Bốn người bị giam trong vòng tròn, đứng đầu chính là một trong những khách mời, blogger khoa học Trần Lâm, ngoài ra còn ba người mặc đồng phục chắc là nhân viên công tác của ekip chương trình.
Trần Lâm cảnh giác nhìn Tạ Khâm Từ rõ ràng là chủ nhân của đống trái tim màu đen này, không dám tùy tiện mở miệng.
Cố Miên hồi phục tinh thần sau khiếp sợ, chỉ vào đống trái tim màu đen đang xum xoe trước mặt Tạ Khâm Từ, không thể tin tưởng: "Anh Tạ, nó đang dâng lễ vật phải không?"
Thứ lỗi cho hắn ngoại trừ từ "Dâng lễ vật", hắn thật sự không tìm được từ nào thích hợp hơn để miêu tả cảnh tượng trước mắt này.
Tạ Khâm Từ không nói nên lời, hiển nhiên cậu cũng không nghĩ sẽ gặp tình huống như vậy.
Sau nhiều lần chấn động Chúc Thần Tinh đã hoàn toàn chết lặng, hắn là người chạy trốn lệ quỷ lâu nhất, hiểu rõ sự đáng sợ của lệ quỷ hơn bất cứ ai, vài giờ trước hắn sẽ không nghĩ đến mình có thể nhìn thấy một lệ quỷ chân chó như vậy.
Tâm tình phức tạp nhất chính là Kiều Nhạc Nhạc, Tạ Khâm Từ càng bộc lộ năng lực bao nhiêu thì hắn càng cảm thấy khó chịu bấy nhiêu. Người mà mình luôn cho rằng có thể dễ dàng giẫm đạp dưới chân trong nháy mắt trở thành người mà mình không thể trêu chọc, ngoại trừ thù hận còn có nỗi sợ không thể xem nhẹ.
Lệ quỷ như hổ rình mồi, Kiều Nhạc Nhạc tin tưởng chỉ cần mình làm điều gì đó, Tạ Khâm Từ sẽ không nể nang gì dung túng lệ quỷ nhai sống hắn.
Mỗi bước đi cùng Tạ Khâm Từ đều giống như múa trên lưỡi dao.
Đống màu đen không dám đến gần Tạ Khâm Từ nên phải ra hiệu liên tục, hai xúc tua vẫy vẫy, thúc giục Tạ Khâm Từ nhanh chóng thưởng thức ''đồ ăn ''.
Nó không có nhiều ý thức dựa vào bản thân nuốt chửng mấy con quỷ với máu thịt để lớn mạnh, nên cho rằng Tạ Khâm Từ cũng như thế. Trên người nhân loại này mơ hồ bộc lộ ra hơi thở quá mạnh mẽ làm ma quỷ không nhịn được khuất phục.
Thấy Tạ Khâm Từ không có cử động, sương đen kích động xua đuổi đám người bị vây quanh đi về phía Tạ Khâm Từ như đuổi đàn gà con.
Đám người bị đuổi tới cách Tạ Khâm Từ không xa thì dừng lại, Trần Lâm vừa tìm cơ hội chạy trốn vừa sợ hãi mở miệng: "Các anh là ai?"
Cô đương nhiên không phải không biết đây là những khách mời cùng mình tham gia chương trình này, nhưng trong tình cảnh này không ai xem Tạ Khâm Từ người mà quái vật nhận làm chủ nhân như người bình thường được.
Chỉ có quái vật mới điều khiển được quái vật.
Không có Tạ Khâm Từ lên tiếng, những người khác không sai khiến được lệ quỷ chỉ có thể đem ánh mắt dò hỏi nhìn về phía cậu.
Tạ Khâm Từ đỡ trán: "Thả bọn họ ra."
Sương đen không tình nguyện tản ra,rồi tụ thành trái tim màu đen khổng lồ, bay đến bên cạnh Tạ Khâm Từ.
Mặc dù bóng đen rất thèm máu thịt tươi, nhưng ở trước mặt Tạ Khâm Từ không dám liều lĩnh.
"Đều là hiểu lầm," Sau khi sương đen tản ra, lá gan của Cố Miên lớn hơn, vừa đi về phía đám người Trần Lâm vừa giải thích, "Đây là thú cưng mới nhận của anh Tạ, có anh Tạ ở đây nó sẽ không hại người, chỉ hơi to một chút thôi."
Trần Lâm ngẩng đầu nhìn trái tim màu đen đang bay giữa không trung, im lặng.
—— thần mẹ nó thú cưng mới nhận, có ai dám đem lệ quỷ làm thú cưng.
—— tôi phục rồi, người khác trong lần phát sóng trực tiếp này là chạy trốn tòa nhà ma còn Tạ Khâm Từ thì là nhận đàn em ( bao gồm người và không phải người), ngắm cảnh đêm thuận tiện nhận đàn em ( đặc biệt thành viên không phải con người) giải quyết các loại ma quỷ khác nhau.
—— Đám người Trần Lâm vất vả chạy trốn khỏi miệng quỷ, một lòng còn không có buông, lại gặp một lệ quỷ thậm chí còn đáng sợ hơn nhắm đến, đây loại là vận khí gì vậy.
—— lầu trên bạn quên rồi à, lệ quỷ đáng sợ này đã nhận chủ rồi.
—— chương trình tạp kỹ này nâng người quá rõ ràng, rốt cuộc Tạ Khâm Từ có địa vị gì, đường đường là ảnh đế cũng làm nền cho anh ta.
—— ừm...... Lúc này, còn có người nghĩ đây là hiệu ứng của phát sóng trực tiếp sao? Không nói CTT, CM là loại người có thể cam tâm tình nguyện làm nền cho người khác?
—— CM xác thật sẽ không, lần trước có người muốn cọ nhiệt anh ta, còn chưa đăng lên đã bị đoàn đội CM giải quyết, TKT muốn mời anh ta làm nền,thì tư bản sau lưng cường đến mức nào? Nói vậy chứ nếu TKT được tư bản nâng đỡ, đâu đến nỗi từ sau khi ra mắt không có tác phẩm nào?
——SOS! Người kia có chuyện gì thế?! Đột nhiên phát bệnh sao?
Chỉ thấy người đàn ông bên trái Trần Lâm đột nhiên gồng mình, năm ngón tay mọc dài ra, đánh về phía cô gái gần nhất ——
"A ——"
Bởi vì đang nói chuyện, Trần Lâm đi phía trước vài bước, muốn quay lại cứu người đã không còn kịp rồi, chỉ có thể hô to: "Tiểu Cầm, mau tránh ra!"
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tạ Khâm Từ đột nhiên ra tay, người đàn ông vồ hụt cô gái.
Hắn bị Tạ Khâm Từ khống chế, gân xanh nổi trên mặt, vẻ mặt dữ tợn, gào lên vồ về phía trước.
"Anh ta bị sao thế?" cô gái được cứu run rẩy mở miệng.
"Bị ma nhập." Tạ Khâm Từ lời ít ý nhiều.
"Ma, ma nhập?" Người đàn ông khác xoa mạnh cánh tay của mình, theo bản năng lùi ra sau một bước.
"Sao có thể?" Trần Lâm chịu đựng sợ hãi bước phía trước một bước, "Anh ta vẫn luôn đi theo chúng tôi, nếu anh ta bị ma nhập, chúng tôi cũng có thể......"
"Các người không có bị," người đàn ông bị ma nhập giãy giụa kịch liệt, Tạ Khâm Từ đánh hắn bất tỉnh, kêu đống trái tim màu đen tới "Ăn những thứ không thuộc về cơ thể anh ta."
Bóng đen lao xuống đem người đàn ông bao vây trong đó.
Người bên ngoài không thể nhìn thấy trong sương đen xảy ra chuyện gì, chỉ có thể nghe tiếng kêu thê thảm, âm thanh cực kỳ thê lương khiến tim người đập thình thịch, khó có thể duy trì ý thức.
Nửa phút sau,bóng đen tản ra, người đàn ông tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
Không ai dám tiến lên.
"Anh ta có sao không?" Lúc lâu sau Trần Lâm mới lên tiếng đánh vỡ yên lặng.
Tiểu Cầm dũng cảm bước lên, vươn ra ngón tay kiểm tra hơi thở của người đàn ông: "Còn thở."
Nói xong, không còn sức ngã ngồi trên mặt đất.
"Tôi cho rằng...... Chúng ta vĩnh viễn ra không được......"
Trần Lâm vỗ vỗ bả vai cô, yên lặng an ủi.
"Sẽ không, có anh Tạ ở đây chúng ta khẳng định có thể đi ra ngoài." Cố Miên đã ngưỡng mộ Tạ Khâm Từ tới đỉnh điểm.
"Đây là chương trình vớ vẩn gì, tôi muốn rời khỏi không quay nữa!" Dưới sự áp lực cùng sợ hãi, Đinh Mạn Ni cuối cùng không chịu nổi, "Đạo diễn đâu? ekip chương trình đâu? Có nghe hay không, tôi không quay!"
Nàng quay đầu,muốn tìm chỗ ekip chương trình trốn, lúc ánh mắt rơi trên người Tạ Khâm Từ, co rúm lại một chút, rất nhanh cô thu hồi ánh mắt nhìn về phía Tiểu Cầm, bắt lấy bả vai Tiểu Cầm:
"Cô là nhân viên của ekip chương trình mà, cô mau liên hệ với ekip chương trình, tôi không quay, tôi sẽ đền tiền vi phạm hợp đồng, nhanh đi ——"
Tiểu Cầm run rẩy đến không nói nên lời.
"Cô bình tĩnh một chút!" Trần Lâm giải cứu Tiểu Cầm ra, "Chúng tôi hiện tại không liên hệ được với ekip chương trình!"
Tay bị đẩy ra, Đinh Mạn Ni từ từ quay đầu lại: "Cái gì không liên hệ được?"
Cô nhìn xung quanh từ trên mặt mọi người đều có câu trả lời giống vậy.
"Vì sao liên hệ không được? còn báo cảnh sát thì sao?" Cô ôm đầu từ từ ngồi xổm xuống, "Tôi chỉ dùng phát sóng trực tiếp để ổn định độ nổi tiếng của mình, không nghĩ vì chương trình này bỏ mạng......"
Sự bùng nổ của Đinh Mạn Ni giống như ngòi nổ, đốt cháy những cảm xúc bị kìm nén, Tiểu Cầm sợ hãi che miệng yên lặng khóc,trái tim của đám người Trần Lâm lại thêm một lần nữa trầm xuống.
Trong im lặng, Tạ Khâm Từ mở lời: "Làm sao các người phát hiện có vấn đề?"
Trần Lâm tương đối bình tĩnh, sắp xếp lại suy nghĩ của mình, nói: "Tôi vốn dĩ đang tìm manh mối ở trong sân, bất ngờ bị vài thứ tập kích, ban đầu tôi cho rằng vài thứ kia là ekip chương trình sắp xếp, nhưng chúng nó có thể làm hại người, tôi có mang lá bùa bình an chắn giúp tôi một cái, sau đó bắt đầu chạy trốn ra ngoài, ở trên đường gặp Tiểu Cầm và những người khác mới biết được ekip chương trình có thể đã xảy ra chuyện."
"Đúng vậy," cô gái tên Tiểu Cầm buộc mình phải bình tĩnh lại, "Lúc phát sóng trực tiếp, thiết bị liên lạc trên tay các thầy cô*đã bị tịch thu hết nhưng em là nhân viên công tác, có thể dùng thiết bị để liên hệ với tổ tiết mục, trước khi gặp chị Lâm em cùng những người Tiểu Trương muốn liên hệ với ekip chương trình nhưng vẫn luôn không có trả lời, sau đó gặp mấy thứ đó......"
* Trong showbiz bên Trung thường xưng hô các nghệ sĩ là ''老师 '' lão sư.
Nói đến câu sau,trong giọng nói của Tiểu Cầm có chút run rẩy, bọn họ cửu tử nhất sinh chạy trốn tới nơi này, trên người mỗi người đều có vết thương,nỗi sợ hãi về sự tồn tại không xác định trong hơi thở đã đạt đến đỉnh điểm.
"Từ trước đến giờ em chưa nghĩ mình sẽ gặp những chuyện này," Tiểu Cầm nghẹn ngào, nói năng lộn xộn, "Em đã hứa với mẹ, chờ lần công tác này kết thúc em sẽ đưa mẹ đi du lịch nhưng có thể em phải thất hứa......"
Dù sao cũng là cô gái mới hai mươi mấy tuổi, sau sự thay đổi đột ngột có thể kiên trì đến bây giờ cũng không dễ dàng gì.
"Các người đã thử rời đi chưa?" Tạ Khâm Từ hỏi.
"Có, nhưng dù chúng tôi đi thế nào cuối cùng cũng trở về nơi cũ."
Tạ Khâm Từ đối kết quả này cũng không có gì ngạc nhiên, cậu cảm nhận được âm khí đều không phải là tích tụ lung tung xung quanh mà xuất hiện theo quy luật nhất định, cậu suy đoán trong tòa nhà này nhất định có người đã bày trận pháp nào đó.
Còn về mục đích......
Đi xem sẽ biết.
Tạ Khâm Từ không giỏi về trận pháp nhưng cậu có thể cảm nhận được nơi âm khí di chuyển và nơi âm khí tập trung, cho dù không phải mắt trận, cũng là nơi then chốt trong trận pháp.
"Mấy người muốn ở lại đây hay là đi cùng chúng tôi?" Tạ Khâm Từ cũng không ngại mang theo thêm vài người.
"Mấy anh muốn đi đâu?" Trần Lâm hỏi.
"Tìm nơi nào có thể thoát ra ngoài."
"Chúng tôi cùng đi với cậu." Trần Lâm suy nghĩ một lúc và đưa ra quyết định, họ không còn cách nào khác chỉ có thể tin tưởng Tạ Khâm Từ.
Lúc này, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.
—— ekip chương trình không liên hệ được, tại sao lại như vậy?
—— mau báo cảnh sát a, đã xảy ra chuyện!!!
—— đã báo rồi, bên này cũng liên lạc được với những người đại diện, hiện tại xác định ekip chương trình thật sự không liên lạc được.
—— vì sao phát sóng trực tiếp vẫn còn tiếp tục? Những bóng đen mà chúng ta nhìn thấy có thực sự là...?
Cùng lúc đó, sân bay Vân Thành.
Một số vị đạo sĩ mặc đạo bào nhanh chóng bước tới, người phụ trách Vân Thành Long Tổ - Triệu Phong đã chờ đợi rất lâu nghênh đón bọn họ.
"Thanh Mộc đại sư, sao ngài lại đích thân tới đây?"
Long Tổ là một bộ phận đặc biệt do Hoa Quốc thành lập để giải quyết các sự kiện kỳ lạ khác nhau. Thanh Mộc đại sư là cố vấn đặc biệt của Long Tổ và là cũng một trong những nhân vật hàng đầu trong giới huyền học của Hoa Quốc, sau khi nghe tin về Vân Thành, từ Yến Kinh ngồi máy bay riêng bay tới.
Thanh Mộc đại sư vẻ mặt ngưng trọng: "Xem quẻ tượng, sợ là có Quỷ Vương ra đời."
"Quỷ Vương?!"
"Quỷ Vương bị ép buộc sống lại, trong phạm vi hơn một trăm km đều bị ảnh hưởng, bần đạo đã thông báo sẽ có người tới tiếp viện."
"Cảm ơn đại sư ra tay," Triệu Phong thần sắc ngưng trọng, "Có thể xác nhận địa điểm cụ thể không?"
Thanh Mộc đại sư đưa ra một vị trí.
"Được," Triệu Phong đem vị trí báo cho tổ chức, "Chúng ta sẽ phái người kịp thời sơ tán người dân giảm thiểu tổn thất, bên Quỷ Vương thì làm phiền đại sư."
"Bần đạo sẽ cố gắng hết sức mình."
"Đội trưởng," một người trẻ tuổi cầm ipad đi tới, "Đã tìm được địa điểm mà Thanh Mộc đại sư đưa, là một tòa nhà cũ mấy chục năm không có người ở......"
Không có người ở.
Triệu Phong đang muốn thở phào nhẹ nhõm thì nghe người trẻ tuổi nói tiếp: "Nhưng chẳng may tòa nhà này đã bị một ekip chương trình thuê.Hiện tại ekip chương trình đã xảy ra chuyện và mọi chuyện xảy ra trong nhà đều được phát sóng trực tiếp."
"Cái gì?!" Triệu Phong vội vàng lấy ipad từ trong tay người trẻ tuổi, giao diện của ipad đang dừng lại ở phát sóng trực tiếp, Triệu Phong nhìn một lúc, sắc mặt ngày càng khó coi, "Phân phó xuống nghĩ cách tắt phát sóng trực tiếp này, dẫn hướng dư luận. Sau đó lập tức kêu người của đội một đội hai qua đây."
"Vâng!"
Xe của đội cử đã tới, Triệu Phong cùng mấy vị đạo trưởng lên xe chạy thẳng đến Ninh Trạch.
Bọn họ chạy đua với thời gian, hy vọng sẽ đến hiện trường trước khi thảm kịch xảy ra. Trong lúc đó Tạ Khâm Từ đã dẫn người đi tới nơi âm khí nhất nồng đậm nhất.
Đúng như dự đoán của Tạ Khâm Từ nơi này chính là trung tâm trận pháp.
Quỷ khí dày đặc tụ tập lại với nhau,đem tòa kiến trúc trước mặt bao phủ từng tầng một, những bóng đen từ xa không ngừng lao tới, hòa vào trong đó.
Tạ Khâm Từ ngửi thấy mùi máu nồng nặc.
Có lẽ ekip chương trình biến mất ở chỗ này.
Quỷ khí cực kỳ dày đặc dường như ngưng tụ thành một thực thể, giống một bức tường ngăn mọi thứ bên trong.
Mây đen di chuyển như có kế hoạch che khuất mặt trăng phát ra ánh sáng duy nhất, bóng tối xâm chiếm, gió lớn nổi lên.
Quỷ khí tụ tập nhanh chóng xoay tròn và nén lại, dần dần hình thành một cái kén đen khổng lồ.
Mây đen tản ra, ánh trăng lại chiếu xuống đất, đám người Cố Miên đột nhiên nhìn thấy cái kén đen khổng lồ xuất hiện trước mặt.
"Đây là cái gì?"
Bề ngoài của kén đen không ngừng phập phồng, bọt khí phồng lên thật to rồi nổ tung, bốc ra một mùi tanh khó chịu.
"Thúi quáaaa." Cố Miên che mũi lại.
Một số người không chịu được mùi thối lùi sang một bên nôn mửa dữ dội.
Đống màu đen lơ lững bên người Tạ Khâm Từ đã không còn hình trái tim nữa, nếu không phải Tạ Khâm Từ kéo nó lại, nó đã cùng mấy bóng đen khác hòa nhập vào kén đen.
"Rắc ——"
Một tiếng nứt nhỏ phát ra từ cái kén đen, trên bề mặt kén đen nhô lên một chỗ to giống như có thứ gì muốn từ bên trong bò ra.
Tinh thần căng thẳng đến mức mọi người đều bất giác nín thở, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào cái kén đen khổng lồ trước mặt.
"Bùm —— bùm —— bùm ——"
Âm thanh nhịp nhàng dần dần hòa hợp với tiếng tim đập, Kiều Nhạc Nhạc mắt mở to đi thẳng về phía kén đen.
Mùi tanh trộn lẫn với mùi thối khiến người ta không thể suy nghĩ, mặt dây chuyền trước ngực Cố Miên tỏa ra một luồng hơi nóng, Cố Miên cố gắng tỉnh dậy từ trong hỗn loạn,vừa mở mắt đã thấy Kiều Nhạc Nhạc đang đến gần kén đen, chưa kịp suy nghĩ cơ thể nhanh chóng kéo người lại.
"Kiều Nhạc Nhạc!"
Giọng nói của Cố Miên đã thức tỉnh mấy người đang trong hỗn loạn, họ vô thức đi về phía trước vài bước, nếu không bị thức tỉnh có lẽ họ sẽ là những người tiếp theo đi vào trong kén đen.
Trong lòng lập tức dâng lên một nỗi sợ hãi.
Kiều Nhạc Nhạc hình như cũng bừng tỉnh, hắn đột nhiên đẩy Cố Miên ra, đánh về phía Tạ Khâm Từ.
Cố Miên vốn đang đứng cạnh Tạ Khâm Từ, bị đẩy loạng choạng một cái, trơ mắt nhìn Kiều Nhạc Nhạc lao về phía Tạ Khâm Từ.
"Anh Tạ cẩn thận!"
Tạ Khâm Từ chặn cánh tay đang vung tới của Kiều Nhạc Nhạc,nắm lấy tay: "Cậu muốn giết tôi?"
"ĐÚNG," bóng tối trong lòng Kiều Nhạc Nhạc đã khuếch đại đến cực hạn, "Tạ Khâm Từ, sao mày không chết đi? Sao mày không chết?"
Mỗi câu mỗi ác độc hơn.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp không khỏi ngơ ngác trước cảnh tượng này.
—— anh ta đang nói cái gì vậy? Nếu dọc đường không có TKT che chở, KNN có thể đến đây an toàn không?
—— nhìn vẻ mặt của anh ta kìa, như thật sự muốn cho TKT chết.
——TKT đã làm cái gì sao? Anh ta lại hận cậu ấy như thế.
Tạ Khâm Từ cũng hỏi câu tương tự: "Tôi đã làm gì khiến cho cậu muốn tôi chết?"
Cậu thay mặt nguyên chủ hỏi vấn đề này, nguyên chủ chưa từng đụng chạm tới Kiều Nhạc Nhạc, nhưng lại bị hắn hại chết, sau khi chết phải gánh chịu đủ loại tai tiếng bịa đặt.
"Mày đã làm cái gì?" Kiều Nhạc Nhạc cười to, "Mày chưa làm gì cả, nhưng sự xuất hiện của mày khiến cho tao khó chịu. Ai bảo chỉ cần mỗi lần mày vừa xuất hiện ánh mắt của mọi người sẽ đổ dồn vào mày? Dựa vào cái gì đồ tao coi như báo vật lại bị mày bỏ như giày rách? Tại vì mày lớn lên đẹp, mới ra mắt đã gây được tiếng vang lớn? Còn tao thì sao muốn cái gì đều phải vất vả lập mưu kế."
"Mày không biết đi, danh tiếng của mày ngày càng kém là do tao làm, mấy đứa fans kia thật ngu xuẩn chỉ cần tao dẫn dắt một chút, chúng nó sẽ vì tao lao vào chiến đấu, chỉ cần tao nói vài câu không rõ nghĩa chúng nó sẽ hất đủ thứ nước bẩn lên người mày."
"Còn có lần này cũng là tao xin anh Vương cho mày cùng tao tham gia show này,chỉ là để đem mày từng chút một dìm xuống vũng bùn. Tao dẫn mày vào trong sân đó, chuẩn bị cho mày điểm đến tốt nhất, sao mày lại không chết hả? Tạ Khâm Từ mạng mày thật cứng, một phòng đều là ác quỷ nhưng không giết được mày."
"Thật đáng tiếc, chuyện không như ý muốn của cậu," Tạ Khâm Từ khẽ cười một tiếng, "Trước khi vào, cậu trước mặt mọi người đưa cho tôi một lá bùa hộ mệnh, giống hệt lá bùa của cậu, nhưng tác dụng hoàn toàn trái ngược, cái của cậu có thể đuổi quỷ còn cái của tôi là chuyên dùng để thu hút ác quỷ."
Mấy người Cố Miên đã bị một màn này làm sợ ngây người.
Tạ Khâm Từ buông tay ra, Kiều Nhạc Nhạc ngã xuống.
Tạ Khâm Từ bám vào người, chậm rãi tới gần, khuôn mặt xinh đẹp đối với Kiều Nhạc Nhạc có lực công kích hơn bất kì con quỷ nào.
"Kiều Nhạc Nhạc, nói cho tôi biết," giọng nói Tạ Khâm Từ nhẹ nhàng như thì thầm, "Cậu muốn hại chết tôi như thế nào, sau khi hại chết tôi, cậu còn dự định làm gì nữa?"
Đối mặt với đôi mắt đen sâu thâm thẳm của Tạ Khâm Từ, ý thức Kiều Nhạc Nhạc càng rơi sâu vào hỗn loạn.
"Mày sẽ bị lệ quỷ giết chết,"dường như nhìn thấy được cảnh tượng này, độ cong khóe miệng Kiều Nhạc Nhạc càng lúc càng lớn, "Thi thể của mày sẽ rất khó xem, chờ phát sóng trực tiếp kết thúc, công ty sẽ phát thông báo, nói mày bởi vì lạm dụng ma túy, không có ma túy mà chết trong buổi phát sóng trực tiếp, tao còn chuẩn bị cho mày rất nhiều bài PR......"
—— a a a a a tức chết tôi rồi, Kiều Nhạc Nhạc này quá ác độc đi.
—— ọe ọe ọe, tôi đời này không biết nhìn người mới làm fan của anh ta,anh ta thật tệ hại.
Trong lúc nhất thời,những bình luận trên màn hình trở thành hiện trường thoát fans quy mô lớn.
—— Tạ Khâm Từ cũng quá xui xẻo, bị kẻ xấu nhắm đến.
—— nếu không phải Tạ đại lão lợi hại, nói không chừng âm mưu của KNN đã thực hiện được.
—— Da đầu tôi tê dại rồi,KNN so với lệ quỷ còn đáng sợ.
—— nói đến lệ quỷ, mọi người nhìn kén đen kìa có phải muốn nứt ra rồi không.
Hấp thu đủ quỷ khí, kén đen từ từ ngừng xoay tròn, "Răng rắc", "Răng rắc", vật màu đen giống như vỏ cứng rơi ra khỏi cái kén đen.
Một cơn gió lạnh đột nhiên nổi lên, một cảm giác áp bức mạnh mẽ từ trong kén đen truyền đến, đống màu đen bất an trốn phía sau Tạ Khâm Từ, mấy người Cố Miên cũng không quan tâm tin chấn động mới vừa nghe được mà tụ lại về phía Tạ Khâm Từ.
Lạnh đến thấu xương tủy, Cố Miên ôm chặt lấy mình, hắn nghe được tiếng tim đập kịch liệt của chính mình và của những người khác.
"Anh Tạ......" Hắn run run mở miệng.
Mọi người bị gió thổi tới đứng không vững, ngoại trừ chàng trai trẻ đứng trong đám đông vẫn bất động.
Giống như Định Hải Thần Châm, nhìn thấy cậu nỗi bất an trong lòng không hiểu sao lui đi.
Tạ Khâm Từ nhìn kén đen, ánh mắt khó hiểu.
"Là Quỷ Vương do người tạo ra."
Lời vừa dứt, màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp tối đen.