Đối mặt với Lý Vân Tân, một nữ doanh nhân Hoa kiều có quốc tịch nước ngoài, có thể nói là từ trên trời giáng xuống, Cơ Mỹ Nghệ thấy còn có rất nhiều bí ẩn chưa được làm rõ, cho nên bên ngoài có vẻ khách khí, nhưng trong lòng cô lại đề cao cảnh giác.
- Cơ tiểu thư, lúc trước tôi đã phái thư ký chuyển một bản kế hoạch đến tay cô, chắc hẳn cô đã xem qua rồi?
Lý Vân Tân đi thẳng vào vấn đề.
Cơ Mỹ Nghệ gật đầu, mỉm cười nói:
- Tôi đã xem, không ngờ tập đoàn tài chính Morgan lại muốn hợp tác đầu tư với tập đoàn Mỹ Nghệ chúng tôi trong năm nay, điều này đương nhiên là khiến công ty chúng tôi rất vui mừng, nhưng, thứ cho tôi có phần không rõ, vì sao quý tập đoàn lại đột nhiên chọn chúng tôi?
Lý Vân Tân nhấp một ngụm trà, rồi ung dung nói:
- Cơ tiểu thư, có thể là do bản kế hoạch của chúng tôi không ghi rõ, cho nên cô đã hiểu lầm một điều.
- Ồ? Chuyện gì vậy?
Cơ Mỹ Nghệ nghi hoặc.
- Chúng tôi cũng không trực tiếp tham gia đầu tư, trên thực tế, chúng tôi sẽ chỉ bỏ ra 30% kim ngạch dự toán. Nói cách khác, số vốn 20% còn lại, yêu cầu tập đoàn Mỹ Nghệ ứng trước cho tập đoàn chúng tôi!
- Cái gì?
Cơ Mỹ Nghệ sững sờ, thầm chửi “mẹ kiếp!” (!), nói đùa cái gì vậy, tưởng là “người giàu” lắm tiền muốn tới cùng mình hợp tác, rốt cuộc còn muốn mình ứng vốn ra trước!
Giống như có một ông chủ lớn đi tới, thoạt nhìn đầy người hàng hiệu, nhưng khi tới trước mặt bạn, lại đột nhiên giơ tay ra, hỏi mượn bạn mấy đồng mua bánh trái để ăn điểm tâm!
May mà Cơ Mỹ Nghệ nhiều năm từng trải trên thương trường, cũng không biểu lộ sự khó chịu của mình ra ngoài.
- Lý tiểu thư, tôi có phần không hiểu ý của quý tập đoàn, nếu muốn cùng hợp tác, hơn nữa, tài chính của quý tập đoàn vượt xa tập đoàn Mỹ Nghệ chúng tôi, lẽ ra, quý tập đoàn đề nghị đầu tư dự án, thì phải xuất nhiều vốn hơn mới phải chứ?
Cơ Mỹ Nghệ cười hỏi.
Lý Vân Tân khẽ thở dài, nói:
- Trên thực tế, giai đoạn đầu tư thứ nhất, bỏ ra 30% vốn đầu tư, đã là giới hạn cao nhất mà chúng tôi có thể chấp nhận. Cơ tiểu thư không biết đó thôi, những dự án đầu tư chủ yếu của tập đoàn chúng tôi, đều ở tại Bắc Mỹ và Tây Á, chúng tôi vẫn chưa dám tùy tiện thâm nhập thị trường Hoa Hạ.
- Bởi vì, ở Hoa Hạ, chúng tôi còn chưa có một đối tác có sự hậu thuẫn của chính quyền, mấy năm nay, chúng tôi vẫn luôn tìm kiếm một đối tác vừa có tiềm lực, vừa có tinh thần mạo hiểm.
- Thứ cho tôi nói thẳng, lựa chọn đầu tiên của chúng tôi trước đây là Chu Chí Bang tiên sinh của Chu gia, nhưng tập đoàn Vĩnh Lạc của ông ấy dù sao cũng đứng trong top 10 tập đoàn siêu cấp của thế giới, không có hứng thú nhường cho chúng tôi một phần bánh.
- Cho nên...quý tập đoàn tìm tới chúng tôi?
Cơ Mỹ Nghệ hiểu ra, hóa ra là có chuyện như vậy.
Xem ra đây là do tập đoàn tài chính Morgan chưa quen thuộc với tình hình ở đây, không dám ngay từ đầu tùy tiện đầu tư quá nhiều.
- Đúng vậy, những năm qua, tập đoàn Mỹ Nghệ đạt được những thành tích nổi bật, không thể tách rời sự lãnh đạo anh minh của Cơ tiểu thư. Người chúng ta coi trọng là Cơ tiểu thư, về phần quy mô công ty, đợi sau khi chúng ta hớp tác được một năm, đương nhiên sẽ cùng mở rộng.
Lý Vân Tân nói xong, đưa tay ra sau lưng, một nữ trợ lý người da trắng, lập tức đưa một bản tài liệu tới.
- Cơ tiểu thư, đây là bản dự thảo hợp tác của chúng tôi, bên trong có nói rõ, nếu sau hai quý, chúng ta thấy việc đầu tư có hiệu quả, chúng ta sẽ lần lượt gia tăng vốn đầu tư. Sau cùng, số vốn của chúng tôi và quý công ty là như nhau, mỗi bên 50%.
Cơ Mỹ Nghệ nhận lấy bản tài liệu, khẽ gật đầu, cô xem như đã hiểu rõ ràng, đơn giản là bọn ngoại quốc giảo hoạt này chỉ muốn xem thử, với bản lĩnh của cô, có thể thật sự kiếm tiền một cách thuận lợi hay không thôi.
Trong lòng Cơ Mỹ Nghệ có một chút khinh thường, tập đoàn tài chính Morgan khỉ khô gì, cũng chỉ là một đám nhát gan không dám quyết đoán thôi!
Vẻ mặt bất đắc dĩ, Lý Vân Tân đứng lên, nói:
- Cơ tiểu thư, tuy hiện tại tôi phụ trách ở nghiệp vụ Đông Phương của tập đoàn, nhưng dù sao năng lực có hạn, bản hợp đồng này đã bao gồm những điều kiện tốt nhất mà tôi có thể tranh thủ được, chính vì vậy, xin cô cân nhắc kỹ, chúng tôi mong chờ sẽ được hợp tác với quý công ty.
- Tôi hiểu, tôi sẽ lập tức tổ chức hội nghị, tiến hành thương thảo, tin rằng trong tuần này sẽ có câu trả lời cho cô.
Cơ Mỹ Nghệ đứng lên bắt tay Lý Vân Tân thật chặt, cười mỉm nói.
Mấy phút sau, sau khi tiễn Lý Vân Tân và trợ lý, Cơ Mỹ Nghệ trở lại văn phòng.
Sau khi xem xong bản kế hoạch trên bàn, cô cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số.
- Là tôi đây, tra giúp tôi về tình huống của tập đoàn tài chính Morgan, cũng tra một chút về một người phụ nữ tên là Lý Vân Tân...Rất gấp, ngày mai tôi sẽ phải trả lời cho người ta rồi.
Cùng lúc đó, Lý Vân Tân ngồi trong một chiếc Mercesdes S600, rời khỏi tòa nhà cao tầng Mỹ Nghệ.
Cô cũng lấy điện thoại di động ra, định gọi điện thoại, vừa kéo tới dãy số của Bạch Dạ, cô hơi do dự, rồi lắc đầu, tìm số của Tần Xuyên, gọi tới.
...
Trên một quảng trường sầm uất ở thủ đô, người đến người đi, hết sức náo nhiệt.
Trong tiệm thơm nồng mùi thịt vịt nướng, Tần Xuyên và Liễu Tiên Tiên đang ngồi ăn như gió cuốn.
Hai tay Liễu Tiên Tiên cầm một cuốn quấn vịt nướng, chấm vào tương ngọt, “a ùm” một tiếng, cắn một cái đứt hơn phân nửa cuốn!
Rồi cô nhét gọn lỏn nửa cuốn còn lại vào miệng, cả khuôn mặt nhỏ nhắn căng ra tròn quay!
- Um...Um...Um...
Liễu Tiên Tiên vừa nhai ngấu nghiến, vừa nói:
- Anh rể! Anh ăn mau đi! Ăn xong rồi gọi thêm con nữa!
Tần Xuyên gượng cười nhìn cô, lại nhìn hai bộ xương vịt trên bàn, rốt cuộc đã hiểu vì sao ngực Liễu Tiên Tiên càng ngày càng to rồi.
- Úi cha! Anh rể không đứng đắn nha! Anh nhìn chằm chằm vào ngực người ta làm gì vậy!?
Liễu Tiên Tiên vòng hai tay che trước ngực, nhưng càng đè ép như vậy, trước ngực cô càng nổi rõ hai khối thịt lớn.
Tần Xuyên hơi ngượng, mỉm cười:
- Anh đâu có nhìn ngực em đâu? Anh đang nhìn mặt em đấy chứ! Thật sự là càng ngày em càng xinh đẹp!
- Anh nói xạo! Ánh mắt của anh tố cáo tâm địa của anh rồi!
Như hiểu rõ tất cả, Liễu Tiên Tiên liếc xéo hắn.
Tần Xuyên im lặng, chẳng phải từ trước đến giờ ánh mắt của mình...rất trong sáng sao ta? Ngẫm lại, hắn cũng không cãi nhau với cô, cúi đầu ngoan ngoãn ăn.
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Tần Xuyên nhìn dãy số, là Lý Vân Tân, liền bắt máy.
- À, Lý tiểu thư, sao rồi?
- Tần tiên sinh, ngài khỏe chứ? Chuyện là thế này, chúng tôi đã thuận lợi tiếp xúc bước đầu với Cơ Mỹ Nghệ, tôi nghĩ có lẽ phải báo cáo với ngài một chút, về tài chính cần sử dụng và kế hoạch tiếp theo...
Giọng điệu của Lý Vân Tân rất cung kính.
Tần Xuyên nào có tâm trạng để nghe kỹ càng như vậy, liền ngắt lời:
- Cô chỉ cần nói cho tôi biết, trước mắt phát triển như thế nào là được, những chuyện khác tôi tin ở tính toán chuyên nghiệp của cô...Hơn nữa, tôi nghĩ cô sẽ không làm chuyện ngu xuẩn...
Phía bên kia đầu dây, Lý Vân Tân im lặng một hồi, trong lòng hơi sợ hãi.
Tuy Tần Xuyên nói một cách hời hợt, nhưng cô tin rằng, một người đàn ông có thể khiến Bạch Dạ chịu đặt quan hệ, tuyệt đối sẽ không bình dị và gần gũi như vẻ ngoài, đó là người mà cô tuyệt đối không nên trêu vào.
Cho nên, Lý Vân Tân liền kể lại sơ lược sự việc cho Tần Xuyên nghe.
Sau khi nghe xong, Tần Xuyên cầm lon Coca Cola không đường uống một ngụm, rồi hỏi:
- Chuyện khác không có vấn đề gì, nhưng vì sao cô muốn Cơ Mỹ Nghệ xuất ra nhiều tiền? Chúng ta không thiếu tiền, lại yêu cầu cô ta ứng trước cho chúng ta, lỡ làm cô ta e sợ thì sao?
Lý Vân Tân cười nói:
- Tần tiên sinh, tôi nghĩ thế này...Muốn cho một người xa lạ tin tưởng mình, thay vì mang lại lợi ích cho họ, nên tìm kiếm sự trợ giúp của họ. Nhất là, đối với một phụ nữ như Cơ Mỹ Nghệ, sẽ không vì lợi ích trước mắt mà dễ dàng tin người khác.
Tần Xuyên hơi sửng sốt, nhưng ngẫm lại, lại thấy rất có lý, xem ra, một người vốn phạm tội lừa đảo tài chính như Lý Vân Tân, đúng là có hiểu biết về tâm lý con người.
- Cô nói đúng, tôi không hỏi gì nữa, cô tiếp tục làm việc đi.
Tần Xuyên nói xong, liền cúp điện thoại.
Đột nhiên, Tần Xuyên nhận ra có gì đó không bình thường, thì ra phía đối diện, Liễu Tiên Tiên đang mở tròn đôi mắt to đen lúng liếng, ngẩn người nhìn hắn không chớp.
Tần Xuyên khó hiểu:
- Em vợ, em nhìn anh kiểu gì vậy hả?
- Anh rể...
Liễu Tiên Tiên lúng túng:
- Anh biết không, lúc anh chăm chú nói chuyện, trông anh đẹp trái hơn lúc bình thường rất nhiều!
Tần Xuyên nghe vậy, trọng bụng nở hoa, vẻ mặt thâm trầm, nói:
- Thật ra anh không hề muốn rêu rao quá mức, đáng tiếc là vẫn bị em phát hiện ra điều đó! Vô phương thôi, anh rất khinh thường cái việc dựa vào bản mặt mà kiếm cơm này, cho nên thường ngày đành phải cố ý che giấu mức độ đẹp trai của mình đi!
Liễu Tiên Tiên chu môi:
- Anh rể đẹp trai, em rất hiểu anh, anh thật sự rất tài hoa...
- Em vợ à, em hiểu anh là tốt, anh cũng chỉ hy vọng người ở bên cạnh mình hiểu cho mình là được rồi.
- Anh rể...
Cô bé đổi giọng, nghe sao mà dịu dàng êm ái.
- Hả?
Vẻ mặt hòa nhã, Tần Xuyên cười hớn hở.
- Trên môi em dính rất nhiều tương, anh giúp em làm sạch nó được không?
Đôi mắt đầy vẻ trông mong, Liễu Tiên Tiên hỏi.
- Chuyện nhỏ! Để anh rể giúp em!
Tần Xuyên đương nhiên sẵn lòng, cô em vợ này “hiểu chuyện” như vậy, phải chăm sóc kỹ càng mới đúng!
Khi Tần Xuyên cầm chiếc khăn ướt lên, Liễu Tiên Tiên lại nói:
- Anh rể, em thấy trong phim Hàn quốc, nhân vật nam chính đều dùng miệng để làm sạch cho nhân vật nữ chính đấy...Anh...Anh cũng dùng miệng...được không?
Hả? Dùng miệng!?
Tần Xuyên giật nảy người, đã thấy Liễu Tiên Tiên nhắm mắt lại, vẻ mặt đầy khao khát, đôi mi khẽ rung động, chu đôi môi đỏ mọng ra, chờ hắn...dùng miệng lau tương cho cô!