Quý Thiển Ngưng tránh mọi người đi vào toilet, nhìn khuôn mặt tái nhợt trong gương, một lúc lâu sau mới lộ ra vẻ bất lực giễu cợt.
Ngày hôm qua khi vừa đến khách sạn, cô còn thề son sắt với Lưu Vũ Tình là bản thân sẽ không nhút nhát yếu đuối nữa. Không nghĩ tới Tiết Gia Lệ xuất hiện, trong nháy mắt đã vả bôm bốp vào mặt cô.
Cô chắc chắn là trong danh sách diễn viên của đoàn phim không hề có tên Tiết Gia Lệ, Tiết Gia Lệ không có khả năng là tới đây để đóng phim, có lẽ chỉ là tới thăm người nào đó?
Bọn Cố Tâm Mỹ không biết Tiết Gia Lệ là mẹ của Mạc Hạm nên mới kinh ngạc. Nhưng cô đã biết thì vì sao còn mất bình tĩnh như vậy?
Quý Thiển Ngưng đột nhiên hối hận vì mình đã chạy mất.
Sau khi cô trùng sinh thì rất nhiều đã thay đổi, cô không có lửa thiêu bị hủy dung nữa, cũng không kết hôn cùng Mạc Hạm. Cô và Tiết Gia Lệ hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ gì, có lẽ đối phương cũng không quen cô, vậy vì sao cô lại sợ hãi chứ?
Ở trong toilet gần năm phút thành công thuyết phục chính mình, thì Quý Thiển Ngưng mới đi ra ngoài.
Trương Siêu Phàm còn đứng tại chỗ chờ cô, còn Tiết Gia Lệ thì không thấy đâu.
Quý Thiển Ngưng thở hắt ra, đến gần nói: "Ngại quá, để anh đợi lâu rồi."
"Không có việc gì, dù sao thì cảnh tiếp theo mới đến lượt của chúng ta, thời gian rất nhiều." Trương Siêu Phàm nói đầy phấn chấn: "Sao cô chạy nhanh quá vậy, chờ một chút thì tốt rồi, có thể chụp ảnh chung với cô Gia Lệ đó."
Quý Thiển Ngưng cười cười nói: "Không nhịn được."
Cố Tâm Mỹ đưa điện thoại ra: "Thiển Ngưng, chị xem nè!"
Quý Thiển Ngưng liếc nhìn một cái, thấy trên màn hình là ảnh Cố Tâm Mỹ chụp riêng với Tiết Gia Lệ, bình tĩnh nói: "Chụp khá đẹp đó."
Cố Tâm Mỹ vui vẻ nói: "Lần đầu tiên thấy cô Gia Lệ ở ngoài đời đó, không nghĩ tới ở trên TV cô ấy thường đóng vai nhân vật khí phách như vậy mà ngoài đời lại dịu dàng thân thiết đến thế, không hề làm giá một chút nào."
Quý Thiển Ngưng bình tĩnh nghe Cố Tâm Mỹ khen ngợi Tiết Gia Lệ xong, quay đầu nói với Trương Siêu Phàm: "Chúng ta tiếp tục đi."
Phòng hóa trang.
Mạc Hạm đang thay trang phục chuẩn bị đi tới phim trường để quay phim thì đột nhiên được thông báo của An Huệ: "Hình như mẹ em tới thăm em kìa."
"Bà ấy chưa bao giờ tới thăm tôi, đây là thỏa thuận giữa tôi và bà ấy. Chắc chị nhìn lầm rồi đó." Mạc Hạm không để bụng mà nói.
"Tôi không thấy người nhưng mà nghe bọn họ nói thế." An Huệ nhỏ giọng nói: "Mẹ em còn ký tên cho người khác, chụp ảnh chung, không thể là giả được."
Tiết Gia Lệ gần đây không có đóng phim, cũng sẽ không tới thăm chị, vậy thì vì sao lại xuất hiện ở phim trường? Đại não Mạc Hạm nhanh chóng suy nghĩ, nghĩ đến khả năng nào đó, chị nhíu mày.
......
"Em nói coi vì sao con bé mới thấy chị thì chạy liền vậy? Là do dáng vẻ chị quá đáng sợ sao?" Tiết Gia Lệ hỏi người đại diện kiêm trợ lý là Chu Lệ Phương.
Chu Lệ Phương nói: "Có lẽ là cô ấy biết quan hệ giữa chị và Mạc Hạm nên thấy chị liền xấu hổ chăng?"
Tiết Gia Lệ cảm thấy đúng là có khả năng này, vội hỏi: "Có phải vừa nãy chị không nên qua đó không?"
"Nãy em còn ngạc nhiên đó, sao chị một hai phải qua đó làm gì?"
"Mấy tấm ảnh trên mạng đều bị photoshop quá mức, A Hạm lại không cho chị xem ảnh đời thường của con bé nên chị mới muốn tới gần xem như thế nào, nào biết con bé sẽ chạy chứ." Tiết Gia Lệ nói đầy ảo não.
"Có lẽ cô ấy xấu hổ thôi." Chu Lệ Phương nói.
"Chào cô Gia Lệ, tôi có thể chụp với cô một tấm ảnh được không ạ?"
Khi nói chuyện thì lại có người chạy tới muốn chụp ảnh chung, Tiết Gia Lệ ôn hòa mà chụp ảnh chung cùng người nọ xong, liền kéo Chu Lệ Phương nói: "Đi đi đi, về nhanh thôi."
"Chị không muốn nhìn nữa à?"
"Không nhìn, không nhìn nữa." Còn không đi thì Tiết Gia Lệ sợ là sẽ truyền tai Mạc Hạm.
Hai người vừa xoay người thì đúng lúc chạm mặt Mạc Hạm và An Huệ.
Tiết Gia Lệ giật mình ở trong lòng, tươi cười đầy mặt mà nói: "Diễn xong? Hay là chuẩn bị diễn?"
Mạc Hạm trực tiếp bỏ qua arn ý, hỏi: "Sao mẹ lại tới đây?"
Phim trường người đến người đi, Tiết Gia Lệ cố gắng bảo trì khoảng cách với chị, mặt không đỏ khí không suyễn mà nói: "Trần Nghĩa Chi có giao tình hai mươi mấy năm với mẹ. Ông ấy quay phim mới nên mẹ tới thăm ông ấy."
"Phải không?" Mạc Hạm trực tiếp nói trúng tim đen: "Bộ phim này quay được nửa tháng rồi, ngày nào mẹ cũng ở nhà rảnh rỗi thì sao không tới? Cố tình đến đúng lúc con nói với mẹ là Thiển Ngưng vào đoàn phim chứ?"
Đúng là Tiết Gia Lệ nghe chị nói Quý Thiển Ngưng vào đoàn mới nhịn không được mà tò mò chạy tới, nếu đã giấu không được thì liền trực tiếp thẳng thắn: "Còn không phải là do ngày nào cũng con cũng nhắc mãi sao, ngày nào cũng dẫn dụ mẹ, nên mẹ chị muốn nhìn thử rốt cuộc là người con thích như thế nào, lại có thể khiến con gái cưng của mẹ si mê đến mức thần hồn điên đảo."
Mạc Hạm bị bà nói làm cho hơi xấu hổ: "Con còn chưa theo đuổi được người ta nữa, mẹ cứ tùy tiện chạy tới thì sẽ dọa em ấy sợ đó."
Tiết Gia Lệ nghĩ đến việc Quý Thiển Ngưng thấy bà liền quay đầu bỏ chạy, hỏi: "Con có kể với con bé quan hệ của mẹ con mình không?"
Mạc Hạm trầm ngâm một chút, nói: "Em ấy biết."
"Vậy cũng khó trách." Tiết Gia Lệ lẩm bẩm.
"Khó trách gì vậy?"
"...... Không có gì." Tiết Gia Lệ không muốn nói cho chị biết là bản thân đã gặp qua Quý Thiển Ngưng, tuy rằng chỉ là vội vàng thoáng nhìn chứ không có nói chuyện, chuyện chủ đề: "Con mau đi đóng phim đi, chúng ta giờ về ngay đây."
Lúc trở về, Tiết Gia Lệ càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Mấy tháng trước Mạc Hạm đã nói với bà là thích con gái mà đang theo đuổi. Nhưng đã lâu đến như vậy rồi, sao vẫn chưa theo đuổi được vậy?
Bà tự nhận là con gái bà mặc kệ là nhân phẩm, tướng mạo hay là năng lực...... Các mặt đều có thể nói là ưu tú, duy chỉ có cái tính lạnh lùng là khiến người ta không thích lắm. Bà không khỏi hoài nghi, người dốt đặc cán mai về chuyện tình cảm như Mạc Hạm thật sự sẽ theo đuổi được con gái nhà người ta sao?
Tiết Gia Lệ suy nghĩ suốt một đêm, cảm thấy nên giúp con gái mình một phen.
Sáng sớm bà đã đi chợ chọn gà vườn, trở về tự mình hầm canh, lại làm mấy mónn cơm nhà rồi bỏ vào hộp giữ nhiệt.
"Phu nhân, Triệu tiểu thư tới thăm ngài." Bảo mẫu tiến vào thông báo.
Tiết Gia Lệ đang múc canh gà, không chút để ý mà nói: "Triệu tiểu thư nào?"
"Triệu Hân Nhiên, Triệu tiểu thư đó ạ."
Tiết Gia Lệ sửng sốt, đưa hộp giữ nhiệt cho bao mẫu, lau khô tay rồi ra khỏi phòng bếp, nhìn thấyTriệu Hân Nhiên đang ngồi trên sô pha ở phòng khách cùng trợ lý của cô ta.
"Dì Tiết!" Triệu Hân Nhiên vui vẻ đứng lên.
"Hân Nhiên à." Tiết Gia Lệ tươi cười khéo léo đi qua đó, "Đã lâu chưa gặp con, dì cứ nghĩ là con đóng phim đó."
"Không thể nào." Triệu Hân Nhiên mếu máo, nói: "Khoảng thời gian trước tâm trạng con không tốt nên ra nước ngoài đi du lịch, tối qua vừa xuống máy bay. Con có mang quà cho dì nè, dì xem xem có thích hay không."
Tiết Gia Lệ nhìn quà cáp gần như là chất đầy bàn: "Sao mua nhiều quá vậy!"
"Không nhiều lắm không nhiều lắm." Triệu Hân Nhiên kéo tay bà, "Mẹ con sớm mất, con vẫn luôn xem dì như là mẹ ruột, hiếu kính dì là chuyện nên làm mà."
Tiết Gia Lệ xoa xoa đầu cô ta, cảm khái nói: "Ngươi đứa nhỏ này là hiếu thuận, cho nên từ nhỏ đến lớn ta cũng không đem ngươi đương người ngoài."
Triệu Hân Nhiên trên mặt vui vẻ, thật cẩn thận mà nói: "Vậy...... Sau này con có thể gọi dì một tiếng mẹ được không?"
Tiết Gia Lệ kinh ngạc nói: "Con muốn làm con dâu dì sao?"
Nụ cười của Triệu Hân Nhiên chợt đọng lại, vội phủ nhận không ngừng: "Không phải! Con không có ý kia với Văn Châu, con vẫn luôn coi cậu ấy như em trai, sao có thể cùng cậu ấy......"
"Phu nhân." Triệu Hân Nhiên còn chưa nói hết lời thì quản gia đã đẩy cửa vào, vô cùng lễ phép mà nói: "Xe cho ngài đã chuẩn bị xong, ngài muốn xuất phát bây giờ, hay là...?"
Tiết Gia Lệ nhìn thoáng qua Triệu Hân Nhiên, nói: "Chờ một chút đi."
Quản gia nhắc nhở nói: "Hiện tại là 9 giờ 50 phút, đến phim trường dù nhanh nhất cũng phải mất hai tiếng, nếu ngài muốn tới trước giờ ăn trưa của tiểu thư thì tôi kiến nghị ngài tốt nhất là không nên đi quá muộn."
Triệu Hân Nhiên lập tức bắt được mấy từ mấu chốt, vội hỏi: "Dì Tiết, dì muốn đi phim trường thăm A Hạm sao?"
Lời nói đều bị quản gia nói hết rồi, Tiết Gia Lệ tưởng không thừa nhận đều không được: "Dì sợ con bé không ăn được thức ăn của đoàn phim, nên hầm chút canh gà đem tới cho con bé."
Triệu Hân Nhiên biết phim mới của Mạc Hạm vừa bắt đầu quay, đã sớm muốn đi thăm nhưng lại không dám, nghe vậy liền vô cùng vui, nói: "Cũng lâu rồi còn chưa gặp A Hạm, để con đi với dì đi!"
Thật ra Tiết Gia Lệ không muốn Triệu Hân Nhiên đi theo nhưng lại tìm không được lý do thích hợp để từ chối. Lúc xuất phát, bà nhắn Wechat cho An Huệ nói là đem đồ ăn đến cho Mạc Hạm, cố ý không nhắc tới Triệu Hân Nhiên.
Phía trước có Chu Lệ Phương lái xe, Triệu Hân Nhiên cùng Tiết Gia Lệ ngồi ở ghế sau, cô ta ấp ủ thật lâu mới nói: "Dì Tiết, con nghĩ có lẽ dì có chút hiểu lầm rồi, con chưa từng nghĩ tới việc làm con dâu dì, không phải vì Văn Châu không tốt, mà là bởi vì......"
Vẻ mặt Tiết Gia Lệ mặt theo ý cười, hỏi: "Vì sao?"
"Bởi vì...... Con chỉ thích phụ nữ."
Thời đại này, chuyện thích phụ nữ không phải là chuyện không thể công khai được, Triệu Hân Nhiên lại nói rất nhỏ giọng, vừa đủ để Tiết Gia Lệ nghe được.
Mấy tháng trước, lúc Mạc Hạm nói cho bà biết chuyện Triệu Hân Nhiên đánh Quý Thiển Ngưng, Tiết Gia Lệ đã từng nghĩ Triệu Hân Nhiên thích con gái mình. Giờ này phút này, nhìn thấy vẻ mặt rối rắm thẹn thùng của Triệu Hân Nhiên, cảm giác khác thường trong lòng bà càng thêm mãnh liệt, hỏi thử: "Con có người thích rồi đúng không?"
Triệu Hân Nhiên kín đáo gật gật đầu, nói: "Dì Tiết, con thích A Hạm."
Tiết Gia Lệ: "......"
"Mười sáu tuổi thì con đã thích A Hạm, con vẫn luôn nghĩ là chị ấy không thích phụ nữ nên nhiều năm như vậy cũng không dám thổ lộ với chị ấy." Triệu Hân Nhiên nói: "Hiện tại con đã xác định xu hướng tính dục của chị ấy và con là giống nhau, cho nên con muốn dì giúp con, tác hợp cho con và chị ấy có được không ạ?"
Tiết Gia Lệ nhìn cổ tay bị cô ta nắm chặt, nhìn vào ánh mắt nóng bỏng đầy mong chờ của cô ta, thở dài nói: "Dì không giúp được con rồi."
"Vì sao? Không phải dì vẫn luôn rất thích con, còn yêu thương con như con gái sao?"
Tiết Gia Lệ thương xót mà nhìn nàng, nói: "A Hạm, nó có người con gái mà nó thích rồi."
Khuôn mặt Triệu Hân Nhiên trở nên tái nhợt, hồi lâu mới lấy lại giọng nói của bản thân: "Chị ấy nói với dì rồi sao?"
"Đúng vậy." Tiết Gia Lệ không muốn đả kích cô ta nhưng lại không đành lòng nhìn cô ta hãm sâu vào mối tình đơn phương đầy tra tấn này, "A Hạm rất thích cô gái kia, con bé lại là người rất quyết tâm, đã nhận định thì sẽ không quay đầu. Dì khuyên con một câu, đừng lãng phí thời gian trên người ở A Hạm nữa.
"......"
"Còn có lần trước, dì nghe A Hạm nói là con đánh người ta, còn bịa đặt nơi nơi, điều này thật quá đáng. Dì ghét nhất là những người toàn ý xấu và tâm cơ, sau này con đừng làm những việc ngu ngốc như thế nữa."
"Không!" Triệu Hân Nhiên cất cao giọng nói: "A Hạm là bị người lừa, sao dì cũng hồ đồ như vậy được?!"
"Bị người lừa?"
"A Hạm thích Quý Thiển Ngưng, nếu như dì đã biết thì con đây cũng nói thẳng với dì." Triệu Hân Nhiên phẫn nộ mà nói: "Quý Thiển Ngưng chỉ là hồ ly tinh lợi dụng A Hạm, cô ta muốn mượn A Hạm để trèo cao, cô ta căn bản không hề thích A Hạm!"
Sắc mặt Tiết Gia Lệ khẽ biến: "Cái này là ai nói cho con biết?"
"Chính miệng Quý Thiển Ngưng thừa nhận." Triệu Hân Nhiên chỉ vào trợ lý ngồi ở ghế phụ: "Không tin dì có thể hỏi cô ta xem."
Tiết Gia Lệ nhìn về phía trợ lý: "Hiểu linh, cô nói xem."
Trợ lý hoảng hốt: "Tôi....tôi.... tôi nói cái gì?"
Triệu Hân Nhiên bắt lấy cổ áo của cô ta, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Lúc quay《 Đình viện thâm sâu 》, ngày Quý Thiển Ngưng vào đoàn có phải rất kiêu ngạo hay không? Nói với tôi toàn lời ác độc, khoe là cô ta chơi A Hạm tới mức xoay vòng vòng, còn mắng tôi không biết xấu hổ."
Trợ lý:??? Người Kiêu ngạo, mắng chửi chẳng lẽ không phải chính là cô sao?
Trợ lý rất muốn phủ nhận, nhưng lại sợ bởi vậy mà mất chén cơm, khẽ cắn môi, chột dạ mà nói: "Quý Thiển Ngưng kia...... Đúng là có nói. Giọng điệu của cô ta rất khiêu khích, nhìn không giống như người lương thiện."
Ngày đó đúng là Quý Thiển Ngưng dùng lời lẽ khiêu khích, nhưng cũng là bị Triệu Hân Nhiên khích tướng nên sau đó mới phản kích như thế. Nghĩ thế thì trợ lý cảm thấy bản thân cũng không tính là nói dối.
Tiết Gia Lệ mày nhíu chặt, như suy tư gì đó.