Suy đoán được rất nhiều tình cảnh xảy ra, nhưng Khải Minh hắn vẫn không thể nào chắc chắn được một điều gì đó, bởi vì vẫn có quá ít thông tin.
Hắn cũng muốn tiến đến để tìm hiểu rõ hơn, nhưng khó khăn hiện giờ là hắn không muốn đối mặt với bầy yêu thú này.
Đối với Tinh Sát Lang, tốc độ, sát thương và khả năng chống chịu đều cao hơn rất nhiều khi so sánh với cường giả cùng cảnh giới, không chỉ vậy bọn chúng còn biết tấn công tổ hợp với nhau, rất ranh ma và tinh quái.
Với thực lực hiện giờ cộng thêm mười hạt đậu chiến binh kia, đối đầu trực diện với bọn chúng cũng một mất một còn.
Về phần tại sao hắn không lập tức sử dụng hết chín mươi hạt đậu chiến binh còn lại ra diệt bầy yêu thú này, lý do ở chỗ vị trí của hắn hiện giờ rất mẫn cảm, bất ngờ xuất hiện một số lượng lớn cường giả, yêu thú cao tầng ắt hẳn sẽ để ý và tiến đến đây, lúc đó liền đặc biệt thảm.
Chỉ riêng ở gần phạm vi Đại Việt phái trong bán kính mười cây số hắn mới có thể tự do tha hồ triệu hồi các hạt đậu này, đó là vì tất cả khí tức cảm giác đều được hệ thống che trở.
Vì thế hiện giờ hắn phải tận lực phát sinh nguy hiểm cấp cao dẫn đến thú triều tấn công, cho nên giảm chiến đấu quy mô lớn được bao nhiêu sẽ hay bấy nhiêu.
"Ngươi dẫn thêm hai người thử dẫn dụ yêu thú cho chúng tách ra đuổi theo các ngươi, được một khoảng xa liền quay đầu giết tất cả." Khải Minh phân phó một nhiệm vụ cho những hạt đậu chiến binh, về phần hắn, hắn tiến đến đỉnh vách núi rồi ở đó quan sát phía dưới.
Rất nhanh ba hạt đậu chiến binh liền tiến đến phụ cận bầy yêu thú, vừa đến gần một trong ba hạt đậu liền tung ra hai đạo kiếm khí thực lực Ngưng Đan đỉnh phong, nhanh gọn bất ngờ diệt đi hai yêu thú nhất giai.
Vì xảy ra quá bất ngờ cùng với tốc độ quá nhanh, ngoài ra ngay từ đầu Lang Vương chỉ chú ý đến Khải Minh, cho nên nó không kịp thông báo cho cả bầy cảnh giác, chứ tình huống bình thường khi có nguy hiểm lại gần Lang Vương sẽ lập tức thông báo cho cả bầy chuyển sang trạng thái phòng thủ.
"Húuuu!"
"Húuuu!"
"Húuuu!"
Lang Vương hú lên ba tiếng to, cả bầy ngay lập tức chuyển sang trạng thái phòng thủ cùng trinh sát, những yêu thú Tứ giai Nhị giai Nhất giai cùng Hung thú tụ lại với nhau tạo thành thế phòng thủ nhiều tầng bảo vệ Lang Vương cùng Lang Hậu, trong khi đó yêu thú Tam giai tản ra xung quanh, nhìn chằm chằm với ý đồ muốn bao vây ba hạt đậu chiến binh kia.
Thấy bọn chúng như vậy, ba hạt đậu chiến binh vẫn không tham chiến mà quay đầu bỏ chạy vào trong rừng, nhìn thấy cảnh này Lang Vương gừ lên vài cái giống như ra một lệnh nào đó, sau đó sáu yêu thú Tam giai cùng hai con yêu thú Tứ giai lập tức đuổi theo truy sát.
"Tuy thông minh, nhưng bản chất hoang dại cùng thú tính vẫn còn tồn tại." Khải Mình nhìn phía dưới thầm nói.
Tuy kế hoạch lừa yêu thú rời khỏi thành công, nhưng đáng tiếc lừa đi chỉ có một phần.
"Diệt trảm!" Khải Minh bay lên không trung xuất ra một đạo kiếm khí chém về phía Lang Vương.
Mặc dù một chiêu này chỉ tương đương với thực lực Linh Đan cảnh đỉnh phong, nhưng chính nó đã khiến cho Lang Vương vô cùng tức giận.
"gừ gào!" Lang Vương chỉ nhẹ nhàng vung chân lên đỡ liền hóa giải được đạo kiếm khí này, nhưng bỗng bất ngờ trong đạo kiếm khí ấy liền tuôn ra hai phần kiếm khí khác hướng về hai bên chém đi, hai yêu thú Nhị giai đỉnh phong kề bên liền một phân thành hai, thấy vậy Lang Vương liền gầm gừ, ánh mắt càng thêm khủng bố.
Ngay từ lúc đầu Khải Minh hắn liền đoán được với thực lực hiện tại ắt hẳn không làm gì được con Lang này, với thực lực Linh Đan hậu kỳ cộng với vũ khí cùng công pháp cấp Thiên, thì sức mạnh của hắn chỉ có thể đạt đến Linh Đan đại viên mãn đỉnh phong mà thôi, vì thế mục tiêu từ đầu là những yêu thú xung quanh.
Ngay sau tiếng gầm gừ đó, bất chợt một chi yêu thú với chín con liền lập tức lao đến một sườn dốc của ngọn núi rồi từ từ tiến lên.
Một đầu Tứ giai, ba đầu Tam giai và sáu đầu Nhị giai.
Thực lực tổng hợp thừa sức ngang nhau với Khải Minh bây giờ.
Nhưng cái lợi của Khải Minh hiện giờ là địa hình, vị trí hiện tại của hắn rất lợi thế cho hiện tại, đây cũng là lý do từ đầu hắn chọn nơi đây.
Càng lên cao sức lực của đám yêu thú càng yếu, càng lên cao độ dốc càng thêm nên tốc độ bọn chúng sẽ chậm đi, vả lại ở địa hình này bọn chúng lại rất khó để tránh né, khó khăn chỉ chồng chất thêm mà thôi.
Nhiều người sẽ hỏi tại sao với thực lực mà Khải Minh vừa thể hiện, đám yêu thú yếu kém từ Tam giai trở xuống vẫn liều chết tấn công như vậy?
Bọn chúng không sợ chết sao, không có khái niệm cường giả vi tôn hay gì?
Tất cả là vì dẫn đầu của bọn chúng có thực lực ngang với Khải Minh, ngoài ra Lang Vương vẫn đang nhìn chằm chằm từ xa, đại loại tình thế của bọn chúng có thể được xem như trợ thủ cổ vũ mà thôi, dẫn đầu Tứ giai đỉnh phong kia mà vong bọn chúng sẽ lập tức hoảng.
"Thập Thiên kiếm thức, thức thứ nhất, Nhất Trảm!" Không để ý đến Lang Vương, bọn chúng ngu ngốc tự dâng mạng đến thì tất nhiên Khải Minh không thể phụ lòng đám này rồi.
Khải Minh tung một chiêu kiếm khí chém về nhóm yêu thú đang dần dần bò lên, luồng kiếm khí này trực chỉ chém thẳng về thân thể đầu yêu thú Tứ giai kia.
Đầu yêu thú này có thực lực Tứ giai đại viên mãn, thêm nữa tất cả các loài yêu thú đều được thượng thiên ưu ái cho đặc điểm da dày thịt béo, vì thế trừ việc nó bị lực công kích tác động lui về sau hơn mười mét, chấn động cơ thể một tí liền không có vấn đề gì.
"Thập Thiên kiếm thức, thức thứ hai, Nhị Trảm!" Thừa cơ hội yêu thú dẫn đầu kia bị tác động, Khải Minh ngay lập tức lại tung chiêu, lần này là hai đạo kiếm khí được chém ra, tiến về hai con yêu thú Tam giai bên cạnh.
Và tất nhiên với thực lực chênh lệch quá nhiều, hai yêu thú Tam giai này vô pháp ngăn cản, bay ngược, phun máu giãy giụa, chỉ chốc lát liền im ắng ra đi.
Nước đã sôi liền phải tranh thủ, kẻo nó lại bốc hơi mất, vì thế thuận thế hắn lại tung ra vô số đạo kiếm khí chém thường, tuy không bằng chiêu thức nhưng được cái ở số lượng, dù trâu cỡ nào đến cuối cùng vẫn bị mày thành phấn mà thôi.
Cuối cùng, chỉ còn lại mỗi đầu Yêu thú Tứ giai kia, bộ dáng của nó lúc này trông như có vẻ vô cùng phẫn nộ, hung thần ác sát hận không thể một ngụm tiêu hóa tên Khải Minh.
Một tiểu đội do nó dẫn đầu, chưa gì liền toàn quân bị diệt, thật làm cho Lang tức chết.
Ở đây cũng thêm một phần ở chỗ địa hình khó tránh né, do đó Khải Minh hắn mới vô cùng thuận lợi làm việc như thế.
"Giờ còn ta với ngươi, một người một Lang, thế nào a!" Khải Minh nở một nụ cười đặc biệt tươi nhìn nó, không ngờ nó trông vậy mà không nhát hay sợ tí nào a, vẫn trông rất chiến như vậy.
"gừ gừ!" Tinh Sát Lang Tứ giai này không hề muốn lùi lại một tí nào, nó cúi người từ từ tiến lại đến chỗ Khải Minh, ánh mắt toát ra đầy vẻ hung thần chuẩn bị cho một trận độc Lang độc Nhân.
"Ngươi muốn một đấu một với ta, ài..." Khải Minh nhận thấy ánh mắt đầy hung thần liền kinh ngạc, nó không thèm trở về yêu cầu thêm trợ thủ mà vẫn tiến lên, ngoài ra trong ánh mắt của đầu Lang này còn thể hiện khát khao muốn chiến một trận công bằng một một với hắn.
"Xin lỗi, ta mệt rồi, một một không chơi, quần ẩu a!" Hắn cũng không hứng thú với việc này, với lại có nhiều cách thắng hà cớ gì phải vẽ vời thêm chuyện, có thể quần ẩu hội đồng thì tất nhiên không cần thiết phải solo, tìm thêm nhiều chuyện mắc công người khác lại đánh giá.