Có vẻ như Isis-san đã đọc rất nhiều sách và chúng tôi đã rất vui khi nói về nó.
Tôi chủ yếu là người đặt câu hỏi trong khi cô trả lời, nhưng có vẻ như bản thân Isis-san thực sự thích điều đó và trả lời từng câu hỏi một.
Rõ ràng, họ không chỉ có sách lịch sử và những câu chuyện phiêu lưu ở thế giới này, mà họ còn có ma đạo thư và những loại sách khác không tồn tại trên trái đất nhưng...... thứ thực sự thu hút sự chú ý của tôi hơn bất cứ thứ gì khác là những cuốn sách như tiểu thuyết viễn tưởng.
Bởi vì sự tồn tại của Triệu Hồi Anh Hùng ở thế giới này nên họ cực kỳ quen thuộc với sự tồn tại của các thế giới khác. Đó là lý do tại sao nhiều nhà văn trên thế giới này mơ mộng về dị giới...... Nói cách khác, họ đang viết tiểu thuyết về thế giới của chúng ta hoặc những thế giới khác mà họ có thể tưởng tượng.
Đối với tôi, việc đọc được những tiểu thuyết nói về việc bị dịch chuyển đến dị giới ngay sau khi chúng tôi được chuyển đến thế giới này thì có vẻ......
[Càng nghe nhiều về nó, tôi càng thấy những cuốn sách ở thế giới này nghe có vẻ thú vị hơn. Tôi cũng muốn đọc thêm những cuốn sách đó.]
[......Vậy thì...... lần sau em sẽ mang...... nhiều loại sách khác nhau.......]
[Thật sao? Tôi rất mong chờ nó.]
Sau khi nghe rằng tôi ngày càng quan tâm đến sách của thế giới này, Isis-san nói rằng cô sẽ cho tôi mượn sách của mình, và tôi trả lời cô với giọng điệu có chút háo hức.
Chúng tôi tiếp tục trò chuyện về sách một lúc, và khi chủ đề của cuộc trò chuyện kết thúc, tôi bắt đầu nhàn nhã nhấp từng ngụm trà đã nguội——và đó là lúc tôi nhận ra điều đó.
Có điều gì đó lóe lên trong mắt Isis-san khi cô nhìn tôi——Nước mắt xuất hiện trong mắt cô, và một giọt duy nhất chảy xuống má cô rơi xuống bàn.
[I-Isis-san!? Chuyện gì vậy?]
[......Aaa...... Em xin lỗi...... Chỉ là...... Đã lâu rồi...... em mới có được nhiều niềm vui như vậy.]
[.............]
Khi tôi gọi cô vì lo lắng có chuyện gì đó không ổn, Isis-san đáp lại bằng một giọng lẩm bẩm nhẹ nhàng.
Tôi cảm thấy như câu trả lời của cô chứa đựng những cảm xúc không thể dễ dàng diễn tả bằng lời, khiến tôi ngần ngại trả lời cô một cách rụt rè.
Sau khi để sự im lặng ngắn ngủi đó trôi qua một lúc...... Isis-san bắt đầu kể về bản thân mình, hết thông tin này đến thông tin khác.
Có vẻ như ngay từ khi sinh ra, Isis-san đã có một lượng ma lực chết chóc mạnh mẽ trong cơ thể...... Và cho đến nay, cô đã bị rất nhiều sinh vật ghét bỏ.
Lúc đầu, cô không thể xử lý tốt ma lực chết chóc của mình, và nếu Isis-san cảm thấy những cảm xúc tiêu cực, ma lực chết chóc sẽ cướp đi sự sống của những người xung quanh cô ấy.
Hầu hết các sinh vật sống trên thế giới này, bao gồm cả thực vật và động vật, đều không thể chống lại ma lực chết chóc của Isis-san. Vào những ngày đó, Isis-san chắc chắn đã gieo rắc cái chết bất cứ nơi nào cô đi qua, giống như một thảm họa biết đi.
Không ai không cảm thấy những cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống hàng ngày. Thất vọng vì những cuộc trò chuyện tầm thường, cảm thấy lo lắng khi mọi việc không suôn sẻ, cảm thấy cô đơn khi ở một mình......
Cho dù Isis-san có muốn hòa hợp với những người khác đến mức nào đi chăng nữa thì tất cả sinh vật đều sẽ sợ hãi trước sự tiếp cận của cô và chết.
Sau một thời gian dài như vậy, dần dần, Isis-san đã có thể kiểm soát được ma lực chết chóc của mình...... nhưng cuối cùng, cô không thể ngăn chặn hoàn toàn thứ đó thoát ra khỏi cơ thể mình.
Nhưng vào thời đó, cô có Lục Vương để trò chuyện...... Những thực thể có sức mạnh sánh ngang hoặc thậm chí vượt qua Isis-san. Nhìn thấy có người có thể trò chuyện cùng mình, lúc đó cô cảm thấy thực sự rất vui.
Tuy nhiên, sự tồn tại của các thành viên khác trong Lục Vương...... những tồn tại nắm giữ sức mạnh khủng khiếp ngang bằng với cô, trớ trêu thay, lại trở thành sự thật khiến Isis-san càng rơi vào chân tường.
Ngang hàng với cô ...... Những thành viên khác của Lục Vương là những sinh vật mà cô cảm thấy giống với mình, nhiều tháng trôi qua, gia đình và cấp dưới của họ bắt đầu gia tăng, và khi họ dần dần trở thành trung tâm của Ma Giới, cộng thêm việc ký kết Hiệp Ước Hữu Nghị giữa Tam Giới, không chỉ Ác Ma, ngay cả các Thần Linh cũng bắt đầu tập hợp xung quanh các thành viên khác của Lục Vương...... Và do đó, Isis-san bị bỏ lại phía sau.
Trong khi Isis-san chỉ có thể tương tác với những người có sức mạnh gần bằng cô thì các thành viên khác của Lục Vương lại có mối quan hệ thân thiện với những Nhân Tộc kém mạnh mẽ hơn.
Isis-san không thể không ghen tị với họ. Thật khó để có thể quan sát các thành viên khác của Lục Vương tương tác với Nhân Tộc.
Ngay cả khi cô thích thú với cuộc trò chuyện với các thành viên khác của Lục Vương cho đến tận bây giờ, có vẻ như mỗi lần cô nghe họ nói về Nhân Giới, nỗi cô đơn không thể giải thích được lại trào dâng trong tâm trí cô, khiến cô rơi nước mắt một mình vô số lần.
Đối với Isis-san, tôi là người bạn đầu tiên mà cô quen và cô rất vui vì điều đó.
Sau khi nghe Isis-san nói xong, tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đi đến bên cạnh cô ấy.
Chạm vào đôi bàn tay nhỏ bé hơi run rẩy của cô, và nhẹ nhàng nhất có thể, quấn nó vào giữa tôi.
[......Kaito?]
[Thành thật mà nói, tôi không thể hiểu hết những cảm giác đau đớn mà Isis-san đã trải qua hàng ngàn năm qua...... Tôi thậm chí không thể nói rằng tôi hiểu cảm giác của cô.]
[..........]
[Tôi không nghĩ mình có thể tỏ ra ngầu như làm điều gì đó để xoa dịu nỗi cô đơn...... Và thật không may, đó cũng không phải là điều tôi có thể nói và tôi nghĩ đó cũng là điều tôi không thể làm.]
Nó có thể không may mắn theo cách này nhưng cũng có thể may mắn theo cách khác. Tôi nghĩ tôi nên nói rõ ràng rằng tôi chỉ là một người bình thường.
Nếu tôi không thể hoàn thành điều gì đó vượt quá khả năng của mình, tất cả những gì tôi có thể làm cho Isis-san đang run rẩy...... chỉ là tôi, và đối mặt thẳng với cô trước mặt cô ấy.
[Lý do tôi có thể nói chuyện với Isis-san một cách bình thường là nhờ Thấu Cảm Thuật, một khả năng khá bất thường của tôi...... Cô thậm chí có thể nói rằng đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên khi tôi lại là người có sức mạnh này. Tuy nhiên, tôi chắc chắn rằng đây chỉ là một trong những điều có thể được định sẵn sẽ xảy ra...... Và vì vậy, bất cứ khi nào cô cảm thấy cô đơn, cô có thể đến bất cứ nơi nào cô muốn. Tôi không thể làm gì nhiều, nhưng nếu là nói chuyện với cô thì tôi sẽ luôn ở đây.]
[.........]
[Đừng lo lắng. Tôi sẽ nói điều đó ngay bây giờ, tôi sẽ không bao giờ sợ hãi và từ chối cô trong tương lai. Đến mức đó, tôi có thể hứa với cô.]
[.........!?!?]
Tôi không biết liệu mình có thể truyền đạt tốt điều đó đến cô hay không, nhưng tôi nghĩ bằng cách nào đó tôi đã có thể truyền đạt được cảm xúc của mình.
Tôi đã có thể vượt qua ma lực chết chóc của Isis-san nhờ vào Thấu Cảm Thuật của mình, và mặc dù có thể nói rằng việc tôi có khả năng này chỉ là ngẫu nhiên, nhưng khả năng này, theo một nghĩa nào đó, là của riêng tôi.
Sẽ thật vô nghĩa nếu tôi cứ nghĩ về điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không có Thấu Cảm Thuật ở đây, vì vậy tôi sẽ cố gắng hết sức để sử dụng nó có ích cho Isis-san.
Nhận được lời của tôi, Isis-san nhìn xuống trong khi cơ thể cô hơi run rẩy, và một lúc sau, như thể cô đã bị gãy, cô lao về phía tôi.
[I-Isis-san!?]
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể mát lạnh và sự chạm vào cơ thể mềm mại của cô, tôi còn có thể ngửi thấy mùi hương hoa thoang thoảng trên tóc cô ấy.
[......Kaito...... Em yêu anh...... Em yêu anh...... Em thực sự yêu anh.]
[..............]
Tôi rất ngạc nhiên khi cô đột nhiên ôm tôi, nhưng khi nhìn thấy Isis-san vùi mặt vào ngực tôi và vai cô run lên vì giọng nói của mình, tôi không thể nói gì khác.
Isis-san là một trong Lục Vương, thực thể mạnh mẽ vượt xa hiểu biết của con người và là một trong những người mạnh nhất thế giới...... nhưng cô không phải là kẻ bất khả chiến bại và sẽ không bao giờ cảm thấy bị tổn thương.
Bằng chứng cho điều này là Isis-san, người đang ôm tôi như thể cô đang bám vào tôi, với những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt. Đôi vai run rẩy của cô trông nhỏ bé đến đáng sợ, trông mong manh như thể chỉ cần chạm vào là sẽ gãy.
Tôi ôm cơ thể Isis-san nhẹ nhàng nhất có thể, như thể tôi đang chạm vào một tác phẩm điêu khắc tuyết tinh xảo, trong khi cô vẫn tiếp tục khóc, như thể cô đang giải tỏa nỗi buồn tràn ngập đã tích tụ hàng nghìn năm.
Thưa cha mẹ thân yêu——Con sẽ không chỉ giải quyết tình hình của Isis-san bằng những từ đơn giản như "Isis-san thật đáng thương" và con không nghĩ mình có thể làm được gì nhiều cho cô ấy. Nhưng hiện tại——Không phải sẽ ổn nếu con có thể cho cô ấy thấy mặt ngầu của mình một chút sao?
.............Họ đang tán tỉnh.
Tôi đoán bây giờ cô ấy đã có thể được coi là nữ chính rồi phải không?
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)