...........
Trên cương vị, Thiên Hy bây giờ vừa là Pháp Vương nhân loại, vừa là Phó Chánh Án thẩm quyền cực kỳ khủng khiếp trong Tòa Án Quốc Tế Tối Cao. Đó là chưa nói mặt khác các thế lực ngầm, liệp giả liên minh tồn tại bên trong. Thiên Hy lời nói, trọng lượng không phải ai cũng dám cân nhắc gánh được. Cho dù là quân bài Liên Hợp Quốc Crisleo, khả năng vẫn chịu thất thế trước nàng một bậc.
Bạch Phàm vừa định rời khỏi phòng, sau đó suy tư giây lát, quay đầu lại hỏi: “Về chuyện Pháp Vương trình tự đối kháng hắc ám, ngươi đã an bài tốt?”
Thiên Hy trên gương mặt lập tức có một chút khắc khổ: “Vì đại nghĩa, lựa chọn hi sinh”.
“Phì, ấy thế rốt cục ngươi thắng cùng không thắng, chẳng có gì khác biệt”. Bạch Phàm khoát tay rời đi, tựa hồ đã biết trước kết quả này.
Thiên Hy ở trong phòng.
Nàng nhìn ra từ tháp Eiffel xuống quảng trường Paris hoa lệ, môi xinh thủ thỉ: “Có khác biệt chứ. Vì phụ nghĩa, lựa chọn hiếu tử”.
Vị nữ thư ký kia không có dám quấy rầy Thiên Hy suy tư đứng đó. Nàng im lặng căn chỉnh thời gian đến trước giờ họp hội nghị về thế tai tai biến trước 5 phút. Đúng thời gian, mới gõ nhẹ vào cửa tủ, mở miệng nhắc nhở: “Phó Tổng, đến phiên hội nghị”.
Thiên Hy nói: “Không cần hội nghị. Ngươi đi thông báo thay ta, chuẩn bị công bố toàn cầu vị diện đang dần dần dung hợp. Song trùng vị diện, lưỡng cực thế giới đang bắt đầu sáp nhập lại làm một, đây là vạn cổ bí mật chỉ có chút ít người sớm biết, độ tin cậy tuyệt đối, cứ nói như lời ta là được. Về phần cái kia, an bài khéo, đừng giết người sáp nhập, hãy bắt đầu lan truyền trấn an để xoa dịu, cấp cho họ nơi sinh tồn liền được”.
“Mới bắt đầu thì hỗn loạn vậy thôi, nhưng không bao lâu nữa, đâu sẽ lại vào đấy, chỉ cần để bọn hắn thời gian yên ổn hòa nhập vào xã hội là được”.
Ai bất ngờ chứ nàng không bất ngờ.
Mụ mụ nàng Mục Ninh Tuyết, sớm biết.
Đoạn sau này, Mạc Phàm thành thật nói rõ với Mục Ninh Tuyết một lần về thân phận của hắn. Mà Mục Ninh Tuyết, trải qua bao nhiêu lâu suy nghĩ kĩ lưỡng, cuối cùng mới quyết định nói cho Thiên Hy và lão sư Nhật Ánh.
Một ngày này là có thể tưởng tượng ra được.
Theo thứ nguyên học thuyết được giáo sư Stein và Nhật Ánh gần đây nghiên cứu, căn cứ là Lưỡng Cực vị diện hai mảnh thế giới song song qua gương, vốn là đang ở trạng thái tuyệt đối cân bằng, vậy thì nếu đột nhiên có một vị diện bất ngờ tiến hóa vượt lên trước, như vậy bùng nổ nhất định sẽ thúc đẩy một loại nào đó phá vỡ trạng thái cân bằng lực lượng, vị diện mạnh hơn sẽ hút vị diện yếu hơn vào.
Sở dĩ 16 năm qua tai biến chưa có, đó là bởi vì Thiên Đạo thế giới ma pháp cách trở còn đang phong ấn lại, bây giờ cách trở mất đi, nó đang từ từ dần dần dung hợp, một cách chậm rãi và vững chắc.
Ước tính dung hợp sẽ không tại chỗ dung hợp hoàn thành, tối thiểu cũng mất thêm ngắn hạn vài ba năm. Đương nhiên, thời gian dung hợp sẽ không ảnh hưởng mặt khác vị diện giáng lâm thế giới.
Ở bên kia Siêu Duy Vị Diện, Mạc Phàm, Bàn Cổ, Sở Giang cũng đã vừa vặn tính tới trường hợp này.
Chẳng qua là, tất cả bọn hắn cũng chỉ vừa mới nghĩ ra trong thời gian gần đây mà thôi, hoàn toàn là chậm hơn Cổ Nguyệt Đế.
— QUẢNG CÁO —
Cổ Nguyệt Đế kì thật đã sớm biết, sớm cười trong lòng, hắn hiểu rõ Mạc Phàm hơn ai hết, gần như là đi guốc trong bụng Mạc Phàm. Cứ việc lần đó thất bại trước Bee là một cái ngoài ý muốn tình huống tiểu tiết, vậy thì cái này dung hợp thế giới, hắn thế nhưng ăn bàn cờ càng lớn hơn, cũng đã thành công mượn tay Mạc Phàm trả giá Thiên Đạo đi làm giùm.
Cổ Nguyệt Đế kế hoạch liên tục nhưng không phải mắt xích. Đứt một mắt xích, không có nghĩa là toàn bộ chuỗi đều đứt. Không ai so Thứ Nguyên quy tắc rành rọt được hơn hắn cả. Làm thiên phụ Chaos cảm nghĩ ẩn mình trong Tiểu Nê Thu, hắn lường trước biết Mạc Phàm sẽ thúc đẩy thế giới ma pháp phát triển để kéo dài cơ hội để tu luyện cho cuộc chiến, cho nên hắn rất là thoải mái chơi với Mạc Phàm.
Thiên Cơ không thăm dò nổi, nhưng nghiêm túc suy nghĩ, đúng là chuyện có thể xảy ra như vậy!!!
Siêu Duy Vị Diện đầu bên kia, Mạc Phàm gương mặt đen như đất, mình bạch toàn bộ mọi chuyện, âm thầm chửi mắng: “Mẹ kiếp, đúng lão hồ ly”.
......................
Đế Đô, Mục Thị Sở.
Mặc dù Mục Thị ở thế giới ma pháp đã bị Mục Ninh Tuyết sau này ép cho sập tiệm, đá ra khỏi thế gia ma pháp. Song, vị diện sắp thành thục dung hợp lẫn nhau, thế giới khoa học Mục Thị một lần nữa giáng lâm, ngay cả trụ sở kinh doanh, công ty sản xuất điện lạnh, xí nghiệp bán đá lạnh cũng bị kéo vào thế giới ma pháp.
Mục Ninh Tuyết đứng ở Mục Thị trụ sở nhìn qua một vòng, nhìn thấy những người thân quen cũ năm xưa nay đã già đi. Bọn họ rõ ràng là đến từ thế giới khoa học, bởi vì nếu là ở thế giới ma pháp, bọn họ đã sớm rời đi xa xứ, không thể nào tụ tập tại nơi này Mục Thị.
Mục Ninh Tuyết đi đi lại lại như chốn không người, thần không biết quỷ không hay, nàng vẻn vẹn chỉ là nhìn lấy, tiếp thu, không có làm gì cả.
Về cơ bản, hoàn toàn chính xác hai thế giới rất giống nhau, giống cả về tư duy thường nhật lẫn ngoại hình, tính cách, giống nhau cả về khí vận. Do đó, ngay cả khi không hề có chút liên quan gì với nhau thế giới, xác suất để một người ở thế giới khoa học gặp trúng tình nhân của mình giống với thế giới ma pháp lên đến 100%. Nếu một người ngẫu nhiên ở thế giới ma pháp chết đi, ở thế giới khoa học không sớm thì muộn cũng sẽ gặp đại nạn vận xui đổ lên đầu, tử thần kề cổ. Đây là pháp tắc tác động, trùng hợp đến thật kỳ lạ và để người ta rợn mình.
Cũng đúng thôi, đôi lúc, người là sẽ cảm thấy chính mình chẳng may ra đường vô tình bị xe đâm chết, bị chậu hoa từ ban công rớt xuống đầu chết, một người khỏe mạnh đi tập thể dục đột quỵ mà chết, vân vân mây mây, đây đơn giản là xui xẻo, trời gọi ai nấy dạ. Đúng rồi đấy, bởi vì ở đâu đó một trong hai thế giới, người kia song trùng với mình là đã chết rồi, pháp tắc sẽ tìm cách gạt đi, đào thải người còn lại.
Đương nhiên, ngoại trừ là, vẫn sẽ có những tình huống ngoại lệ. Mạc Phàm!
Mạc Phàm đúng là đã chết, thế giới ma pháp Mạc Phàm chết, hắn ở thế giới khoa học liền gặp xui, chắc chắn cũng sẽ chết thôi. Nhưng, hắn chết trong tay Chaos, Chaos lại muốn hắn tái sinh dung hồn, là một cái trở nên thật đặc biệt nghịch đảo càn khôn, luân chuyển khí vận mà sống tiếp. Mà lại, bởi vì Mạc Phàm sống tiếp, và còn lại duy nhất, cho nên Thiên Hy cũng là thật đặc biệt, nàng độc nhất giống Mạc Phàm.
Mục Ninh Tuyết đi tìm chính mình.
Nàng tự hỏi, nếu chính mình ở thế giới khoa học già đi mà chết, hoặc là chết yểu giữa đường thì bản thân nàng sẽ thế nào?
Thẳng đến khi gặp được Mục Ninh Tuyết thế giới khoa học đang ngồi trong văn phòng chủ tịch hội đồng Mục Thị trụ sở, Mục Ninh Tuyết mới thở phào.
Mục Ninh Tuyết ở thế giới khoa học đã ngoài 50, già nua cùng nếp nhăn trên mặt hiện rõ. Nàng độc thân, lấy bản tính hàn băng giá rét của nàng, khả năng nếu không là Mạc Phàm, cuối cùng thì vẫn sẽ chẳng có nam nhân nào vừa mắt làm bạn đời.
“Ngươi là...?” Mục Ninh Tuyết thế giới khoa học nhìn thấy một vị nữ nhân vận vị tuyệt sắc như thần tiên bước vào phòng của mình, trên khuôn mặt lập tức căng cứng lại, bàn tay kém chút giật mình bấm nút báo động phát cảnh giác cho bảo an.
“Đừng bấm, ta là Mục Ni... Mục Thiên Hy”. Mục Ninh Tuyết thế giới ma pháp mở miệng nói.
— QUẢNG CÁO —
“Mục Thiên Hy? Chưa nghe bao giờ, ngươi bước vào đây làm gì? Ngươi là con gái của quản sự nào, sao ta xưa nay chưa từng biết đến ngươi? Mục Ninh Tuyết thế giới khoa học rất khẩn trương.
“Không quan trọng, ta đến mang đồ ăn, nhưng vô tình đi lạc vào phòng ngươi mà thôi”. Mục Ninh Tuyết thế giới ma pháp trả lời.
“Nói láo, ngươi không gõ cửa, là ta cảm thấy ngươi đi xuyên...” Mục Ninh Tuyết khoa học nói tới lời nói, lại cảm thấy mình nói sai cái gì, tự cười khổ.
“Được rồi, ta đau đầu quá, có lẽ ta làm việc đã quá áp lực nên hơi chuếnh choáng một chút, ngươi trước rời đi đi”. Mục Ninh Tuyết thế giới khoa học xoa xoa cái đầu đau như búa bổ.
Mục Ninh Tuyết nhìn thật kĩ gương mặt sắc vóc cũng nỗi âm trầm cô đơn hiện ra trong khí độ của nàng, cảm thấy sai biệt quá nhiều, thậm chí còn mang theo một chút tội lỗi cùng thương hại cảm giác.
“Thật ra, ta có chút chuyện muốn hỏi ngài. Hôm nay ta vô tình nghe người ta kể về một chuyện cũ, ngài còn có nhớ đến đã từng có một người thiếu niên tên là Mạc Phàm không?”
Nghe thoại này, Mục Ninh Tuyết thế giới khoa học có chút mộng mị co rút mi tâm lại.
Nàng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Mục Ninh Tuyết xinh đẹp thành thục phụ nữ trưởng thành độ tuổi gợi cảm nhất, thấp giọng nói: “Mạc Phàm... Mạc Phàm sao?...Cái tên này, giống như đã từng nghe qua, giống như rất có trùng kích... nhưng là, ta không thể nào nhớ gì cả. Ngươi nói, hắn là bạn học cũ của ta sao?”
Mục Ninh Tuyết ở thế giới ma pháp lập tức ý thức được chuyện gì xảy ra.
Nàng minh bạch.
Pháp tắc.
Mạc Phàm chính là một cái ngoài pháp tắc định luật bị chế tạo, cho nên đặt ở thế giới khoa học, nhân vật này đã sớm bị đào thải gạt ra ngoài, thế giới khoa học thiên đạo cho lãng quên trôi đi khỏi ký ức mọi người.
Nói ra một câu sau, Mục Ninh Tuyết thế giới ma pháp đã thuấn di rời đi, ngay tại để cho Mục Ninh Tuyết già nua ở thế giới khoa học có chút sững sờ ngồi ngây dại ở đó.
Nàng không hiểu gì cả, từ đầu đến cuối, mộng mị mông lung, giống như là nhoè mờ.
Chỉ là, không biết thế nào, trên khóe mắt nàng đã ngấn lệ, hai dòng nước mắt đột nhiên tuôn trào.
Nàng cảm thấy buồn, nhưng không nhớ ra gì cả...
............
Mục Ninh Tuyết rời đi rồi.
— QUẢNG CÁO —
Trở về nhà mình, nàng tự ngẫm nghĩ phân tích lại tình huống.
Có vẻ, những người giống như nàng sẽ không chịu ảnh hưởng của pháp tắc được. Việc Mạc Phàm dung hồn đã tạo ra một loại phi thường cổ quái pháp tắc, cái này cố sự tạo ra ảnh hưởng tác động đến thế giới ma pháp, khiến cho những người bên cạnh thân thuộc hắn nhất cũng sẽ chịu hiệu ứng domino của pháp tắc quán tính kia tác động.
Này mang ý nghĩa, Mục Ninh Tuyết, Triệu Mãn Duyên, Asha Corea, Diệp Tâm Hạ, Mục Bạch, vân vân... và nhiều người nữa thân tín với hắn, khả năng sẽ nằm ngoài tác động pháp tắc với song trùng của mình ở thế giới khoa học. Tức có nghĩa, nếu một bên chết, bên kia cũng chẳng hề có liên hệ gì cả.
Đây là hiệu ứng bất quy tắc của pháp tắc, cố sự diễn sinh ra cố sự.
Nhưng nói gì thì nói, tuy chẳng hề có chút nào liên quan, Mục Ninh Tuyết như cũ cũng sẽ không muốn phiên bản của mình ở thế giới khoa học chịu khổ, chết đi trong thế giới này.
Nàng cảm thấy, mình hơn hết là để người chiếu cố tốt nàng, âm thầm một bên bảo vệ cho đến khi kết thúc cuộc chiến.
Cũng không phải chỉ có nhân loại mới có song trùng. Trên thực tế, yêu ma cũng là có. Thế giới khoa học cũng có yêu ma, chẳng qua bởi vì pháp tắc tình huống thay đổi, cho nên yêu ma ngược lại chịu thiệt thòi khá nhiều, tiến hóa không tiến hóa, thụ động thoái lui ra khỏi chuỗi thức ăn đỉnh cao.
Ví dụ như tam đại nóc nhà Ymir, Leviathan, Behemoth. Ở thế giới khoa học, một cái là cá nhà táng cổ đại, một cái voi ma vút cổ đại, một cái là thậm chí vi sinh vật sống trong Nam Cực tảng băng...
Uy, có chút dọa người...
......
Hòa bình thời gian hết thảy duy trì bảy ngày, lưỡng cực vị diện tiếp tục dung hợp thêm bảy ngày, chậm rãi, từ tốn, và điều tiết ôn hòa hơn.
Cho đến ngày thứ tám rạng sáng lúc mười hai giờ, càng thêm chính xác miêu tả đúng...
Trời không sáng.
Mặt Trời bị hắc ám nuốt chửng.
Màn đêm, vô tình buông xuống...
...................