Băng Thiệu Huy nhanh chóng đã hút cạn oxi nơi khoang miệng của Châu Mãn Kì, tình cảnh bây giờ cả hai hợp chặt nhau như một thể thống nhất, Băng Thiệu Huy khi không còn chút hơi thở mới luyến tiếc thả Châu Mãn Kì cúi gập đầu thở sâu đón lấy không khí
Mồ hôi cô chảy đầy trên cổ, tóc tai nhìn hình thể lại trông vô cùng quyến rũ, cô ít khi mặc đồ hở hang bởi mồ hôi chảy nhiều nên phần áo ướt nhẹp, tôn lên vóc dáng đáng ra phải khoe, Băng Thiệu Huy giấu giếm nuốt ngược nước bọt xuống cổ, từ phía sau quan sát anh nghiễm nhiên có thể thấy được bộ dạng tuyệt mĩ đang thở hồng hộc trên nệm
Gió từ cửa sổ thổi qua vù vù, Châu Mãn Kì chưa kịp phòng hờ điều gì đối với anh chỉ để tâm đến việc hít thở, Băng Thiệu Huy ôm lấy áp sát mặt Châu Mãn Kì vào lồng ngực của mình, vì áp sát nên cô dư sức nghe được tiếng rung đập liên hồi nơi con tim anh
"Chị nên tự hào vì chị là người đầu tiên được tôi âu yếm"
"Âu yếm cái khỉ khô gì ? Băng Thiệu Huy tôi nói cậu còn nhỏ đừng có động chạm tôi mà cậu còn ..."
"Chị nói thêm câu nữa thì tôi cưỡng hôn chị tiếp"
Châu Mãn Kì bất mãn bị Băng Thiệu Huy ôm chặt, cô nín thin thít sợ anh sẽ quậy phá đôi môi căng mọng của mình thêm lần nữa, anh thuộc kiểu người nói là làm mặc cho Châu Mãn Kì có giận dỗi nếu là việc hệ trọng thì sẽ mặc kệ sự giận dỗi của cô
Hết thảy chân tay Băng Thiệu Huy gác lên người Châu Mãn Kì nặng nhọc, cô khổ tâm mặc cho anh gác nhắm mắt chập chờn ngủ, giữa cơn mơ màng anh chạm đôi môi mỏng lên gò má cô nhẹ nhàng thủ thỉ :"Chị ngáo ngơ , ngủ ngon !"
Bắt đầu từ sáng sớm tư gia nhà Băng Thiệu Huy trang trí khang trang lộng lẫy, phong cách theo kiểu hoàng gia trời Âu. Lén lút nhìn qua khe cửa sổ có chút tăm tối Châu Mãn Kì khẽ mím môi cảm thán, sự xa hoa của Băng thị đã vượt lên tầm cao mới
Một dàn xe bán tải Ford ồ ạt đậu từ đầu đường đến trước cổng tư gia nhà họ Băng, hàng chục người mặc đồ lịch lãm cứ xuyên suốt ra vào nguyên buổi sáng, nhân viên luôn tất bật với lịch trình còn khách khứa thì luôn giữ trên môi một nụ cười
Quan sát qua cửa sổ khiến Châu Mãn Kì quên mất anh là một cậu ấm thứ thiệt chứ không phải một người bình thường, hằng ngày bị cách nói chuyện đánh lạc hướng cho đến hôm nay được chiêm ngưỡng sức hút của anh lớn đến mức nào
"Châu Mãn Kì, chị sẽ dự sinh nhật tôi chứ ?"
Sau lưng có tông giọng trầm đặc kèm theo sự dịu dàng dành cho Châu Mãn Kì, cô xoay về phía anh đầy tự ti, một thiếu gia ngang nhiên cặp đôi với một cô gái bình thường còn lớn hơn mình hẳn một tuổi, vẫn là Châu Mãn Mì sợ tự ti mặc dù chính miệng đã nói hãy công khai
Sợ rất nhiều thứ không chỉ một, Châu Mãn Kì im lặng, vẻ mặt sâu xa nhìn về khe cửa sổ
"Châu Mãn Kì ..."
"Hả ?"
"Chị sẽ đi cùng tôi chứ ? Chúng ta công khai"
"Ờ, ừm ..."
Mới đó đã chợp tối, Châu Mãn Kì từ chối hàng loạt bộ áo cánh hàng hiệu được Băng Thiệu Huy sắp xếp chọn riêng, cô ăn vận cho mình một áo sơ mi xẻ ngang vai kết hợp cùng chân váy đen xoè trông giống như con nhà gia giáo hơn là một cô chiêu nhà giàu kiêu kì
Chẳng phải đợi anh lâu, mặc đồ xong thoạt chỉnh sửa một số chi tiết xấu mở cửa đặt chân ra ngoài đã có anh đứng đợi trước cửa cộng thêm khuôn mặt thất vọng của Châu Ánh Vĩ đứng ngang hàng, cậu gồng giọng than thở :"Chị , sao chị có thể quen thằng nhóc này chứ ?"
"Băng Thiệu Huy, cậu ..."
"Tôi phải nói trước kẻo có tình địch ngáng chân" Băng Thiệu Huy nói xong tự đắc, giật Châu Mãn Kì về phía mình. Được công khai chỉnh chu Châu Mãn Kì tuy hậm hực có nhưng đã xua tan bớt mối lo ngại phần nào đang luân phiên hành hạ tâm lí cô
Băng Thiệu Huy dẫn Châu Mãn Kì đến trước cánh cổng, con mắt liên tục hướng về phần hở gây hút mắt tại xương quai xanh đầy khiêu gợi, nghĩ thầm trong bụng :"Chết tiệt, hở hang quá mức rồi. Tạm tha cho em, sau này nếu còn hở đến như vậy nữa tôi cho em ở nhà luôn"
"Cậu sao vậy ?"
"Không có gì, còn nữa Châu Mãn Kì chúng ta công khai thì đổi xưng hô luôn đi, tôi xưng anh chị xưng em"
Châu Mãn Kì hiện tại ngượng chín mặt, nếu bắt cô xưng "em" lại kì cục quá, cô chưa bao giờ xưng "em" với người nhỏ tuổi hơn mình cả, liêm sỉ luôn luôn tận dụng trong những tình huống bất đắc dĩ như thế này
Theo Băng Thiệu Huy yêu anh không có gì phải xấu hổ cả, yêu anh nhất định anh sẽ không để thiệt thòi, anh luôn đủ khả năng để lo lắng cho cô mặc cho tuổi đời còn trẻ sốc nổi đủ đường
"Băng Thiệu Huy !"
Bất ngờ Tô Nhược Lam xuất hiện, cô ta tiến đến khoác tay phải Băng Thiệu Huy trước sự có mặt của Châu Mãn Kì, Châu Mãn Kì bặm chặt môi lùi về phía sau vài bước vẻ như không muốn hành động thân mật với anh