Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1242: Mục đích của Phong Thanh Dương



...........

Mạc Phàm hành xử nhiều khi rất thận trọng, hắn đặt ba lá cờ đo đạc, một cột mốc, hắn ấn ký chú định trên người Lục Niên và Vũ Ngang, Kiếm Đạo Trường Hà chỉ là không gian ngăn cách, cũng không phải là vị diện ngăn cách, không có cắt bỏ sợi dây cảm ứng của Tà Thần và hồn cách mình được, Mạc Phàm dựa vào đó, tự nhiên là biết ở Siêu Duy Vị Diện liền trôi qua bao nhiêu năm rồi, hắn từ đó có thể tự diễn sinh cùng thúc đẩy chính mình tốc độ tu luyện.

Nhưng mặt khác, vì để cho chắc chắn không gặp tình huống vạn nhất, Mạc Phàm kĩ lưỡng phó thác cho Tiểu Hữu trọng trách đốt lửa nén nhang bằng cát. Tiểu Hữu có thể ngưng tụ cát thành một nén nhang 10 mét, sau đó dùng cùng một mức độ ngọn lửa nhỏ đốt cho cháy, khi nào cháy hết lại đốt tiếp, nó tại linh ước mặt dây chuyền Jeremejevite đốt liên tục đều đặn trong mấy chục vạn năm trôi qua, giống như lập trình tự động hóa vậy.

Tiểu Dạ cùng Tử Lộc một bên chiêm tinh khí tượng, bọn nó đại khái xác định cứ sáu nén nhang trôi qua thì sẽ hết một ngày thời gian. Đây là số ngày thời gian tương đương với một vòng ngày ở Siêu Duy Vị Diện. Phương pháp này được Lãnh Liệp Vương sử dụng rất nhiều khi đi lạc trong một mê giới ở Phi Châu thời điểm sinh hoạt tại thế giới ma pháp, và nó có độ chính xác gần như tuyệt đối.

Lá cờ thứ ba là tinh thần thức hải của Mạc Phàm, Mạc Phàm tinh thần lực cực mạnh, hắn cảnh giới này hoàn toàn có thể dựa vào thần thức để nhìn xem thế giới chuyển động, nhìn xem ma năng bên trong Kiếm Đạo Trường Hà lưu thông. Thậm chí, ngay cả khi Kiếm Đạo Trường Hà không có định nghĩa ngày đêm, thời gian biểu thức thứ đồ này đều không tồn tại, nhưng Mạc Phàm vẫn có thể thôi diễn tuyệt đối 100% từng mili giây trôi qua.

Điểm không hợp lý chính là, cả hai lá cờ đầu tiên, là Vũ Ngang, Lục Niên, và đang trong linh ước Tiểu Hữu, Tử Lộc, Tiểu Dạ, bọn hắn một mực khăng khăng xác định mới có 85 cho đến 86 năm trôi qua ở Siêu Duy Vị Diện. Nhưng vừa mới ngay lúc này thôi, Mạc Phàm lần đầu tiên thử nghiệm thôi động tinh thần thức hải của mình diễn sinh, hắn vốn chỉ là làm cho vui, bất quá, kết quả đã 27 vạn năm trôi qua, là 27 vạn năm theo đúng nghĩa đen của Siêu Duy Vị Diện, tức tương đương gần 2 vạn năm ở thế giới ma pháp.

Đừng nói Mạc Phàm tu luyện đột phá so với người khác lâu.

Trên cơ bản, so với những sinh vật cấp tạo hóa hoặc có huyết mạch, có mệnh cách cực cao, huyết mạch tốt sẽ giúp quá trình hấp thụ năng lượng đột phá Đế Hoàng nhanh hơn nhiều lắm. Mà Mạc Phàm ngược lại bởi vì là đồng hóa thành nhân loại trước đó, hắn là nhân loại chi thể, nhân loại chi thể muốn tiêu hóa cỗ lực lượng kia trút vào thế giới tinh thần, tự nhiên là lâu hơn sinh vật khác đổ vào huyết mạch, phảng phất có thể lâu gấp trăm lần, ngàn lần, thậm chí vạn lần tốc độ.

Muốn rót đại lượng kia vào thế giới tinh thần, quá trình bắt buộc phải diễn ra từ từ và chậm rãi, nếu lại rót quá nhanh, thế giới tinh thần tuyệt đối sẽ bạo vỡ không thể gánh vác. Hơn nữa, Mạc Phàm còn chậm chạp thể nghiệm, đây mới là lý do khiến hắn lâu đến như vậy.

Nhưng nói thì nói, đây không phải vấn đề cần bàn.

Vấn đề để Mạc Phàm đau đầu cần bàn chính là...

Một bên quyết toán ra 27 vạn năm, một bên khư khư chắc nịch nói 86 năm???

Hai con số này chênh lệch rất a! Rất mâu thuẫn, mâu thuẫn đến mẹ nó quá thiếu logic!!

Mạc Phàm thử nghiệm quét đi quét lại hai ba lần, hiện tại toàn thân kéo căng, tinh thần cao độ tập trung. 'Ông' một tiếng, làm Mạc Phàm lại một lần nữa triển khai siêu nhiên lực Thức Hải cường hóa, cả người hắn run lên một nhịp, toàn bộ mấy triệu dặm Kiếm Đạo Trường Hà phảng phất ngay tại trong lòng của hắn đồng dạng, hắn có thể nhìn thấy ma năng thế giới, thậm chí có thể nghe được vật chất cùng ma năng, thậm chí có thể cảm giác được ở ngoài hai triệu dặm một mảnh lá cây rơi xuống khi vị Kiếm Tu nào đó chém vào hư cảnh.

Bản thân mình thật giống như chân chính Chúa Tể, loại cảm giác này phi thường cường đại.

Mất mấy vạn năm để lĩnh hội Tà Thần Biên Giới, đem nó trở thành ma pháp tinh thần lực của mình, Mạc Phàm cơ hồ tiến nhập một cái toàn tri lĩnh vực.

Lần nữa chiêm tinh, hắn xác định chính mình tinh thần thức hải không thể nào có vấn đề xảy ra. Hắn bây giờ tinh thần lực diễn sinh so với Kinh Thế Đế Hoàng còn muốn lợi hại, như thế nào còn có thể tính toán sai?

Nói hắn sai, chẳng bằng nói thiên đạo này không có mắt?!

Mạc Phàm phi thường có niềm tin với siêu nhiên lực thủy hệ tinh thần thức hải của mình, theo cảnh giới thức hải tăng lên, tính toán nhảy số càng nhanh, không dám nói trí tuệ, bố cục cùng nhãn lực cao thâm hơn được ai hay không, nhưng phương diện đo đạc bấm bàn tính số, Mạc Phàm bây giờ khinh thường máy tính. Nói không chừng siêu máy tính khoa học vị diện đều chưa chắc tính nhẩm nhanh bằng hắn.

Đây là sự thật. Thiên Đạo Đế Hoàng đi thi toán, động một cái ý niệm, viết chính xác xuống bàn 1 tỷ cái phép tính phức tạp nhân chia cộng trừ, lũy tích khai căn đạo hàm... Ngắn gọn hai chữ ‘Vô Đối’.

Hắn là chắc chắn không sai, nhưng chẳng lẽ đám người kia hố hắn?

Phải biết, trước đó Mạc Phàm cũng là vì bị cổ đại thiên địa bát hồn làm phân tâm mà không có tính toán, hắn một mực tin tưởng con số năm mà Tiểu Hữu nói cho hắn, cho nên hắn mới treo người ở trong đây tiếp tục hấp thụ, chứ nếu thật sự hắn biết mấy chục vạn năm trôi qua ở bên ngoài, này chính xác là end game.

“Chẳng lẽ là Phong Thanh Dương cưỡng ép bẻ cong thời gian?” Mạc Phàm đột nhiên đặt ra một cái giả thuyết.

Nhưng vừa dứt lời, hắn lại chủ động bác bỏ ý kiến của mình: “Cũng không đúng, nếu là bẻ cong được, thiên địa bát hồn sẽ không cần chờ một triệu năm, vẻn vẹn một chớp mắt có thể đi tới tương lai. Hơn nữa, muốn bẻ cong khái niệm quá khứ, hắn cần vật mốc”.

Vật mốc...

Khoan... Vật mốc?

Quang não lóe sáng lên một cái, Mạc Phàm đập tay vỗ vào trán mình, lập tức bừng tỉnh đại ngộ!!

“Phong Thanh Dương để thời gian chảy xuôi qua vận mệnh của mình. Hắn là Kiếm Đạo Chi Chủ của Kiếm Đạo Trường Hà, hắn tự lấy chính mình làm điểm neo, để thời gian của ta trôi qua chảy vùn vụt lên tuổi thọ của hắn”.

“Khó trách nhiều chấn động cùng với tràn ra tới, chính mình làm ra động tĩnh lớn thế kia nhưng Phong Thanh Dương đều không để tâm, nguyên lai là bởi vì hắn từ đầu đã quyết định”. Nói xong câu đó, hắn sắc mặt đều hóa thành đen kịt:

“Nguy, không ổn!”

Mạc Phàm lập tức liền hiểu, sắc mặt đều nhanh đen.

Đã từng có một học thuyết vật lý lượng tử như vậy, chính là neo điểm và để thời gian chảy qua điểm đó.

Nói dễ hiểu, Phong Thanh Dương nhường Mạc Phàm có chục vạn năm thời gian tu luyện, trên thực tế phía ngoài chỉ có 85, 86 năm trôi qua, đây là dùng tuổi thọ thần hồn của mình để gánh vác phá vỡ thế giới dòng chảy thời gian quy tắc, hắn đang vắt sạch mệnh cách thần hồn của mình, hắn cái này dùng thần hồn vắt sạch bản nguyên thọ mệnh, đây không những chỉ là lão hóa, mà là bòn rút thần hồn, triệt để tiêu hóa thần hồn.

Dạng này mang ý nghĩa gì? Ý nghĩa lớn nhất chính là ---- Phong Thanh Dương một mạng đổi một mạng, vô luận là Mạc Phàm, vẫn là thuở xưa cổ đại Tà Thần, Phong Thanh Dương bây giờ đang tự sát để chơi đùa với tử thần, vì muốn giúp đỡ Mạc Phàm yên tâm tu luyện, hắn lấy bản thân ra gánh vác sự phản phệ của dòng thời gian lên người mình!??

Thời gian là một loại pháp tắc, khi có người cố ý muốn sửa lại pháp tắc, nghịch đảo neo điểm, vậy cũng là trả giá bằng lực lượng tương xứng.

Mạc Phàm và thiên địa bát hồn cổ đại ngay từ đầu đều bị lừa, coi là Phong Thanh Dương chỉ mở ra Kiếm Đạo Trường Hà cho mọi người tá túc cùng gặp cơ duyên rồi đột phá, Mạc Phàm cần vô cùng to lớn lực lượng đi đột phá, mà phải là đột phá ở một nơi không ai có thể biết.

Nhưng bọn hắn không dự liệu tới, Phong Thanh Dương thậm chí bởi vì muốn Mạc Phàm có thời gian ổn định vững chắc căn cơ, tiêu hóa hoàn toàn năng lượng, cho nên hắn để thời gian đột phá của Mạc Phàm chảy lên thần hồn của mình, lão hóa tuổi thọ chính mình.

Mạc Phàm không có tính toán sai...

Hắn chỉ là... không có ngờ tới!!

....................

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv