...........
Nhóm Diệp Tâm Hạ hành tẩu tại thời điểm này, có mười phần cảm giác rõ rệt, trên mặt đất khắp nơi đều là thánh khiết quang nguyên tố, những cái này quang nguyên tố từ tám phương bốn hướng 49 tòa thái dương truyền đến, hướng cung điện thế giới tuôn ra mà đi.
49 vị Thái Dương thần đương nhiên là nhìn thấy các nàng, nhưng bọn hắn không quan tâm, cũng chẳng thèm để ý chút nào, cứ như vậy để các nàng từng bước hồi hộp bước đi trên đại đạo.
“Vẫn biết thế giới này đáng sợ gấp triệu lần thế giới ma pháp, nhưng trước mắt lần này nhìn thấy nhiều như vậy sử thi trong cùng một lúc xuất hiện, cảm giác đều Kinh Thế Đế Hoàng không thắng nổi bọn chúng”. Kỵ sĩ Artemis có chút khó mà thở thông mở miệng nói.
Thiên Đạo Đế Hoàng chính xác là vô địch cực mạnh, tại các nàng gặp qua tổng cộng 5 vị trước đó, có lẽ Rune King Thor là kém mạnh nhất một cái kia nếu so với những tiền bối sống lâu trở thành lão làng như Tiên Đế Odin, Ngọc Hoàng Thượng Đế, Nhiên Đăng Cổ Phật, Toàn Tri Thần Arceus.
Lúc trước các nàng cũng chỉ thỉnh thoảng gặp qua 3, 4, cao lắm là 5 vị sử thi ở mỗi một cái thế giới. Với lượng kiến thức ít ỏi nhiêu đó, các nàng đã từng suy nghĩ một đại năng Kinh Thế có thể thừa sức nghiền ép 70, 80 cái sử thi cấp bậc là rất đơn giản.
Khả năng bây giờ phát hiện mình nghĩ lầm. 49 đầu này Thái Dương Thần, bọn họ đứng chung một chỗ, tạo ra một cái cường thế thần quang thậm chí phi thường khiến Diệp Tâm Hạ cảm thấy không chỉ riêng gì Rune King Thor, cho dù Nhiên Đăng Cổ Phật hay Ngọc Hoàng Thượng Đế có đến đây thì vẫn chưa chắc có thể chiếm được thượng phong.
Hừm, thậm chí dưới con mắt nhìn của Saga và Diệp Tâm Hạ, các nàng đoán chừng cho dù Nhiên Đăng Cổ Phật và Ngọc Hoàng Thượng Đế xuất hiện cùng một lúc cũng khó mà trấn áp được cái khí thế hùng hậu hoành tráng của 49 tòa Thái Dương Thần mang lại.
Nói cách khác, 49 Thái Dương Thần ở chung một chỗ ---- mang theo sức mạnh của Kinh Thế Đế Hoàng.
“Thật ra, chủ yếu là do 49 vị sử thi này đều là tồn tại đặc thù, bọn hắn đều là thế giới Thái Dương, ngươi cứ tưởng tượng mặt trời ở gần mặt trời, cộng hưởng nhiệt lượng, giống như hai củi than vĩnh hằng ở cạnh nhau để đốt vậy, không thể so với bình thường sử thi đến”. Diệp Tâm Hạ giải thích cho Artemis nghe.
Khoa học thế giới trong miệng các giáo sư vật lý có học thuyết tương đối, tương ứng các vị diện đều tồn tại dạng lý thuyết này, nó được biết đến như là tối thượng thiên đạo pháp tắc một hạng mục. Pháp tắc giảng cứu tất cả mọi thứ trên thế giới này chỉ nằm ở một sự tương đối đúng về hệ quy chiếu trong mặt khẳng không gian và đường cong thời gian nhất định, thực tế luôn luôn có ngoại lệ, này đúng với cả Đế Hoàng.
Thật giống như Mạc Phàm không phải là Đế Hoàng, hắn không có mệnh cách và nhục thể của Đế Hoàng, nhưng hắn được Thần Mẫu Gaia thừa nhận chính là Đế Hoàng, được giao phó cơ hội thu nạp Thần Ý Chí.
Hay tựa như Phong Thanh Dương sáng tạo ra Kiếm Đạo Trường Hà, vượt khỏi thiên đạo pháp tắc dòng thời gian, thứ mà tuyệt đại đa số Đế Hoàng đều không thể nghĩ tới. . Đam Mỹ H Văn
Cuối cùng, nếu có Mạc Phàm ở đây, hắn sẽ nói Vĩ Linh Hoàng từng lấy chuẩn sư thi cấp trình độ, nhưng mạnh dạn tuyên bố nếu nàng muốn, Thiên Đạo Đế Hoàng trước mặt nàng có thể tại chỗ một đòn duy nhất vẫn lạc. Này tuyệt đối không phải là nàng nói cho vui, mà đó là sự thật, là một dạng thuyết tương đối phá bỏ khỏi cảnh giới ‘không thể vượt qua’ bày ra trước mắt. Đương nhiên, bao gồm cả lời tuyên bố kia của Vĩ Linh Hoàng cũng sẽ chịu ảnh hưởng của ‘thuyết tương đối này’, nó không đúng với tất cả Kinh Thế Đế Hoàng, hơn nữa, nàng cũng chẳng nói thứ đại giới khủng bố nào mà nàng phải bỏ ra để đánh đổi.
Đế Hoàng là một cảnh giới tối cao, cảnh giới quá khác biệt so với phần còn lại, cùng với Quân Chủ đột phá lên Đế Vương, Quân Vương phá bình chướng vào sử thi, vậy thì từ sử thi chọc thủng bình cảnh Đế Hoàng, cái này mới chính là lệch trời khai nhãn, mới là chân chính phi thăng, mới là chân chính cá chép vượt long môn, hóa thần, bước vào cánh cửa tối trọng thiên, nắm giữ được quyền lực của Thiên Đạo, nắm giữ vĩnh hằng mệnh cách, tồn tại tuổi thọ với vị diện.
Những này đều đúng, đúng hết, nhưng không đủ.
Về chung quy, dù cho có khác biệt cách mấy thì nó vẫn là chỉ là một cảnh giới. Mà người ta nhắc về cảnh giới, chính là muốn nói đến khái niệm chênh lệch lực lượng và thực lực.
Mà lực lượng và thực lực... ngược lại không nhất định phụ thuộc hoàn toàn vào cảnh giới!!!
Diệp Tâm Hạ nhìn ra, Saga nhìn ra, Linh Linh nhìn ra, Mạc Phàm 27 vạn năm trước quyết định trở thành Pháp Thần thay vì Tà Thần cũng nhìn ra, Nhật Ánh, Phong Thanh Dương, Lucifer, 4000 năm trước tam đại Thiên Phụ đều đã nhìn ra.
“Linh Linh, ngươi giảng cứu lại cho chúng ta nghe một chút về Mang Đế Horakhty đi”. Diệp Tâm Hạ lúc này mở miệng nói.
Linh Linh ở một bên nhẹ nhàng gật đầu, nàng nắm trong tay sợi dây chuyền có một mặt thấu kính tri thức, đây là kiện vật phẩm nàng lấy được từ trên bàn làm việc của Athena ở Bạch Linh Thế Giới, bên trong nắm giữ tri thức bách khoa của bảy đại thế giới Quang Minh Vị Diện.
Dò thăm một lúc, nàng mở miệng đọc lớn như là thuyết minh cho mọi người cùng nghe: “Xưng là Mang Đế, là chưởng quản Thiên Mang cao nhất thần, nàng trông giữ lấy cường đại nhất huy hoàng 49 tòa thái dương, tóm lại là phi thường phi thường không tầm thường Thiên Đạo Đế Hoàng, cùng Tiên Đế Odin đạt được chung nhận thức là hai vị mạnh nhất phía sau Đại Thần Bàn Cổ”.
“Chuyện này chúng ta đều đã biết, còn có cái khác hay không?” Artemis hỏi.
“Ngươi muốn nghe phía sau cố sự?” Linh Linh hỏi lại.
“Không phải, ta muốn biết làm cách nào để ở mảnh địa phương này gặp được nàng”. Artemis cười khổ đáp lời.
Ai muốn nghe cố sự chứ.
Bất quá cũng lại là thêm một cái danh sách đầu đề để cho người ta nghe xong ngưỡng mộ chảy nước dãi.
Artemis thật muốn sớm xong để được trở về nhà, chứ còn ở lại cái thế giới chết tiệt này thêm một khắc nào, lý trí và tinh thần của nàng sẽ càng bị suy kiệt đến một khắc đó.
Đừng tưởng Quang Minh Vị Diện có thể so với Triệu Hoán Vị Diện và Siêu Duy Vị Diện an nhàn hơn. Hiện tại muốn nhìn đội ngũ của Diệp Tâm Hạ, nói cũng không phải chỉ có mỗi Hải Long ngã xuống. Trên thực tế, phán quan Normand vẫn còn đang bị giam lỏng ở chỗ Ngọc Hoàng Thượng Đế, mà toàn bộ đội ngũ nhân viên Parthenon khác, tất cả phong hào kỵ sĩ trừ Artemis đều đã bị tận diệt.
Đến chính bản thân Saga, Diệp Tâm Hạ, Lãnh Linh Linh, Tiểu Mei bốn người đều chết qua mấy lần theo đúng nghĩa đen, chẳng qua là các nàng sử dụng đòn bẫy cứu lấy chính mình, luôn có kế hoạch an bài chừa đường lùi để làm lại từ đầu, tỷ như không bao giờ cho Tiểu Mei và Diệp Tâm Hạ cùng đi chung khi biết có chiến đấu nguy hiểm phát sinh. Chỉ cần một trong hai người còn sống, chỉ cần không dây vào Đế Hoàng trở lên sát hại, chỉ cần có đầy đủ bùa pháp bảo vệ linh hồn sau khi chết, người còn lại thi triển phục sinh thần thuật vẫn là hiệu nghiệm.
Mà như thế cũng không phải là thứ đáng sợ nhất ở cái thế giới này. Ở Quang Minh Vị Diện, bị tra tấn nhất chính là tinh thần và tâm linh. Tâm linh luôn bị căng cứng như hội chứng ám ảnh những đồ vật màu trắng vậy... thực sự là rất đáng sợ, so với Triệu Hoán Vị Diện lẫn Siêu Duy Vị Diện còn đáng sợ gấp trăm ngàn lần.
Bọn nàng đã nhìn thấy những gì?
Là Thiên Cơ!
Là Thiên Cơ tuyệt vọng.
Là mỗi một con đường sau đó càng đi, càng không tìm thấy lối thoát.
Ánh sáng nơi cuối đường hầm, vẻn vẹn chỉ là một cách nói ẩn dụ của giàn hỏa thiêu địa ngục...
Mỗi lần như vậy, thường thấy Diệp Tâm Hạ lặp lại câu nói quen thuộc: “Để cho người ta càng ghiền quang minh, trên thực tế, nó chẳng khắc nào một mầm mống của hắc ám cả”.
Nếu như tất cả thống khổ của hắc ám vị diện không thể làm cho người ta thưởng thức tư vị vực sâu địa ngục chân chính, như vậy hội chứng ghiền quang mình này tuyệt đối có tư cách để bọn hắn liền ở trong địa ngục gào thét cuồng loạn đi, bọn hắn bây giờ bất luận thân ở nơi nào, đều là thân ở tuyệt vọng địa ngục!
Và cũng phải tuyệt vọng lắm, nên các nàng mới tìm tới địa phương cuối cùng trong danh sách này, phải xuống tới đáy tuyệt vọng rồi, bọn nàng mới cầu may đến vị Thần Ánh Sáng còn sót lại --- Mang Đế Horakhty.
Linh Linh mở miệng nói: “Bắt đầu từ bây giờ, chiến đấu với thần mặt trời Heliot, đánh thắng, chúng ta có một cơ hội gặp mặt với Horakhty”.
..................