Hoàng đế trẻ tuổi La Mã nụ cười thân thiện phảng phất như gặp lại cố nhân, hắn nhanh chóng rời khỏi ngai vàng bước xuống bậc thang, điệu bộ cung cung kính kính nói:
"Thật hân hạnh vì được ngài Đại thiên sứ trưởng tôn quý đến thăm đất nước chúng ta. Thật có lỗi vì đã không biết trước ngài đến để tiếp đón".
"Không cần lễ nghi khách sáo, ta đi đâu làm gì cũng không cần để người trong thiên hạ đều biết".
"Ân, mời ngài ngồi, chúng ta cùng trò chuyện, cũng lâu rồi kể từ lần cuối chúng ta gặp gỡ, hẳn 10 năm về trước đi!"
Cesar đi xuống tới một cái bàn gỗ bóng loáng tinh xảo, bên trên đã bày biện sẵn một mâm đầy sơn hào hải vị, còn có một bình rượu đắt tiền.
"Cảm ơn, ta cũng không phải đến ôn chuyện, chỉ đơn thuần tới đây nhìn qua một chút quốc gia các ngươi, cũng muốn nói một chút về chiến tranh trong những năm này". Lucifer đi thẳng vào vấn đề.
"Aurian, ta nghe nói vừa rồi thủ hạ của ngươi đã vô lễ với ngài Lucifer đây?" Cesar quay sang chất vấn.
"V... vâng thưa bệ hạ, là lỗi của chúng thần, không nhận ra được ngài ấy!" Audrian chấp chính thần quan cúi người đáp rằng.
"Thế nào? Ta đã xưng họ khai tên, các ngươi không thèm để ý, không muốn thông báo cho các ngươi chủ tử đã động đao động kiếm. Là chê ta ăn mặc phổ thông tầm thường, không xứng để bước vào ngưỡng cửa nhà các ngươi sao?" Lucifer lộ ra một cái tiếu dung nói rằng.
"Thưa... chúng ta không có ý đó, là do chúng ta thất trách, mong ngài lượng thứ!" Lão thần quan có chút tái mặt.
"Audrian, ngươi lui ra trước, xử trí đám có mắt như mù kia". Cesar ánh mắt trở nên lạnh lùng.
"Vâng... thưa bệ hạ!"
Audrian thần quan rụt rè cáo lui rồi đóng cửa lại, Cesar lúc này tự tay cầm lấy bình rượu rót xuống hai cái chén, một cái đưa cho Lucifer.
"Ta thay mặt cho bọn chúng nói lời xin lỗi!"
"Không có vấn đề, ngươi cảm thấy ta hẹp hòi đến nỗi chấp nhất những chuyện như vậy sao". Lucifer nói rồi uống cạn một hơi chén rượu.
"Thiên phụ ban cho chúng ta ma pháp, là để loài người trở nên mạnh mẽ, để có thể bên trong sự uy hiếp của yêu ma sinh tồn, nhưng ta cảm thấy thời gian gần đây, các ngươi đối với ma pháp phát triển dậm chân tại chỗ, lại không ngừng lẫn nhau chém giết, có phải hay không là bên trong an bình sinh hoạt, các ngươi trở nên cảm thấy nhàn chán?" Lucifer đặt xuống cái chén, tiếp tục trào phúng nói rằng.
"Ngài thiên sứ, chiến tranh ở thời kỳ ban sơ này là không thể tránh khỏi. Bất luận là người Hy Lạp, Ai Cập hay là Ba Tư, sớm muộn bọn họ cũng sẽ lớn mạnh và dã tâm mở mang bờ cõi cũng theo đó mà tịnh tiến, đó là quy luật tự nhiên, có mâu thuẫn tranh đấu mới có phát triển. Hơn thế, lãnh thổ chúng ta rộng lớn trải dài, có một số địa phương không hẳn là quy thuận, mà ta lại không yêu thích việc dùng sức mạnh để đàn áp người nội tộc, tốt hơn vẫn là tạo ra kẻ thù để đẩy mâu thuẫn ra bên ngoài".
"Tất nhiên, chúng ta đã nghĩ tới biện pháp để kết thúc chiến tranh, rất nhiều tình huống địa chính trị không cho phép sẽ kéo dài thêm nữa, ta đã cho người đến Hy Lạp đàm phán một cái hiệp ước đình chiến, ít nhất sẽ có thể mang tới cho hai nước mấy mươi năm hoà bình yên ổn". Cesar trình bày.
×
— QUẢNG CÁO —
Quả nhiên, mặc dù xuất thân từ quyền uy quý tộc, thế nhưng Cesar hoàng đế này tuyệt đối không phải nhà ấm vương tử, mặc dù hắn lên ngôi khi còn rất trẻ, nhưng bên trong trí tuệ cùng nhận thức của hắn so với những kẻ già đời lão luyện bên ngoài tự trưởng thành còn muốn kinh khủng hơn, đó là còn chưa nói tới ma pháp tu vi của hắn!
Thời này cổ đại tin tức truyền thông là vô cùng hạn chế, tất cả người dân đối với ngoại giới hoàn toàn không thể hiểu rõ cặn kẽ, tin tức về những cuộc chiến tranh liên miên khốc liệt này ít nhiều truyền đến tai bọn họ đều là một bộ tam sao thất bản, nhưng nếu thực sự có một cái tin tức minh bạch rõ ràng, nhất định sẽ đưa tới sóng to gió lớn.
Tìm một cái kẻ thù đánh một trận, là có thể dời đi nội bộ mâu thuẫn, đoàn kết thống nhất, lại có thể từ bên trong tranh đấu cướp đoạt tài nguyên, mở rộng lớn mạnh thêm đế quốc mình, quả thực là cực kỳ hoàn mỹ.
Nhưng phát sinh vấn đề chính là, chiến tranh muốn đẩy đi mâu thuẫn đối nội, điều kiện tiên quyết là nhất định phải đánh thắng, nếu thua vậy thì là công cốc, thậm chí còn là vạn kiếp bất phục.
Cho nên cái này giải pháp không quá thích hợp đối với yêu ma. Xung quanh bọn họ đế quốc yêu ma cực kỳ khổng lồ và mạnh mẽ, chỉ bàn về số lượng đã đối với con người quá mức khoa trương, không có lấy một nơi nào dễ trêu chọc. Một cái Anpơ Sơn cũng có thể tuỳ ý nuốt chửng hai phần ba đế chế rộng lớn này, càng không cần phải kể tới Sahara... Chỉ là không hiểu vì sao hàng trăm năm nay cũng chưa có bất kỳ yêu ma đế quốc nào đối với nhân loại xâm lấn lãnh thổ.
Yêu ma đã không dòm ngó, vậy thì thôn tính những kẻ nhân loại khác chống đối, tránh chỗ mạnh, đánh chỗ yếu, vậy thì có gì không phải?
Loài người ở thời đại này ý nghĩ quả thực quá thực dụng như chính bản thân họ, ít nhất, Lucifer đã nhìn ra được điều này.
"Ta không can dự vào chuyện nội bộ các ngươi, nhưng ta có một yêu cầu".
.......
.......
Hy Lạp quốc thổ, Lạc nhật chiến thành, bên trong đường đi tới một cái quảng trường lớn của thành khu.
Vị quân thống tên gọi Zoe đang dẫn theo một cái nam nhân da trắng cao gầy, sống mũi ưng đặc trưng của người Châu Âu cùng tóc ngắn rẽ ngôi một bên, nhìn vẻ bề ngoài mảnh mai không khác gì thư sinh trói gà không chặt.
Hắn là Janus, ngày hôm nay đến đây chính đại diện cho La Mã đế quốc đến làm sứ giả hoà bình. Tuy nhiên thành chủ Paros cũng không có trực tiếp chào đón hắn, Janus đến nơi cổng thành đều bị chặn lại kiểm tra gắt gao. Sau đó quân thống Zoe mới cho người dẫn hắn đến nơi sâu xa bên trong thành cứ điểm.
Quá trình dẫn đi, quân thống Zoe nhìn chằm chằm kỹ càng Janus, con ngươi của hắn đồng dạng như một kẻ chấp pháp lạnh lùng nghiêm nghị, bên trong thân thể còn lượn lờ phác hoạ tinh đồ ma pháp, vô cùng cẩn trọng đề phòng. Nói khó nghe một điểm, tựa hồ như hắn đang áp giải phạm nhân trọng tội vậy.
Bị nhìn chăm chú như thế, nhưng Janus cũng không có chút nào e ngại, ngược lại trong lòng vẫn là âm thầm buồn cười, trên gương mặt hắn vẫn là giữ lấy một cỗ khí chất vô cùng ôn nhu, hoà hiếu.
"Đi lối này!" Quân thống Zoe thu hồi địch ý ánh mắt, nhưng thái độ vẫn như cũ nghiêm túc nói với Janus.
Thông qua quảng trường của thành khu, lại tiến vào một nơi tối tăm tương tự như một cái đường hầm, đi được một quãng thì nhìn thấy chắn ngang trước lối đi của bọn họ là một cánh cửa vô cùng to lớn đang triệt để đóng kín.
Zoe đi tới bên cánh cửa, đưa tay lên một khối đá có hoa văn kỳ dị, tiếp theo liền phát sinh tiếng động khá lớn cùng một trận quang mang lấp loé lên.
×
— QUẢNG CÁO —
"Ầm ầm ầm~~~"
Nương theo một tiếng nổ vang rền, cửa hầm dày nặng trên dưới mở ra, lộ ra đường hầm nơi càng sâu.
Tiến vào đường hầm tối tăm, dẫn tới một cái mật thất rộng lớn, xung quanh cứ điểm bên dưới này tường vách đều được làm từ đá nham thạch, vô cùng cứng rắn, có thể nói vừa an toàn lại vô cùng kín đáo.
Thủ lĩnh của Lạc Nhật thành đã chờ sẵn ở nơi này địa đạo cứ điểm, nơi mà ngày thường hắn vẫn dùng để luận đàm những kế hoạch, chiến lược.
Bởi vì hôm nay chính là ngày hắn đại diện cho các thủ lĩnh của thành bang Hy Lạp cùng với người La Mã đàm phán sơ bộ một cái quyết sách quan trọng.
Hiệp ước hoà bình!
Janus chậm rãi vào bên trong bàn đàm phán, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn hắn, tuy hắn có vẻ bề ngoài yếu ớt nhìn qua như một kẻ phàm phu bình thường không biết tới nửa cái ma pháp, nhưng nếu để ý kỹ tận sâu bên trong lại tản mát ra khí tức cao quý cùng tự tin, khi bước ngang qua đông đảo quân pháp sư mạnh mẽ ở nơi này thành trì cũng không có lộ ra một tia nào sợ sệt.
"Tham kiến ngài Paros, thành chủ Lạc Nhật Thành, ta là Janus, cận thần quân sư của Cesar đức vua, hôm nay mạo muội đến đây thay mặt điện hạ muốn cùng ngài thảo luận về vấn đề mối quan hệ giữa hai nước chúng ta!"
"Tiểu tử, ngươi không phải ở bên trong cung điện của lão Cesar để bày mưu tính kế đánh bại chúng ta sao? Cơn cuồng phong ngu ngốc nào lại thổi ngươi đến đây?" Paros thành chủ đối với Janus đột ngột ở nơi này xuất hiện là vô cùng kinh ngạc, gia hoả vốn là một trong những thân tín đắc lực bên cạnh hoàng đế Cesar, có thể xem là có vai trò cùng quan trọng đi, vì sao lại dám để một mình hắn đến nơi này bên trong thành trì của kẻ địch.
"Thưa ngài, lần này ta tới đây không phải để khiêu chiến, ta là muốn chuyển đến thiện chí của Cesar đức vua, đó là mưu cầu một nền hoà bình lâu dài cho cả hai nước chúng ta, chiến tranh đã gây cho cả hai bên quá nhiều thiệt hại, mất mát, nếu như cứ tiếp tục cuộc chiến này, e rằng sức mạnh của chúng ta sẽ càng thêm suy yếu, yêu ma sẽ thừa cơ nhòm ngó nhân loại cương thổ!"
Nhìn thấy Paros thành chủ vẻ mặt điềm tĩnh không có đáp lời, Janus tiếp tục nói:
"Ta lần đầu trực tiếp diện kiến đất nước này, phát hiện nơi đây trình độ phát triển thật đáng nể, so với thể chế của chúng ta còn muốn khoa trương, chúng ta vẫn lấy làm mơ hồ, vì cái gì các ngài lại vẫn muốn tiến quân hướng về phía tây?"
Nghe được câu hỏi có phần ngây thơ này của Janus, thành chủ Paros lúc này mới mở miệng:
"Đế chế của các ngươi không ngừng lớn mạnh, chúng ta tuy rằng chiến binh ngoan cường dũng cảm không thiếu, nhưng chỉ có giáp khí đơn sơ, vũ trang thiếu thốn, ma pháp lạc hậu, mà các ngươi đế chế so với chúng ta nắm giữ càng nhiều pháp môn thần thánh, trận pháp hoàn hảo, lại càng có sự âm thầm hậu thuẫn của Thiên Quốc chi thành!"
"Chúng ta bốn bề thọ địch, phía Đông là bọn Ba Tư ngày đêm lăm le bờ cõi, phía nam là Sahara cùng nữ yêu nhất tộc không ngừng quấy phá,... chúng ta cần rất nhiều sự giúp đỡ để có thể tồn tại và phát triển, nhưng các ngươi không muốn chia sẻ sức mạnh cùng tài nguyên với đồng loại trong hoà bình, nên ta chỉ có thể trước tiên tự mình mang đại quân đi lấy về!" Paros giọng điệu lãnh ngạo nói rằng.