Nhân viên cửa hàng lấy trâm cài áo ra, cúi người muốn đeo giúp cô.
"Từ từ." Mạc Hạm thấy tay của nhân viên nữ kia sắp chạm vào ngực Quý Thiển Ngưng, tuy rằng chỉ là chạm vào quần áo nhưng trong lòng chị vẫn là không quá thoải mái, nói: "Để tôi mang giúp cô ấy."
Nụ cười của nhân viên kia hơi cứng lại nhưng nhanh chóng cười rộ lên lại, nói: "Vậy cô làm đi ạ. Cẩn thận đừng để đâm vào tay."
Mạc Hạm nhận trâm cài áo từ tay nhân viên, cúi đầu cẩn thận đeo giúp Quý Thiển Ngưng.
Nhân viên cửa hàng ở bên cạnh nhìn. Ban đầy cô ấy cho rằng Quý Thiển Ngưng là trợ lý của Mạc Hạm, sau lại phát hiện nhan sắc của Quý Thiển Ngưng cũng không thấp, khí chất cũng không giống như người làm trợ lý. Hơn nữa cô ấy càng nhìn càng phát hiện, Quý Thiển Ngưng hình như giống một diễn viên nào, nhưng cô ấy nhất thời không nghĩ ra là ai.
Mạc Hạm thoáng nhìn thấy ánh mắt nhìn trộm đầy tò mò của cô nhân viên kia nên chị nhích một bước, che kín mặt Quý Thiển Ngưng.
Quý Thiển Ngưng không bắt bẻ, chỉ là cảm thấy Mạc Hạm quá lề mề, cũng không biết là chị không biết mang hay là cố ý kéo thời gian nữa.
"Chị làm không xong thì tôi tự mang đó." Cô nhỏ giọng nói.
Mạc Hạm lúc này mới chậm rãi cài vào, nhìn trâm cài áo, rồi lại nhìn cô, mỉm cười nói: "Em mang cũng rất thích hợp, càng tôn lên làn da trắng của em đó. Hay chị mua một cái tặng em nha?"
Đôi mắt Quý Thiển Ngưng hơi đổi, cô bật thốt: "Tôi không cần."
Giỡn cái gì vậy, cây trâm cài cài áo này giá mười mấy vạn, còn nhiều hơn thù lao cô đóng 《 Đình viện thâm sâu 》nữa đó!
"Vì sao?"
"Còn chưa đến sinh nhật tôi nữa, chị vô duyên vô cớ tặng quà cho tôi làm gì?"
Mạc Hạm thấy thái độ cô kiên quyết như thế, chị nghĩ rồi nói: "Cũng được, chờ đến sinh nhật sau của em rồi lại tính."
"Hai vị cảm thấy hợp không ạ?" Do bị che khuất tầm mặt nên nhân viên bán hàng không biết là các cô đang nói gì, nên nghiêng đầu tới hỏi.
"Em thấy được không?" Mạc Hạm lại hỏi Quý Thiển Ngưng.
Quý Thiển Ngưng nghiêm túc nêu ý kiến: "Tôi thấy không tệ lắm."
"Vậy thì mua." Mạc Hạm nhanh chóng quyết định, lại giúp cô tháo trâm cài áo ra.
Cửa hàng này bán đồ xa xỉ phẩm cao cấp, hiện tại trong tiệm cũng chỉ có hai người là khách. Trừ bỏ cô nhân viên đang tư vấn cho hai người thì những nhân viên khác đều đang lén lút quan sát Mạc Hạm.
Tất cả mọi người đều không để ý tới có hai bóng người đang lấp ló bên ngoài cửa tiện.
"Hân Nhiên, người kia không phải Mạc......"
"Suỵt ——" Triệu Hân Nhiên lanh tay lẹ mắt kéo Trương Vũ Phi sang một bên, né vào một bên lén lút quan sát tình hình bên trong.
Từ góc độ này thì vừa vặn có thể nhìn thấy cảnh Mạc Hạm cúi đầu giúp Quý Thiển Ngưng tháo trâm cài áo xuống.
Trương Vũ Phi gấp giọng nói: "Hân Nhiên Hân Nhiên, người đối diện Mạc Hạm hình như là Quý Thiển Ngưng!"
"Câm miệng." Triệu Hân Nhiên nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Tôi tự có mắt nhìn."
Trương Vũ Phi bĩu môi, vẫn là nhịn không được nói: "Tiệc sinh nhật của Vũ Tình thì Mạc Hạm tới, nói Quý Thiển Ngưng là bạn gái của cô thì tôi còn nghĩ là giả đó, không nghĩ tới hai người đang hẹn hò thật, còn đi mua trang sức chung nữa chứ."
"Tôi đã bảo là cô câm miệng lại!" Triệu Hân Nhiên bực bội hét lớn một tiếng.
Âm thanh kinh động đến người bên trong, mấy đôi mắt nhất trí nhìn qua đó
"Có người ra kìa!" Trương Vũ Phi nhắc nhở nói.
Triệu Hân Nhiên liếc nhìn Mạc Hạm và Quý Thiển Ngưng đang có cử chỉ thân mật với nhau, vội vàng kéo Trương Vũ Phi chạy đi trước khi nhân viên đi ra
Tới chỗ không người thì hai người mới dừng lại.
Trương Vũ Phi bị cô ta kéo suýt thì ngã, xoa xoa cánh tay đau nhức, cô bất mãn nói: "Hân Nhiên, vì sao cô lại gạt tôi nói Quý Thiển Ngưng giật bạn trai cô?"
Mắt Triệu Hân Nhiên lóe lên, nói: "Quý Thiển Ngưng đúng là giật người của tôi, tôi cũng không hoàn toàn nói dối cô."
"Đoạt ai?"
"Tôi và A Hạm lớn lên từ nhỏ, tình cảm đậm sâu, hai nhà lại môn đăng hộ đối. Nếu không phải con tiện nhân Quý Thiển Ngưng này không biết xấu hổ cướp A Hạm đi, thì nói không chừng thì tôi và A Hạm đã kết hôn từ lâu rồi."
Trương Vũ Phi lúc này mới hiểu rõ, hóa ra người Triệu Hân Nhiên thích là Mạc Hạm!
Cô ta vốn muốn hỏi "Mạc Hạm thích cô sao?", nhưng lại thấy dáng vẻ muốn ăn thịt người của vị đại tiểu thư này thì đầu óc xoay chuyển, vội sửa lời: "Cô rất ghét Quý Thiển Ngưng?"
Khuôn mặt Triệu Hân Nhiên vặn vẹo, nói: "Tôi hận không thể xé rách gương mặt của cô ta ra!"
Lần trước Trương Vũ Phi bị Quý Thiển Ngưng vả mặt ngược lại khiến cô ta mất hết mặt mũi. Lưu Vũ Tình nghỉ chơi với cô ta, cô ta hận Quý Thiển Ngưng gần chết, lại kiêng kỵ Mạc Hạm nên không dám làm gì.
Cô ta cũng mặc kệ Quý Thiển Ngưng có phải là kẻ thứ ba hay không, cùng chung kẻ địch mà nói: "Nếu cô hận cô ta thì có thể chụp lén cảnh cô ta đi dạo phố với Mạc Hạm, sau đó tìm một blog marketing đăng lên. Mạc Hạm nhiều fans như vậy, mà Quý Thiển Ngưng chỉ là một diễn viên không có danh tiếng gì. Đến lúc đó chắn chắc mọi người sẽ nghĩ là cô ta muốn bám lấy Mạc Hạm, mọi người phun mỗi người một ngụm nước bọt là dìm chết cô ta được rồi."
Nếu là Triệu Hân Nhiên chịu giúp cô ta cởi bỏ sự uất nghẹn này thì tốt rồi. Trương Vũ Phi ảo tưởng.
"Ngu xuẩn!" Triệu Hân Nhiên không những không tán đồng cách làmcủa cô ta, mà ngược lại còn mắng cô ta một trận: "A Hạm thích Quý Thiển Ngưng, nhìn thấy cô ta bị khi dễ thì chỉ cảm thấy cô ta đang thương thôi, sẽ càng ra sức bảo vệ cô ta!"
Trương Vũ Phi lúng túng nói: "Vậy...... Cô có biện pháp gì tốt không?"
Khuôn mặt Triệu Hân Nhiên lộ vẻ hung ác, nói: "Tôi phải nghĩ biện pháp, làm cho A Hạm hoàn toàn hết hy vọng với cô ta mới được."
......
Quẹt thẻ xong, Mạc Hạm cầm quà tặng theo, cùng Quý Thiển Ngưng đi khỏi cửa hàng đá quý.
Thấy thời gian còn sớm nên Mạc Hạm đề nghị: "Bên cạnh là rạp chiếu phim, chị mời em đi xem phim nha."
Rạp chiếu phim thì phải an tĩnh, đến giờ thì phải tắt đèn, cũng không ai nhìn thấy ai, không cần nói chuyện, cũng không sợ xấu hổ. Quý Thiển Ngưng chỉ suy nghĩ vài giây liền đồng ý.
Nhưng người đi xem phim cũng rất đông, để tránh cho phiền toái thì hai người đeo khẩu trang lên.
Soát vé vào rạp, tìm được chỗ ngồi, rất nhanh đã đến giờ chiếu phim.
Luc ánh đèn mờ đi thì Quý Thiển Ngưng cảm giác có thứ gì chạm vào tay phải cô, cô giãy giụa vài cái nhưng không thoát được.
"Đừng nhúc nhích, sắp xong rồi." Mạc Hạm nói.
Qua vài giây, đèn từ màn hình sáng lên. Quý Thiển Ngưng giờ tay phải lên thì phát hiện trên cổ tay có thêm một chiếc vòng bạc
Cô nhìn người bên cạnh bằng vẻ mặt khó hiểu, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được, nói: "Không phải đã nói là không cho chị mua sao?"
Mạc Hạm quơ quơ tay phải, trên tay chị cũng có một chiếc vòng giống hệt cô, đôi mắt chị chứa ý cười, nói vào tai cô: "Là do mua trâm cài áo thì được tặng."
"Tặng?" Quý Thiển Ngưng nửa tin nửa ngờ.
"Lúc quẹt thẻ thì nhân viên bán hàng làm thẻ hội viên cho chị, nói tích đủ điểm thì có thể đối sang quà, thế là chị đổi vòng tay này." Mạc Hạm thản nhiên nói.
Khó trách vừa rồi lúc Mạc Hạm trả tiền thì lại lâu như thế, hóa ra là làm động tác nhỏ này......
Trâm cài áo mười mấy vạn thì chắc là nhiều điểm tích lũy lắm nhỉ? E là giá chiếc vòng tay này cũng không rẻ, chủ yếu là, cô sao có thể đeo vòng giống hệt Mạc Hạm được? Cứ thấy kỳ kỳ thế nào ấy..
Quý Thiển Ngưng băn khoăn không biết nên tháo ra hay không.
Mạc Hạm duỗi tay phải ra, đặt bên cạnh tay cô, chị nhìn vòng tay của hai người rồi nhẹ giọng nói: "Em xem cái vòng tay này đi, giống tình bạn ngây thơ trong sáng của chúng ta không chứ?"
Quý Thiển Ngưng: "......"
Bạn bè thì đúng, nhưng ngây thơ trong sáng???
Rốt cuộc thì Quý Thiển Ngưng cũng không tháo ra.
Xem phim xong thì Mạc Hạm chở cô về.
Quý Thiển Ngưng nói chị dừng ở cửa tiểu khu là được nhưng Mạc Hạm nhất quyết đòi lái xe vào, nói là lo sợ gặp phải một Bạch Hạo khác.
Xe chậm rãi chạy đến dưới lầu rồi dừng lại.
Quý Thiển Ngưng mơ hồ nhìn thấy một bóng người quen thuộc thấp thoáng trước mặt mình, mặc áo lông dài, tay cầm một chén oden nóng hổi đi tới. Cô nhận ra là Khương Ấu Na, cô còn chưa nghĩ tới việc giới thiệu Mạc Hạm như nào cho đối phương nữa, trong lòng vô cùng căng thẳng, luống cuống tay chân bắt đầu tháo dây an toàn.
Mạc Hạm chú ý tới sự biến hóa trên mặt cô, nhìn theo hướng ánh mắt cô thì cũng phát hiện Khương Ấu Na, đôi mắt chị hơi trầm xuống.
"Tôi lên đây, chị lái xe cẩn thận một chút."
"Ting ——"
Tiếng còi đột ngột làm Quý Thiển Ngưng giật mình, cô nhìn về phía Mạc Hạm đầy khó hiểu.
Đúng lúc Khương Ấu Na bị chút ý bởi tiếng còi thì Mạc Hạm kéo cổ Quý Thiển Ngưng rồi hôn lên môi cô.
Đầu óc Quý Thiển Ngưng tạm dừng hoạt động trong một giây, đột nhiên đẩy chị ra, cũng không mắng chị vì sao lại nổi điên thì đã nhìn về phía ngoài xe theo bản năng, Khương Ấu Na đang đứng đối diện thượng hơn 5 đang nhìn bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc: "......"
Quý Thiển Ngưng hốt hoảng xuống xe.
"Rầm" một tiếng.
Lúc cô đóng cửa thì đồng thời Mạc Hạm ở bên kia cũng xuống xe.
Khương Ấu Na nhìn chén oden rơi trên mặt đất, lại nhìn hai người đang đứng bên cạnh xe, nuốt đồ ăn trong miệng xuống,, nói: "Hai người......"
"Xin chào." Mạc Hạm giơ tay phải lên, thân thiện chào hỏi với cô ấy,
"......"Ánh mắt Khương Ấu Na nhìn qua nhìn lại giữa hai người, không biết nên nói như thế nào.
Quý Thiển Ngưng căng da đầu đón đón cô: "Na Na."
Khương Ấu Na chỉ vào Mạc Hạm, hỏi: "Who is this?"
"This is Mạc Hạm." Quý Thiển Ngưng chớp chớp mắt.
"Phí lời, mình đương nhiên biết cô ấy là ai." Khương Ấu Na gắt gỏng: "Mình hỏi là, cô ấy là gì của cậu?"
"Chị ấy...... Chính là người lúc trước mình nói với cậu đó, bạn mới của mình......"
"Bạn???" Khương Ấu Na ngạc nhiên, "Bạn với nhau mà hôn môi sao??"
Quý Thiển Ngưng xấu hổ không thôi, năn nỉ: "Đi lên lên, đợi mình giải thích cho cậu xong."
Khương Ấu Na bị cô xô đẩy tiến vào thang máy, Mạc Hạm lại giơ tay phải lên chào cô ấy lần nữa: "Tạm biệt nha."
Khương Ấu Na hung dữ liếc chị một cái.
Mạc Hạm: "???"
Tiến vào thang máy, chú ý tới trên cổ tay Quý Thiển Ngưng cũng có một cái vòng giống nhau như đúc của Mạc Hạm, Khương Ấu Na vội giơ tay cô lên: "Vòng đôi cũng mang luôn rồi mà cậu còn dám nói là bạn bè!"
"...... Không phải như cậu nghĩ đâu." Quý Thiển Ngưng sốt ruột, trong lòng cô đã âm thầm mắng Mạc Hạm không dưới mười lần.
"Ting——"
Đi vào chung cư, Khương Ấu Na lớn tiếng ồn ào lên: "Ngươi giỏi lắm Tiểu Quý tử, mau mau thành thật khai báo, ngươi thông đồng với tra nữ Mạc Hạm này từ khi nào!"
Quý Thiển Ngưng bịt lỗ tai, nói: "Gì mà tra nữ, thông đồng, cậu đừng có nói mấy lời khó nghe như vậy."
"Cô ta ngủ với fans đó, không phải tra nữ thì là gì!" Khương Ấu Na không kiềm được giọng, ánh mắt sắc bén, "Khoan, có phải cậu cũng ngủ với cô ta rồi không?"