Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 6 - Chương 309: Long Ngâm vs Thương Lan (6)



Lúc này trên sân thi đấu, sắc mặt La Tử Long khi bị rết tấn công có chút khó coi.

Thực ra đúng như các fan của Ngô Trạch Văn phân tích, lý do rất đơn giản, đầu tiên Tứ Lam đoán được Thương Lan sẽ phái người tới đường giữa điều tra, khả năng cao nhất là Đường Môn vì có thể ẩn thân. Dù có đi từ đường trên hay đường dưới, khi tới đường giữa sẽ đều phải đi qua một đường, muốn quan sát rõ ràng xung quanh chắc chắn phải thắp đèn Khổng Minh tại tọa độ cố định.

Ngô Trạch Văn là người thế nào? Tứ Lam vừa nói cậu lập tức phản ứng kịp, tưởng tượng không gian trong đầu nhanh chóng suy ra vị trí mà đối phương cần tới để thắp đèn.

Vì vậy ở đường dưới Giang Thiếu Khuynh bố trí Thái Cực trận phòng ngự. Đường trên thì Ngô Trạch Văn lo liệu. Ước lượng được thời gian, Ngô Trạch Văn liền triệu hồi pet tới, đưa rết đi thăm dò nếu cần sẽ dùng kỹ năng khống chế, kết quả thực sự đã khiến Đường Môn đang ẩn thân hiện ra!

– La Tử Long muốn kêu oan, còn oan hơn Đậu Nga!

Hôm nay đánh lôi đài bị IQ của học bá nghiền áp đã khiến hắn bực lắm rồi, lúc này rõ ràng đang ẩn thân mà lại bị học bá đột nhiên khống chế. Thân là Đường Môn học dốt, đã ẩn thân mà còn bị phát hiện, còn chơi cái quái gì nữa đây.

La Tử Long rất muốn hộc máu, đáng tiếc không đợi đến lúc đó, đội tuyển Long Ngâm liền như mãnh hổ vồ mồi nhanh chóng đánh về phía hắn.

Lý Tưởng xông tới đầu tiên, trực tiếp mở Phật quang phổ chiếu hấp thu toàn bộ thương tổn gây ra bởi ám khí mà La Tử Long ném tới, ánh sáng màu vàng bao bọc xung quanh đại sư, sáng đến mức chói mù mắt chó.

Tần Dạ và Lam Vị Nhiên theo sát phía sau, liên tục tung ra “Bạch cốt luyện trảo” cộng thêm “Chiết mai phiến”, Ngô Trạch Văn từ xa tung Vạn độc phệ tâm, La Tử Long mất máu nhanh như rong huyết.

“Trợ giúp trợ giúp!”

La Tử Long điên cuồng ấn tín hiệu cầu cứu trên bản đồ, năng lực hành động của Thương Lan cũng không hề yếu kém, thấy đồng đội phát tín hiệu cầu cứu, Lục Nguyên Tu tại đường trên trực tiếp mở Thiên hương trận, truyền tống toàn bộ đồng đội tới đường giữa.

Nhưng vừa mới tới đã choáng vàng.

– [Dạ Sắc] kích sát [Thanh Long], thủ sát!

“A Long sao cậu chết nhanh thế!” Trong tai nghe truyền tới một giọng nam giận dữ, là Liệp Báo hàng trước, tính tình khá táo bạo.

La Tử Long rất buồn bực: “Bị bốn người đánh hội đồng, tôi còn là máu mỏng, có thể không chết chắc…”

Đúng vậy, cũng không thể trách hắn, sức bật của Long Ngâm quá khủng khiếp, Tần Dạ, Lam Vị Nhiên và Ngô Trạch Văn là ba dmg siêu mạnh, lại thêm Giang Thiếu Khuynh dùng trận pháp phụ trợ gia tăng công kích, bốn người liên thủ đương nhiên có thể miểu sát La Tử Long.

Cục diện biến thành 6 vs 5 trong nháy mắt.

Lúc này Thương Lan cũng không kịp rút lui, Lão Miêu đành mở miệng nói: “Đánh!”

Năm đánh sáu, thực ra hắn cũng chẳng sợ.

Tuy rằng khi giao tranh tổng ít hơn một người là cục diện bất lợi, nhưng số lượng người cũng không quyết định tất cả. Ví dụ như hiện tại, phía bên kia là đội hình ba dmg, một tank, một phụ trợ, một buff, chưa chắc có thể thắng được đội hình năm người gồm hai dmg, một phụ trợ khống chế và buff mạnh. Số lượng người ra sao còn phải tính xem phối hợp thế nào.

Để giết La Tử Long, ba người bên này đã tung ra vài chiêu quan trọng, trong khi đó Thương Lan lại vẫn còn nguyên, còn có thêm Lục Nguyên Tu phụ trợ mạnh như vậy, tuyển thủ Hoắc Kiệt hàng trước lại là Thiếu Lâm Quyền, vừa trụ vững lại có thể tấn công khống chế, hơn nữa thích khách Tham Lang vẫn còn sống, Lý Thương Vũ chơi Đường Môn Khôi lỗi cho nổ con rối cũng có thể bào máu tập thể, hỏa lực của bọn họ không hề thua kém.

Mà mấu chốt là, buff Bạch Hồ của Thương Lan là trị liệu đẳng cấp đại thần, trong khi đó buff bên này lại chỉ là một tay non thuần túy.

Ảnh hưởng của buff khi giao tranh tổng là quan trọng nhất!

Một buff ưu tú có thể cứu toàn bộ đồng đội đang rơi vào tuyệt vọng, mà một buff gà mờ lại có thể trở thành điểm yếu của cả đội.

Thấy cái tên “Ngư Nhi Thủy Trung Du” (Cá nhỏ bơi trong nước) này, Lý Thương Vũ lại nhớ tới mấy món hay được ăn ở đội, nào là cá kho tàu, canh chua cá, cá giấm Tây Hồ…

Bình thường hắn rất thích ăn cá, đương nhiên cũng rất nhạy cảm với chữ “cá”, thấy “Ngư Nhi Thủy Trung Du” phát hoảng lắc lư trước mặt, hắn nhịn không được muốn câu con cá này tới giết.

“Giết buff trước!” Lý Thương Vũ nhanh chóng đưa ra quyết định. Vì trình độ buff của Bạch Hồ quá cao, chỉ cần buff bên kia chết, dù ở trong cục diện lấy ít đánh nhiều, nhưng Bạch Hồ tăng được máu chắc chắn sẽ tạo ưu thế cho Thương Lan.

Mà trong lúc này Dư Hướng Dương đang siết chặt con chuột, liên tục sử dụng “Tùy cơ tẩu vị pháp”.

Cái gọi là “Tùy cơ tẩu vị pháp” chính là bấm chuột phải liên tục vào các vị trí khác nhau, làm vậy nhân vật sẽ di chuyển liên tục trong phạm vi cố định khiến cho đối thủ không thể đoán được hướng di chuyển của mình, rất khó tung kỹ năng.

– nói thẳng ra là đi loạn cào cào khiến đối thủ không tìm được quy luật.

Cắm đầu đi thẳng là điều chỉ có người mới làm, các đại thần khi di chuyển tùy biến đều rất gọn gàng, cách đi của những người như Lưu Xuyên hay Tiêu Tư Kính còn lưu loát hơn nhiều, nào là di chuyển hình chữ S, di chuyển theo quả lắc đồng hồ, các thể loại di chuyển khiến người ta hoa mắt, không thể nắm được sơ hở.

Mà rõ ràng Tiểu Dư lại đi như người say rượu, Lý Thương Vũ nhìn vài giây liền lập tức đoán được vị trí di chuyển kế tiếp của cậu. Tuy nói là di chuyển bừa nhưng thực ra cách đi của cậu nhóc này lại vô thức dựa theo một quỹ tích nào đó, đây chính là khuyết điểm của người mới chơi, nhìn thì thấy cũng ổn nhưng trong mắt cao thủ lại trăm ngàn chỗ hở.

Lý Thương Vũ nheo mắt lại, kéo con chuột, quăng xích sắt trong tay qua.

Trần Tuấn Phi hưng phấn hô lên: “Câu ngầu ghê chưa! Miêu thần quyết đoán tung móc câu, chuẩn xác câu trúng Ngư… Ngư… Câu trúng một con nhện của Ngũ Độc!”

Đội phó Trần lại tự vả cảm giác hôm nay nhất định là ngày xấu, không hợp để bình luận.

Lý Thương Vũ cũng nôn nao, kết quả này khiến hắn thực sự không ngờ – đi câu không câu được cá lại câu phải nhện!

Thực ra đúng lúc Lý Thương Vũ nhìn ra lỗ hổng trong cách di chuyển của Tiểu Dư thì Ngô Trạch Văn cũng nhìn thấy.

Hôm nay dù Lưu Xuyên không đích thân chỉ huy, nhưng hắn đã dự đoán được trước những tình huống có thể phát sinh trên sân thi đấu, khi phân tích chiến thuật trước trận đấu hắn đã nói, Bạch Hiên của Thương Lan là buff siêu mạnh, vì vậy khi giao tranh tổng chắc chắn Thương Lan sẽ ưu tiên giết Tiểu Dư để tạo ưu thế tuyệt đối về buff, một khi cách di chuyển của Tiểu Dư có vấn đề, sẽ rất dễ bị Lão Miêu kéo qua đánh hội đồng, vì thế chúng ta nhất định phải chú ý bảo vệ chú cá này…

Đội hình hôm nay, Tần Dạ và Tứ Lam đều đứng phía trước, cách Tiểu Dư quá xa, Thiếu Khuynh lại bận rộn đề phòng các loại trận pháp của Tiêu Dao đối diện, vì thế trọng trách bảo vệ Tiểu Dư liền giao cho Ngô Trạch Văn đứng sau.

Ngô Trạch Văn vốn là tuyển thủ bình tĩnh lại cẩn thận, năng lực quan sát rất mạnh, thấy Tiểu Dư di chuyển như say rượu cậu liền biết chắc chắn Lão Miêu sẽ không bỏ qua khe hở tiếp theo!

Vì thế trong lúc cấp bách Ngô Trạch Văn liền dùng nhện độc chắn phía trước Tiểu Dư, Lão Miêu quăng móc tới vừa vặn câu trúng con nhện này, Ngô Trạch Văn thành công bảo vệ được Tiểu Dư, đồng thời cũng lập tức hiến tế nhện độc, nâng cao lực tấn công của chính mình.

Trên màn hình video livestream lại bắt đầu một đợt spam “Học bá 666”.

Khoảnh khắc đó, ngay cả bạn học Tiểu Dư cũng cảm kích muốn ôm đùi Ngô Trạch Văn nói: “Học bá ơi em nguyện là fan cuồng của anh!”

Nếu không nhờ Trạch Văn dự đoán và bảo vệ như thần, chắc chắn cậu sẽ bị con mèo kia câu trúng rồi miểu sát thêm lần nữa!

Biết rõ mục tiêu của Thương Lan là mình nên áp lực của Tiểu Dư rất lớn. Có điều thời gian hồi chiêu của Tử mẫu phi trảo là 30 giây, Lão Miêu mở chiêu không thu lại được gì đồng nghĩa với việc trong vòng 30 giây nữa cậu sẽ không cần lo mình sẽ bị câu đi.

Cuối cùng Dư Hướng Dương cũng thở ra, bắt đầu chuyên tâm nhanh chóng bơm máu cho đồng đội.

Kế hoạch giết Tiểu Dư của Lý Thương Vũ thất bại, lập tức ra lệnh nói: “Lão Hoắc khống chế đại sư, Tiểu Lang phá vòng vây xông vào giết!”

Thiếu Lâm Quyền hàng trước Hoắc Kiệt cũng là tuyển thủ lão làng, nghe thấy mệnh lệnh của đội trưởng lập tức phóng “Phục ma quyền” tới Lý Tưởng. Đây là kỹ năng chí mạng rất khí phách của Quyền Thiếu Lâm, một quyền mà trúng vào mặt có thể mạnh mẽ cho đối phương lên bảng.

Tuy rằng Lý Tưởng là pháo hôi da dày, nhưng không phải loại pháo hôi ngu ngốc chờ ăn hành.

Sau khi bị lão Tiêu đả kích, trong khoảng thời gian này ngày nào cậu cũng tiến hành huấn luyện đối kháng, liên tục luyện tập các loại chiêu thức của Thiếu Lâm, thậm chí còn mở clone Thiếu Lâm Quyền vào trong game để luyện. Lúc này vừa thấy đối thủ chuẩn bị mở chiêu, cậu liền biết hàng trước phía bên kia muốn tới khống chế mình, lập tức dùng khinh công nhảy lên, bật ngửa về phía sau né tránh!

Vì Lý Tưởng né đi, hàng trước của Long Ngâm liền xuất hiện lỗ hổng, Lâm Nghị và Lý Thương Vũ lập tức phá vòng vây xông tới buff phía sau, nhưng Tần Dạ và Tứ Lam nào phải ăn chay!

Cùng là Nga Mi Trảo, Lâm Nghị bên kia vừa ra tay Tần Dạ liền biết động tác tiếp theo của hắn là gì, trực tiếp tốc biến tới tung ra Nhiếp hồn trảo và Xuyên tâm trảo, khiến máu của Lâm Nghị điên cuồng hạ xuống!

Đúng lúc đó Bạch Hiên lại tung Dương quan tam điệp hồi máu, đồng thời Lý Thương Vũ cũng mở chiêu cuối – Khôi lỗi tế!

Khôi lỗi tế của Đường Môn sẽ nổ tung trên sân tạo ra sát thương xung quanh chúng, thương tổn lại có thể tăng theo cấp số nhân. Nói cách khác, nếu bên cạnh có hai con rối, thương tổn sẽ tăng gấp đôi, nếu là bảy con rối, đương nhiên thương tổn sẽ tăng gấp bảy lần!

Chiêu thức làm nên tên tuổi của Lưu Xuyên “Khôi lỗi thất sát trận” cũng dựa theo nguyên lý này, hắn quen chỉ huy bảy con rối bao vây xung quanh quân địch tiến hành bạo phá, như vậy sẽ tạo ra thương tổn rất lớn, sát thương khủng bố gấp bảy lần đủ để cho đối thủ lên bảng đếm số.

Nhưng đấu pháp của Lão Miêu không giống Lưu Xuyên, hắn sẽ không theo đuổi cách chơi bùng nổ cao điều khiển con rối tụ lại một chỗ, mà hắn sẽ căn cứ vào đội hình quân địch để bố trí con rối tại các vị trí khác nhau, khiến Khôi lỗi tế trở thành kỹ năng tấn công phạm vi rộng.

– Oành!

Toàn bộ bảy con rối xung quanh nổ tung, hiệu ứng lóa mắt như đốt pháo hoa, máu của các thành viên Long Ngâm hạ xuống trên diện rộng, rõ ràng Lão Miêu muốn bào máu tập thế, tăng áp lực trị liệu cho buff đối diện.

Quả nhiên, toàn bộ đồng đội thấp máu, Dư Hướng Dương lập tức nâng cao tốc độ tay, có chút cố sức khi ứng phó.

Đúng lúc này, Lý Thương Vũ đột nhiên ẩn thân.

Lý Tưởng cả kinh, cậu đang cố trốn khỏi khống chế của Thiếu Lâm bên kia, Dạ Dạ và Tứ Lam lại đang giết thích khách Nga Mi Trảo đối phương, lúc này phòng tuyến phía trước của Long Ngâm rất mỏng manh, Lý Thương Vũ nhân cơ hội ẩn thân mà đột kích, mục tiêu quá rõ ràng – muốn xông tới giết Tiểu Dư phía sau!

Quả nhiên như Lý Tưởng đoán, đột nhiên Dư Hướng Dương thấy con rối và Miêu thần xuất hiện ngay trước mắt, nhất thời hoảng đến mức mặt cắt không còn giọt máu.

– xa đến thế mà cũng muốn đuổi tới giết tôi, tôi gây thù gì với anh!

Chiêu ẩn thân đột kích này của Lý Thương Vũ khiến đội tuyển Long Ngâm không kịp đề phòng, lực sát thương của Miêu thần vô cùng đáng sợ, ngay sau khi vọt tới trước mặt Tiểu Dư liền nháy mắt triệu hồi bốn con rối, dùng một chiêu “Thập tự vây sát” đánh lên người Tiểu Dư.

Tiểu Dư vội vàng bơm máu cho mình, sau đó lập tức trốn ra sau lưng học bá.

Cũng may Ngô Trạch Văn rất bình tĩnh, thấy Miêu thần xông tới cũng không hoảng, mỗi ngày cậu đều nhìn Lưu Xuyên lắc lư trước mặt, lúc này thấy một Miêu thần mặc đồ xanh sẫm y hệt Lưu Xuyên xông tới, đương nhiên cậu sẽ không luống cuống.

Ngô Trạch Văn triệu hồi cóc độc, mạnh mẽ hấp thu thương tổn giúp Tiểu Dư.

Mà đúng lúc này Giang Thiếu Khuynh cũng mở chiêu cuối của Võ Đang – Thiên cương Bắc Đẩu trận!

Cậu nhất định phải đề phòng Tiêu Dao bên kia tung trận hỗ loạn, dù chiêu cuối này tung hụt cũng phải khiến đối phương cảm thấy bị uy hiếp, nếu không đúng thời khắc mấu chốt mà dính hỗn loạn sẽ khiến toàn bộ Long Ngâm lộn xộn. Nhỡ đâu Tiểu Dư bị Miêu thần thừa cơ giết chết, sau đó sẽ rất khó đánh.

Quả nhiên, Lục Nguyên Tu vốn định tung trận hỗn loạn trợ giúp, đối phương lại mở chiêu cuối, hắn chỉ đành tạm thời buông tay.

Thực ra làm phụ trợ không nhất thiết phải chờ đến khi đối thủ mở trận mới bị động phòng ngự, đôi khi cũng có thể mở trận trước tạo uy hiếp nhất định cho đối thủ, cũng giúp đồng đội tạo được khoảng trống an toàn để tấn công, đây cũng là điều mà Giang Thiếu Khuynh nhận ra khi thi đấu.

– [Dạ Sắc] kích sát [Tham Lang], song sát!

Thông báo này hiện ra đẩy Thương Lan vào tình thế họa vô đơn chí.

Điểm hạ gục của Tham Lang rõ ràng là Lam Vị Nhiên nhường cho Tần Dạ, tuy hai người bình thường ở đội vẫn luôn đấu võ mồm, nhưng khi ra sân thi đấu, tuyệt đối là đồng đội tốt nhất. Tứ Lam nhường điểm hạ gục cho Tần Dạ là vì muốn nuôi Tần Dạ thật khỏe, cũng vì tính toán cho giai đoạn nửa sau của trận đấu.

Trong tay Tần Dạ có hai điểm hạ gục, lực đánh tăng 10%, lập tức quay đầu giết Lý Thương Vũ.

Thực ra anh nhìn thấy toàn bộ màn Lý Thương Vũ phá vòng vây tiến tới phía sau giết Tiểu Dư, nhưng khi đó anh vẫn đang liên thủ với Tứ Lam giết thích khách đối thủ, tạm thời không thể để ý phía Tiểu Dư, hơn nữa anh tin Trạch Văn có thể bảo vệ cho Tiểu Dư an toàn.

Quả nhiên, Trạch Văn mở cóc độc hấp thu toàn bộ thương tổn, sau đó lại dùng rết khống chế, liên tục triệu hồi các loại pet, cuối cùng bùng nổ công kích chặn được Miêu thần. Tất nhiên, hiện giờ Ngô Trạch Văn và Dư Hướng Dương cũng đều trong trạng thái thấp máu, rất nguy hiểm, chỉ cần Lão Miêu triệu hồi thêm vài con rối nữa, hai người bọn họ chắc chắn phải lên bảng đếm số.

Tần Dạ và Lam Vị Nhiên lập tức xoay người tiến tới trợ giúp, Lý Tưởng cũng quay đầu chặn đường lui của Lý Thương Vũ, Lão Miêu xông vào trận địa lại phải đối phó với quân địch ở bốn phía, không còn chỗ trốn.

Có điều dù ở trong hoàn cảnh như vậy, Lý Thương Vũ cũng không sốt ruột, trực tiếp mở “Di hình đổi ảnh” trong nháy mắt trở lại bên cạnh Bạch Hồ, nói: “Rút lui!”

– hóa ra Miêu thần đã sớm tính đường lui cho mình, để một con rối bên cạnh Tiểu Bạch, có thể tùy lúc đổi vị trí cứu chủ nhân.

Lý Thương Vũ trở về bên cạnh buff đội mình, đội tuyển Thương Lan cũng nhanh chóng rút lui. Tứ Lam bên này cũng hạ lệnh: “Không đuổi theo, hồi phục trạng thái lên đường trên lấy cờ!”

Lúc này, cờ lệnh tại hai đường trên dưới đã xuất hiện.

Lý Thương Vũ biết, trong tình huống Thương Lan đã mất hai dmg, chắc chắn không đánh lại sáu người đối phương, không giết được buff đối phương trước khi Tham Lang chết đã đồng nghĩa với việc thua trắng đợt giao tranh tổng này. Vì thế hắn quyết đoán hạ lệnh lùi về, cùng chờ đồng đội sống lại liền đi đường dưới lấy cờ.

Hai bên ở hai vị trí khác nhau, lấy được một lá cờ cho mình.

Cờ đen đường giữa xuất hiện, trở thành tiêu điểm tranh đoạt giữa hai bên!

Lúc này, ưu thế hai điểm hạ gục của Long Ngâm lập tức hiện ra.

Tần Dạ có double kill, lực công kích toàn thuộc tính tăng 10%.

Tăng công kích “toàn thuộc tính” sẽ tạo hiệu ứng giống như trúng độc của Ngũ Độc hoặc mất máu từ đòn đánh của Nga Mi và Đường Môn. Nói cách khác, nếu Tham Lang bên kia đánh ra trạng thái mất máu một tầng tương đương mất 1000 điểm máu/ một giây, hai tầng tương đương với mất 2000 điểm máu/ một giây, ba tầng thì là 4000 điểm, thì Tần Dạ đánh mất máu một tầng sẽ bào luôn 1100 điểm máu/ một giây, hai tầng là 2200 điểm, ba tầng là 4400 điểm, bốn tầng là 8800!

Tăng 10% lực đánh, lại thêm trạng thái được tăng theo cấp số nhân, chênh lệch sát thương càng ngày càng lớn!

Sự chênh lệch này nằm trong tay cao thủ sẽ rất đáng sợ, nhất là khi Tần Dạ là tuyển thủ hàng đầu. Biết bản thân có lợi thế tăng lực đánh, Tần Dạ lập tức tạo ra bốn tầng mất máu cho Quyền Thiếu Lâm và Trảo Nga Mi bên kia ngay từ đầu đợt giao tranh thứ ba!

Trong khi đó Tứ Lam phối hợp với Ngô Trạch Văn, áp chế hoàn toàn lượng máu đối thủ, tăng áp lực cho Bạch Hiên, khiến cậu không thể có thời gian đi giải trạng thái.

– dù Bạch Hiên có là thần buff, thì cũng sẽ có lúc không thầu được hết.

Đối mặt với sự tấn công phạm vi rộng của Tứ Lam và Ngô Trạch Văn, cậu cũng phải cố hết sức mới bơm máu được, nhưng Tần Dạ lại xấu tính, dựa vào 10% lực đánh tăng thêm bào đi một đống máu của sáu người đối diện, trạng thái mất máu nhiều đến mức cậu muốn nhai luôn bàn phím.

Kỹ năng giải trạng thái bị hạn chế bởi thời gian hồi chiêu, Bạch Hiên thực sự chống đỡ không nổi.

Đội tuyển Long Ngâm lợi dụng ưu thế hai điểm hạ gục khiến Thương Lan rơi vào thế bị động trong đợt giao tranh tổng thứ ba.

Tuy trong tay Lục Nguyên Tu vẫn còn trận hỗn loạn, nhưng ngay trong nháy mắt khi hắn định mở trận, Lam Vị Nhiên đã nheo mắt lại, đột nhiên xông tới tấn công, một quạt đánh trúng ngực hắn, trực tiếp cắt ngang quá trình niệm!

Lục Nguyên Tu: “…”

Mọe! Đây là tuyển thủ tinh thông ba hệ của Tiêu Dao, dám đứng trước mặt Tứ Lam mở Thiên hương trận, nghĩ Tứ Lam là con gà chắc?

Giang Thiếu Khuynh vừa rồi cũng sợ bóng sợ gió, vừa rồi để bảo vệ Trạch Văn và Tiểu Dư, cậu đã mở Thiên cương Bắc Đẩu trận rồi, lúc nãy vẫn đang trong thời gian hồi chiêu. Nếu bên kia mở trận hỗn loạn chắc chắn sẽ tạo phiền toái, may mà Tứ Lam lúc đó chú ý tới Tiêu Dao bên kia, đối phương vừa định niệm anh đã mạnh mẽ xông tới cắt ngang.

Đội tuyển Thương Lan hoàn toàn thất bại.

Nhưng vì Tứ Lam tiến lên quá sâu, bị Lão Miêu dùng một con rối khống chế, trong nháy mắt cũng lên bảng.

– [Lão Miêu] kích sát [Lam Lam Lam Lam]!

– [Dạ Sắc] kích sát [Tham Lang], tam sát!

– [Lão Miêu] kích sát [Lý Thưởng Đại Sư], song sát!

– [Dạ Sắc] kích sát [Liệp Báo], tứ sát!

Đoàn chiến kịch liệt, trên màn hình liên tục hiện ra thông báo mất mạng. Con rối của Lý Thương Vũ nổ giết được Tứ Lam và Lý Tưởng thấp máu đứng trước, mà Tần Dạ dưới hoàn cảnh thoải mái tấn công cũng xử lý được hai người đối phương, hai mạng đổi hai mạng.

Ngay sau đó, dưới sự trợ giúp của Ngô Trạch Văn, Tần Dạ với 20% lực đánh cộng thêm xông vào bên trong đội hình của Thương Lan, một hơi giết được Đường Môn Ám khí.

– [Dạ Sắc] kích sát [Thanh Long], ngũ sát!

Đội tuyển Thương Lan chỉ còn lại Lý Thương Vũ, Bạch Hiên và Lục Nguyên Tu, một dmg, một phụ trợ, một buff, mà bên Long Ngâm lại có hai dmg cùng với một phụ trợ và một buff. Chưa kể trạng thái mất máu của Thương Lan bị chồng quá nhiều, không thể đánh tiếp nữa.

Cuối cùng, Tần Dạ tốc biến tới phía sau, bùng nổ ba chiêu giết được phụ trợ.

– [Dạ Sắc] kích sát [Hưu Dưỡng Sinh Tức], lục sát!

– [Dạ Sắc] siêu thần!

Lại thêm một lần siêu thần nữa, đây chính là thời điểm Tần Dạ thăng hoa!

Đội tuyển Thương Lan chỉ còn hai người Lão Miêu và Bạch Hồ còn sống nương tựa lẫn nhau, đối với một Tần Dạ đang được tăng 20% lực đánh, bọn họ cũng đành bất đắc dĩ buông tay.

Cách bố trí chiến thuật của Long Ngâm rất xảo diệu, tuy Tứ Lam hi sinh bản thân để ngăn trận hỗn loạn, nhưng anh biết rõ, dù mình không chết thì cũng không thể ngăn được đối diện khống chế Long Ngâm, nếu thế Long Ngâm chắc chắn sẽ sụp đổ.

Vào thời khắc quan trọng quyết đoán bảo vệ ai, hi sinh ai là yếu tố cần thiết phải có của một người chỉ huy.

Có Tần Dạ và Ngô Trạch Văn ở đó, dù Lam Vị Nhiên có phải lên bảng đếm số chờ sống lại, anh vẫn rất yên tâm. Nhiệm vụ của anh đã hoàn thành, híp mắt cười trộm lười biếng đứng ở điểm hồi sinh, chờ đồng đội thắng là xong.

Tương tự, Tần Dạ không quan tâm thời gian hồi chiêu hay lượng mana tiêu hao, bạo tốc độ tay lấy mạng người vì anh tin tưởng vào Ngô Trạch Văn, chỉ cần mình giải quyết được dmg bên này, thắng giao tranh tổng, sau đó mới đánh cờ. Dù tất cả kỹ năng phải chờ hồi chiêu thì đội tuyển Long Ngâm vẫn còn Trạch Văn, để Trạch Văn đi lấy cờ hoàn toàn không phải vấn đề.

Chính là vì tin tưởng đồng đội và nắm chắc cục diện tổng thể, khi Lý Tưởng và Tứ Lam chết, Tần Dạ vì giết người mà cạn mana, chỉ còn lại Ngô Trạch Văn dốc toàn lực đánh cờ – vẫn có thể đổi lại được thắng lợi cuối cùng cho đội tuyển Long Ngâm!

Trận đấu này, tính ra điểm hạ gục không nhiều, Long Ngâm sáu mạng, Thương Lan hai mạng, nhưng mức độ phấn khích không thua kém bất cứ trận đấu nào khác!

Lam Vị Nhiên có tầm nhìn chiến lược xuất sắc, việc anh đã cố ý nhường điểm hạ gục cho Tần Dạ ngay từ đầu là đủ hiểu, anh đã sớm lên kế hoạch chỉnh chu. Tần Dạ có thể dựa vào lực đánh gia tăng mà giết người trong nháy mắt, Tứ Lam kiểm soát lượng máu mất đi của đối thủ, đồng thời canh me phụ trợ bên kia, Thiếu Khuynh và Tiểu Dư đứng sau bảo vệ Trạch Văn, cuối cùng Trạch Văn sẽ gánh trách nhiệm đánh cờ.

Chỉ khi ba người bọn họ phân công hợp tác tấn công, mới có thể thắng đợt đoàn chiến này.

Mà thực tế chứng minh, bọn họ đã thành công.

– cờ đen thuộc về đội tuyển Long Ngâm!

– thắng lợi thuộc về đội tuyển Long Ngâm!

– tại sân khách thắng với tỉ số xinh đẹp 7:2! Dạ Sắc lục sát siêu thần!

Thời khắc đó, fan của Long Ngâm bắt đầu kích động spam điên cuồng, Lưu Xuyên, Từ Sách và Lâm Đồng ngồi ghế dự bị theo dõi trận đấu cũng đứng lên vỗ tay cho đồng đội.

Đội tuyển Long Ngâm quá ngầu! Chúng tôi tự hào vì Long Ngâm!Hết chương 309.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv