam hoảng sợ ,cơ mặt co giật phun ra búng máu.

_Sao lại như vậy....chú thuật bị phản phệ ?Hắn ...hồi hồn rồi sao?

Ả nhanh chân trốn đi.

Đặng Tâm thở dài.

_Phong sư bá đến giờ vẫn còn nằm bất tỉnh ở Hoa Dược Đường do Tô sư bá chăm sóc...

Mộ Tuyết hỏi

_Tử Lăng cứ vậy mà chết đi sao?lý nào là vậy chứ...không thể nào?

_Sư Tôn sau khi chấp chưởng môn phái tưởng đã yên bình...ai ngờ...một năm trước Ma Tộc lại tấn công Trung Nguyên....lần này không phải Bá Dực Quỷ Vương ra lệnh...mà là một tên Quỷ cấp Tuyệt Đại mới toanh thống lĩnh...Sư Tôn và hắn đánh nhau ở U Minh Nhai hết trận này đến trận kia,Đông Kỳ Vân quản sự cũng bị bắt luôn...kéo dài đến ba tháng trước mới dừng chiến....tên Quỷ Vương Lăng Bình đó mới chịu rút quân...Sư Tôn quay về kiệt sức nằm mê mang cả tháng rồi.

Đang đau lòng gần như phát ngóc bỗng nghe đến cái tên Lăng Bình ,Mộ Tuyết bừng tỉnh,nắm cổ áo Đặng Tâm hỏi dồn dập.

_Cái gì?con nói cái gì?con nói tên Quỷ Vương mới tên là gì?

Thấy Sư Tôn của mình phản ứng thái quá Đặng Tâm cũng phát hoảng.

_Dạ,dạ,dạ...hắn tên Khiêm Lăng Bình...

Tông Chủ ác ma của ta

Chương 25:Tông Chủ kế nhiệm của Bách Kiếm Môn ....là cỗ thi.

Lãnh Mộ Tuyết vừa đưa Phong Truy Mệnh đến Hoa Dược Đường cho Tô Nhược Hồng chữa trị chưa được bao lâu thì Triệu Tử Nhẫn đã sách động thù hằn giữa Khiêm Tử Lăng và Ngũ Đại Phái,chủ ý làm cho Bách Kiếm Môn thêm loạn chia năm.sẻ bảy.

Hàn Tiếu và Giang Thiên Tứ dẫn dắt các đệ tử của Ngũ phái nhân dịp Bách Kiếm Môn không còn Tông Chủ tính sổ nợ cũ,thù mới , bắt Bách Kiếm Môn giải tán môn phái.

Hàn Tiếu đứng giữa sân Chính Viện hùng hồn kể tội Tạ Quang Hành.

_Hừ tất cả là âm mưu của tên Tạ Quang Hành,hắn bao che cho Ác Quỷ,cưu mang mầm móng Ma Tộc Khiêm Lăng để kết hợp Ma Giới tiêu diệt người tu Tiên chúng ta...hôm nay Bách Kiếm Môn phải giải tán ,xoá tên khỏi Lục Đại phái...

Giang Thiên Tứ cũng hét lên

_Bách Kiếm Môn không phải là chính phái mà là nơi nuôi dưỡng Ma Nhân....đáng bị diệt môn...giải phái....

Quần hùng cũng hô hào theo

_Đúng vậy,đúng vậy...

Lúc này Đông Kỳ Vân lên tiếng

_Đúng cái đầu của các ngươi...Bách Kiếm Môn của chúng ta đã có niên sử hơn mấy trăm năm ,các đời Tông Chủ đều hành hiệp cứu người,uy danh Tiên Môn vang khắp Trung Nguyên há để miệng thối của các ngươi bôi nhọ,Tiền Tông Chủ Tạ Quang Hành là một bậc Tông sư chính khí đỉnh đỉnh há để lão già nham hiểm Hàn Tiếu ngươi xúc phạm...

Hàn Tiếu trợn mắt tía tai giáng một chưởng về phía Đông Kỳ Vân.

_Tiểu tử thối cuồng ngôn xem ta dạy dỗ ngươi...yaaa...

_Ầm...

Đông Kỳ Vân đỡ lại nhưng vẫn bị đánh bật ra sau văng vào một trụ đá để đốt đuốc,khiến ngọn đuốc trên đỉnh trụ bị rơi xuống ,lửa văng tứ tung,cột đá cũng gãy đôi.Mấy đệ tử của Bách Kiếm Môn đứng gần cũng bị lửa bén làm phỏng.

Đồng loạt các đệ tử rút kiếm ra thủ thế hướng về quần hùng Ngũ phái.

Triệu Tử Nhẫn lên tiếng

_Đông Kỳ Vân ngươi đừng cố chấp bênh vực cho Khiêm Tử Lăng ....Bách Kiếm Môn đúng là đã bao che cho Ma Tộc...ta không thể tiếp tục nhẫn nhịn nữa...Các vị đạo hữu ta ở Bách Kiếm Môn từng trông thấy Tôn Sư độ linh lực che đi dấu ấn Ma Tộc trên trán của Khiêm Tử Lăng...Người đúng là đã có ý đồ giúp Ma Tộc thao túng Trung Nguyên...

Mọi người xôn xao nhìn nhau xì xầm bàn tán.

_Sao lại như vậy...

_Tạ Tông Chủ đã làm như vậy sao....

_Uổng công ta kính trọng người....

_Bách Kiếm Môn thối nát như thế à ....ta sai lầm khi bái môn nhập phái rồi...

Đông Kỳ Vân ôm bụng đứng lên loạn choạng.

_Triệu Tử Nhẫn ngươi đang nói bậy gì vậy hả?

_Hừm....việc bao che này cũng có ngươi góp phần...Đông Kỳ Vân có phải ngươi vẫn giữ bí mật này từ lâu?

_Ngươi câm đi....tiểu nhân bỉ ổi...

_Ta chỉ nói ra sự thật thôi...Triệu Tử Nhẫn ta cũng rất hối hận vì đã bái Tạ Quang Hành làm Sư Tôn....nay ta bỏ tối theo sáng...các đệ tử Thiết Đường ai theo ta thì đi ra sang bên này...chúng ta tự lập không liên can đến Bách Kiếm Môn nữa...

Các đệ tử của Thiết Đường vội vã đi theo Sư Tôn của mình chỉ còn vài người vẫn đứng chôn chân nhìn ,không chịu rời môn phái.

Cát Danh Kỳ vẫn không lên tiếng, hắn ra hiệu cho đệ tử Ngọc Kiếm Đường thu kiếm đứng tách khỏi đệ tử của các Đường Viện khác.

Hàn Tiếu nói.

_Triêụ Tông Sư đúng là vì nghĩa diệt thân,đáng khâm phục...vậy thì Đông Kỳ Vân ,lão phu hôm nay sẽ tiễn ngươi xuống âm ty hội ngộ cùng tên Ngụy quân tử Tạ Quang Hành...yaaa

Nói vừa dứt lời Hàn Tiếu tung chưởng đánh Đông Kỳ Vân,y đang bị thương khó mà vận công chỉ có thể mở to mắt nhìn luồn linh khí cuồng nộ bay đến.

_Ầm....

Một luồn linh lực màu trắng bay đến đánh tan chưởng lực của Hàn Tiếu khiến cho mọi người thản thốt.

_Lãnh Mộ Tuyết.

Lãnh Mộ Tuyết xuất hiện khiến cho các đệ tử Bách Kiếm Môn như được dẫn dắt,một chỗ tin cậy đáng để đi theo.

_Sư Tôn...

_Lãnh Đường chủ...

_Lãnh sư huynh....ặc ặc....huynh ra trễ chút thì ta đi chầu trời rồi...

Giang Thiên Tứ nhếch mép nói.

_Lãnh Mộ Tuyết ngươi cũng muốn a dua theo tên Sư Tôn thối của ngươi bao che cho Ma Tộc à?

Lãnh Mộ Tuyết nhướn đôi mài ,mặt lạnh hơn băng tung nhanh một chưởng đánh Giang Thiên Tứ bay văng khỏi sân Chính Viện.

_Hừ...yaaa...

_Ầm...

_Á...

Các đệ tử của Hoàng Phụng hoảng hốt hét lên

_Thiếu chủ....hừ Lãnh Mộ Tuyết ngươi dám đả thương Thiếu Chủ của Hoàng Phụng Môn...

Lãnh Mộ Tuyết với ánh mắt sâu thẳm,u tối,không một chút linh khí,giọng trầm ồn nói.

_Dám sỉ nhục Sư Tôn của ta ...ta mặc kệ hắn có là Ngọc Hoàng Đại Đế ...ta cũng sẽ giết không tha....Bách Kiếm Môn ta là một đại phái tồn tại hơn mấy trăm năm,luôn đánh đuổi Ma Tộc cùng giữ Trung Nguyên ,không phải dựa vào lời các ngươi hô hào giải phái là giải phái....kẻ nào dám động đến tấm biển đề danh Bách Kiếm Sơn Trang...Lãnh Mộ Tuyết ta sẽ đưa tất cả kẻ đó về âm ty ngay....Hoả Lôi....

Hoả Lôi lần này lại trở về bên Lãnh Mộ Tuyết,nó lơ lửng ở giữa sân chính viện phát ra ánh sáng đỏ và những tia điện tím,uy mãnh đến độ khiến cho quần hùng chói mắt,bị áp đảo.

Một vị chưởng môn vô danh liền nói.

_Lãnh,Lãnh Tông Sư xin bớt giận...chúng tôi cũng chỉ nghe lời đồn đại mà nói theo chứ lòng cũng không dám đụng đến Bách Kiếm Môn...

Một tên khác nói tiếp

_Dạ...dạ...bây giờ Ma Tộc hoành hành...những lời vô căn cứ truyền khắp nơi cũng khiến quần hùng hoang mang....nếu như có Lãnh Tông Sư đứng ra đính chính vậy thì bỏ qua đi,bỏ qua đi...

Hàn Tiếu cũng không dám đối đầu Lãnh Mộ Tuyết nên cũng ngậm miệng .

Triệu Tử Nhẫn liền nói

_Lãnh Mộ Tuyết ngươi đâu phải Tông Chủ của Bách Kiếm Môn ,lấy quyền gì mà đứng ra đính chính cho Tạ Quang Hành?

Lãnh Mộ Tuyết liếc mắt sang nhìn Triệu Tử Nhẫn,ánh mắt sắc bén đến độ khiến Triệu Tử Nhẫn thoáng chút giật mình.

_Tên khi Sư diệt tổ ngươi thì có tư cách gì đứng trên đất của Bách Kiếm Môn?Năm xưa ở rừng Chiêu Hồn,kẻ tập kích ta từ sau lưng chính là ngươi,ngươi cùng với Tạ Kiều Lam hợp sức hãm hại ta trong trận quỷ thi độc chướng...Hôm nay ta sẽ thanh lý môn hộ ,thay Sư Tôn giết tên phản đồ ngươi...Triệu Tử Nhẫn chết đi...yaaa...

_Sao ngươi lại biết chứ.....aaa...

_Ầm....

Hoả Lôi đấu Đoản Kiếm chỉ một đường nộ khí đã đánh gãy thần võ của Triệu Tử Nhẫn,linh lực chênh lệch nên chẳng bao lâu Triệu Tử Nhẫn đã bị đánh cho tàn phế nằm thoi thóp trên sân.

_Hước...không thể nào....ặc...ặc...ngươi....sao ngươi biết....

Nhìn thấy uy lực của Hoả Lôi quần hùng đều khiếp đảm,không ai dám lên tiếng .

Lãnh Mộ Tuyết dùng tay không vận linh lực nhấc bổng Triệu Tử Nhẫn lên không trung ,nói.

_Các đệ tử của Bách Kiếm Môn nhìn cho kỹ vào,đây chính là kết quả của kẻ phản bội Sư Môn....yaaaa...

_Bùm.

Triệu Tử Nhẫn cứ thế nổ tung thành tro bụi.

Các đệ tử hoảng hồn quỳ xuống hô vang.

Đời đời nguyện trung thành với Bách Kiếm Môn,đời đời nguyện trung thành với Bách Kiếm Môn.

Cát Danh Kỳ trợn mắt há hốc mồm

_Hắn ,hắn trở lại thật rồi....

Còn Đông Kỳ Vân thì chết điếng

_Sao sao chơi lớn vậy?đây có phải Lãnh Mộ Tuyết sư huynh không vậy?

Sau đó tất cả quần hùng cáo biệt rời đi,không dám tiếp tục làm khó dễ Bách Kiếm Môn nữa ,Hàn Tiếu cũng chạy đến phân đường khác của Trường Bạch Tiên Môn,lấy lại tinh thần để chiến đấu với Ma Tộc.

_Khiêm Tử Lăng,Lãnh Mộ Tuyết...cứ chờ đi rồi có một ngày lão phu sẽ cho hai ngươi chết không toàn thây...hừ...

Để Bách Kiếm Môn được duy trì, tất cả các Đường Chủ và Trưởng Lão đã tôn Lãnh Mộ Tuyết lên làm Tông Chủ.

....

Lãnh Mộ Tuyết sau khi tiếp quản vị trí Tông Chủ đã nhanh chóng chỉnh đốn đệ tử,và bắt đầu cuộc chiến chống Ma Tộc.

Đạo quân của Bách Kiếm Môn đánh đến đâu thắng đến đó,chẳng những cứu giúp dân lành mà còn giải vây cho nhiều môn phái vô danh lớn nhỏ,khiến quần hùng kính nể tôn Lãnh Mộ Tuyết lên làm Minh Quân lãnh đạo quần hùng đánh lui Ma Tộc về Quỷ Vực.

...

Đông Kỳ Vân bước đến gõ cửa phòng của Lãnh Mộ Tuyết.

_Lãnh sư huynh là ta đây...

_Vào đi...

Lãnh Mộ Tuyết ngồi trên giường đang luyện công,thấy Đông Kỳ Vân vào,y đứng lên đi đến bàn trà.

_Đã luyện thành rồi sao?

_Ừm...huynh cởi áo ra đi ta giúp huynh thoa vết thương...

Lãnh Mộ Tuyết liền cởi áo xuống ,để lộ cơ thể trắng ngần ,chằng chịt những vết thương do đao kiếm để lại,nhưng miệng của các vết thương lại chỉ là những làn khí đen ,không hề có máu.Đông Kỳ Vân thoa thuốc lên vết thương ,nó liền khép miệng và lành lặn trơn mịn như chưa từng bị thương.

_Làm phiền ngươi bấy lâu...nhưng ta sắp không chống chịu nổi rồi....Hoả Lôi càng lúc càng không nghe lời....nó là linh kiếm...hẳn cũng cảm nhận ra chủ nhân của nó không còn linh khí nữa rồi...

Đông Kỳ Vân thoáng chau mài,y nghĩ lại lần trước ,khi mà Lãnh Mộ Tuyết đánh nhau với quỷ cấp Đại của Ma Tộc,không tinh ý đã bị thương,thế nhưng miệng vết thương trên người của Lãnh Mộ Tuyết không đổ máu mà lại toát ra khí màu đen,lúc đầu y hơi hoảng sợ,nhưng nếu y để lộ ra bí mật này,Bách Kiếm Môn chắc chắn sẽ bị tiêu diệt mà chẳng còn ai đứng ra bảo vệ nữa,nên y im lặng.

Lãnh Mộ Tuyết cũng không làm khó Đông Kỳ Vân,chỉ bảo hắn giữ bí mật cho đến khi Phong Truy Mệnh tỉnh lại tiếp quản vị trí Tông Chủ,y sẽ rời khỏi Bách Kiếm Môn.

Đông Kỳ Vân nói.

_Huynh đừng quá lo,dù sao nó cũng là do huynh luyện ra,sao lại không nhận chủ chứ?

_Ta chỉ là một cỗ thi thể ,dùng chú thuật để níu giữ linh hồn,rồi sẽ có một ngày linh hồn ta quá sức chịu đựng ,tự động thoát ra ngoài ....cỗ thi này ...rỗng tếch....Ngươi đã tìm ra Tạ Kiều Lam chưa?

_Vẫn chưa...ừm...mà có thật là muội ấy còn sống và đã luyện được Nhục Thể Hình Nhân Chú à?

_Hừ...ta nói dối ngươi thì có ích lợi gì?

_Ừm....ta đã hỏi Kiều Linh ...nhưng muội ấy vẫn giữ im lặng,thà chịu bị nhốt trong lao ngục chứ không hề hé lộ nơi Kiều Lam ẩn trú...còn luôn miệng chửi huynh là đồ bịa chuyện nữa...

_Hừ...hai tỷ muội nhà ả đều xấu xa như nhau....muốn ta chứng minh Kiều Lam còn sống cũng không khó gì...cứ đào mộ của ả lên thì rõ....bên trong ắt chẳng có cái xác nào....

Lãnh Mộ Tuyết như chợt tỉnh,nhướng đầu mài.

_Hừ...bấy lâu ta quên mất một nơi....Mộ.

Đông Kỳ Vân run run môi

_Không ,không phải chứ...huynh muốn ta đi đào mộ thật hả?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv