Mạc Phàm hơi kinh ngạc, thấp giọng hướng bên người nữ tôn điện chủ hỏi: “Các ngươi vì cái gì không cùng cạnh tranh đâu?”
Chỉ thấy Lê thiếu chủ thay mẫu thân của mình trả lời nói: “Mạc Thẩm Tước đùa chúng ta à, cái đồ chơi này cũng chính là đẹp mắt thôi, tại sao muốn giơ bảng đấu giá? Ban đầu ta vốn cũng tưởng rằng đồ xịn, nhưng cảm ứng năng lượng ba động căn bản không có tác dụng gì, cách làm một điểm kia thần tính huyền bí nhiều nhất chỉ là tượng trưng. Chúng ta đều là người đấu giá nhiều hàng trăm năm kinh nghiệm, thừa biết trò mèo này là của Nguyệt gia chủ, căn bản không tin tưởng những thứ này. Nếu như là thần phẩm thực sự, thần tính mạnh một chút, có năng lượng thoát ra, khả năng ai cũng sẽ vào đấu giá thôi. Nhưng những này rõ ràng là đồ bán theo danh Minh Nguyệt Thần Cơ, trừ trang trí bên ngoài, tác dụng không lớn”.
Một bên Lạc Nhạn tán thành gật đầu, xem như ngầm thừa nhận thuyết pháp con trai mình.
“...” ( ̄0 ̄;ノ)
Mạc Phàm trực tiếp cạn lời.
Khóe miệng hắn không khỏi co quắp một chút. Cái gì gọi là phung phí của trời, tầm mắt hạn hẹp, ếch ngồi đáy giếng, hắn xem như minh bạch.
Các ngươi tại sao không tự hỏi vì cái gì các ngươi nhìn không ra bên trong Huyền Tinh kia là có vách ngăn vị diện lượng tử đâu?
Thứ đồ này mà lại bảo trang trí, vậy đầu ta cũng để trang trí cho rồi!!!
Tại Lạc Nhạn đột nhiên thấy được, Mạc Phàm bất ngờ ánh mắt lại dị thường toát ra kiên quyết. Trong lòng hắn, cái này Huyền Tinh Hồn Châu đừng nói là 10 kim nguyên bảo, liền xem như 100 kim nguyên bảo, cũng tuyệt đối là đáng giá a!
20 kim nguyên bảo, Mạc Phàm trực tiếp cho đến 20 kim nguyên bảo giá cả.
Tăng giá rốt cục xuất hiện dừng lại.
Nhưng rất nhanh, một cái 20 500 vạn kim tệ giá cả lập tức xuất hiện, đến từ phòng 369.
Dãy phòng 300 mấy, cũng là thế lực tiệm cận các thế lực lớn, bọn hắn so với những dãy phòng 200, 100, 00 càng giàu có hơn nhiều lắm.
Hơn nữa, lần này cũng không phải là thế lực lớn thúc ép lẫn nhau, bọn hắn xen vào không nghi ngờ là không vấn đề gì.
“30 kim nguyên bảo”. Mạc Phàm trực tiếp tăng lên 10 000 vạn kim tệ không chút do dự.
Nhìn thấy số này khắc độ tự nhảy lên, liền ngay cả Nguyệt Thiên Thanh đều là một vẻ mặt kinh ngạc, lão rất nhanh che giấu đi ánh mắt của mình, lão minh bạch, đây là có người đấu giá vì món đồ đấu giá này choáng đầu. Mạc Thẩm Tước khả năng phát cuồng Minh Nguyệt Thần đến điên rồi, chỉ có lời giải thích này mới có thể đối ứng cái giá tiền này.
Mấy thế lực lớn cũng đối với phòng 405 Hàn Hải Điện có một loại sâu sắc tư nghị cấu kết Minh Nguyệt Thần đôn giá, cho nên không ai ra giá gì thêm.
Mua vật trang trí 30 kim nguyên bảo? Không bằng mua bọn hắn về làm cảnh trang trí, bọn hắn chỉ xin nhận 1 kim nguyên bảo một ngày.
Mạc Phàm quả quyết ra giá rốt cục để cố tình làm nâng giá ngừng lại.
Pong~! “30 kim nguyên bảo lần thứ nhất... 30 kim nguyên bảo lần thứ hai... 30 kim nguyên bảo lần thứ ba, thành giao! Chúc mừng phòng 405 đấu giá thành công”. Chủ tọa Nguyệt Thanh Y không do dự, đối với cái này vượt qua tâm lý giá vị gấp ba lần nguyên gốc giá cả, nàng là phi thường hài lòng.
Nghe được thành giao hai chữ, Mạc Phàm trên mặt thần sắc mới xem như buông lỏng xuống. Huyền Tinh Hồn Châu tới tay.
Thật lòng mà nói, Thái Âm Bán Nhụy hắn có thể không đấu giá, có thể thua cũng được, nhưng có khối này Huyền Tinh Hồn Châu, coi như vay mượn điện chủ thiếu chủ Hàn Hải Điện như con nợ thì hắn cũng sẽ làm. Thứ này là chắc chắn không thể để mất a.
Không nghĩ tới vận khí mình chính là không tệ.
Siêu Duy Vị Diện, không có người biết Huyền Vực là cái giống ôn gì!!
Ở trong lĩnh vực mặt dây chuyền viên đá Jeremerevite, Mạc Phàm có thể cảm giác được Bạch Dương Tà Kiếm đang o o mừng rỡ như trẩy hội, tiểu tử không có cái gì trí tuệ cùng ký ức, linh trí đơn thuần tinh khiết, nhưng phần này cảm xúc vẫn là biết cách thể hiện đi ra.
Ngồi ở phòng 404, Minh Nguyệt Thần Cơ ánh mắt ẩn chứa nỗi lòng dần dần thu liễm lại, nàng không có nán lại nơi này quá lâu, trực tiếp như một cơn gió rời đi khỏi đại hội.
Còn nàng đi về hướng nào, vậy thì không biết được rồi.
Cáo biệt mọi người, hẹn Lạc Nhạn và Lê Nam Phước một tháng nữa sẽ gặp bọn hắn tại yến tiệc ở Hàn Hải Đô Thành, Mạc Phàm không kịp chờ đợi đi đường vọt nhanh.
Hắn không có chính mình phi hành, tốc độ cao nhất nhanh chóng chạy lại cũng sẽ làm người khác chú ý, Mạc Phàm dứt khoát thuê một chiếc xe ngựa kèm động cơ hơi nước, để nó dùng tốc độ ổn định ngụy trang mang chính mình cùng thị nữ Nhàn Nhàn rời đi khỏi Cổ Thành.
Ngồi ở trên xe ngựa, hắn ổn định một chút tâm thần, hắn lúc này tâm là có chút nóng rực. Không phải là bởi vì lần này trên đấu giá hội những thu hoạch kia, mà là bởi vì, hắn đang lo đến phát hoảng vị Minh Nguyệt Thần Cơ đến tìm mình thanh toán.
Thở sâu, miễn cưỡng ổn định một chút tâm thần của mình, Nhàn Nhàn một bên còn cho rằng chủ thượng bị bệnh, vội vàng lấy khăn ướt lau lau mồ hôi trên trán hắn.
Mạc Phàm trước tạm thời chuyển di lấy sự chú ý của mình, bởi vì hắn sợ chính mình đối với Minh Nguyệt Thần Cơ quá mức tưởng niệm, dễ phát sinh tâm ma, cho nên hiện tại muốn dồn chú ý vào vật phẩm thu hoạch được.
Thứ nhất lợi phẩm, bản đồ bảo tàng thánh địa di tích ở Trung Châu.
Thứ hai lợi phẩm, Tiểu Dạ.
Thứ ba lợi phẩm, Huyền Tinh Hồn Châu.
Thứ tư... ân, còn dư lại 39 kim nguyên bảo, tiền nhiều, chính là tốt một món lợi khí phòng thân.
Nhưng vô luận nói như thế nào, không thể không cân nhắc, từ lần hội đấu giá này tình huống bên dưới liền có thể nhìn ra được, hắn hiện tại thật là bị vận khí tốt quán chú. Phần này vận khí tốt sự giúp đỡ dành cho hắn cực lớn, đỏ đến như lửa vận thiêu đốt bầu trời.
Hai món chí bảo hắn đạt được, đều là phi thường rẻ, rẻ ngoài định mức, rẻ ngoài mong đợi. Mà hai món đồ hắn bán ra, muốn ngược lại toàn ‘đểu’.
Hiện tại Tử Lộc đang ngủ sâu tịnh dưỡng để đột phá Đại Đế cảnh giới, mà Nhàn Nhàn cũng còn cần phải nghiên cứu thêm về cơ quan thuật trận bàn. Mạc Phàm đưa cho nàng thêm 19 kim nguyên bảo giữ lại mua đồ cho mình, còn hắn giữ 20 kim nguyên bảo phòng hờ.
Sau đó, ngồi trên xe ngựa, bắt đầu tiến vào thế giới tinh thần vọc xem cái này Huyền Tinh Hồn Châu giá trị là gì...
........................
........................
Màu trắng tinh khôi buông xuống mảnh thế giới đang dần dần bị đổ vỡ thành hàng ngàn mảnh vụn này.
Điện quang hung mãnh cho trảm thành vô số vết nứt, dàn hỏa thiêu lửa thiêng bốc lên hừng hực ngay tại một tòa Bạch Linh Cung Điện cổ xưa.
Nó cháy ở nơi đó, bấm bấm ngón tay tính toán, phảng phất đã hơn chục vạn năm trôi qua rồi.
Suối thánh đàn màu trắng chảy rót vào lơ lửng khoảng không giữa trời, thi thể trôi dạt lượn lờ giữa không trung, đâu đó vẫn còn tiếng la hét, tiếng khóc than của người dân vô tội.
Diệp Tâm Hạ, Mei, Saga, Lãnh Linh Linh cùng 12 vị kỵ sĩ Parthenon Thần Miếu hành tẩu tại trong Bạch Linh Vị Diện thế giới, bọn hắn sắc mặt bùn than đen đuốc, nếu không muốn nói là dơ bẩn, khói bụi ám vào quần áo, còn ngửi thấy mùi hôi tanh.
Đã suốt mấy năm nay dò thăm khắp nơi, nhưng như cũ vẫn không điều tra được cái gì tin tức, thường xuyên chỉ gặp được rất ít người, rất ít cư dân sống sót, chủ yếu sống thành từng nhóm vô gia cư ăn bùn đất để bảo trì sinh tồn.
Nơi này đấy, gọi là Bạch Linh Vị Diện!
Là quê hương của cổ xưa Bạch Linh Thánh Đế Athena, thần hồn hiện tại của Diệp Tâm Hạ.
Đồng dạng, cũng là quê hương của Bạch Linh Chi Đế Mei Mei.
Lúc này, phong hào kỵ sĩ Normand nói ra ý kiến của mình: “Có thể đem cả một cái hành tinh chém nát như thế này, bổ trời, rạch đất, thành trăm ngàn mảnh, đem hỗn loạn trật tự cho xáo động... thật sự ngoại trừ Đế Hoàng cấp ra, cũng không biết ai mới có thể”.
“Từ các vết tích đất đá mỗi ngày bị lún sâu xuống, hạch tâm vị diện đang không ngừng đốt nóng lên đến bề mặt, rõ ràng là hành tinh mẹ đang không ngừng thôn phệ ngược lại dân cư để bảo trì sinh tồn cho mình, ài, nơi này khả năng không bao lâu nữa, đến khi người cuối cùng chết đi, hành tinh mẹ cũng sẽ cạn kiệt sinh mệnh, cuối cùng không sớm thì muộn sẽ trở thành ngôi sao chết, vạn vật bị vẫn diệt, thậm chí có khả năng phát nổ”.
Linh Linh mang theo một cái thiết bại đo đạc chuyên dụng, nàng học sở học khoa kĩ rất nhiều, đã có thể ở bất kỳ nền văn minh nào tự chế tác lại một chút đạo cụ thăm dò.
Saga cũng mở ra chính mình thần khí Thiên Sứ Thánh Thư, nàng đem toàn bộ mọi chuyện diễn ra ở Bạch Linh thế giới này cho chép lại, muốn có càng nhiều hơn nghiên cứu.
Diệp Tâm Hạ cùng Mei Mei không nói một lời, so với bất kỳ ai, hai người họ là đang cảm thấy thương tâm nhiều nhất.
Lãnh Linh Linh cũng không có thời gian an ủi các nàng, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cung điện chót vót giữa trời đang không ngừng bốc cháy kia, nàng chỉ tay vào đó, thấp giọng nói: “Chỉ còn mỗi cung điện là chúng ta chưa tiến vào, thời gian ước tính đến khi hành tinh này hoàn toàn sụp đổ là hơn nửa năm. Trước thời gian đó, phải nhanh chóng trở ra tiến về Quang Minh Vị Diện”.