Chuyện của đám hoa bảy màu cứ kết thúc như vậy, trở lại chung cư Đế Tân lập tức thả lỏng người, nhưng lúc nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ đang ngồi trên sô pha ăn khoai tây chiên, cô đột nhiên nhớ ra mình còn một việc quan trọng chưa làm.
"Anh Ðát Kỷ, chúng ta đi mua quần áo đi!" Đế Tân đột nhiên nhào vào ghế sô pha, ôm lấy Ðát Kỷ bế lên, vẻ mặt kích động nói.
Ðát Kỷ bị hành động đột ngột này của Đế Tân dọa sợ kêu lên một tiếng, sau khi lấy lại tinh thần, nhìn thấy khoai tây chiên rơi đầy trên mặt đất, Ðát Kỷ cau mày đầy đau lòng: "Bà xã đại nhân, gói khoai tây chiên này là 25 đồng đó, anh chỉ mới ăn được một nửa đã đổ hết sạch rồi."
Hiện tại trong đầu Đế Tân đều là suy nghĩ đến bộ dáng mặc xong quần áo của anh chồng nhà mình, làm gì còn quan tâm đến cái gì mà có khoai tây chiên hay không có khoai tây chiên, tùy ý vẫy vẫy tay nói: "Chỉ có nhiêu đó thì tính làm gì, lát nữa khi trở về em sẽ mua một đống cho anh. Anh Ðát Kỷ, hiện tại chúng ta đi mua quần áo cho anh trước đi."
Nhìn vào đôi mắt lấp lánh của Đế Tân, Ðát Kỷ cười bất đắc dĩ, nhảy lên đứng yên trên vai Đế Tân, lắc đuôi: "Đi thôi."
"Ai za! Đi đi đi, ông xã, anh mặc tây trang vào chắc chắn sẽ đẹp trai chết người, nhất định sẽ đẹp hơn ông xã của 2 người Kinh Kha và Hạng Vũ, hahaha!"
Đế Tân cười điên cuồng, nhanh chóng thay giày, cầm túi xách, đóng cửa một cái "rầm", rồi đưa Ðát Kỷ đi thẳng đến trung tâm mua sắm gần nhất.
Lần này, Đế Tân đã thông minh hơn, đem Ðát Kỷ bỏ trong cái túi rồi mang theo, như vậy chín cái đuôi sẽ không bị lộ ra ngoài, tự nhiên sẽ không xảy ra loại chuyện vạn người vây xem như lần trước nữa.
Hai người đến cửa hàng mua sắm, Đế Tân đi thẳng đến khu quần áo nam trên tầng bốn.
"Xin chào tiểu thư, tôi có thể giúp gì cho cô?" Cô nhân viên xinh đẹp tươi cười chân thành chậm rãi đi ra chào cô.
Tâm trạng Đế Tân tốt, vung tay lên, nói đầy khí phách: "Đem hết những bộ âu phục kiểu dáng mới nhất ra đây!"
"Ah.." Nhân viên sửng sốt trong chốc lát, tưởng thật sự gặp được một nữ đại gia, lập tức nở nụ cười nhiệt tình, đưa Đế Tân đi tới khu hàng hiệu cao cấp.
Cô ấy chỉ vào một dãy âu phục mới trước mặt, nói: "Tiểu thư, đây đều là những mẫu mới ra mắt trong tháng này, xin hỏi cô đi mua quần áo cho tiên sinh sao?"
Hỏi rõ đối tượng thì cô mới có thể giới thiệu cho tốt.
Đế Tân gật đầu: "Là mua cho tướng công tôi đấy."
"A, hahaha." Nhân viên lúng túng cười cười: "Tiểu thư, cách gọi của cô thật đặc biệt."
Cô ấy cũng không hỏi nhiều lời nữa, chỉ tiếp tục giới thiệu lần lượt từng bộ quần áo trước mặt cho Đế Tân.
"Bộ vest đen này bao gồm ba cái, do nhà thiết kế Jack tự tay thiết kế, nó là bản giới hạn chỉ có 5.000 chiếc trên toàn cầu, mang phong cách doanh nhân, thích hợp nhất cho công việc cũng như tham gia các bữa tiệc. Bộ vest xám này thiên hướng giản dị hơn, thời gian nghỉ ngơi hàng ngày mặc cũng rất thích hợp, cũng là phiên bản giới hạn, cả nước chỉ có 500 bộ, trên cơ bản sẽ không đụng hàng.. Tiểu thư, cô nhìn xem, tiên sinh của cô có thích hợp với cái nào không?" Nhân viên mỉm cười hỏi.
Đế Tân nhìn tất cả một lượt, chưa quyết định, cúi đầu xuống nhìn xuống Ðát Kỷ đang giấu trong túi, hỏi: "Anh Ðát Kỷ, anh thích bộ nào? Em thấy chỉ cần là anh mặc thì bộ nào cũng đẹp!"
Thấy Đế Tân đang nói chuyện với cái túi, vẻ mặt nhân viên có chút mơ hồ, đang đoán xem người phụ nữ này có phải bị bệnh tâm thần không, nhưng trong túi kia đột nhiên xuất hiện một cái đầu lông xù xù, sau đó là một con hồ ly chín đuôi nhảy ra, đứng trên đầu vai Đế Tân, ngậm bộ đồ âu phục đen kia nói:
"Lấy cái này!"
"Được được, vẫn là anh Ðát Kỷ có mắt nhìn thật tốt, bộ âu phục màu đen này rất phù hợp với khí chất của anh." Bộ dáng của Đế Tân hệt như fan cuồng.
Nhưng nhân viên bên cạnh đã sững sờ rồi, trời ơi, ai đến giải thích cho cô một chút, tại sao con hồ ly này lại có thể nói chuyện!