Những người phụ nữ đó vẫn đang cười đùa, thỉnh thoảng lại phát ra vài tiếng cười "Hắc hắc hắc" đáng khinh, cười không ngừng khiến toàn thân Đế Tân đều cảm thấy kinh tởm.
Những người này đều làm sao vậy, phụ nữ sao lại làm khó phụ nữ!
Đế Tân đứng tại chỗ quay một vòng 360 độ, phát hiện hai vợ chồng mình bị người ta vây chật cứng, một lối thoát cũng không có, trong lòng càng lúc càng cảm thấy không ổn.
Người đàn ông duy nhất còn ở lại đứng bên cạnh thấy hai vợ chồng Đế Tân nhìn mọi thứ với ánh mắt đầy mơ hồ, lại cảm giác có phải vừa rồi mình đã nghĩ sai rồi không. Nếu như đàn ông đã quen làm những việc đó thì khi đối mặt với tình huống như vầy hẳn là không nên mơ hồ mới đúng, nhưng hai người này lại ăn mặc quá hở hang, tám phần cũng là không sạch sẽ!
Trong lòng một lần nữa tin tưởng vững chắc vào những suy nghĩ trước đó, người đàn ông cùng cậu bé thư đồng bên cạnh lui sang một bên, định nhìn kỹ rồi lại nói sau.
Thư đồng kia thấy công tử đang do dự, sợ công tử mềm lòng mà gặp nguy hiểm, cậu vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở: "Lục Vu thiếu gia, ngài không thể mềm lòng được, công tử nhìn hai người họ xem, ăn mặc như vậy nhìn không giống người trong sạch, nếu như bị đại tiểu thư biết, vậy.."
Đổng Lục Vu vừa nghe thư đồng nhắc nhở như vậy, liền nghĩ đến khí chất lạnh lùng của đại tỷ, lập tức sợ đến mức cắn chặt môi dưới, đang chuẩn bị xoay người hồi phủ, không tiếp tục xem náo nhiệt nữa, nhưng vừa quay người sắc mặt đại biến.
Lại nói, nửa phút trước, người phụ nữ mũi to trông có khí thế nhất trong đám phụ nữ thấy dung mạo tuyệt sắc của hai người Đế Tân và Ðát Kỷ, dáng người lại bởi vì bộ quần áo được thiết kế ôm sát mà nhìn thấy rõ ràng.
Tinh trùng lên não, cô ta cuối cùng cũng không kìm được rục rịch, thấy Đế Tân và Ðát Kỷ đối diện vẫn còn hoang mang nhìn nhau, cô ta liền nhân cơ hội đưa tay lên sờ ngực Đế Tân.
Cảm giác không bằng phẳng và cứng rắn như trong tưởng tượng, chúng vậy mà lại mềm như bông, một tay nắm không hết.
Người phụ nữ đó trợn mắt to như chuông đồng, không dám nói: "Cô thế mà lại là nữ tử! Dám lừa gạt lão nương!"
"Hả? Cô nói cái gì?" Đế Tân bất tri bất giác cúi đầu nhìn ngực mình, đã nhìn thấy một bàn tay vừa đen vừa mập đang đè trên ngực mình, cô vô thức giơ tay quăng một cái tát.
"Móa, đại tỷ cô thật biến thái! Đồng tính luyến ái!"
Cùng với tiếng hét của Đế Tân, ngay sau đó chính là một tiếng "bốp" vang lên, người phụ nữ mũi to lập tức bay ra ngoài, "bùm" một tiếng rơi xuống đất, bụi bay mù mịt.
Biến cố xảy ra quá nhanh, Đổng Lục Vu chỉ thấy một bóng đen bay đến đập vào trước người mình một cái "bùm", ngay sau đó chính là tiếng kêu như heo bị chọc tiết.
"Khốn kiếp, là nữ tử thì cải trang thành nam tử làm gì! Lộ tay lộ chân, lớn lên lại giống như tiểu bạch kiểm.. Shhh."
Cô ta mắng quá dùng sức, làm ảnh hưởng đến vết thương trên mặt, người phụ nữ mũi to đau đến hít khí lạnh. Nhưng cô ta vẫn không quên kêu thủ hạ dạy dỗ Đế Tân, cô ta chịu đựng đau đớn mà hét lên: "Một lũ ngu xuẩn, nhìn thấy chủ nhân bị người đánh còn đứng thất thần ở đó làm gì! Lên hết cho lão nương! Đánh chết tên tiểu bạch kiểm giả nam này!"
"Vâng, Vương gia!"
Một hàng sáu người phụ nữ thân hình cao lớn tay cầm vũ khí bước ra khỏi đám đông, trừng mắt nhìn hai vợ chồng Đế Tân, hai luồng trước ngực của họ run rẩy lên xuống, quả nhiên thật dữ dội.
Đế Tân vừa thấy, đôi mắt lập tức đỏ bừng nhào vào trong ngực Ðát Kỷ, khoa trương khóc lóc kể lể nói: "Anh Ðát Kỷ, họ hợp tác bắt nạt người ta, anh phải làm chủ cho người ta! Uhuhuhu!"
Ðát Kỷ thấy vừa buồn cười vừa bất lực, nhưng đám phụ nữ xấu xí này dám bắt nạt Tân Nhi của anh, anh nhất định sẽ không tha cho họ dễ dàng vậy!
"Bà xã ngoan, em cứ đứng sang một bên chờ trước đi, cho vi phu một phút đồng hồ." Ðát Kỷ dịu dàng vỗ nhẹ vào lưng Đế Tân, lúc này mới bước tới đối mặt với nhóm phụ nữ giống đàn ông này.
Đế Tân đứng sau lưng Ðát Kỷ, thỉnh thoảng lại giả vờ hít hít cái mũi, nắm tay lại học dáng vẻ ngày thường của tiểu loli Ung Chính, hét lên một cách dễ thương: "Anh Ðát Kỷ cố gắng lên, anh Ðát Kỷ anh là tuyệt nhất."