Bạch Vô Thường là chị đại phố phường, tự xưng chị Bạch, vừa nhìn thấy hai vợ chồng Đế Tân bị bản thân dọa sợ, ngượng ngùng cười cười, sau đó, không chú ý đến hai vợ chồng, mỹ mãn tiến lên buộc hồn phách của Ngô Dương thật tốt, lúc này mới cười nói với hai vợ chồng Đế Tân:
"Cảm ơn, bây giờ tôi sẽ chuyển một nửa tiền công còn lại vào thẻ của cô, sau này có đơn hàng sẽ tiếp tục tìm hai người hợp tác, hôm nay bề bộn nhiều việc, ngày khác gặp lại."
Lời vừa dứt, người đã biến mất.
Đát Kỷ lo lắng ở lâu bị người phát hiện thì không tốt, nhanh chóng xử lý tốt hiện trường, lại dùng pháp thuật rửa sạch dấu vết của hai người, phân phó Đế Tân dùng vải đen gói sợi dây chuyền kia lại, hai vợ chồng nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Đứng giữa ngã tư đường, hai người mới phát hiện trong tay của mình một cắc cũng không có.
Tiền mua vé xe cũng không có, về nhà thế nào?
Hai vợ chồng ngơ ngác nhìn nhau, ăn ý cùng nghĩ đến một chỗ, lấy di động ra, mở lên, tìm ra group chat sôi nổi nhất, nhóm công tác Vô Thường của Địa phủ.
Công ty đòi nợ Đát Kỷ Trụ Vương: Cái kia, ra ngoài không mang theo tiền mặt lại quên mang thẻ, muốn mua hai tấm vé xe để về nhà, có ai có thể giúp một chút không?
Tin nhắn được gửi đi, trong nhóm nổ tung, có hai người cực kỳ tích cực, nhưng kèm theo một điều kiện, vay tiền có thể, nhưng phải nhận đơn hàng của họ mới được.
Hai vợ chồng vốn dĩ dự định sau khi làm xong đơn này, cách một ngày mới làm tiếp, không nghĩ đến vì một chút tiền này, không thể không tiếp tục nhận đơn.
Ngay lúc này, Bạch Vô Thường số 1 vừa mới đòi xong nợ của Ngô Dương, đã lập tức gửi tin nhắn vào trong nhóm.
Bạch Vô Thường số 1: Rồi rồi rồi, món nợ của chị đại như tôi đều đòi được, cửa tiệm lâu đời như Công ty Đát Kỷ Trụ Vương đúng là không giống bình thường, hiệu suất siêu cao, hahaha, để lại số điện thoại cho mọi người, mọi người nhớ ủng hộ việc làm ăn của bọn họ, số điện thoại là 14384380000.
Một đám Hắc Bạch Vô Thường bắt đầu điên cuồng bình luận ào ào: Tôi phải lưu lại, ây da tôi đây phải là người đầu tiên gọi điện thoại, ai cũng không được giành với tôi, a, điện thoại bận rồi, là ai làm chuyện này, chết rồi chết rồi, trên tay tôi có một đơn hàng rất gấp, tiêu đời rồi, nhường cho tôi trước được không!
"Rè rè rè."
Đế Tân siết chặt di động, sợ chiếc di động tầm thường này rung quá mức sẽ rơi xuống, quả thật là cực kỳ cẩn thận.
Thấy di động sắp bị gọi nổ, Đát Kỷ phản ứng nhanh chóng, cầm lấy điện thoại trên tay Đế Tân, nhanh chóng tháo pin ra, cuối cùng thế giới cũng yên tĩnh.
Khi hai vợ chồng đang chuẩn bị dựa vào việc xin xỏ để quay về chung cư, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng đen, bên trong xuất hiện một người đàn ông mặc áo choàng đen, đội mũ choàng đen.
Lúc trước từng gặp Bạch Vô Thường số 1, hai vợ chồng ngược lại rất bình tĩnh.
"Xin chào hai vị, tôi là Hắc Vô Thường số 1, có một đơn muốn nhờ hai vị giúp đỡ, thù lao sau khi hoàn thành là 15 vạn." Hắc Vô Thường số 1 nói.
Đế Tân nhìn về phía Đát Kỷ, Đát Kỷ tiến lên trước, nói: "Chút nữa chúng ta hãy bàn công việc, có thể cho tôi 100 đồng để mua một đôi giày được không?"
Hắc Vô Thường số 1 đương nhiên là gật đầu đồng ý, bay ở phía trước, dẫn hai vợ chồng Đế Tân vào trung tâm thương mại, sau đó đưa 100 đồng cho Đát Kỷ, để cho anh mua một đôi giày thoải mái trước, chờ anh thay giày xong, lúc này mới hỏi: "Có thể nhận đơn hàng của tôi không?"
Đế Tân gặm bánh mì, gật đầu: "Nói đi."
"Là như vậy, ở bên cạnh cầu Nại Hà có một nữ quỷ, chỉ có một nửa hồn phách, cho nên không đầu thai được, nghe nói một nửa hồn phách còn lại của cô ta ở một thế giới khác, tôi nghe những người khác nói người đòi nợ như mấy người có cách đi đến các thế giới khác của dương gian, đúng lúc bây giờ vì chuyện bách quỷ dạ hành, tôi không đi được, cho nên muốn nhờ hai người đến thế giới khác, tìm một nửa hồn phách của nữ quỷ kia về giùm tôi."
"Được thôi!" Đế Tân gật đầu, nói với Đát Kỷ: "Ông xã, đưa số tài khoản cho anh ta!"
"Tuân lệnh!" Đát Kỷ đáp lời, đưa số tài khoản cho Hắc Vô Thường số 1, còn lưu lại số điện thoại của anh ta, cuối cùng cầm 200 đồng tiền mặt, trở về chung cư Hỗn Loạn.