Thực lực của Dương Chu rất mạnh, ba hồn sư Ellen thua trận vừa rồi không có chỗ nào không chứng minh điểm này. Nhưng mà trải qua ở bên cạnh quan sát cẩn thận, Trang Dịch lại phát hiện Dương Chu có một nhược điểm trí mạng —— tuy tốc độ hắn di chuyển rất nhanh, nhưng thân thể vô cùng cứng ngắc, căn bản không thể làm động tác linh hoạt nào.
Đối phó kẻ địch như thế, phương thức tốt nhất không thể nghi ngờ chính là cận chiến sát người!
Hướng Âm Quỳ sử dụng đối phó dị ma huyết hồng lúc trước lại được triệu hồi ra lần nữa, hạt Hướng Âm Quỳ tập trung ở trong lòng bàn tay Trang Dịch hội tụ thành dạng một sợi xích thật dài, đầu đuôi nối liền hai tay trái phải của Trang Dịch, nhìn qua giống như một sợi xích màu đen.
Khi Trang Dịch xông đến trước mặt Dương Chu, trực tiếp dùng hồn lực điều khiển hạt Hướng Âm Quỳ ném về phía cổ Dương Chu.
Dương Chu thích bóp cổ nhân loại nhất, nhìn ánh mắt nhân loại hoảng sợ làm hắn cảm nhận được một loại cảm giác nắm trong tay cao nhất, không ngờ hôm nay lại ngược lại bị đối thủ nhắm ngay điểm trí mạng.
Khóe miệng hắn cong lên một nụ cười cứng ngắc, tức giận bị Trang Dịch khơi lên lúc trước cuối cùng cũng có nơi phát tiết, Dương Chu trực tiếp nâng bàn tay đã hội tụ ma khí lên, hung hăng cào vào dây xích Hướng Âm Quỳ của Trang Dịch.
Xiềng xích bị Dương Chu trực tiếp cắt ngang qua, một đoạn ở giữa tách rời ra, Hướng Âm Quỳ tản đầy ra không trung trung, không đợi Dương Chu đắc ý, ngay sau đó, Hướng Âm Quỳ bị hắn nắm trong tay chợt nổ tung!
Tiếng nổ nặng nề truyền đến từ trong lòng bàn tay Dương Chu, theo hồn lực nổ tung, cho dù thân thể Dương Chu là hồn sư cấp tám, nổ gần lại còn ở trong lòng bàn tay như vậy cũng khiến bàn tay hắn chia năm xẻ bảy.
Thịt nát vẩy đầy trời, xương cốt màu trắng lộ ra ngoài, chảy máu đen nhánh, Dương Chu sững sờ một chút, sau đó mới kịp phản ứng tay hắn bị Trang Dịch nổ thương.
Hướng Âm Quỳ là phụ hồn thú, nhưng lại có năng lực nổ mạnh, điểm này trừ khi cố gắng ghi nhớ, nếu không thường thường rất dễ dàng bị xem nhẹ. Dương Chu xem thường Trang Dịch, cho dù lúc trước tận mắt nhìn thấy Trang Dịch tấn công dị ma huyết hồng như thế nào nhưng lại vẫn không coi Trang Dịch ra gì, bởi vậy vừa mới bắt đầu chiến đấu hắn liền ăn thiệt lớn.
Nhìn thấy Dương Chu bị thương, đám học sinh Ellen phía sau lập tức hoan hô thổi sáo cổ vũ cho Trang Dịch.
Hy sinh ba hồn sư cấp bảy mới miễn cưỡng làm cho Dương Chu bị chút vết thương nhỏ, từ bên ngoài thậm chí còn không nhìn ra, nhưng mà Trang Dịch vừa mới ra sân đã nổ bay một bàn tay Dương Chu, máu thịt bắn ra rung động thị giác, nhất thời đốt lên lửa nhiệt tình của học sinh Ellen, một đám nhìn Trang Dịch mắt sáng như sao.
Hoàn toàn tương phản với không khí nhiệt liệt bên Ellen là phía dị ma, âm u không một người phát ra âm thanh. Nhưng Dương Chu lại cảm nhận được một luồng áp lực vô hình bao phủ hắn.
Lúc này đây, ánh mắt Dương Chu nhìn Trang Dịch, rốt cuộc thu hồi phần khinh thường ban đầu.
Mà Trang Dịch cũng không cho Dương Chu bất cứ thời gian lành vết thương nào, sau một kích thành công, Hướng Âm Quỳ lơ lửng tán loạn trên không trung được Trang Dịch dùng hồn lực triệu tập lại lần nữa, tiếp tục hóa thành dạng xích.
Dương Chu thấy thế, ma khí trong lòng bàn tay tỏa ra bốn phía, hư ảnh dị ma ở phía sau phập phồng hít vào thở ra, thân thể phóng to tới hơn mười mét, giống như một u linh thật lớn bao phủ bóng dáng Dương Chu cùng Trang Dịch ở bên trong.
Hồn sư bình thường nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ hoảng sợ lui về phía sau vài bước, tạm thời thoát khỏi vòng vây trước, sau đó lại nghĩ biện pháp, tấn công, nhưng mà Trang Dịch lại giống như không nhìn thấy ma khí tối tăm mờ mịt bốn phía vậy, bất luận Dương Chu bố trí bốn phía thế nào, Trang Dịch vẫn đuổi theo Dương Chu không buông.
Dưới từng bước ép sát quấy nhiễu của Trang Dịch, hắn vốn đã bị thương nhẹ, lúc này lại bị quấy rầy bước chân, không thể tiến hành tấn công ở phạm vi lớn, Trang Dịch lại cách quá gần, rơi vào đường cùng, Dương Chu chỉ có thể đi theo nhịp chân Trang Dịch, ép buộc đánh trả.
Thấy Dương Chu bắt đầu bị động dùng ma khí ngăn cản mỗi chiêu mỗi thức của mình, khóe môi Trang Dịch cong lên một nụ cười nắm chắc phần thắng.
Hạt hoa Hướng Âm Quỳ hóa thành xiềng xích thiên biến vạn hóa, ngoan ngoãn di chuyển ở trong lòng bàn tay hắn giống như phong cầm(1), Trang Dịch đã từng học qua kỹ thuật cận chiến, theo hắn vượt qua cấp sáu, tố chất thân thể đạt được một lần cường hóa nữa, chiêu thức tấn công cũng càng trở nên nhanh nhẹn sắc bén hơn.
Các lão sư Ellen thấy Dương Chu đã rơi vào hạ phong, còn tiếp tục như vậy thì không đến mười phút nhất định sẽ thua, nhất thời há miệng ngạc nhiên.
Thân là một phụ hồn sư, ra sân trong thi đấu cá nhân vốn là chịu thiệt mười phần, bọn họ vốn tưởng rằng Trang Dịch sẽ lợi dụng thủ đoạn đối phó dị ma cấp chín vừa rồi tiến hành tấn công tầm xa, ai ngờ Trang Dịch lại đi chọn cận chiến.
Nhìn thiếu niên trên sân đấu linh hoạt như hồ điệp, nhìn như tuyệt đẹp, kỳ thực mỗi chiêu đều là những động tác giấu đầy sát khí, khi Dương Chu muốn tấn công ngược lại, chỉ thấy thắt lưng hắn nhẹ nhàng cong thành một độ cung không thể tin nổi, sau đó nhấc chân, mũi chân giấu hồn đao xẹt qua thân thể Dương Chu, để lại một vết thương thật sâu trên người hắn, phối hợp với hạt Hướng Âm Quỳ có thể nổ bất cứ lúc nào ép cho Dương Chu chật vật không chịu nổi bước lui về phía sau, đúng lúc này, một lão sư chữa trị bên Ellen hơi hơi nhíu mày, giống như nghĩ tới điều gì, hắn quay đầu nói với lão sư hệ phụ hồn đã từng dạy Trang Dịch ở bên cạnh: “Có cảm thấy nhìn có chút quen mắt hay không?”
“Cái gì?” Lão sư hệ phụ hồn năm thứ ba đang xem say mê, nhất thời không quá hiểu lão sư chữa trị đang nói cái gì.
“Hệ phụ hồn, loại phương thức chiến đấu này, cứ cảm thấy đã gặp qua ở đâu rồi.”
Lão sư hệ phụ hồn nghe vậy, nhất thời sửng sốt, hắn nhìn thân hình cùng khuôn mặt thiếu niên ở trên sân đấu, mơ hồ chồng khớp lên một trận chiến đấu trong trí nhớ vài tháng trước, Hướng Âm Quỳ bay đầy trời như mưa tương tự đóa hoa bồ công anh, mà thiếu niên kia…
Đúng lúc này, Dương Chu trên sân đã bị Trang Dịch ép tới bên mép sân đấu, chỉ cần Trang Dịch lại dùng sức đá một cái là Dương Chu có thể giống như hồn sư Ellen vừa thua lúc trước, bị khuất nhục đá ra khỏi sân đấu, sau đó thua cuộc.
Nhưng mà, Trang Dịch lại không tính toán làm như vậy.
Dương Chu này đã cắn nuốt hai hồn sư nhân loại, thực lực bản thân hắn cũng không tệ, để lại chính là hậu hoạn vô cùng, Trang Dịch làm sao có thể dễ dàng bỏ qua hắn như vậy!
Nghĩ vậy, trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia sát khí, hắn không chỉ không nhấc chân đá Dương Chu ra ngoài, ngược lại đưa tay thuận thế kéo một kéo, lôi Dương Chu về lại trung tâm sàn đấu.
Học sinh Ellen lập tức phát ra tiếng kêu to, không rõ vì sao Trang Dịch lại muốn làm như vậy.
Nhưng mà ngay sau đó bọn họ liền hiểu được.
Sau khi Trang Dịch ném Dương Chu lên mặt đất, một tay lấy hạt hoa Hướng Âm Quỳ, không nói hai lời, nhét toàn bộ vào trong miệng Dương Chu.
Dị ma cùng thân thể Dương Chu đã liên kết chặt chẽ, lúc này thân thể Dương Chu bị trọng thương không thể nhúc nhích, dị ma cũng không trốn thoát được, hắn chống mắt, cảm giác vô số hạt Hướng Âm Quỳ bị nhét vào trong miệng, trôi vào trong cơ thể hắn, trong mắt Dương Chu nhất thời hiện lên một tia kinh khủng.
“Nhân loại!” Nhìn thấu ý đồ của Trang Dịch, một dị ma hình người lập tức đứng lên quát lớn.
Một chủ nhiệm của Ellen cũng chậm rì rì đứng lên theo: “Chuyện gì?”
Dị ma hình người thấy chủ nhiệm Ellen đứng lên trả lời, hiển nhiên là muốn bảo vệ Trang Dịch, sắc mặt lập tức tối sầm xuống.
Chủ nhiệm Ellen thấy thế, lập tức đáp trả hắn một nụ cười cực kỳ xán lạn.
Ngay sau đó, từng đợt từng đợt tiếng nổ mạnh khó nghe truyền đến, theo mỗi lần tiếng nổ vang lên, Dương Chu ngã dưới đất lại co giật một lần, đến khi tiếng nổ vang lên càng ngày càng liên tục, Dương Chu không ngừng chấn động giống như cái sàng, thẳng cho đến khi tất cả máu xương trong cơ thể đều bị nổ thành vụn nát, một tiếng “rẹt” vang lên, tiếng da thịt bị xé mở truyền đến.
Sau đó, Hướng Âm Quỳ chưa nổ còn tồn tại trong cơ thể Dương Chu tiếp tục trực tiếp bùng nổ, kéo căng da thịt đã bị nổ tung của Dương Chu, máu bắn ra, thanh âm “lách tách lách tách” quỷ dị vang vọng toàn trường, cuối cùng, dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Dương Chu bị nổ thành một đống thịt nát không nhìn rõ diện mạo ban đầu, mà dị ma khống chế Dương Chu cũng theo thân thể bị hủy hoại mà tử vong, hóa thành một bãi nước đen, hòa cùng một chỗ với thịt nát, tản ra mùi tanh tưởi, muốn bao nhiêu buồn nôn thì có bấy nhiêu buồn nôn.
Hình thành đối lập rõ ràng với nó chính là Trang Dịch đứng ở bên cạnh. Có lồng phòng ngự do hồn lực hình thành, không có một chút vết bẩn nào bắn được lên người hắn, Trang Dịch vẫn duy trì thanh lịch sạch sẽ lúc mới ra sân, thấy Dương Chu đã hoàn toàn chết, Trang Dịch ngẩng đầu nhìn về phía dị ma: “Đây chính là cường giả dị ma của các ngươi? Còn có con tiếp theo sao?”
Thanh âm của Trang Dịch vang lên, học sinh Ellen lập tức phục hồi tinh thần, tuy rằng thủ đoạn tàn nhẫn của Trang Dịch dọa sợ không ít người, nhưng dù sao bọn họ cũng đã trải qua chiến đấu với dị ma trong mấy tháng này, dị ma bị giết chết, cho dù thủ đoạn có hung tàn nữa cũng sẽ chỉ làm cho bọn họ cảm thấy vui vẻ!
Thấy Trang Dịch độc ác tàn bạo khiếp sợ toàn trường, ngay cả dị ma đối diện cũng có chút bị dọa đến, lại thêm lời nói hơi có tính khiêu khích của Trang Dịch vừa rồi, không chỉ hoàn toàn rửa sạch khuất nhục Ellen thảm bại lúc trước, còn hung hăng khiêu khích dị ma một trận, học sinh Ellen lập tức tự hào hoan hô lên, học khẩu khí Trang Dịch hò hét với dị ma đối diện: “Còn có tiếp theo không? Còn dám có tên tiếp theo dám ra sân không, các ‘cường giả’ dị ma!”
“Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà thôi, Dương Chu thắng liên tiếp ba trận, cho dù bị tiểu tử này chiếm lợi tính kế đi, cũng coi như chết có ý nghĩa.” Nghe học sinh Ellen khiêu khích, một dị ma hình người vừa phất tay quét đống thịt nát Dương Chu sang một bên giống như rác rưởi, vừa cười lạnh nói, “Chỉ sợ tiếp theo ngươi sẽ không có vận tốt như vậy, La Tung!”
Dị ma nói dứt lời, ngay sau đó, một dị ma hình người liền xuất hiện ở giữa sân đấu, mặt không chút thay đổi đứng trước mặt Trang Dịch.
Sau khi Trang Dịch nhìn rõ diện mạo người trước mắt này, nhất thời sửng sốt, vậy mà lại là ngự hồn sư cấp sáu trông coi đảo ma thú kia!
Mấy tháng trước khi Trang Dịch chấm dứt học kỳ đầu tiên ở Ellen đã từng thông qua kiểm tra đánh giá đến đảo ma thú cạnh tranh ma thú với Lâm Lưu Tiết Kiệt, cùng với được đến Tử Tinh Hoàng Điểu, Trang Dịch cũng bị Tiết Kiệt đả thương không nhẹ, lúc ấy Lôi Tu không để ý vị La Tung lão sư này ngăn cản mà xông vào đảo ma thú mang Trang Dịch ra ngoài, La Tung lão sư tuy có nghi ngờ chuyện Trang Dịch cùng biểu hiện ra đủ loại khác thường, nhưng vẫn suốt đêm mang Trang Dịch đến gõ cửa phòng một lão sư chữa trị.
Trang Dịch chỉ ở Ellen hơn nửa năm, bởi vì không có cảm giác thuộc về nơi này, thủy chung không thể dung nhập với nơi đây, thế nhưng hai vị lão sư này quan tâm Trang Dịch cùng Lôi Tu, lại làm cho Trang Dịch cảm nhận được một mặt khác của lão sư Ellen.
Vừa rồi Trang Dịch nhìn thấy vị lão sư chữa trị kia ở trong trận doanh Ellen, trong lòng còn hơi yên ổn một chút, kết quả thật không ngờ, chớp mắt một cái đã phải đối mặt chiến đấu với La Tung lão sư trên sân đấu!
Tuy La Tung mặt không chút thay đổi, nhưng biểu cảm trong mắt phong phú hơn so với Dương Chu lúc trước, Trang Dịch nhìn ra được, La Tung là bị phụ thể.
Nghĩ đến lão sư tính cách sáng sủa sẽ nói đùa với mình trong trí nhớ, lại nhìn dị ma hình người âm u trước mắt này, đôi môi Trang Dịch khẽ mím, mặt căng gắt gao, cũng không đổi sắc mặt cúi chào La Tung, ngay sau đó, chiến đấu bắt đầu!
Vì phụ thể trên người hồn sư nhân loại nên La Tung lúc này trừ có thể phóng xuất ma khí ra thì thậm chí còn có thể phóng xuất cả hồn lực thuộc về nhân loại.
Trong khoảnh khắc thi đấu bắt đầu, La Tung rút ra bài học từ Dương Chu lúc trước, không nói hai lời lui về phía sau hai bước, phóng xuất hồn lực tạm thời ngăn cản Trang Dịch đánh cận chiến, sau đó bắt đầu không nhanh không chậm ngưng tụ công kích.
Trang Dịch thấy La Tung chủ động kéo giãn khoảng cách với hắn thì cũng không có chút biểu cảm kinh ngạc hay thất vọng nào, hắn tinh tế cảm nhận một lần, xác nhận mấy tháng trước vẫn là hồn sư La Tung cấp sáu, hiện tại đã biến thành một dị ma hình người cấp bảy, trừ có thể phát huy sức mạnh hồn sư ra, dị ma ẩn nấp trong cơ thể hắn cũng có thể xông ra tấn công bất cứ lúc nào, điểm này làm cho Trang Dịch cảnh giác nhất.
Hắn nhìn chằm chằm La Tung dùng hồn lực ngưng tụ ra cầu nước đẩy về phía mình, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh. Nếu như lúc trước dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy phá hủy thân thể Dương Chu đã là làm cho hồn sư nhân loại ra một hơi, lại ủng hộ sĩ khí nhân loại, chèn ép dị ma kiêu ngạo càn rỡ mà nói, lúc này Trang Dịch thuần túy là nhìn La Tung mặt không chút thay đổi này không vừa mắt.
Người này đã hoàn toàn không giống lão sư trong trí nhớ của hắn, cùng với tiếp tục treo cái bề ngoài này sỉ nhục thanh danh La Tung, còn không bằng hiện tại hủy hắn đi!
Thấy cầu nước cùng với chút ma khí tầm thường của La Tung đánh úp lại, Trang Dịch nhận thấy được cầu nước mờ ám, lại không có tính toán né tránh, ngược lại còn thả Hướng Âm Quỳ đối chiến.
Hướng Âm Quỳ cao một mét đứng lặng ở trước mặt Trang Dịch, mặt đóa hoa màu đỏ thẫm hướng về phía La Tung, hạt của nó bắn ra “bùm bùm bùm” giống như viên đạn, dùng lực đẩy cực mạnh đánh vào trong cầu nước, lơ lửng ở bên trong, đến khi cầu nước chỉ còn cách Trang Dịch khoảng hơn mười mét, hạt hoa chợt từ bên trong nổ tung ra bên ngoài.
Cầu nước theo đó vỡ tung ra, đang lúc mọi người nghĩ rằng một kích đã chấm dứt quyết đấu, ngay sau đó, một luồng sương đen bay ra khỏi bóng nước vỡ tan, nháy mắt đã bao phủ phạm vi mười mét quanh người Trang Dịch!
“Không hay!”
“Sương đen của dị ma!”
“Đáng chết, trúng kế!”
Tình cảnh này quen thuộc như vậy, lúc trước Dương Chu đối phó hồn sư thứ hai của Ellen cũng đã từng dùng, bởi vậy thấy La Tung dùng cùng một phương pháp đối phó Trang Dịch, sư sinh Ellen nhất thời nôn nóng lên.
Tương phản với Ellen là bên phía dị ma, tuy rằng chúng nó không thể nói ngôn ngữ nhân loại, nhưng lại có thể truyền đạt tâm tình của mình thông qua sóng âm, thông qua uốn éo thân thể để biểu đạt coi rẻ cùng khinh miệt của chúng nó với nhân loại.
Bất luận những người đứng xem ở bên ngoài có phản ứng như thế nào, Trang Dịch ở trong sân nhìn thấy bản thân bị sương đen bao phủ, không chỉ không hoảng sợ chút nào, ngược lại còn cảm thấy tình cảnh này có chút quen thuộc.
Lúc Trang Dịch ở cấp bốn từng có phụ hồn thú là Bồ Công Anh Ảo Giác. Lúc ấy một thủ đoạn Trang Dịch sở trường nhất chính là dùng Bồ Công Anh Ảo Giác tạo ra một không gian ảo nhỏ, vây con mồi ở trong đó, tầm mắt bị che chứn, con mồi không nhìn thấy bóng dáng hắn, bản thân Trang Dịch lại có thể trốn ở một nơi bí mật gần đó, thoải mái ngắm trúng để tấn công.
Không ngờ hôm nay lại có một dị ma hình người dùng thủ đoạn tương tự với hắn.
Cảm giác được nguy cơ bốn phía giống như dị ma có thể xông tới giết chết hắn từ một xó xỉnh không biết tên bất cứ lúc nào, Trang Dịch vừa để Hướng Âm Quỳ quay quanh bên cạnh mình vừa hơi hơi giật giật ngón tay —— một con hồ điệp cực kỳ ưu nhã trong đen mang lục yên lặng dừng lại trên ngón tay Trang Dịch.
La Tung giống như đi dạo trong sân vắng, nhàn nhã ung dung đi vòng vòng quanh khu vực sương đen này.
Nhìn nhân loại ở trung tâm màn sương đang nghi thần nghi quỷ không ngừng chuyển động thân thể, lúc có lúc không làm cho Hướng Âm Quỳ bắn hạt hoa tấn công các phương hướng, như gặp địch mạnh cảnh giác nhìn chằm chằm mỗi góc bốn phía, thậm chí thái dương còn không có tiền đồ chảy mồ hôi, tâm tình La Tung đặc biệt tốt.
Cảnh tượng nhân loại này giết hại Dương Chu lúc nãy vẫn khắc rõ ràng ở trong đầu La Tung, không thể không thừa nhận, hắn cũng bị nhân loại này ra tay tàn nhẫn dọa tới, thế nhưng thật không ngờ, hữu dũng vô mưu mà thôi, vừa bị che mờ đôi mắt, hắn liền biểu hiện hèn nhát như vậy!
Tận tình đùa bỡn nhân loại này như một kẻ ngu xuẩn, thấy nhân loại này không ngừng lãng phí hồn lực, hơn nữa sắp cạn kiệt, La Tung giống như bố thí, cuối cùng bắt đầu ra tay.
Tốc độ của dị ma cực nhanh, ưu thế này cũng được đưa đến trên người nhân loại bọn họ phụ thể, dù sao người đã chết rồi cũng chẳng cảm giác được đau đớn khi vượt quá cực hạn của thân thể, La Tung sung sướng thi triển thân thủ, nhẹ nhàng chạy đến phía sau nhân loại này, sau đó hắn nâng bàn tay phiếm đen, đột nhiên vươn ra, chộp lấy phần cổ yếu ớt nhất của nhân loại ——
Một phát bắt hụt.
La Tung sửng sốt, không thể tin lại đưa tay bắt giữ một lần, khi bàn tay hắn lại xuyên qua thân thể nhân loại này một lần nữa, đồng tử La Tung chợt co rụt lại, hắn theo bản năng nhận ra cảm giác nguy hiểm trong tình trạng lạ lùng này, không nói hai lời cấp tốc lui về phía sau —— đáng tiếc chậm.
Trang Dịch đứng ở phía sau La Tung, nhân lúc tinh thần La Tung chấn động mạnh, chớp lấy thời cơ điều khiển Hướng Âm Quỳ quay tầng tầng quanh thân thể La Tung, mạnh mẽ trói hắn thành cái bánh chưng!
Trong lúc đó La Tung có muốn giãy dụa, nhưng hắn chỉ cùng cấp Trang Dịch, cho dù Trang Dịch không sử dụng toàn bộ thực lực, chỉ sử dụng Hướng Âm Quỳ, hai hồn sư cấp bảy đánh lẫn nhau, dù chỉ có một giây sai lầm cũng sẽ làm cho kết quả cuối cùng sinh ra lệch lạc, huống chi La Tung hoàn toàn lộ sau lưng ra trước mặt Trang Dịch, Trang Dịch nếu đã trói hắn lại, làm sao còn có thể cho hắn cơ hội chạy trốn.
Phát hiện mình bị Trang Dịch trói thành bánh chưng, không chút khả năng tránh thoát, thậm chí ngay cả bản thể dị ma trong cơ thể cũng bị Trang Dịch lặng lẽ không tiếng động dùng trận pháp giam cầm, không có chút cơ hội chạy trốn, La Tung nhìn khuôn mặt Trang Dịch bình tĩnh, cuối cùng mới ý thức được mình đúng là vẫn còn đánh giá thấp năng lực của hồn sư nhân loại, hắn không thể tin nhìn Trang Dịch, giống như hoàn toàn không nghĩ ra vì sao mình sẽ rơi khỏi đám mây tất thắng, sẽ thua khuất nhục như vậy.
Trang Dịch nhìn thấu suy nghĩ của dị ma, thấy hắn không cam lòng lom lom nhìn mình, Trang Dịch cười nhạo nói: “Ta chơi nước cờ còn lại mà thôi.”
Cùng lúc đó, vài vị chủ nhiệm phía Ellen tận mắt nhìn thấy quá trình Trang Dịch đánh bại dị ma cùng mở to mắt, đôi tay vô thức nắm chặt.
“Đó là… đó là!” Hàn chủ nhiệm ngồi ở bên cạnh hiệu trưởng không nhịn được lẩm bẩm nói.
“Hồn sư hai hệ.” Hiệu trưởng Ellen nâng nâng mi mắt nhìn Trang Dịch một cái, chậm rãi nói.
“Hồn sư hai hệ cấp bảy, lão sư, là hồn sư hai hệ cấp bảy a!” Hàn chủ nhiệm nghe vậy, hưng phấn đến run cả người, hắn nóng bỏng nhìn hiệu trưởng Ellen nói, “Đứa bé này nhìn qua tuổi cũng không lớn lắm, tuyệt đối không vượt quá hai mươi tuổi, nếu như ta không nhìn lầm mà nói, một cái là hệ phụ hồn, cái kia, rất có thể là hệ chiến hồn! Thiên tài, quả thực chính là thiên tài vạn người có một!”
Vài vị chủ nhiệm ở bên cạnh cũng vì phát hiện trọng đại như vậy mà sợ hãi than, ánh mắt nhìn Trang Dịch từ khen ngợi ban đầu, đến bây giờ lại hơn cái gì, duy chỉ có biểu cảm trên mặt hiệu trưởng Ellen từ đầu đến cuối đều không có chút thay đổi nào, hắn lẳng lặng nhìn Trang Dịch một lát, sau đó mí mắt rủ xuống giống như không chịu nổi phụ trọng, rất nhanh lại nhắm lại: “Yên tĩnh một chút, các ngươi nhìn ra, dị ma đối diện cũng không phải kẻ ngu.”
Các lão sư Ellen nghe vậy thì lập tức ngậm miệng, sau đó đem toàn bộ lực chú ý đặt ở thi đấu trên sân.
Dị ma bị bắt, sương đen trong sân tự nhiên cũng theo đó tan đi.
Khi Trang Dịch mang theo dị ma không chút sức phản kháng đứng ở trên sân đấu, học sinh Ellen hoan hô nhiệt tình quả thực muốn hất bay nóc nhà!
Trong mắt rất nhiều học sinh Ellen trận chiến vừa rồi kia chỉ có thể dùng hai chữ quỷ dị để hình dung mới là thỏa đáng nhất! Đầu tiên La Tung chẳng biết tại sao lại không nhìn Trang Dịch tồn tại tấn công vào không khí, cho dù Trang Dịch đứng phía sau La Tung, La Tung cũng không có chút phản ứng nào, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm phía trước; ngay sau đó Trang Dịch giơ tay nhắm trúng cổ La Tung, mà La Tung không chỉ không trốn tránh, ngược lại còn tự động lùi về phía sau đưa lên cửa cho Trang Dịch bắt, vì thế, thắng bại đã phân.
Hoang đường thành như vậy, nếu không nhìn thấy tận mắt, nói ra ai cũng không tin!
Chẳng qua cho dù quá trình như thế nào, quan trọng nhất lúc này, là kết quả!
Trang Dịch mang theo La Tung, mặt hướng về phía dị ma, trước mặt bọn họ, chơi lại trò cũ, lại một lần nữa nhét rất nhiều hạt Hướng Âm Quỳ vào trong miệng La Tung.
Theo máu đen cùng thịt xương bay tung, sân đấu vừa mới được dị ma dọn sạch lại tiếp tục đầm đìa máu tươi, lại một thân thể nhân loại bị dị ma chiếm lấy bị Trang Dịch hủy hoại, đồng thời, cũng tuyên bố vị cường giả cấp bảy thứ hai của dị ma ngã xuống!
Trận thi đấu lớn này, tổn thất hai bên dị ma cùng nhân loại, rốt cuộc ngang hàng!