Mấp máy lông mày vài cái, Mạc Phàm bây giờ đã tương đương bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra là thế, thì ra là thế.
Bộp một tiếng, Mạc Phàm bất tri bất giác ôm lấy Tiểu Mei vỗ vỗ lưng, sau đó hào hứng hỏi:
“Mei Mei, ý của ngươi nói, Thần Mộc Tỉnh giống như là dựa vào manh mối mệnh lý có sẵn để tiên đoán có phải vậy không? Chẳng hạn nói nếu ta có động cơ làm việc A vậy thì sẽ dẫn đến khả năng B, C, D nào đó. Thần Mộc Tỉnh là cho ta thấy một loạt các khả năng đó?”.
Tiểu Mei ôn nhu gật đầu, nàng mỉm cười nhìn rất thánh khiết, so với thiên sứ càng để cho người ta một loại an nhiên thân thiện hơn nhiều lắm, lộ ra má lúm đồng tiên bạch tinh linh đẹp đến điên đảo.
“Ha, đã thông suốt”
Hoàn toàn minh bạch.!!
Thần Mộc Tỉnh là ‘dự đoán’ một khả năng nào đó trong tương lai, chứ không phải khẳng định nó sẽ 100% xảy ra. Người trực tiếp chìm vào mộng cảnh nhìn xem thì cảm giác nó giống như tương lai, nhưng hóa ra không phải vậy, nó chỉ dựa vào một loại ưu tú pháp tắc nào đó.
Tại Mạc Phàm lý trí phân tích xuống, nhìn qua càng giống như Thần Mộc Tỉnh đã thao túng tâm linh thế giới này, nó đọc vị hành vi của nguyên tố, của bạch quang, của hắc ám, của thứ nguyên, thứ mà người cổ đại gọi là xem thiên văn, nhìn khí tượng, sau đó tại không ngừng diễn sinh, sắp xếp các tập hợp hành vi này thành một chỉnh thể sự kiện có liên quan. Tựa như ‘toàn tri thần toán’ vậy. Cuối cùng liền có khả năng dự đoán trước trong tương lai nhất định.
Mạc Phàm có chín não liên tục thảo luận lẫn nhau, lại là một cái pháp tắc tu giả, hắn dần dần có một chút ngộ ra đạo lý huyền cơ bên trong.
Hắn từ nay sẽ đi đến một cái thống nhất ---- không chơi bói toán nữa.
Biết trước tương lai không có cái nghĩa lý gì. Phía sau đó con đường chính mình đi thì mới tương lai thực sự.
Bất quá, không thể không công nhận lần nữa, tổ tiên người Maya quả thật là trí tuệ kinh khủng, bọn hắn vượt qua điểm yếu của Thần Mộc Tỉnh, chọn ngay một cái manh mối của Minh Nhạn, thứ mệnh quỹ mà chắc chắn 100% sẽ xảy ra trong tương lai để khắc lại, quả nhiên đầu óc toàn sỏi.
Mặt khác, ở một bên nãy giờ nghe nghe Mạc Phàm cùng Tiểu Mei trò chuyện, quân thủ Soba rốt cuộc chính mình giờ khắc này mới mở miệng lên tiếng, nói rõ quan hệ : “Mạc hoàng, giếng phòng này trong vòng 10 năm nay cũng chỉ có ta, quốc vương và hai bộ hạ của ta mới được vào. Thiên cơ bất khả lộ, chúng ta có lời thề trên linh hồn sẽ giữ gìn bí mật lịch sử, cũng không có đi công bố ra ngoài, liền Thiên Quốc Thánh Thành cũng không biết về sự tồn tại của phiến đá này. Thế là từ đó về sau mọi thứ đều quy chụp về thiên cơ bất khả lộ.”
— QUẢNG CÁO —
“Thế vì sao bây giờ các ngươi dẫn ta tới đây?”. Mạc Phàm chất vấn ngược lại.
“Bởi vì dòng chảy lịch sử đã kết thúc, không biết do may mắn hay thế nào, Thần Nữ yêu cầu cho người vào đây, Thần Nữ trước đó cũng đã tới đây nhìn xem, nhưng nàng không có nói gì, nàng chỉ nhắn rằng nàng sẽ kêu ngươi tới. Chúng ta ban đầu định từ chối, nhưng quốc vương nghĩ đến bởi vì sự kiện cuối cùng sẽ diễn ra và kết thúc vào hôm nay, nên không còn gì bí mật nữa. Như người đã thấy, sự kiện cuối cùng chính là ngươi vừa mới được xem qua. Bây giờ cũng chẳng còn gì đáng để giữ”.
“Được rồi, chuyện này coi như xong”. Mạc Phàm mở miệng nói ra.
Đúng như Tiểu Mei nói, vận mệnh sắp đặt.
Có lẽ, thế giới ma pháp chưa cho phép mình chết, cho nên hắn mới xuất hiện ở đây vào giờ khắc này. Ngoài cái đó ra ---- chẳng còn ý nghĩa nào nữa.
Trên thực tế, nếu lúc đó Mạc Phàm không quyết định đến Maya, có hơn 6 thành khả năng hắn sẽ có xác suất mò tới Ngũ Giác Lôi Sơn để nộp mạng. Bởi vì Hồng Ma Hữu Kiếm từ trong không gian liên tục ríu ríu hướng mũi về phía Ngũ Giác Lôi Sơn.
Ài...
Khoan đã!
Nhắc mới nhớ.
Mạc Phàm chỉ là nhàn nhạt cười cười, không nói gì thêm, ngược lại một mình mình từ trong phiến đá đi tới, bắt đầu quan sát chung quanh tới.
Ở đây nào có cái gì Thái Dương, chỉ có một chút đèn dầu cùng chung quanh bao trùm bóng tối tĩnh lặng, không có gì cả. Bất quá kỳ quái là, Mạc Phàm lại có thể thấy rõ cảnh tượng chung quanh, rõ ràng ngay cả ánh sáng cũng không có.
Bây giờ Mạc Phàm đã dần dần khôi phục bình tĩnh, trí óc hoạt động trở lại minh mẩn, hắn bắt đầu đặt ra một loạt câu hỏi. Thực sự muốn biết thêm một thông tin nào đó nữa, trong lòng hắn muốn biết nhất đáp án không phải cái này. Thậm chí ngay cả vừa mới tiên đoán Thánh Thành chiến thắng hắn cũng không có nghi vấn gì, hắn chỉ có mơ hồ không rõ một việc.
Việc này cũng chã liên quan gì nhiều đến trận chiến vừa rồi đâu; chỉ là vừa nghĩ đến Minh Nhạn, hắn bắt đầu có chút nhớ ra rồi.
— QUẢNG CÁO —
Là liên quan đến Hồng Ma Hữu Kiếm!
Lúc trước, lần đầu tiên Nhạn Nhạn nhìn thấy Hồng Ma Hữu Kiếm, khuôn mặt kia rõ ràng không đơn thuần là khuôn mặt nhận biết đơn giản như vậy. Càng có một chút giống như kẻ thù cũ tình cờ gặp lại, mà cũng không phải là kẻ thù không thể bị đánh bại, Mạc Phàm chỉ là khi hồi tưởng một lần nữa, hắn nhìn ra khuôn mặt của Nhạn Nhạn, nhiều phần càng tương tự với một sự ức chế căm thù hơn. Nhạn Nhạn chắc chắn là cảm thụ được khí tức nào đó của Hồng Ma Hữu Kiếm. Hoặc thậm chí, đã từng nhìn thấy thứ gì đó liên quan.
Mà lại, Hồng Ma Hữu Kiếm run lên lia lịa lia lịa khi nhìn về hình chiếu ở Ngũ Giác Lôi Sơn, để cho Mạc Phàm phải đem nó ôm xoa xoa, này cũng là xưa nay chưa từng có.
Thử nghiệm đặt mấy cái giả thuyết lại.
Mạc Phàm từ Saga tin tức, biết được một vị Thiên Phụ ngã xuống ở Ngũ Giác Lôi Sơn. Đây là sự kiện 300 năm trước, tại phiến đá cũng có ghi chép. Mạc Phàm nhìn vào, phát hiện vị Thiên Phụ này có bảy hệ nguyên tố ---- vậy thì chắc chắn là Seiddark !!!
Thông tin thứ hai: Hồng Ma Hữu Kiếm lần trước đột nhiên chạy đến Ngũ Giác Lôi Sơn, hồ Maracaibo để hấp thu lôi điện. Phải biết, nơi này là thế giới đại chi nhụy hạch tâm thai nghén a, phát sinh kịch liệt dị biến, đơn hệ nguyên tố nồng nặc nhất chỗ. Đặc biệt là lôi điện ở đây chiếm đến 80% thế giới hạch tâm chi nhụy, một nửa hẳn là muốn từ sinh mệnh ngã xuống của Thiên Phụ thai nghén. Một cái Thần Khí lấy từ Luyện Ngục, làm sao lại như vậy? Này còn không phải hiểu lầm gì đó đi?
Thông tin thứ ba: tại Saga nhắn tin cho Mạc Phàm biết, Thái Bình Dương đáy biển có một mảnh vỡ vị diện bị lấy đi để câu thông đến Hắc Ám Vị Diện. Cái mảnh vỡ này là ngã tư đường nối hồ Maracaibo mạch nước ngầm thông xuống hạ lưu Thái Bình Dương, thống xuống ngã tư âm gian Hắc Ám Vị Diện. Phía sau cổng, có phải hay không cổng thông tới Luyện Ngục rồi? .
Này phải điều tra thì mới biết được. Nhưng xác suất rất cao là có. Bởi vì Luyện Ngục có nhiều tầng cảnh, Mạc Phàm là nhớ rõ, tại vô tận chìm xuống khi đang muốn cứu Asha Corea, có một tầng trong số đó, rõ ràng là Luyện Ngục cũng có một cái hồ nước có tích điện, nếu nói Hồng Ma Hữu Kiếm từ đầu bên kia vị diện xuyên xuống cũng không phải là không thể.
Thông tin thứ tư: Hồng Ma Hữu Kiếm có thù gây ức chế cho Nhạn Nhạn trong quá khứ. Nếu là hành vi ức chế, vừa vặn ba vị Thiên Phụ đồng dạng có một loại hành vi nhốt người ta mấy ngàn năm.
Thông tin thứ năm: Hồng Ma Hữu Kiếm sưu tầm nguyên tố thiên chủng, toàn bộ đều là loại trân quý nhất, mà chỉ là 7 đại nguyên tố? Dạng này để cho Mạc Phàm kinh hãi nhất. Hắn không nghĩ tới a, chưa từng thấy qua một loại thần khí nào bá đạo như vậy.
Thông tin thứ sáu: Hồng Ma Hữu Kiếm là thần khí có linh, linh --- tức là linh hồn. Đôi lúc, chính nó còn tạo ra kiếm khí độc lập, giống như có Kiếm Cảnh một dạng, so với Mạc Phàm càng cao siêu hơn.
Tổng hợp thông tin lại, tại Mạc Phàm bước ra bước đầu tiên trong nháy mắt, thất đại nguyên tố tụ tập, bộ thất Huyền Đại Thiên Chủng xuất hiện ở Maracaibo, bị lôi điện vòng quanh Ngã Giác Lôi Sơn, thiên phụ Seiddark ngã xuống ở cổng thông quan với Thái Bình Dương, Thái Bình Dương đáy biển mảnh vỡ bị đào thoát thông tới Luyện Ngục, Atlantis đại lục chỗ biển cả đáy biển, Hồng Ma Hữu Kiếm, kiếm có linh, linh thể tàn hồn, tàn hồn chọn người, Chaos, Tiểu Nê Thu...
“Hồng Ma Hữu Kiếm, Thiên Phụ”
“Thiên Phụ, Hồng Ma Hữu...”
— QUẢNG CÁO —
Không có khả năng tất cả là trùng hợp, cho dù trùng hợp, căn bản cũng không thể tạo ra một kiện siêu thần khí quyền uy kì lạ đến thế.
Duy nhất đáp án chính là, Hồng Ma Hữu Kiếm cái này chính là, chính là....
“Hồng Ma Hữu Kiếm chính là Thiên Phụ Seiddark!!!”
Mạc Phàm đột nhiên hai con mắt lóe ra quang trạch, hắn có chút vỗ vỗ lấy đại não của mình.
“Không phải chứ, Hồng Ma Hữu Kiếm...không, ngươi chính là Thiên Phụ Seiddark”.
“Hưu ~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Không gian bên trong xé ra.
Hồng Ma Hữu Kiếm một bộ run lẩy bẩy, giống như là tang thương đầy thống khổ như vậy.
Nó đồng dạng nhìn về phía trận chiến 300 năm trước ở trên bức tường phiến thạch.
Tại Mạc Phàm thấy rõ một cảnh cuối cùng.