Eo m.ô.n.g Lâm Hàm không ngừng vặn vẹo, hùa theo nhịp cọ lên xuống của Mục Diệc Thần mà tìm kím đỉnh đầu của c.ô.n t.h.ị.t, ý đồ muốn cho vào bên trong.
Chỉ là, nhìn hành động này của cậu, Mục Diệc Thần lại vỗ bôm bốp mấy cái trên hai cánh m.ô.n.g nộn thịt của cậu.
"Gấp đến như vậy sao? Hử?!". Mục Diệc Thần vừa nói, vừa không ngừng vỗ lên m.ô.n.g cậu, tay còn lại nắm lấy eo cậu siết chặt lại.
Lâm Hàm bị ăn đau ngay lập tức nhỏ giọng r.ê.n r.ỉ, hai cánh m.ô.n.g truyền đến cảm giác đau rát, nhưng cùng với đó là một loại khoái cảm kỳ lạ.
Hắn tay trái đỡ lấy g.ậ.y t.h.ị.t nổi đầy gân xanh tím của mình, đem q.u.y đ.ầ.u chậm rãi đẩy vào trong. Nhưng là, chỉ cho vào phần đầu, rồi đột ngột dừng lại rút ra. Làm liên túc mấy lần như thế, Lâm Hàm rốt cục nhịn đến sắp hỏng rồi.
H.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u mới giây trước vừa bị kéo căng ra, giây tiếp theo liền đã co rút lại. Cái cảm giác nửa vời này thậm chí còn khó chịu hơn xúc cảm trống rỗng ban nãy.
Lâm Hàm vì khó chịu mà hốc mắt cay cay, mũi cũng sụt sùi hít hít mấy cái, miệng nhỏ giọng nức nở.
"Tiểu Hàm Hàm của chúng ta sao lại khóc rồi?!". Mục Diệc Thần lau trên khóe mắt cậu, sau đó nhẹ giọng trêu chọc. Chỉ là, nhìn gương mặt bị trêu chọc đến ướt sũng kia của cậu, hắn lại không nhịn được mà càng thấy hưng phấn hơn.
Hormone đâm đặc cũng theo từng nhịp thở nặng nề của hắn mà lan tràn khắp căn phòng, bao bọc lấy Lâm Hàm, cùng giao hòa với pheromone của cậu.
Sau khi 'ấn ký' được hình thành, liên kết giữa bọn họ ngày càng chặt chẽ hơn. Hormone đóng vai trò giống như một loại thuốc trợ hứng k.í.c.h t.ì.n.h, khiến cho bọn họ lâm vào trạng thái sung s.ư.ớ.n.g điên cuồng hơn.
"Hư...ức, đừng...đừng đùa nữa. Nhanh...cho vào...cho vào trong đi mà...hức". Lâm Hàm vành mắt hồng hồng, chóp mũi đỏ bừng, miệng nhỏ mọng nước hé mở cầu xin hắn.
Mục Diệc Thần có chút bất ngờ khi nghe những lời này, Lâm Hàm của hiện tại so với trước đó, quả thực nhạy cảm hơn rất nhiều, cũng đáng yêu hơn rất nhiều.
Chỉ là, có phải hay không cậu cũng ở dưới thân hai tên nam nhân kia, bị bọn chúng trêu chọc, bị bọn chúng 'làm' đến khóc?!.
Vừa nghĩ như vậy, sợi dây lý trí của Mục Diệc Thần giống như bị đứt. Hai tay hắn nắm lấy eo cậu, c.ô.n t.h.ị.t bên dưới cũng đồng dạng mạnh bạo chen vào h.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u.
Theo sau đó là một trận luật động điên cuồng, eo hông rắn chắc không ngừng va đập vào hai cánh m.ô.n.g sưng đỏ của cậu.
"Kh...không được...nhẹ...nhẹ thôi...ưm...a. Chậm...chậm một chút...ha...ah, ch...chết..chết mất...aa!". Khoái cảm điên cuồng bất ngờ tập kích, m.ị t.h.ị.t bên trong không ngừng thít chặt lại.
Khoái cảm thật sâu đánh lên đại não, khiến thần trí Lâm Hàm rất nhanh liền lâm vào trạng thái mê mang. Tầm mắt dần trở nên mơ hồ, chỉ có khoái cảm là chân thực rõ ràng nhất.
"Tôi đ.â.m em có s.ư.ớ.n.g hay không? S.ư.ớ.n.g hay không? Hả? Nói mau, có s.ư.ớ.n.g hơn hai tên kia đã từng làm với em hay không?!".
Mục Diệc Thần vừa nói vừa liên tục t.h.ú.c hông. Chỉ cần nghĩ đến hai tên kia cũng đã từng cùng cậu trải qua những cảnh k.í.c.h t.ì.n.h như thế này, cho dù ban đầu hắn đã định đối xử thật dịu dàng với cậu.
Nhưng tính chiếm hữu của hắn quá lớn, chỉ cần nghĩ tới, cũng đã đủ khiến hắn gần như phát điên.
Mỗi một cú t.h.ú.c đều chạm vào nơi sâu nhất bên trong cậu, mạnh bạo lại không kém phần sung s.ư.ớ.n.g.
"S...s.ư.ớ.n.g...ha..ah...ư..s.ư.ớ.n.g lắm..hư...ư". Lâm Hàm hai mắt đã nhuốm màu t.ì.n.h d.ụ.c, đồng tử không có tiêu cự, mơ màng mông lung, chỉ đáp trả theo bản năng vốn có của một Omega.
Mục Diệc Thần nghe vậy mới hài lòng đôi chút, nhưng eo hông vẫn không hề dừng lại một giây nào. Cứ như một cái máy đóng cọc không hề biết mệt mỏi, không ngừng nghỉ mà 'đóng' xuống liên hồi.
Điểm G liên tục bị kích thích, Lâm Hàm cảm thấy cả cơ thể dần trở nên kỳ lạ. Đỉnh điểm là cú đ.â.m đến tận gốc kia, trực tiếp cọ sát vào điểm G của cậu.
Lâm Hàm thân thể giật nảy lên, hai bên bắp đùi đều run lên liên hồi, mười đầu ngón chân co lại. Nước mắt cùng nước bọt trong khoang miệng giống như bị mất khống chế, không ngừng trào ra bên ngoài.
M.ị t.h.ị.t bên trong mấp máy co rút lại, đem phân thân của Mục Diệc Thần gắt gao siết chặt lấy.
Lần đầu tiên chạm đến đỉnh điểm của khoái cảm, Lâm Hàm đạt cao trào liên tiếp ba lần. T.i.n.h d.ị.c.h nóng ấm tuôn trào không ngừng, làm ướt hết một mảng ga giường trắng tinh.
Sau khi b.ắ.n xong, cả cơ thể cậu giống như mất hết sức lực, hai chân đang quỳ cũng xụi lơ không còn chút sức lực. Cứ như thế cả thân thể giống như diều đứt dây mà nằm sấp ở trên giường.
Lâm Hàm đã r.a liên tiếp ba lần, thế nhưng Mục Diệc Thần từ đều tới cuối đều chưa từng b.ắ.n lấy một lần. C.ô.n t.h.ị.t bên trong vẫn còn c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g, không hề có ý định buông tha cho cậu.
Trong khi Lâm Hàm còn đang nằm sấp trên giường thở dốc, Mục Diệc Thần đã đem cậu lật lại nằm nghiêng sang một bên. Chính bản thân hắn lại chen vào giữa, nắm lấy cổ chân trái cậu mà gập lại.
G.ậ.y t.h.ị.t lại tiếp tục công cuộc đ.â.m r.ú.t điên cuồng, Lâm Hàm sau khi liên tiếp đạt được cao trào, thân thể giống như trở nên ngày càng nhạy cảm hơn.
Theo từng cú va chạm đầy tính xâm chiếm kia, thân thệ cậu không ngừng run lên co giật, miệng không ngừng hé ra thở dốc.
Mối liên kết giữa 'ấn ký' quả nhiên là một thứ gì đó rất thần bí, cũng rất kích thích. Trước đó, dù cho có trải qua nhiều lần giao hợp cùng với Triệu Mặc và Lăng Xuyên thì Lâm Hàm vẫn chưa từng đạt đến cái gọi là 'đỉnh điểm của khoái cảm' này.
Nhưng mà hôm nay, xem như cậu đã được nếm trải rồi. Tư vị kia, quả thực khiến người ta đê mê chìm đắm, khó lòng có thể dứt ra. Đầu óc trở nên mụ mị, chỉ có thể phó mặc thân xác cho n.h.ụ.c d.ụ.c.
# Dạo này toi đọc mấy bộ truyện tranh H+ khá là tềnh thú nên vốn liến viết H+ cũng nhiều thêm đôi chút?.
H+ hnay có mlem ko, nếu có thì nhớ like nhớ cmt cho toi đấy nhé∪・ω・∪.