Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Keng, chúc mừng ký chủ đã luyện chế ra thần phẩm mỹ thực.
- Thiên Sa Ngư Sí Thang: Tập hợp Tiên Thiên Chi Thủy, Tiên Thiên Chi Hỏa, Thiên Địa Dung Lô, Thiên Sa Thiên Sí, trở thành thần phẩm mỹ thực.
- Tác dụng: có nhiều công dụng.
Lâm Phàm nghe được âm thanh của hệ thống, không có bao nhiêu cảm giác, bởi vì hắn cảm thấy tất cả những thứ này đều rất bình thường.
Thiên Sa Thiên Sí này có thể nói là đồ đại bổ trong thiên địa, càng không cần phải nói còn dùng mấy thứ tốt khác, cho nên, luyện chế được thần phẩm mỹ thực, tự nhiên không phải chuyện đùa.
Sau khi mở lò, hào quang bắn ra bốn phía, sặc sỡ loá mắt, một đạo linh khí bay ra, ngưng tụ bên trên Thiên Địa Dung Lô.
- Thần đan diệu dược gì vậy?
Linh Vô Uy nhìn tình cảnh trước mắt, khiếp sợ cảm thán. Trong mắt bọn họ, cái này quả thực rất nghịch thiên.
Linh khí nồng nặc phả vào mặt, chỉ cần ngửi thôi, pháp lực trong cơ thể đã bắt đầu bạo động.
Đặc biệt là những Linh tộc không có tu vi, khi ngửi thấy mùi vị này, cả người đều như phi thiên.
Tuy bọn họ không có tu vi, nhưng bên dưới thần diệu mỹ thực, bọn họ cũng cảm thấy bản thân xảy ra biến hóa cực lớn.
- Xem ra, cái này cũng không tệ.
Lâm Phàm cảm thán.
- Lão ca, cái này thật lợi hại.
Tiểu Kê ngửi mùi vị này, trong lòng rạo rực, đặc biệt trong đó lại bao hàm pháp lực, càng làm người ta say mê.
- Ha ha.
Lâm Phàm cười lớn, sau đó vung điểm ngón tay, lấy pháp lực Tạo Vật, tạo ra những bát sứ trong suốt, trôi nổi trong hư không.
Sau đó, tiệc rượu vây cá trực tiếp chia đều cho tất cả mọi người, ai ai cũng đều có một phần.
Sau khi uống xong, Linh tộc không có tu vi kia nếu có thiên tư loại một, có thể đột phá đến Thanh Thiên Vị, mà thiên tư tuyệt cao cũng có khả năng đột phá đến Hoang Thiên Vị.
Thiên Sí này chính là đồ đại bổ, đặc biệt khi bỏ thêm các vật liệu phụ khác, càng sinh ra hiệu quả biến thái, không có thần đan nào có thể sánh được.
Linh tộc nhìn trân bảo trong tay, sau đó không chút do dự nuốt xuống.
Vù!
Hư không chấn động.
Những thứ này đều do Linh tộc không có tu vi tạo thành, sau khi dùng xong Thiên Sí, bản thân xảy ra biến hóa to lớn, pháp lực bàng bạc sôi trào mãnh liệt, chấn động hư không.
- Không nghĩ tới sẽ mạnh mẽ như vậy.
Lâm Phàm nhìn tất cả những thứ này, trong lòng run lên, những Hoang Thiên Vị này đều rất nhỏ tuổi, còn có một ít Linh tộc đột phá đến cảnh giới Thần Thiên Vị, chuyển hóa ra pháp lực.
Lâm Phàm thật không ngờ Thiên Sí lại có hiệu quả cường hãn như vậy.
Lúc này, bên trong Linh tộc lại nhấc lên cơn sóng thần.
- Ta có chân nguyên rồi, ta cảm thấy bản thân tràn đầy sức mạnh.
- Pháp lực, đây là pháp lực.
- Chuyện này... Này.
Sau khi đám người Linh Vô Uy nuốt phần Thiên Sí xuống, cảnh giới bản thân cũng chấn động theo, thậm chí xông tới cảnh giới tiếp theo.
- Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, khó mà tin được.
Linh Vô Uy nói.
Đặc biệt khi nhìn thấy đồng bào không có tu vi, lúc này đều có thực lực không yếu, kinh sợ đến mức sắc mặt dần thay đổi.
Loại thủ đoạn này, quả thực quá nghịch thiên rồi.
Phù phù!
Thời khắc này, vô số Linh tộc quỳ rạp trên mặt đất, cảm kích Lâm Phàm, trong mắt bọn họ, Lâm Phàm chính là ân nhân của bọn hắn.
Bọn họ chịu đủ sự tàn phá của Cự Sa tộc, mà nay Nhân tộc Đại Đế giáng lâm, giết chết Cự Sa tộc, còn tăng thực lực cho bọn họ, phần ân tình này, căn bản không thể báo lại.
Lâm Phàm nhìn tình cảnh này, trong lòng vui vẻ, đây là cục diện hắn muốn thấy nhất, nhất là khi những Linh tộc này cứ liên tục cảm kích chính mình, càng khiến Lâm Phàm tự hào không thôi.
- Tiền bối.
Lúc này, Linh Vô Uy đi tới trước mặt Lâm Phàm, vẻ mặt cực kỳ cung kính.
Đối mặt với cường giả này, Linh Vô Uy không những không kiêu ngạo, mà còn cúi thấp người xuống.
- Hả? Có chuyện gì?
Lâm Phàm bình tĩnh hỏi.
- Đa tạ tiền bối đã cứu vớt Linh tộc, phần ân tình này, chúng ta ghi nhớ trong lòng.
Linh Vô Uy cảm động rơi nước mắt, hắn thân Linh tộc, có thể thấy đồng bào của mình, từ trong tình cảnh dầu sôi lửa bỏng, tìm được con đường hạnh phúc, tự nhiên cảm kích không thôi.
Lâm Phàm cười nhạt, sau đó khoát tay.
- Tiện tay mà thôi.
- Đối với tiền bối, đó chỉ là tiện tay, thế nhưng đối với Linh tộc mà, không thể nghi ngờ chính là ân tái tạo, mong tiền bối nhận một lạy của vãn bối.
Linh Vô Uy không chút do dự, quỳ lạy trên mặt đất.
Lúc này, các sư đệ sư muội Linh Vô Uy cũng hoàn toàn bái phục với Lâm Phàm, cũng giống như Linh Vô Uy, quỳ rạp trên mặt đất.
Cường giả bực này, khó có thể gặp một lần, mà bây giờ gặp được càng chấn động tâm linh bọn họ.
Lạch cạch!
Có thể vừa lúc đó, miếng ngọc bài bên hông Linh Vô Uy đột nhiên vỡ nát.
Trong chớp mắt, sắc mặt đám người Linh Vô Uy cực kỳ khó coi.
Khi ngọc bài vỡ nát, hóa thành ánh sao, mà những ánh sao kia không ngừng tụ lại trong hư không, hình thành một đạo truyền âm.
- Đệ tử bên ngoài Linh Thiên Tông nghe lệnh, yêu ma xâm lấn, tông môn bị diệt, không được về tông, a…
Nghe đến cuối cùng, đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết, đám người Linh Vô Uy thần sắc đại biến.
Mà mấy trăm người Linh tộc kia, cũng lộ vẻ kinh hãi, đó là âm thanh của tông chủ.
- Sư huynh, chuyện này…
Tất cả mọi người nhìn sư huynh, không biết nên làm thế nào cho phải.
- Yêu ma?
Lâm Phàm nghe xong lộ vẻ trầm tư, thế gian này sao có thể có yêu ma được. Cổ Tộc không người nào không biết, cho nên không có khả năng được gọi là yêu ma.
- Tiền bối, vãn bối xin cáo từ, bây giờ tông môn có chuyện, chúng ta nhất định phải quay trở về.
Linh Vô Uy ôm quyền nói.Chuyện này chính là chuyện của tông môn, hơn nữa, ngay cả tông chủ đều không thể giải quyết được, hiển nhiên không phải kẻ địch bình thường.
Mặc dù tiền bối mạnh mẽ, nhưng giữa họ lại không có bất kỳ giao tình gì, nhất là khi tiền bối vừa cứu vớt Linh tộc, nếu như thỉnh cầu tiền bối hỗ trợ, hiển nhiên có chút vấn đề.
- Ta đi với các ngươi.
Nội tâm Lâm Phàm nghi ngờ vạn phần, không biết cái thứ gì ra ngoài gây hại chúng sinh.
Bất quá, theo suy đoán của hắn, hiển nhiên không phải Cổ Tộc được, bởi vì Cổ Tộc trấn áp vạn cổ, nếu như Cổ Tộc, người trong ngọc bài truyền lời kia không gọi là yêu ma được.
Tự nhiên sẽ nói Cổ Tộc gây nên.
Linh Vô Uy nghe thấy thế, cầu còn không được, nếu tiền bối đồng ý giúp đỡ, vậy thì tốt rồi.
Ngay cả tông chủ đều không địch lại, coi như bọn họ trở lại, cũng không giúp được gì.
- Nói vị trí tông môn của các ngươi cho ta biết đi.
Lâm Phàm nói.
- Hướng đông bắc mười vạn dặm.
Linh Vô Uy đáp.
- Được rồi, Gà Con, đi thôi.
Lâm Phàm vẫy tay, Gà Con đang điên cuồng ăn uống, nghe thấy thế, mặc dù có chút không muốn, nhưng cũng nhảy lên một cái, nhảy lên bả vai Lâm Phàm.
- Đi thôi.
Lâm Phàm vung tay, bao phủ đám người Linh Vô Uy lại, sau đó trực tiếp xuyên toa hư không, đi về hướng Linh Vô Uy đã nói.
Mà nơi này, Linh tộc đã sinh sống rất lâu rồi, đối với nơi này tự nhiên vô cùng quen thuộc.
Bây giờ Cự Sa tộc bị diệt, sự uy hiếp của họ tự nhiên tiêu tán theo.
Mà Cổ Tộc không để Linh tộc vào mắt đâu, dù sao đối với Cổ Tộc, những Linh tộc này, giống như giun dế mà thôi.