Tôi Là Nhân Vật Qua Đường!

Chương 10



Tác giả: DTT_Ryu

Tan học, Dương Nguyệt An ghé qua siêu thị mua thức ăn và đồ ăn sáng ngày mai.

Vì phải giao báo từ sớm nên tối nay cô chỉ học đến mười giờ, dù sao học tập cũng là một quá trình dài, không phải cứ muốn là học được.

Hôm sau, đúng ba giờ mười mười lăm phút, Dương Nguyệt An có mặt tại tiệm báo Lộ Sơn để nhận việc.

Ở tiệm, Lưu Dụ đang xếp những quyển tạp chí số mới lên kệ, thấy Dương Nguyệt An tới ông khá bất ngờ: "Chào cháu, tới sớm thế! Đã ăn sáng chưa?".

Dương Nguyệt An cười đáp lại: "Cháu chào chú! Cháu ăn sáng rồi ạ!".

"Tốt! Vậy bắt đầu ngày làm việc đầu tiên thôi nhỉ? Lại đây chú hướng dẫn những việc cần làm cho một buổi giao báo nào!".

Dương Nguyệt An đáp lại một tiếng rồi theo Lưu Dụ đến phòng bên cạnh, nơi đặt những chồng báo cần được giao.

Công việc trước khi giao báo là sắp xếp báo theo loại và số lượng mà khách hàng yêu cầu, kiểm kê số lượng báo cần giao có đủ hay chưa để khi giao cho dễ, không bị thiếu hay nhầm.

Lưu Dụ làm trước một lần cho Dương Nguyệt An xem, sau đó để cô tự mình sắp xếp.

Quá trình này khá đơn giản nhưng vì là ngày đầu tiên nên Dương Nguyệt An làm tương đối chậm, cũng may không bị rối tung rối mù.

Sau đó, cô bê báo ra xếp lên xe đạp và bắt đầu giao báo.

Dù đã lường trước khu vực phía Tây xa nhất so với tiệm báo nhưng đạp xe hơn bốn mươi phút mới đến điểm giao báo đầu tiên thì đúng là ngoài sức tưởng tượng của Dương Nguyệt An.

Lúc giao báo xong nhìn đồng hồ đã gần sáu rưỡi, Dương Nguyệt An giật mình, còn may chưa tới sáu rưỡi.

Cô thấy quyết định đi làm sớm mười lăm phút của mình thật không sai.

Giao báo vốn khác những công việc phục vụ tại quán, việc khó là tìm nhà của khách hàng.

Mà Dương Nguyệt An mới xuyến đến đây, cả nguyên chủ cùng cô đều chưa đến khu vực phía Tây nên không quen đường ở đây.

Lúc tìm một số nhà mà đạp xe vài vòng mới thấy, cô còn tưởng hôm nay mình không hoàn thành công việc đúng giờ được, vẫn còn may là đã hoàn thành đúng giờ.

Khi đạp xe về không có mấy chồng báo nặng trịch nên chỉ mất tầm ba mươi phút là về đến tiệm.

Báo với Lưu Dụ một tiếng, cô nhanh chóng về nhà tắm rửa và đi học.

Trường Phi Khấm tuy là trường trọng điểm nhưng có môi trường học tập rất thoải mái, điểm nổi bật là vào học lúc tám giờ thay vì bảy giờ hoặc sáu rưỡi như nhiều trường khác.

Đó là lí do mà nó trở thành ngôi trường mơ ước của nhiều học sinh, tất nhiên chất lượng giảng dạy cũng vô cùng tốt.

Thân là học sinh trường Phi Khấm, bạn học Dương Nguyệt An càng biết tận dụng ưu điểm của trường để làm việc kiếm tiền.

Nếu đổi lại không có giờ vào học lí tưởng như vậy, cô cũng không dám nhận giao báo như bây giờ.

Bảy giờ năm mươi phút, Dương Nguyệt An có mặt tại phòng học nhưng cô tạm thời chưa ngồi vào chỗ được vì chỗ của cô đã bị một bạn nữ xinh đẹp ngồi.

Nhìn ánh mắt của bạn nữ đó, lại nhìn sang Thẩm Minh Triết, Dương Nguyệt An tỏ vẻ cô có thể hiểu. Chậc, học sinh bây giờ bạo dạn ghê.

Nhưng có hiểu thì bạn nữ này vẫn cần trả chỗ cho cô ngồi, đùa chứ cô còn cần phải ôn một đống bài này, phải tận dụng tối đa thời gian chứ.

Nghĩ đoạn, Dương Nguyệt An đến chỗ ngồi của mình, vỗ vai bạn nữ xinh đẹp một cái, chờ bạn ấy quay lại, cô nở một nụ cười thân thiện: "Xin chào, sắp tới giờ vào lớp rồi, bạn có thể trả chỗ cho mình được chứ?".

Tuy là một câu hỏi, nhưng nếu đối phương biết ý thì sẽ trả chỗ ngay lập tức và thật may mắn, bạn nữ xinh đẹp này là người biết ý.

Thấy Dương Nguyệt An nói vậy, bạn nữ đỏ mặt đứng dậy: "Được chứ, được chứ. Chỗ của bạn đây!"

Nói xong, cô ấy liền đi ra khỏi lớp.

Không biết cô ấy học lớp nào nhưng thái độ của cô ấy khiến Dương Nguyệt An rất có hảo cảm. Đầu năm nay có phải ai cũng biết ý như thế đâu.

Lúc ngồi xuống ghế, cảm giác đang có người nhìn, quay sang thì thấy Thẩm Minh Triết nhìn cô.

Trong tình huống này, Nguyệt An hào phóng gửi tặng cậu một nụ cười mà cô cho là "thân thiện", nhưng rơi vào mắt Thẩm Minh Triết lại thành một nụ cười báo hiệu sự tức giận của cô bạn cùng bàn.

Cậu thậm chí còn thoáng thấy cô trợn mắt với mình một phát.

Thẩm Minh Triết tỏ vẻ không thể hiểu nổi.

Thấy Dương Nguyệt An bắt đầu ôn bài, cậu cũng quay lại giải tiếp đề của mình.

~~~~~~~~~~

Ryu: Mình hứng lên thì cho ra viết truyện mà chưa có chuẩn bị gì hết, thành ra bây giờ viết đến đâu nghĩ đến đấy nên toàn phải chờ khi nào nghĩ được tình huống mới viết. Mình có nghĩ được mấy bước ngoặt của truyện nhưng mà mấy tiểu tiết thì chưa có nghĩ ra, giờ có muốn ra chương đều cũng không được QAQ. Các bae theo dõi truyện thông cảm cho mình nha, hứa sẽ ra chương nhanh nhất có thể. Love u pặc pặc (・'з'・)

26/08/2022

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv