Tôi Ăn Hành Thì Anh Ăn Đủ!

Chương 5: Nữ chính tiểu thuyết Hào Môn (5)



Edit: Meo Meo thích đào hố:)))

Beta: Sa

================

Thích Yếm lăn lộn một đêm, môi khô cổ khát, anh bèn đi đến phòng khách.

Hạ Y Y ngồi trên sofa, đôi mắt vằn đầy tơ máu.

Thích Yếm chỉ dừng chân một chút rồi thản nhiên như không đi qua người cô ta.

"Bộp!"

Hạ Y Y túm cái gối liên tục đập lên người anh ta cho hả giận, vừa ấm ức bật khóc vừa chất vấn: "Thích Yếm, anh có ý gì hả? Anh ngủ với cô ta, vậy em là cái gì? Anh đừng quên ai là người hắt sữa nóng lên người anh, ai là người hại anh dầm mưa cảm lạnh, cô ta là một con yêu tinh hại người, anh có biết không?"

Tiếng chất vấn của Hạ Y Y đột nhiên im bặt.

Phi Hồng mặc chiếc áo sơ mi của nam bước ra, tóc còn ươn ướt, vô cùng tự nhiên quấn lấy Thích Yếm: "Làm ầm ĩ gì thế, trai đơn gái chiếc, nói xấu sau lưng tôi đấy à?"

Cô nhón chân hôn lên gương mặt Thích Yếm.

Thích Yếm chỉ lạnh nhạt tránh đi: "Cô có biết miệng cô rất hôi không?"

"Hôi lắm sao?"

Cô gái chớp chớp mắt, hà một hơi lên gò má anh ta, là mùi thuốc lá nhàn nhạt lẫn với hương bạc hà mát lạnh.

Thích Yếm đột nhiên bị cô làm thế thì giật thót: "Cô làm gì vậy!"

Anh ta vô cùng tức giận, lấy tay chà chà mặt mình giống như sợ trên đó còn dính tơ nhện của thứ yêu tinh nhền nhện không bằng.

"Kiểm tra xem miệng tôi có hôi không." Phi Hồng nghiêm trang đáp.

Thích Yếm: "..."

Anh cố gắng kìm nén cơn tức giận, lạnh lùng nói: "Cút về mặc quần áo đi!"

Phi Hồng cứ không đi đấy.

Cô cười hì hì cọ cọ lên yết hầu anh ta, thản nhiên như chốn không người bám lấy: "Sao thế? Anh không thích em để trần thân dưới à? Vậy anh thích gì nào? Em mặc cho anh xem nhé?"

Phi Hồng tựa như một cô gái vừa mới cãi nhau với bạn trai xong, thân mình nóng hầm hập dính sát vào người làm nũng, tay dâng lên hoa tươi và tình yêu muốn dỗ anh vui vẻ vậy.

Giả tạo!

Thích Yếm cười nhạo.

Hệ thống: "Ký chủ, cô nhìn nam chính xem. Nụ cười tiêu chuẩn 3 phần mỉa mai, 3 phần lạnh nhạt, 4 phần không để cô vào trong mắt, chậc chậc, kỹ thuật diễn của cô nát quá."

Hệ thống nhân cơ hội xỉa xói cô.

Phi Hồng lại không cho là đúng: "Đấy là mi không nhìn thấy bộ dạng rên rỉ phê pha của em trai này ban nãy thôi."

Hệ thống: "Mẹ nó! Cô im mồm ngay!"

Hạ Y Y bị bọn họ làm cho tức tối bỏ đi.

Phi Hồng lười biếng dựa vào vai Thích Yếm: "Chẹp, người ta tức phát khóc rồi kia, anh không đi dỗ à?"

Thích Yếm lấy tay đẩy mặt cô ra, vô cảm nói: "Cách xa tôi ra một chút!"

"Được thôi, theo ý anh hết."

Phi Hồng buông tay, xoay người, thướt tha đi vào phòng bếp. Cô mở tủ lạnh, tiện tay lôi một chai nước khoáng ra.

Lạch cạch.

Nắp bình bị cô ném vèo vào thùng rác.

"Quá chuẩn!"

Cô huýt sáo tự khen mình.

Thích Yếm không đi vào mà đứng ở cửa bếp nhìn cô, ánh mắt lấp lóe ánh sáng bất định. Mà Phi Hồng cũng thản nhiên dựa vào tủ lạnh, chân dài vắt chéo, từ tốn uống nước, sóng mắt lúng liếng, môi đỏ hớp hồn.

Khoảng cách là 3.7 mét.

Phi Hồng phát hiện ra một điều rất thú vị. Trừ những lúc thân thiết hoặc khi cô chủ động đến gần, người này đều sẽ đứng ở khoảng cách hơn 3 mét chăm chú nhìn cô, giống như cách một tầng mây, lạnh nhạt xa cách.

Cô hơi nhếch miệng, nhưng cũng không bóc trần anh ta.

-

Mấy ngày sau, Phi Hồng đang ở vườn hoa trên ban công hưởng thụ cuộc sống dưỡng sinh thì...

"Bộp!"

Một chồng giấy bị ném đến trước mặt Phi Hồng.

"Cái gì đây?"

Cô đang thong thả sơn móng tay, đến ngước lên một cái cũng không thèm.

"Hám Định Quyền, người đàn ông mà cô phải quyến rũ." Giọng nói của Thích Yếm không bộc lộ chút tình cảm nào: "Hám phu nhân - mẹ của hắn ta, nửa tháng sau sẽ tổ chức một bữa tiệc từ thiện buổi tối, tôi đã cho người động tay động chân một chút, biến bộ trang sức bà ta quyên góp thành đồ giả, đến lúc đó cô sẽ đứng ra dàn xếp cho bà ta, để nhà họ Kim bám được lên nhà họ Hám một lần nữa."

"Nhà họ Kim?" Cô khom lưng mở nắp bình sơn: "Nhà họ Kim không phải đã bị anh thâu tóm rồi sao?"

Thích Yếm giả vờ nhu nhược trước mặt ông Kim, sau khi vào tập đoàn thì giữ chức vụ rất cao, từ đó dần dần thâu tóm cả tập đoàn.

Ông Kim tính toán nhiều năm, cuối cùng lại thua trong tay con sói mà mình đích thân nuôi nấng, ông ta khó có thể chấp nhận kết quả này bèn quyết định cá chết lưới rách cùng Thích Yếm.

Nhưng Thích Yếm đã mua chuộc trợ thủ của ông ta từ lâu, ông Kim gặp quả báo, chuyện trốn thuế bị bại lộ, bị phạt tù có thời hạn 7 năm, toàn bộ các cán bộ cấp cao trong công ty cũng đồng loạt bị thay thế.

Ánh mắt Thích Yếm rời khỏi dấu hôn đỏ tươi trên xương quai xanh của cô.

"Bề ngoài thì là vậy, nhưng lạc đà gầy vẫn bép hơn ngựa, bây giờ nhà họ Kim đang gặp khó khăn, Hám Định Quyền cũng nhất định rất vui lòng nhận chút của hồi môn này của cô. Thuyền trưởng trẻ tuổi lần đầu cầm lái, không có một hồi chinh phạt mạo hiểm kích thích, hắn sao có thể cam tâm được?"

Nhà họ Kim và cô chỉ là miếng mồi.

Hám Định Quyền một khi đã dính vào cục nợ này thì đừng hòng thoát thân, muốn thoát cũng phải mất một lớp da.

"Anh định bóp chết Hám Định Quyền?"

Phi Hồng vừa cảm thán vừa cẩn thận sơn móng tay.

"Tôi không có hứng thú với một tên đàn ông sắp chết."

Thích Yếm dấn tới, thuần thục cắn mút da thịt trên cổ cô.

"Cho nên, vẫn là cô đi chết đi."

"Khoan đã, móng tay tôi còn chưa sơn xong..."

-

Lúc Phi Hồng tỉnh lại đã không thấy bóng dáng tên đàn ông kia đâu, chỉ thấy hai chân cô bị cố định trên một cái bàn, móng chân đều đã được sơn, trong đó có hai cái là cô sơn, vốn là màu quả bơ tươi mát, cũng là màu "nón xanh" tiêu biểu. Tên đàn ông nào đó có vẻ không ưng ý lắm, bèn đổi thành màu việt quất.

Ai da, đúng là đồ hẹp hòi.

Rõ là anh ta cứ một hai phải tự cắm sừng cho mình, giờ còn giận chó đánh mèo lên người cô.

Có lẽ là nhìn dáng vẻ chơi bời lêu lổng của cô quá gai mắt, Thích Yếm bèn cưỡng ép cô làm nhiệm vụ.

Việc đầu tiên là phải "đi nhậm chức" trong tập đoàn Kim thị của mình.

Thích Yếm tỏ vẻ như cô đã nắm được nhược điểm gì đó của anh ta, miễn cưỡng hộc ra 25% cổ phần, dưới sự thúc đẩy ngấm ngầm của anh ta, Phi Hồng chính thức trở thành một thành viên của Hội đồng quản trị (HĐQT). Ngoài ra anh ta còn muốn cô nhanh chóng mở họp báo, tác phong giống như cô đã nắm cả tập đoàn Kim Tín trong tay rồi vậy.

Nếu Hạ Y Y nhát gan lại sợ chuyện phiền phức, thì Phi Hồng lại đứng trước mặt phóng viên không chút rụt rè, thậm chí rất có hứng thú trêu chọc một cậu phóng viên, làm cho cậu ta mặt đỏ tai hồng chạy trối chết.

Không khí buổi họp báo rất hài hòa, mọi người cũng cảm thấy vị đại tiểu thư này đã thay đổi rất nhiều.

Trong buổi họp báo, Phi Hồng cũng kín đáo để lộ ra vài tin tức.

Thứ nhất, tôi nắm được nhược điểm của Thích Yếm, vì vậy tạm thời anh ta phải nghe theo tôi.

Thứ hai, hiện tại tôi đang độc thân, cần một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để củng cố địa vị của tôi trong tập đoàn.

Thứ ba, tôi trước nay không keo kiệt với đồng minh, phàm là người có thể giúp, tôi nhất định sẽ hậu tạ hậu hĩnh, đương nhiên, sẽ càng hoan nghênh tình hữu nghị khi 'hoạn nạn có nhau'.

Thích Yếm còn lo cô sẽ căng thẳng các kiểu, kết quả cô lừa được cả đám phóng viên quay mòng mòng.

"Cái miệng kia quả là gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ." Anh ta lạnh lùng trào phúng.

Sau khi Phi Hồng ra mặt khuấy động tập đoàn Kim Tín thì lại bị Thích Yếm kéo đi huấn luyện đặc biệt.

—— Huấn luyện xem, cách tốt nhất để quyến rũ thái tử gia của nhà họ Hám là gì.

Vị này là khách quen của mấy tạp chí tai tiếng, tuy gia thế hùng hậu nhưng lại háo sắc phong lưu, danh sách thái tử phi chờ tuyển có thể làm người xem hoa cả mắt, nhưng lại vẫn không một ai được lật thẻ bài thị tẩm.

Thích Yếm đã cho người chuẩn bị chu toàn, bày sẵn lưới ở mấy chỗ Hám Định Quyền thường đến như sân golf, sân trượt tuyết, hồ bơi, câu lạc bộ đua xe... Sau đó thì nhận được tình báo: "Hám Định Quyền tới sân trượt tuyết."

Thế nên lúc này hai người Thích Yếm cùng Phi Hồng cũng đang ở sân trượt tuyết, Phi Hồng tới còn làm thầy dạy cho người ta.

Thích Yếm cũng không thích những hoạt động giải trí của mấy kẻ có tiền, nhưng dã tâm của anh ta rất lớn. Để khơi gợi hứng thú của những kẻ mà mình hợp tác, anh ta đã ép bản thân mình đi học, chỉ trong một thời gian ngắn đã chơi rất thành thạo, giờ cũng đang rất hứng thú với trò trượt tuyết này.

Anh ta vốn cho rằng Phi Hồng chỉ là một cái bình hoa, còn định sẽ dạy cô từ đầu, ai dè người ta đã sớm thành thạo rất nhiều kỹ thuật lợi hại.

Thành thử, cuối cùng lại là Thích Yếm hoàn thành học đống kỹ thuật trung cấp trong sự chỉ đạo cùng chế giễu của cô.

"Tới cũng tới rồi, sao ánh mắt anh cứ như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy?"

Phi Hồng kéo kính trượt tuyết màu đỏ xuống, gương mặt còn vương vài bông tuyết.

"Yên Yên luyến tiếc tôi sao?"

Yên Yên là biệt danh Phi Hồng đặt cho nam chính. Anh ta bên ngoài thì lạnh lùng cao ngạo như một đóa hoa, nhưng lúc cùng cô giao hợp thì cơ thể lại vô cùng thành thật, vừa đỏ bừng vừa kiều diễm ướt át, đúng là đẹp đến mức có thể mài ra ăn thay cơm, tuy nhiên anh ta lại cứ không thừa nhận, còn cười nhạo kỹ năng đặt tên của cô.

"Cô nghĩ nhiều rồi."

Ánh mắt Thích Yếm không hề có cảm xúc dao động: "Tất cả tiến hành theo kế hoạch. Nếu dám làm hỏng kế hoạch của tôi, hậu quả cô tự biết."

"Ừ, tôi cũng sợ lắm, cho nên tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời." Phi Hồng cười nói.

-

Hám Định Quyền không tới một mình, hắn ta còn đưa hai cô gái theo, hai bên gặp nhau ở khu cáp treo. Đường trượt tuyết cao cấp có địa hình phức tạp, bình thường đều phải ngồi cáp treo lên đỉnh núi, dốc trượt vừa dốc vừa ngoằn ngoèo, ai không chuyên nghiệp đều không dám chơi trò này, bởi vậy ở đây tương đối ít người.

"Tổng giám đốc Thích, Kim tiểu thư."

Hám Định Quyền chào hỏi vô cùng tự nhiên: "Hai người cũng đến chơi sao?"

Vị thái tử gia của nhà họ Hám này có thân hình cao lớn như người mẫu, trang phục trượt tuyết màu tím đậm làm nổi bật bờ vai rộng của hắn, trên miệng lúc nào cũng treo một nụ cười, phong lưu tiêu sái không bút nào tả hết.

Thích Yếm thì ngược lại, vẻ ngoài vô cùng điển trai nhưng lạnh lùng tinh xảo như một tác phẩm điêu khắc từ tuyết, chỉ được nhìn ngắm mà không được khinh nhờn.

"Đúng vậy." Phi Hồng nói: "Tổng giám đốc Thích còn rất uy phong, sắp chơi chết tôi đến nơi rồi."

Hám Định Quyền hơi ngẩn người, nhưng cũng nhanh chóng nở một nụ cười cao thâm khó đoán.

Mâu thuẫn giữa nhà họ Thích và nhà họ Kim, giới nhà giàu có ai là không biết.

Thích Yếm giống như một con chó điên mất đuôi, thương tích dầm dề, cắn loạn khắp nơi.

Hơn nữa năm đó nhà họ Thích sụp đổ nhanh như vậy, nhà họ Hám của hắn cũng là một trong những nhân vật đứng sau. Nhưng Hám Định Quyền cũng chẳng cảm thấy như vậy có gì sai trái. Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, kẻ thích ứng được thì sống sót, vậy thôi.

Tuy nhiên hắn cũng thương hại mà nghĩ, một Thích Yếm điên cuồng như vậy, vị đại tiểu thư này chắc cũng rất nhanh sẽ trở thành vong hồn dưới đao của hắn ta mà thôi.

Cáp treo rất nhanh đã đến nơi, nhưng trong toa chỉ ngồi được hai người.

Loại rich kid ngậm thìa vàng như Hám Định Quyền tất nhiên sẽ không thèm khiêm tốn, hắn tự nhiên bước vào cáp treo, nhưng ngồi bên cạnh hắn lại không phải một trong hai cô gái theo cùng, mà lại là vị đại tiểu thư đoản mệnh mà hắn vừa mới kết luận.

Cô gái đi cùng chậm một bước nên bị bỏ lại, tức giận mắng một câu: "Đồ ti tiện!"

Phi Hồng vẫn chỉ mặt không đổi sắc.

Xem ra hôm nay mọi người đều diễn rất tròn vai nha.

Nhưng mắng cô ti tiện thì có hơi quá đáng đấy, rõ ràng cô là đồ ti tiện vô cùng gợi cảm nha.

Hám Định Quyền nhàn nhạt nói: "Kim tiểu thư, mọi việc đều phải có thứ tự trước sau."

"Ngài nói đúng." Cô không phản bác lại, chỉ ngước gương mặt xinh đẹp được trời ưu ái lên: "Nhưng nể mặt tôi đang có ý hợp tác, ngài sẽ tha thứ cho tôi chứ?"

Hám Định Quyền nhướng mày: "... Hợp tác?"

"Đúng vậy, hợp tác."

Cáp treo chầm chậm khởi động, Phi Hồng thuận thế vịn tay lên cánh tay đầy nam tính của hắn, hai người dán sát vào nhau.

Cô thân mật thì thầm với hắn, giống như con rắn ngoan độc đang dụ dỗ: "Tôi có thể dâng cả tập đoàn Kim Tín cho ngài, không chỉ có 25% cổ phần của tôi mà còn có 35% cổ phần trong tay Thích Yếm và cả quyền điều hành nữa."

"Nhưng có một điều kiện..."

Hám Định Quyền híp mắt.

"Điều kiện gì?"

Bánh răng xoay chuyển, cáp treo bắt đầu chuyển động đẩy hành khách trượt đi trong không trung, phía dưới là vực sâu vạn trượng.

Phi Hồng tùy ý nhấc tay lên, vuốt ve yết hầu Hám Định Quyền, nỉ non thì thầm như nhân tình ngoan ngoãn: "Làm Thích Yếm phải táng gia bại sản."

Giống như anh ta từng đối xử với cô lúc trước vậy.

Làm anh ta phải khóc lóc cầu xin cô.

Cầu xin cô yêu anh.

=================

22.03.2022

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv