[Bỏ qua thân phận nhân loại trở thành chân chính Tà Thần, sử dụng Tà Miếu thi triển chân chính tà thuật đem ngươi thiên địa bát hồn bỏ lên huyết hải tế đàn, vì ngươi phụng dưỡng thành mạnh nhất Tà Thần.]
Thần Mẫu ý niệm không ngừng vuốt ve lấy Mạc Phàm, ánh mắt đặc biệt lộ ra vẻ tham lam.
Lấy tồn tại cấp bậc như nàng, biết một chút chuyện trước kia về Tà Thần đều không có gì lạ, thậm chí ngay từ đầu nàng không cần lục soát toàn bộ ký ức Mạc Phàm, chỉ cần nhìn vào hắn trong thế giới tinh thần cực kỳ huyền cơ kia đều có thể đoán được.
[Biết vì cái gì Tà Thần hai đời trước ngươi đều phải chết không, vì cái gì bọn hắn một mực không thoát nổi số mệnh phải chết, hết lần này đến lần khác càng chết thảm, nằm vắt vơ trong một mảnh man hoang chi địa.]
Mạc Phàm như cũ không nói lời nào, hắn thực sự không biết nói gì cho phải.
Những thứ này, hắn đúng là không có biết, một cái cũng không.
[Bởi vì lên đến Chí Tôn Đế Hoàng, nắm giữ Chúa Tể Giả năng lực của tầng không gian chính mình, mỗi người như chúng ta đều có khả năng thôi diễn hướng đi của thế giới. Mặc dù không nói có độ chính xác quá cao, càng không được như cái gọi là Thiên Cơ Thần Mộc Tỉnh chân chính sự kiện vĩ mô, nhưng chí ít, chúng ta có thể thông qua thiên đạo pháp tắc để vượt hàng triệu năm ánh sáng về tương lai, mơ hồ nhìn thấy một chút manh mối tương lai chính mình.]
[Bọn ta đều giống nhau đã từng nhìn thấy Nguyệt Thực, nhìn thấy màu đỏ chót huyết tanh Mặt Trăng Máu treo trên đỉnh đầu mình, nhìn thấy một cái thông thiên phá vỡ quy tắc thế giới Tà Thương phóng ánh mắt lãnh đạm từ trên thiên khung nhìn xuống chúng ta. Hắn vậy mà không thuộc về bất cứ vị diện nào cả.]
[Cảm tưởng lúc đó mông lung lắm, tựa như là tuế nguyệt cứ dần trôi đến trăm triệu năm sau, rồi cũng sẽ có một ngày, một cái nào đó Tà Thần vượt bình chướng, đứng ở cùng cảnh giới với tất cả chúng ta, hoặc thậm chí, hắn được chế định là thiên địa quy tắc nguyên sơ tối cao thẩm phán, tuy nói là xác suất không cao, nhưng vạn nhất lỡ như, lỡ như Tà Thần thực sự có thể nghịch thiên mà đi, có cái nào đó Tà Thần chĩa thương vào đả kích vận mệnh chúng ta thì sao đây?]
Thần Mẫu Gaia âm thanh tràn đầy sức hấp dẫn, trọng yếu nhất nó không phải là hoang ngôn, nó là chân thành. Tại trong thế giới tinh thần, Thần Mẫu Gaia cũng là ý niệm tinh thần thể, linh hồn ý niệm thì sẽ không nói láo, cái này cũng là tâm linh hệ phán đoán phải chăng nguyên nhân nói láo.
Mạc Phàm là lần đầu tiên nghe được thông tin này, có chút ngoài ý muốn khó tả ở trong lòng, nhưng hắn bị Thần Mẫu Gaia vuốt ve như thế trên ý niệm tinh thần, cũng không dám đi thể hiện sắc mặt động tĩnh quá lớn.
Chỉ là vẻn vẹn hỏi một câu trọng điểm: “Nói giống như là mơ, trong giấc mơ, các ngươi nhìn thấy Tà Thần đánh bại được các ngươi sao?”
Thần Mẫu cười ôn hòa, truyền âm: [Không, chỉ là cảm thấy sẽ có một trận chiến. Như ta đã nói, xác suất để Tà Thần nào đó ngồi chung hàng lối với chúng ta... cực kỳ nhỏ, rất nhỏ, siêu nhỏ. Chẳng qua là, cả Cổ Nguyệt Đế và Bàn Cổ đều là những tên cầu toàn. Cho dù là xấp xỉ 0% cơ hội khả năng, chỉ cần có số nào đó khác số 'không' đằng sau dấu phẩy, bọn hắn cũng sẽ trù tính tiêu diệt nguy cơ.]
[Tà Thần đời thứ nhất chết trong tay của U Minh Thần Tộc, nhưng về bản chất, ta khá chắc chắn kẻ giựt dây tính toán đằng sau chính là Cổ Nguyệt Đế. Tà Thần đời thứ hai chết, tương tự chết trong bàn cờ của Cổ Nguyệt Đế và Bàn Cổ. Cổ Nguyệt Đế ném đá giấu tay, dẫn dắt để cho Tà Thần trở nên ngông cuồng ngạo mạn, mà Bàn Cổ thì lại dương mưu, bỏ đá xuống giếng, bố trí Tà Thần xung đột với Quang Minh Vị Diện Tiên Đế Odin.]
Nhìn xem Mạc Phàm khuôn mặt ngây ngẩn, Thần Mẫu Gaia cười đệm: [Ngươi muốn hỏi vì sao Cổ Nguyệt Đế hay Bàn Cổ mạnh như vậy, bọn hắn lại không tự mình ra tay cho nhanh phải không?]
Một câu này của nàng đánh trúng nỗi lòng, Mạc Phàm khó mà không gật đầu, chậm rãi đáp: “Mời ngài giải thích giúp”.
[Thiên đạo ý chí. Chí Tôn Đế Hoàng sở dụng thiên đạo ý chí. Nói gì thì nói, Cổ Nguyệt Tru Đế là Hắc Ám Vị Diện ban sơ ý chí, hắn như thế nào lại trực tiếp dùng tay mình đi giết chết một cái thiên tinh tú sinh ra từ thế giới của mình. Việc như vậy, đối với hắn ý chí bản tâm và con đường tu hành tuyệt không có chỗ lợi. Lên Đế Hoàng, rất nhiều thứ không còn giống như xưa, ngươi có lực lượng, nhưng không có nghĩa là ngươi được phép tác oai tác quái. Muốn tác oai tác quái, phải tính toán kĩ lưỡng đầy đủ động cơ hợp lý, đáp ứng được thế giới của mình ích lợi thì mới đi làm.]
[Bởi vậy cho nên, hắn lần thứ nhất bố trí để dụ hoặc, để cho U Minh Thần Tộc những cái kia cấp quân vương sử thi bàn tay không sợ dính chàm đi làm việc, lần thứ hai càng cao minh hơn, dẫn động một cái khác vị diện là Quang Minh đến thay hắn trừ nạn.]
Tại trận chiến thứ hai, hai Đế Hoàng cực mạnh giao chiến, càng là hai Đế Hoàng đại biểu cho Quang Minh cùng Hắc Ám đối nghịch giao chiến, đây tuyệt đối là oanh động tất cả vị diện tin tức lớn, lúc đó nhiều như vậy thống trị giả xuyên thấu qua tầng không gian vị diện nhất thanh nhị sở. Tiên Đế Odin cùng Tà Thần đại chiến, cuối cùng Tà Thần bị Odin đánh bại, chiến cục kéo đến tận thế giới ma pháp, thần hồn bị Odin cường hoành xé rách, lưu lạc thế giới ma pháp, cuối cùng tại trong thái dương hệ Địa Cầu bị thế lực Triệu Hoán Vị Diện tuyệt sát, thi thể trôi nổi trong không gian, dẫn động Nguyệt Thực xuất hiện.
Bị trọng thương nặng Odin xác nhận Tà Thần tử vong, thần hồn bị xé nứt, sau lại bị Triệu Hoán Vị Diện công kích, cuối cùng bọn hắn ai nấy trở về nhà.
Cứ như vậy, Tà Thần chết ở thế giới ma pháp, thần hồn đều nát, theo quy tắc thế giới, Hắc Ám Vị Diện sẽ không lại có Tà Thần nào khác xuất hiện nữa, mà Quang Minh Vị Diện hay Triệu Hoán Vị Diện hiển nhiên càng không thể có. Ác mộng Tà Thần kết thúc.
Đây là tốt nhất tin tức đối với Chí Tôn Đế Hoàng, bởi vì Tà Thần tử vong là tất cả bọn hắn xác nhận, nhiều Đế Hoàng khác đều nhìn.
Quái lạ là không biết vì cái gì, cuối cùng thế gian vậy mà lại có thêm một Tà Thần xuất hiện, lần này so với những lần trước càng thêm đặc thù. Thực sự có thể xuất hiện ở thế giới ma pháp trong thời kỳ thế giới non trẻ này còn chưa dựng dục xong xuôi.
Nghe những đoạn cố sự này, nội tâm của Mạc Phàm không khỏi một tia run rẩy kèm theo nói không ra lời oán giận.
Tà Thần tiền nhiệm, dù sao cũng có thể coi như đồng liêu cố nhân của hắn, nói không có một chút tâm tư trắc trở dĩ nhiên là nói dối.
Tại sao lại phải giết đi một sinh mệnh chỉ bởi vì cảm thấy giấc mơ kia có thể thành sự thật?
Tà Thần là có tội sao? Các ngươi cảm thấy có tội thì chính là có tội??
Thống trị giả các ngươi, kì thật chỉ cần nói đạo lý một điểm, thế gian này tuyệt đối sẽ sạch sẽ hơn rất nhiều. Thế nhưng từ đầu đến cuối, các ngươi như cũ chưa từng nói.
Thiên đạo cũng được, Chí Tôn Đế Hoàng cũng được, để các ngươi lên Thần Vương, tuyệt đối không được!!!
Vì vậy, Mạc Phàm mang theo thù oán này ghim vào, càng đối với Cổ Nguyệt Tru Đế, tính làm hận thấu xương thủy, không biết vì cái gì càng cảm thấy Lucifer so với Cổ Nguyệt Tru Đế muốn tốt hơn trăm ngàn lần.
Thần Mẫu Gaia đã nhắc đến có thể tương lai rất xa sẽ thật có một cái Tà Thần nào đó đủ mạnh để chống lại Chí Tôn Đế Hoàng, nhưng hết lần này đến lần khác, Mạc Phàm đều không cảm thấy chính mình có thể là vị này.
Bảo hắn trong vòng gần 200 năm sắp tới phải đột phá Chí Tôn Đế Hoàng ---- đây là cỡ nào hoang đường sự tình!! Phải biết, hắn thậm chí không có cách để tiến vào Kinh Thế Đế Hoàng bằng nhục thể hiện tại của mình.
Nhưng mà, Mạc Phàm thực sự không có đường lùi, hắn bắt buộc phải gia ép cố hết sức, dựa vào khí vận, dựa vào yếu tố tâm linh cầu may, dựa vào sức mạnh tình bạn, tình yêu, tinh thần, tế bào cái gì cũng được. Nếu như ngay cả niềm tin cùng động lực đều không có, bây giờ có thể chết quách đi cho rồi.
Hơn nữa, Mạc Phàm có đồng bạn, mặc dù Thần Mẫu không trả lại ký ức cho hắn về những người này, nhưng hắn chưa từng mất niềm tin vào đồng bạn của mình, đồng bạn của hắn, hẳn là đang bằng mọi giá phải mạnh lên điên cuồng giống như hắn thì mới có thể.
Mạc Phàm nhìn thấy bàn tay thô ráp của Thần Mẫu Gaia vuốt ve mặt mình. Mặc dù nàng không có trực tiếp nói ra, nhưng Mạc Phàm biết, chính nàng cũng là trên phương diện đấu trí, vậy mà đã bị Cổ Nguyệt Tru Đế và Bàn Cổ ám hại.
Nàng so với ai càng đau đớn tột cùng, bị bức hại ngay trên lãnh thổ sân nhà của mình, bị đánh bại ở nơi mà lẽ ra chính mình vô địch mới đúng.
[Tà Thần hai lần tàn lụi... chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ đến, vận mệnh của ngươi sẽ tiếp tục nối dài lần thứ ba?]
Thần Mẫu Gaia đưa tay phải ra, nhẹ nhàng đỡ lên Mạc Phàm tay phải, chậm rãi hướng về phía trước duỗi, mà phía trước chính là tăm tối vũ trụ thế giới.
Giọng nói thở dài của nàng nỉ non bên tai Mạc Phàm: [Ngươi ngay từ đầu đã đặt sai câu hỏi nên mới trở nên lạc lỏng như vậy. Ngươi không nên hỏi là làm cách nào để đánh bại Cổ Nguyệt Tru Đế, câu hỏi đó sẽ vĩnh viễn không có đáp án, kì thật đến chính ta đều không biết đáp án nào để giải thích cho ngươi. Nhưng ta biết có một câu hỏi khác càng thích hợp hơn. Không phải là làm thế nào đánh bại Cổ Nguyệt Tru Đế, mà nên hỏi là làm cách nào để sống sót từ trong tay hắn. Hỏi như vậy, cả ta và ngươi đều sẽ dễ chịu hơn, ít nhất tính thực tế càng cao hơn rất nhiều.]