*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuần nghỉ ngơi của lượt đi vòng bảng kết thúc, trừ việc quan hệ anh em của Lưu Xuyên và Dương Kiếm sáng tỏ bị mọi người đem ra làm câu chuyện trà dư tửu hậu mấy ngày, thời gian còn lại, nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp dường như đều điên cuồng huấn luyện.
Lượt về vòng bảng sẽ thay đổi sân nhà sân khách, ví dụ vòng thứ nhất đội tuyển Long Ngâm khiêu chiến Thịnh Đường tại sân khách Thành Đô, đến lượt về sẽ nghênh chiến Thịnh Đường tại sân nhà Trường Sa. Việc thay đổi sân đấu đồng nghĩa với cơ hội cải thiện điểm số và thứ hạng trên bảng tổng sắp.
Lịch thi đấu khá dày đặc, quản lý Giang Tuyết dựa theo lịch mà đặt trước vé máy bay, khách sạn cho cả đội trong nửa tháng. Đội tuyển Long Ngâm giao thủ với 17 đội tuyển dường như sẽ đặt chân đến mọi miền đất nước từ Bắc xuống Nam.
Sau một tuần nghỉ ngơi, vòng bảng của giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp mùa giải thứ 13 lại tiếp tục.
Đối thủ đầu tiên tại lượt về của đội tuyển Long Ngâm chính là đội tuyển Thương Lan vừa để thua 2:7 tại lượt đi vào tuần trước. Miêu thần Lý Thương Vũ dẫn theo toàn bộ thành viên Thương Lan tới Trường Sa, Long Ngâm cũng đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến.
Mọi người bắt đầu dự đoán: Lần này chỉ huy của Long Ngâm sẽ là ai? Vẫn là Tứ Lam giống lần trước hay Xuyên thần sẽ đích thân ra trận?
Cho đến tận ngày thi đấu đáp án mới được công bố – lại là Tứ Lam chỉ huy!
Đội hình của đội tuyển Long Ngâm không khác gì lần trước, lôi đài do ba tuyển thủ Ngô Trạch Văn, Lâm Đồng và Từ Sách ra sân, khi đoàn chiến cũng vẫn giữ nguyên đội hình Tần Dạ, Lý Tưởng, Ngô Trạch Văn, Lam Vị Nhiên, Giang Thiếu Khuynh và Dư Hướng Dương, đội trưởng Lưu Xuyên biểu tình bình tĩnh tiếp tục ngồi ghế dự bị xem kịch.
Cũng may mà lần này không giống lần trước, do trận đấu đó là cuối cùng của lượt đi, các tuyển thủ chuyên nghiệp đều theo dõi trực tiếp qua máy tính, rất nhiều người nguyền rủa Lưu Xuyên nên hắn vẫn ngồi đó hắt hơi liên tục. Hôm nay trận đấu giữa Long Ngâm và Thương Lan diễn ra vào sáng sớm, tuyển thủ các đội tuyển khác cũng đang khẩn trương chuẩn bị thi đấu, chắc chắn không rảnh đi quan tâm chuyện nhân sự của hai đội.
Chỉ có Diệp Thần Hi tiện tay lướt weibo, thấy danh sách ra sân liền nhếch môi, nói: “Quả nhiên, xem ra đội tuyển Long Ngâm chọn chỉ huy dựa vào đối thủ. Ở lượt đi sư phụ chỉ chỉ huy hai trận của Lạc Hoa Từ và Thương Lan, nói cách khác, đội hình đấu với Lạc Hoa Từ sắp tới cũng sẽ không có thay đổi gì lớn, vẫn do sư phụ tôi chỉ huy như trước. Rất có khả năng Lưu Xuyên lại ngồi xem.”
Lâm Vũ Phàm đồng ý gật đầu: “Nói như vậy thì Xuyên thần cho rằng Tứ Lam hiểu anh hơn nên mới để Tứ Lam chỉ huy đánh Lạc Hoa Từ. Vậy Thương Lan thì sao? Tứ Lam đâu có hiểu rõ Miêu thần như Lưu Xuyên? Ít ra Lưu Xuyên cũng chơi lưu phái Khôi lỗi, để anh ta chỉ huy chẳng phải còn chắc chắn hơn sao?”
Diệp Thần Hi cười nói: “Việc này thì tôi cũng không biết.”
Thực ra rất nhiều người đều không đoán được lý do. Lưu Xuyên thân là Đường Môn Khôi lỗi sư, tại sao không chỉ huy trận đấu này?
Chỉ có thành viên Long Ngâm mới biết, thực ra Lưu Xuyên không muốn tranh giành cái danh “Khôi lỗi sư đệ nhất”, hắn làm vậy chỉ là để dành cơ hội thể hiện cho Lam Vị Nhiên, để Tứ Lam luyện tập nhiều hơn, dễ dàng ứng phó với áp lực nặng nề khi vào tứ kết.
Điều khiến người ta tiếc nuối là lần này Long Ngâm đấu với Thương Lan tại sân nhà, ba điểm lôi đài không dễ dàng cướp được như lần trước.
Từ Sách đánh rất bình tĩnh, nhưng Miêu thần danh bất hư truyền, lần trước ở Hàng Châu là do chủ quan khinh địch dẫn đến việc bị Từ Sách lật ngược tình thế ở thời điểm cuối cùng. Là một đại thần đứng đầu, Lý Thương Vũ không thể đi vào vết xe đổ của mình, hắn sử dụng chiến thuật chơi diều tiêu hao chậm rãi đem thắng lợi về cho Thương Lan, đội tuyển Thương Lan lấy được ba điểm lôi đài.
Giai đoạn đoàn chiến, Tứ Lam vẫn thể hiện tầm nhìn toàn diện mạnh mẽ như trước, đoạt liên tục hai lá cờ ở đường trên và đường dưới. Đáng tiếc cờ đen đường giữa lại bị Lý Thương Vũ chiếm tiên cơ cướp được, tỉ số cuối cùng là 4:5.
Điểm số này khiến rất nhiều fan Long Ngâm tới hiện trường thi đấu không hài lòng, mất điểm trên sân nhà sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới sĩ khí của đội tuyển. Cũng may chỉ thua một điểm, các tuyển thủ Long Ngâm nhìn qua cũng không uể oải, biểu tình của mọi người lại rất bình tĩnh, lúc này fan tới xem mới yên tâm phần nào.
Lưu Xuyên đã từng nói trong buổi phỏng vấn ở lượt đi: “Ở lượt về, chiến thuật của chúng tôi sẽ bị các đội lớn nghiên cứu triệt để, chưa kể ảnh hưởng của sân nhà khi thi đấu bị giảm bớt, lấy điểm sẽ càng khó khăn.”
Quả nhiên như Lưu Xuyên đã nói, lấy điểm ở lượt về vô cùng gian nan. Sau khi thua Thương Lan với tỉ số 4:5, trận đấu tiếp theo với Thất Tinh Thảo tại Thanh Đảo cũng không thể giành được số điểm khiến người ta hài lòng.
Lúc trước tại Trường Sa đánh với Thất Tinh Thảo, Lưu Xuyên đưa Tứ Lam ra để xử lý Trần Tiểu Bắc, tạo ưu thế cho Từ Sách, thuận lợi giành được ba điểm lôi đài. Nhưng lần này đấu lôi đài Thất Tinh Thảo lại đổi Trần Tiểu Bắc chưa đủ thành thục thành hai tuyển thủ vương bài là Diệp Chu và Tô Thế Luân, cộng thêm Tiết Khắc bình tĩnh làm tuyển thủ ra sân đầu tiên – rõ ràng là Tiêu Tư Kính đã chuẩn bị riêng cho Long Ngâm một combo lôi đài siêu xa hoa.
Tô Thế Luân ra sân đánh cuối, thành công giành được ba điểm lôi đài.
Đến giai đoạn đoàn chiến, Tiêu hoàng lựa chọn một tấm bản đồ không chiến đầy bất ngờ – Vân tiêu thành.
Đây là một tòa thành trên không, mờ mịt như trong tiên cảnh, phong cảnh đẹp đẽ vô cùng, nhưng một khi trượt chân ngã xuống thì sẽ trở thành một vũng bùn nhão nhoét.
Số lần xuất hiện của bản đồ không chiến tại giai đoạn vòng bảng của giải chuyên nghiệp không nhiều, vì có quá nhiều yếu tố biến thiên trong bản đồ không chiến, ai không cẩn thận trượt chân sẽ rơi xuống ngã chết… Những người mới của Long Ngâm đối mặt với bản đồ không chiến độ khó cao này không thể phát huy được trình độ chân chính của bản thân, Tiêu Tư Kính lợi dụng ưu thế sân nhà chiếm được hai lá cờ, xác định tỉ số 7:2.
Thua hai trận liên tiếp khiến người ngoài bắt đầu nghi ngờ: Liệu đội tuyển Long Ngâm có giống như những đội ngũ mới trước đây, biểu hiện xuất sắc tại lượt đi nhưng đến lượt về thì xuống dốc?
Thực ra đây là hiện tượng rất phổ biến trong giới eSport chuyên nghiệp, mọi người thường gọi là “Lời nguyền đội ngũ mới”.
Thường thì vì mọi người chưa quen với cách chơi của những đội ngũ mới vào liên minh nên sẽ xuất hiện những trận đấu mà đội mới đánh bại đội mạnh với điểm số chênh lệch rất lớn. Nhưng sau những trận đấu đó, các đội khác đã thăm dò kỹ càng tình hình, thành tích của đội mới đến lượt về sẽ tuột dốc không phanh. Những vấn đề như sơ hở phối hợp, thiếu hụt tâm lý của tuyển thủ mới sẽ bị phóng đại trước mặt mọi người như khi soi vào kính lúp.
Đội ngũ có thể phá giải “Lời nguyền đội ngũ mới” cho tới bây giờ chỉ có đội tuyển Tuyết Lang ra mắt tại mùa giải thứ mười, dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Phương Chi Diên, trải qua giai đoạn khó khăn liên tục mất điểm liền trở nên mạnh mẽ hơn, ngay từ mùa giải đầu tiên đã vào được vòng trong thậm chí giành được cúp. Vì thế mà đội tuyển Tuyết Lang cũng được coi là con ngựa ô mạnh nhất trong lịch sử liên minh.
Liệu đội tuyển Long Ngâm có trở thành một con ngựa ô mạnh mẽ? Hay chỉ là một đóa phù dung sớm nở tối tàn?
Rất nhiều người đều đoán già đoán non, khiến cho các fan của Long Ngâm cũng có chút thấp thỏm không yên.
Sau khi bắt đầu lượt về, những đội tuyển lớn đều tung ra bài ẩn, hai trận đầu tiên đã khá kịch liệt.
Trên bảng tổng sắp, sau giai đoạn lượt đi Long Ngâm giành được tổng cộng 100 điểm đứng thứ năm, sau hai trận này chỉ lấy được thêm sáu điểm, tụt xuống hạng sáu. Tuyết Lang vốn đứng thứ sáu hiện tại lấy được bảy điểm vượt qua Long Ngâm giành vị trí thứ năm – nghe nói gần đây Dương Kiếm đánh rất hăng máu lại hung tàn, khi đấu với hai đội mạnh là Đồng Tước và Thịnh Đường đều giành được kết quả 5:4.
Ngược lại, người anh trai Lưu Xuyên lại thất bại liên tục, khi đánh Thương Lan thì ngồi ghế dự bị làm người qua đường, đánh Thất Tinh Thảo thì thua trong bản đồ không chiến…
Người ngoài tỏ ra nghi ngờ, cảm giác Long Ngâm thua liên tục như vậy mà đội trưởng Lưu Xuyên vẫn thản nhiên, thực sự không thể hiểu nổi.
Lưu Xuyên lại vẫn rất bình tĩnh, hắn nắm chắc cục diện hiện tại, cũng có quyết định của chính mình đối với tương lai của đội tuyển Long Ngâm. Mục tiêu của hắn luôn kiên định, dù thất bại nhất thời cũng sẽ không bao giờ lung lay.
Bất kể người ngoài rèm pha thị phi thế nào, bầu không khí bên trong đội tuyển Long Ngâm lại khá thoải mái.
Sắp tới trận đấu với đối thủ thứ ba là Lạc Hoa Từ, mọi người theo thường lệ cùng ngồi lại phân tích chiến thuật trước trận đấu, Lưu Xuyên chỉ vào bảng tổng sắp nói: “Trận đầu lượt về chúng ta thua Thương Lan 4:5, trận thứ hai lại thua Thất Tinh Thảo 2:7. Nhưng mọi người hãy nhớ rằng, ở lượt đi chúng ta từng thắng Thất Tinh Thảo 5:4, thắng Thương Lan 7:2. Vì thế tính ra thì số điểm chúng ta lấy được từ Thương Lan và Thất Tinh Thảo bằng đúng số điểm chúng ta mất đi cho hai đội này… Học bá mau tới tính chút xem nào.”
“Ừ.” Ngô Trạch Văn nghiêm túc nói, “Chúng ta lấy được tổng cộng 11 điểm từ Thương Lan, lấy được bảy điểm từ Thất Tinh Thảo. Còn Thất Tinh Thảo lấy của chúng ta 11 điểm, Thương Lan cũng giành được bảy điểm… Tính ra thì đấu với hai đội tuyển này, chúng ta có được 18 điểm, và cũng mất 18 điểm.”
Lưu Xuyên mỉm cười nói; “Vì thế, thực ra là chúng ta đánh ngang cơ, chuẩn chưa?”
Mọi người: “…”
Thực sự dở khóc dở cười, cách tự an ủi bản thân của đội trưởng cũng tuyệt quá đi!
Nhưng thực ra Lưu Xuyên nói cũng có lý, vòng bảng chỉ tính điểm, điểm giành được bằng điểm mất đi đồng nghĩa với việc thứ hạng của bọn họ cũng sẽ không quá thấp, phải xem tình hình thi đấu của các đội tuyển khác thế nào. Trước mắt thì Long Ngâm xếp thứ sáu, vẫn có nguy cơ không tiến được vào tứ kết, những đội tuyển xếp hạng sau chắc chắn sẽ dồn lực trong giai đoạn này.
“Thua liên tục hai trận, mọi người cho rằng đây là thời kỳ tuột dốc của đội tuyển hay sao? Quá ngây thơ, thời điểm tuột dốc thua mười trận liên tục tôi cũng từng trải qua rồi, đừng lo lắng quá, tiếp sau còn miếng xương cứng Lạc Hoa Từ đây này.”
Lưu Xuyên kéo suy nghĩ của mọi người lại chủ đề chính, cả đội không biết phải nói sao.
Dư Hướng Dương nhịn không được nói: “Đội trưởng có ý gì thế? Thời kỳ tuột dốc thua liên tục mười trận? Ở đâu ra kiểu chưa thi đấu anh đã miệng quạ đen nguyền rủa chúng ta sẽ thua mười trận rồi!”
“Đương nhiên tôi hi vọng chúng ta có thể thắng, vừa nãy chỉ lấy ví dụ thôi.” Lưu Xuyên cười nói, “Có điều trận này với Lạc Hoa Từ sẽ rất khó đánh, Tứ Lam nên chuẩn bị tâm lý thật tốt. Đồ đệ của cậu lần trước đã nói sẽ cho cậu thấy sự lợi hại của cậu ta, lần này chắc chắn sẽ chuẩn bị kỹ càng. Trước đây nguyên nhân chủ yếu giúp chúng ta có thể phá bỏ lời nguyền sân nhà của Lạc Hoa Từ tại Thượng Hải chính là việc đột ngột đổi chỉ huy khiến Diệp đội bất ngờ không đuổi kịp nhịp độ trận đấu. Giờ cậu ta đã có phòng bị, trận này cậu chỉ huy sẽ không dễ dàng như lần đầu nữa đâu.”
Lam Vị Nhiên gật đầu nói: “Tôi biết rồi, tôi sẽ nghĩ kỹ xem nên đánh như thế nào.”Hết chương 318.
Hiện tại mình đã beta lại tới trận với Thịnh Đường, vẫn còn một đống chương chưa beta xong nên tốc độ cập nhật truyện này sẽ chậm lại đôi chút.