Tôi Bị Hệ Thống Check In Du Lịch Trói Chặt

Chương 46: Hoàn thành giai đoạn đầu của nhiệm vụ



Check in xong, Đường Tư Kỳ lập tức quay về ký túc xá ngủ, sau khi thức dậy thì bắt đầu sắp xếp những tư liệu thu được lúc check in, rồi vẽ tác phẩm mưới.

Trước đây lúc Đường Tư Kỳ làm việc, cô có thói quen trì hoãn, tìm đủ mọi lý do để lười biếng, thói quen khác chính là khi đã tiến vào trạng thái làm việc thì sẽ đắm chìm trong đó, không thích ra ngoài, cũng không muốn làm chuyện khác, thậm chí còn không ăn không ngủ.

Vốn Cơm Cháy và Quýt còn định rủ Đường Tư Kỳ cùng ra ngoài chơi, các cô phát hiện ra không ít chỗ vui chơi ở gần đây, nhưng không ngờ hai ngày nay Đường Tư Kỳ luôn rất bận rộn, hoặc là ra ngoài, hoặc là ngồi ở nhà nghỉ vẽ tranh.

"Tớ đi hỏi Tiểu Kỳ xem cậu ấy có muốn đi cùng hay không." Cơm Cháy vừa định bước lên thì bị Quýt ngăn cản: "Cậu không thấy cậu ấy đang tập trung à, thôi, chắc cậu ấy không đi đâu, bọn mình đừng làm phiền, nếu lát nữa cậu ấy rảnh thì sẽ nhắn trong nhóm, lúc đấy mình lại bảo cậu ấy gọi xe tới chỗ bọn mình sau."

Cơm Cháy có hơi tiếc nuối, nhưng cô vẫn đồng ý với Quýt rằng không nên làm phiền Đường Tư Kỳ.

Hai người cùng nhau ra ngoài chơi, đến buổi trưa, Quýt thấy hơi không yên tâm nên gọi điện thoại cho lão Trương, sau khi xác nhận Đường Tư Kỳ vẫn chưa ăn cơm thì lên mạng đặt thức ăn cho Đường Tư Kỳ, có cơm có canh, sau đó nhìn thấy video lão Trương gửi, quay cảnh Đường Tư Kỳ đang ăn thì cô mới yên tâm.

Đường Tư Kỳ chìm đắm vẽ tranh một thời gian lâu, bức tranh thứ hai của cô chính là cảnh thánh địa ngắm trăng Nguyệt Nham trên núi Phượng Hoàng, nơi đây cùng với Bình Hồ Thu Nguyệt và Tam Đàm Ấn Nguyệt được mệnh danh là ba thắng địa ngắm trăng lớn nhất Hàng Châu.

Trong bức tranh, hoàng đế cùng hậu phi đứng đình viện có Nguyệt Nham, tự tay đốt đèn Khổng Minh, cùng mừng hội Nguyên Tiêu với bách tính dưới chân núi.

Hình chibi của Đường Tư Kỳ mặc trang phục tiểu cung nữ, bưng khay đứng giữa đám người.

Cả bức tranh miêu tả cảnh tết Nguyên Tiêu trong hoàng cung Nam Tống.

Bức tranh thứ ba là ruộng bát quái, Đường Tư Kỳ mặc trang phục thái giám, ở dưới ánh mặt trời chói chang chăm chỉ làm ruộng, mà hoàng đế thì lại ngồi ở trong lều vải hóng gió, tận hưởng thời gian tịch điền nhàn hạ.



Cứ như vậy, Đường Tư Kỳ hoàn thành mấy bức tranh, mấy bức ban đầu vẫn được coi là đơn giản, bức tranh cuối cùng vẽ cảnh người dân thành Lâm An - Nam Tống vui chơi nhân ngày hội tết Nguyên Tiêu mới phức tạp.

Tết nguyên tiêu ở cổ đại cũng chính là lễ tình nhân, vào ngày này, mọi người đều sẽ đi lên phố, đoán đố đèn, chơi xúc cúc, trên đường có nghệ nhân biểu diễn ảo thuật và cà kheo, còn có người vẽ tranh đường, lăn vòng sắt, cả thành Lâm An đều vô cùng náo nhiệt, mỗi người đều chìm đắm ở trong không khí lễ hội.

Đường Tư Kỳ vẽ bản thân thành một người bán bánh Định Thắng, trà trộn trong biển người, giống như cô thật sự xuyên không đến Nam Tống, cùng với những người dân bình thường tận hưởng lễ hội.

Đương nhiên, cô còn không quên vẽ một thi nhân cưỡi ngựa, bên cạnh ông là một bài thơ cổ nổi tiếng:

“Sơn ngoại thanh sơn, lâu ngoại lâu,

Tây Hồ ca vũ kỷ thời hưu?

Noãn phong huân đắc du nhân tuý,

Trực bả Hàng Châu tác Biện Châu” (Chú) (1)

(1) Dưới đây là bản dịch thơ by Mèo Tu Tiên:

“Tầng lớp núi non lại tầng lầu

Ca múa Tây Hồ còn bao lâu

Gió ấm thổi say lòng kẻ khách

Cứ ngỡ Hàng Châu là Biện Châu”

Đây là bài thơ “Đề Lâm An để” do Lâm Thăng – nhà thơ thời Nam Tống viết, nội dung chính là lời cảm khái của ông khi đi tới Lâm An, thấy Lâm An phồn vinh thịnh thế, thấy cảnh hoàng đế ngày ngày tận hưởng ca múa, chìm đắm trong thái bình giả tạo.

Ông viết bài thơ này, lên án hoàng đế đã quên rằng Hàng Châu không phải cố hương, cũng không phải cố thổ khi trước, sau khi hoàng đế tới Hàng Châu, bị phồn hoa nơi này mê hoặc, quên mất mục đích ban đầu là dẫn quân lên phía Bắc.

Vậy là Đường Tư Kỳ đã hoàn thành xong 10 bức tranh.

Thật ra mỗi lần Đường Tư Kỳ vẽ xong một bức tranh, cô đều sẽ đăng bài mới lên Dianping, lúc cô đăng đến bài thứ 5, cô bỗng thấy hệ thống thông báo những bức tranh trước đã tiếp cận được tới hơn 4000 người!

Sao nhanh vậy?!

Đường Tư Kỳ lập tức mở bài đăng ra xem, cô phát hiện, lượt xem, bình luận và lượt thích nhiều hơn hẳn những bài đăng trước, thậm chí là mỗi lần làm mới trang đều sẽ thấy bình luận mới xuất hiện.



Từ lúc đăng bài đến giờ cô chưa từng thấy tình huống này bao giờ.

[Sau khi xét duyệt, bài đăng của bạn đã được bầu làm bài đăng chất lượng cao, nhận được cơ hội ghim bài ở trang chủ trong 24 giờ, chúc mừng bạn, mong bạn tiếp túc cố gắng, đăng càng nhiều bài chất lượng cao hơn nhé!]

Đường Tư Kỳ:!!!

Bây giờ Đường Tư Kỳ mới nhìn thấy thông báo của Dianping, hóa ra bài đăng của cô được đánh dấu là chất lượng cao, còn được ghim ở trang đầu nữa!

Cô thấy vô cùng vui vẻ.

Chẳng trách lượt xem lại đạt một mức cao mới, cơ hội lộ diện tốt như vậy đúng là hiếm thấy, phải tận dụng cẩn thận.

Đường Tư Kỳ suy nghĩ một chút, đổi giới thiệu tóm tắt ở trang cá nhân: Họa sĩ newbie, nhận vẽ tranh, muốn hợp tác vui lòng liên hệ nick Weibo @Cùng Kỳ nhìn ngắm thế giới.

Cô cũng gắn link Weibo của bản thân vào bài đăng, như vậy có thể tận dụng hết mọi cơ hội để tăng fans.

Sau đó Đường Tư Kỳ đăng nốt mấy bức tranh còn lại lên.

Lần này series tranh thành Lâm An Nam Tống ở Dianping được thảo luận nhiệt liệt, lúc trước Đường Tư Kỳ dùng tranh minh hoạ để giới thiệu những nơi vui chơi ở Thượng Hải, Ôn châu và Hàng Châu làm dân mạng cảm thấy rất mới mẻ, hiện tại càng thú vị hơn, cô dùng tranh minh họa để tái hiện thành Lâm An Hàng Châu, đây là điều trước nay chưa từng thấy.

Thậm chí trong bàu đăng còn có cả so sánh giữa cổ và kim, cách làm này có tính đề tài rất mạnh.

"Tôi đi search Nguyệt Nham và ruộng bát quái, trời ạ, vậy mà là cảnh thực ở Hàng Châu!?"

"Khó tin quá đi! Tôi là người Hàng Châu, tôi thấy không ít chỗ quen thuộc, nhưng trước nay tôi đều không biết chỗ này thời cổ đại lại đẹp như thế! Cảm ơn chủ post đã vẽ Hàng Châu đẹp đến vậy!"

"Hahahaha, chủ post nghịch quá đi, mọi người có nhìn ra không, tranh nào cũng có chủ post hết, tranh thứ tư chủ post là một tiểu hòa thượng!"

"Mọi người nhìn nè, bức thứ mười chủ post đang bán bánh!"

"Bức thứ mười đỉnh! Thích nhất bức tranh đầu và bức tranh thứ mười, tranh đầu tiên là khí thế hoàng gia, tranh thứ mười là thịnh cảnh dân gian, cảm động quá đi!"

"Bức tranh thứ mười có rất nhiều chi tiết nhỏ, bánh Định Thắng, bánh kếp hành, canh cá Tống tẩu, a a a a, đều là đồ ăn vặt đặc sắc của Hàng Châu! Tôi vừa tra thử, canh cá Tống tẩu cũng bắt nguồn từ Hàng Châu thời kỳ Nam Tống, quá đỉnh!"

"Tôi muốn nói… Tôi thậm chí còn không biết Hàng Châu là cố đô… Vậy mà lại là cố đô Nam Tống..."

"Bác lầu trên không cô đơn, sáu cố đô lớn, nhắc đến Bắc Kinh, Nam Kinh, Khai Phong, Lạc Dương và Tây An thì mọi người đều biết ngay đó là cố đô, nhưng Hàng Châu lại chẳng mấy ai biết đến…"

"Kinh hoảng thật, tôi vừa đi du lịch Hàng Châu, bởi vì chỉ ở Hàng Châu trong một thời gian ngắn nên chỉ đến mấy điểm tham quan mà mọi người hay nhắc như tháp Lôi Phong, Tây Hồ, công viên đất ngập nước Tây Khê, chùa Linh Ẩn, tôi không đánh giá cao Hàng Châu, thức ăn không ngon, chỗ chơi không thú vị, tuy phố Nam Tống Ngự có hơi giả cổ nhưng vì thương mại hóa quá mức nên tôi cũng không thích, không ngờ hôm nay thấy được tác phẩm của chủ post, thật sự rất cảm động, cần phải cẩn thận tìm hiểu mới có thể đánh giá được một địa phương."

"Bởi vì bài đăng của chủ post, tôi quyết định, nhất định phải đi Hàng Châu một chuyến."



Bình luận vẫn đang không ngừng tăng, Đường Tư Kỳ đọc từng cái từng cái, trong lòng thấy vô cùng cảm động, đặc biệt là lúc cô nhìn thấy có không ít người nói vì bài viết của cô mà muốn đến Hàng Châu du lịch, lúc đó cô thấy rất vui vẻ.

Bọn họ không phải là những con số lạnh lẽo trong hệ thống, mà là người thật sự tồn tại, bọn họ nhìn thấy tranh cô vẽ, thấy bài viết cô đăng rồi nảy sinh hứng thú với lịch sử, văn hóa Nam Tống - Hàng Châu, cô bỗng thấy chuyện này rất có ý nghĩa, hơn nữa rất có cảm giác thành công!

[Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ check in “Hàng Châu – Hành trình sáu cố đô lớn”, đồng thời tuyên truyền cảnh sắc thành Lâm An đến ít nhất 5000 người, hệ thống đang tiến hành kết toán khen thưởng ký chủ nhận được trong thời gian này.]

Oa, cuối cùng cũng xong!

Lúc mới nhận nhiệm vụ, Đường Tư Kỳ còn nghĩ đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành nổi, không ngờ trong lúc vô tình cô đã thật sự hoàn thành nhiệm vụ này rồi!

Không biết kết toán xong cô sẽ được khen thưởng bao nhiêu đồng vàng và thời gian sống đây!

[Kết toán hoàn tất, tổng tài sản hiện tại: 5457 đồng vàng, thời gian sống còn lại: 469 giờ.]

Oa, tuyệt vời!

Hệ thống không chỉ trả lại cô một nửa số đồng vàng lúc trước mà còn thưởng thêm 200 đồng vàng cho mỗi lần check in nhiệm vụ phụ, vậy nên sau khi kết toán nhiệm vụ check in cố đô Hàng Châu, số đồng vàng của cô tăng lên tới hơn 5000 đồng vàng.



Hơn nữa đây còn chưa phải tất cả, bài đăng Dianping hai ngày nay nhận được nhiều lượt thích và chia sẻ như vậy, nhất định khen thưởng cho bài đăng cũng sẽ rất khả quan.

Trong nháy mắt, Đường Tư Kỳ có cảm giác cô sắp trở thành phú bà…

Lúc này, Đường Tư Kỳ phát hiện quyển bản đồ da dê trong hệ thống có thông báo mới.

Cô mở ra xem, trong bản đồ da dê, khu vực Hàng Châu đã sáng lên hoàn toàn, phía trên thành Lâm An là chiếc chìa khóa không ngừng phát sáng, giống như đang nhắc nhở cô ấn vào nó.

Nếu cô nhớ không nhầm, hệ thống đã từng nói sau khi mở chìa khóa sẽ nhận được một nhắc nhở liên quan tới đồ vật trong rương báu.

Đường Tư Kỳ thấy bản thân sắp được biết gợi ý khen thưởng thì lập tức vô cùng hưng phấn.

Cô xoa xoa tay, kích động ấn vào chìa khóa, một câu nhắc nhở lập tức xuất hiện:

[Chúc mừng ký chủ đã thành công mở khóa đặc điểm thứ nhất của khen thưởng rương cấp SSS: Màu xanh lam.]

Đường Tư Kỳ:???

Cô bối rối, hệ thống có ý gì vậy?

Màu xanh lam là sao?

Màu xanh lam, màu xanh lam, màu xanh lam…

Bầu trời màu xanh lam, biển màu xanh lam, cá heo màu xanh lam… Nhưng những thứ này trên trái đất đều có, chẳng lẽ nó định đưa cô cả một ngôi sao ư?

Ừm, ngôi sao trong vũ trũ hẳn là màu đen, hơn nữa những đồ này đều có ở trên trái đất.

Màu xanh lam… Còn có cái gì?

Đúng rồi, khoa học kỹ thuật tương lai là màu xanh lam? Trên trái đất không có, chẳng lẽ là cho cô một cái phi thuyền vũ trụ?

Phạm vi này quá lớn, hoàn toàn không thể đoán được nó là gì, hết cách rồi, đành đợi thấy nhắc nhở lần sau rồi lại đoán tiếp.

Đường Tư Kỳ nhìn khu vực còn chờ cô giải khóa trên bản đồ da dê, trong lòng ngứa ngáy.

Nhưng bây giờ vẫn chưa vội, cô nhìn số đồng vàng, số đồng vàng hiện tại của cô không ít, nhưng đồng vàng cũng tương đương với nhân dân tệ, cô phải cố gắng kiếm tiền mới được.

Đường Tư Kỳ lại vào Weibo, nhìn thử lượng fans ở Weibo.

Vừa nhìn thấy con số, Đường Tư Kỳ đã hưng phấn đến suýt hét ầm lên.

Hai hôm trước, lúc bố cô gửi link chiêu trò cho vay cho cô, cô đã nhìn lượng fans của mình, lúc đó mới qua 1000 một chút!

Hiện tại lượng fans đã đạt 1600!

Phải biết rằng ngày trước cô tích nửa năm cũng mới được 100 fans, chỉ nhờ một bài đăng ngày hôm nay mà cô lại tăng thêm tận 600 fans!

Thế giới này huyền ảo quá trời!

Hơn nữa cô còn nhận được không ít tin nhắn.

"Đại đại, tôi rất thích bài đăng của cô, tôi đã lưu lại rồi, sau này sẽ tìm cô hợp tác nhé!"

"Chủ post vẽ đẹp quá! Rất cảm động, cảm ơn chị vì đã vẽ những bức tranh này!"

"Từ Dianping qua đây, đã ấn follow! Cố lên nha!"

Đường Tư Kỳ đọc từ trên xuống dưới, cô thấy tin nhắn cuối cùng: "Xin chào, em vẽ rất đẹp! Hôm nay chị vô tình lướt đến bài đăng Dianping của em, chị rất muốn được hợp tác với em, em thêm Wechat của chị rồi mình nói chuyện kĩ hơn nhé."

Oa, vậy mà thật sự có khách hàng tìm tới cô!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv