Vưu Diệc Tư khom lưng lấy dép cho Tiền Bối, nói: “Tiền tổng, mời ngài thay giày.”
Tiền Bối hoang mang không thôi, anh ấy rốt cuộc có ý gì?
Thấy Tiền Bối không phản ứng, Vưu Diệc Tư tự ti nói: “Tôi không có ý gì khác… Dép tình nhân chỉ là một chút hi vọng của bản thân tôi, hi vọng ngoại trừ mối quan hệ bao nuôi ra, chúng ta vẫn còn có…”
Đầu Tiền Bối toàn dấu chấm hỏi, đây chẳng phải là dép couple bọn họ mua cùng nhau sao, còn có ý gì khác được???
Chờ chút, bao nuôi!
Tiền Bối đã nắm được keyword then chốt, cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Cậu dở khóc dở cười nói: “Anh ơi anh đừng quậy nữa, lúc trước em chỉ muốn giúp anh có thêm tài nguyên nên mới nói bao nuôi anh, em cam đoan mình không có gu mặn thế đâu!”
Tiền Bối không muốn bao nuôi-play, nhưng Vưu Diệc Tư muốn… Thấy Tiền Bối không phối hợp, Vưu Diệc Tư vẫn duy trì thiếp lập nhân vật, tỏ vẻ đau khổ nói: “Nếu như Tiền tổng thật sự không muốn đổi giày, vậy tôi chỉ có thể mạo phạm.” Dứt lời, anh ôm ngang Tiền Bối lên.
Tiền Bối đột nhiên bị Vưu Diệc Tư bế công chúa mà hoảng hồn, vừa nhúc nhích đã bị siết chặt hơn. Nghệ sĩ thấp bé được kim chủ bao nuôi, Vưu Diệc Tư thân thiết nói: “Tiền tổng, trên đất lạnh lắm, ngài không muốn thay giày thì để tôi ôm ngài vào phòng ngủ đi.”
Tiền Bối cảm thấy Vưu Diệc Tư đang ép mua ép bán, cậu vừa mở miệng định nói gì đó đã bị Vưu Diệc Tư hôn xuống.
Hôn xong, hai người đều thở hổn hển, con ngươi Vưu Diệc Tư dần sẫm màu, hỏi: “Không biết cái hôn vừa rồi có khiến Tiền tổng thoả mãn không?”
Tiền tổng thoả mãn quá trời, tai cậu đỏ như quả mận kia kìa.
Vưu Diệc Tư bế Tiền Bối lên giường, quỳ một chân trên đất cởi giày cho cậu. Chân đột nhiên tiếp xúc không khí lạnh, Tiền Bối mất tự nhiên cuộn tròn ngón chân.
Vưu Diệc Tư như tín đồ thành kính nhất, ngửa cổ hôn lên cằm Tiền Bối, anh nhẹ giọng nói: “Tiền tổng chờ một chút, tôi thay giày xong sẽ hầu hạ ngài tắm rửa.”
Vậy vậy vậy mà còn màn hầu hạ cậu tắm rửa?! Tiền Bối cảm thấy tóc trên đầu mình sắp xù lên hết rồi.
Sao tự nhiên anh ấy lại cosplay nhân vật với cậu vậy, khó quá đi, muốn chết quá!
Trong lúc hoang mang luống cuống, Tiền Bối đã nghĩ tới chiêu bất tỉnh, cậu rụt mình chui vào trong chăn, trốn vào ‘Khu an toàn’. Truyện Truyện Teen
Vưu Diệc Tư mở nước quay lại thì thấy trên giường có chỗ phồng lên cuộn tròn thành một cục, anh cũng không gấp gáp. Vưu Diệc Tư bước tới, đào người từ trong chăn ra, thiện ý nói: “Tôi không ngờ Tiền tổng lại sốt ruột như vậy, vậy thì không tắm nữa, bây giờ chúng ta ngủ thôi.”
Nếu như Tiền Bối có đuôi, lúc này chắc chắn đã dựng đuôi lên.
Đây là xuyên tạc! Vô duyên vô cớ vấy bẩn suy nghĩ trong sạch của cậu!
Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, chứ lúc Vưu Diệc Tư lại gần Tiền Bối vẫn không đẩy anh ra…
Thế là, Vưu Diệc Tư ở trên giường ăn sạch sò biển.
Vỏ sò mịn màng nhẵn nhụi khiến người yêu thích không rời tay, Vưu Diệc Tư nhẹ nhàng vuốt nó, sò biển giống như dự cảm được mình sắp bị ăn nên có hơi căng thẳng. Không biết có phải vì sợ hay không mà sò biển nhất quyết không chịu hé miệng để Vưu Diệc Tư nhìn rõ cảnh tượng bên trong, thế nhưng Vưu Diệc Tư rất nhẫn nại, anh có cả một buổi tối để ăn sò biển cơ mà, nên cứ từ từ vậy…
…
Sáng sớm hôm sau, Tiền Bối đỡ thắt lưng đau nhức từ trên giường bò dậy, trong lòng tức tối không thôi, sau này không thể để anh ấy nghe hai từ ‘Bao nuôi’ nữa! Mỗi lần nghe là mông đau QAQ!
.:. Toàn Văn Hoàn.:.
Đậu: Lại một bộ nữa hoàn rồi, truyện này cũng ngắn nên edit hoàn vừa đúng 1 tháng.
Idol và fan luôn có 1 mối quan hệ mật thiết với nhau, tuy ko thể gần gũi như những người bạn, người thân nhưng tình cảm chân thành và quý giá của fans là động lực giúp nghệ sĩ phát triển hơn. Hi vọng những nghệ sĩ chưa, sắp, đang và đã nổi tiếng, những fandom còn non trẻ và lão luyện luôn không quên ước nguyện ban đầu của mình. Giữ vững tấm lòng như thuở vừa mới bước đi cùng nhau.
Tuy nhiên, chúng ta hãy là những người hâm mộ lý trí, và luôn giữ đúng phẩm giá của mình nhé. Hi vọng mọi người có một quá trình đọc truyện vui vẻ.
Hẹn gặp lại ở những truyện khác – 15/08/2021