Toàn Bộ Cá Khô Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi

Chương 138



Thì ra là bộ phim Hạ Mộc tham gia sắp công chiếu, Hạ Đóa Đóa lập tức lấy lại tinh thần, quay đầu đắc ý trả lời: "Thấy rồi! Ta còn gặp qua chân nhân đây! Nữ chính trong bộ phim này là tỷ tỷ của ta, chính là nữ cảnh sát vừa phá vị án buôn lậu quốc bảo!"

Một câu này của nàng, lập tức bị những người hưng phấn khó nén vây quanh, phô thiên cái địa những vấn đề bát quái tựa như thủy triều ập đến.

"Điện hạ ngoài đời xinh đẹp sao?"

"Tỷ tỷ ngươi là Hạ Mộc? Trước đó tin đồn giữa nàng và điện hạ là thật hay giả?"

"Có phải là đoàn phim cố ý tung tin đồn hay không! Điện hạ vẫn chưa có đối tượng đi?"

"Thế nào không! Xem hậu cung vương phi bọn ta không tồn tại sao!"

...

Cùng lúc đó, Hạ Mộc cũng đang ở trong bệnh viện lướt điện thoại.

Tên cô, bởi vì vụ án quốc bảo, cùng với tin tức 'vương trữ tham gia diễn xuất', được cùng nhau xếp hạng từ khóa tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo.

Tuy rằng độ nóng của tin tức là không thấp, nhưng dưới tin tức của cô, bình luận của cư dân mạng đều là một chút tán dương theo lý tính, mà trong trailer của nhân vật phản diện, phong thái của cư dân mạng quả thực khiến cô không đành lòng nhìn thẳng.

"Xem lại lần thứ 3! Bắn tim ~"

"Ta đã đoán thế thân trong đoạn video hậu trường lần trước chính là Trứng Cuốn mà, quả nhiên!"

"Muốn chết, diễn một người què cũng câu người như thế, còn để cho người ta sống nữa không? Thấy ta động dục kỳ cũng đến sớm rồi!"

"Ta xong ta xong! Điện hạ ngươi phải chịu trách nhiệm đối với ta!"

"Đôi mắt của Địch Hách Lạp thật ra không quá tương tự điện hạ."

"Fan của Thi Tầm đừng đến nơi này tìm cảm giác tồn tại được không? Căn bản không thể so sánh."

"Vì sao không thể so sánh? Trong bộ phim trước, Thi Tầm là diễn viên vương hậu tự mình chọn ra!" "Đúng vậy, mẹ ruột của Trứng Cuốn điện hạ còn chưa từng ghét bỏ A Tầm nhà ta, bình luận phía trên kích động cái gì?"

...

Trong bình luận ngoại trừ người hâm mộ điên cuồng biểu lộ chính là các fan đột nhiên khắc khẩu vài câu, Hạ Mộc tiếp tục lật xem tin tức, Weibo chính thức của đoàn phim tung ra một số hình ảnh ngoài lề, còn có một số ảnh động.

Trong đó có một tấm ảnh, là nhân viên đoàn phim và các diễn viên chơi bài.

Trong ảnh, tổng cộng bốn người đánh bài, Quyển Quyển ngồi bên trái Hạ Mộc, thần sắc giảo hoạt nhướng mày nói gì đó với cô.

Hạ Mộc hai má vẽ đầy những hình ảnh buồn cười, giống như bị người khác dùng bút vẽ 'râu mèo' trên mặt, trong tay cô cầm bài, cắn môi, thần sắc khẩn trương, đằng đằng sát khí mà nhìn Quyển Quyển một cái.

Ngay sau đó, trong hình động chỉ thấy Quyển Quyển đứng lên, rút bài trong tay cô đặt xuống bàn, nheo đôi mắt hoa đào, cười ra hàm răng trắng, sau đó lập tức cúi đầu, đưa gương mặt tiến đến bên môi Hạ Mộc, không biết nói gì.

Cư dân mạng điều đang đoán trong hỉnh ảnh này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, suy đoán gì cũng có.

Có người đoán đúng một chuyện – điện hạ là đang hôn Hạ Mộc.

Hạ Mộc còn nhớ rõ tình cảnh ngay lúc đó, bốn người đánh bài, người thua sẽ bị người thắng vẽ một ký hiệu lên mặt.

Hạ Mộc rất ít chơi bài, cũng không biết là vận may kém hay là kỹ thuật kém, một mạch thua sáu ván...

Sáu sợi 'râu mép' trên mặt cô, tất cả đều là hùng ấu tể vẽ lên!

Một ván cuối cùng, trong tay cô vẫn còn lại mấy con sảnh, đoán trong tay Quyển Quyển nhất định chỉ còn bài lẻ, trên cơ bản là thắng thua đã định, cho nên ngay lúc đó thần sắc kích động lại khẩn trương, cũng may có hình vẽ che giấu, nhìn không ra.

Cùng hùng ấu tể đánh bài là một chuyện rất rất thống khổ, bởi vì Quyển Quyển gần như không chút cố sức, đã có thể nhớ kỹ tất cả những lá bài từng xuất hiện qua.

Cho nên, mỗi lần lúc sắp chiến thắng, bài trên tay Hạ Mộc, căn cứ số lượng và quy luật tổ hợp cô quen dùng, cơ bản đều sẽ bị Quyển Quyển đoán được, quả thực giống như so chiều cùng cuồng ma gian lận, một chút cũng không công bằng!

Cũng may một ván cuối cùng vận khí tốt, trong t ay Hạ Mộc chỉ còn lại ba con sảnh, tỷ lệ chiến thắng gần như trăm phần trăm.

Lúc đó, Quyển Quyển nghiêng đầu rất chăm chú nhìn cô, tiếc nuối nói: "Ta vốn đang muốn vẽ thêm một cái lỗ mũi cho ngươi, đáng tiếc..."

Hạ Mộc vừa nghe lời này, đoán rằng trong tay Quyển Quyển nhất định là chỉ còn bài lẻ, vô cùng hài lòng, lập tức bắt đầu suy nghĩ lát nữa nên vẽ cái gì lên mặt hùng ấu tể.

Không nghĩ tới, Quyển Quyển lập tức đứng lên, khí phách nói tứ quý rồi vỗ bài xuống bàn, không hề nghi ngờ là lại thắng một ván, con đưa khuôn mặt tiến đến bên môi Hạ Mộc, nói: "Đáng tiếc ta thay đổi chủ ý rồi, hôn một cái sẽ bỏ qua cho ngươi."

Hạ Mộc lúc đó tức giận, còn tỉ mỉ kiểm tra xem Quyển Quyển có gian lận hay không, cuối cùng thất bại trong gang tấc, hận đến thiếu chút nữa nuốt sống mấy lá bài trong tay!

Hôm nay nhìn lại tấm ảnh này, Hạ Mộc sóng mũi ê ẩm, trước mắt bịt kín một tầng hơi nước.

Chỉ có sau khi mất đi mới có thể nhìn ra được — cảm giác hạnh phúc khi đó, dường như muốn tràn ra màn hình.

Trong bình luận cũng đang bàn tán về tin đồn giữa điện hạ và Hạ Mộc.

"Chỉ là nói đùa đi? Ta nghe nói Hạ Mộc lúc ở trường học đã có đối tượng, là một học tỷ khoa luật."

"Ta không tin nàng bị trêu chọc như vậy còn có thể không thay lòng!"

"Kỹ xảo tán tỉnh của Trứng Cuốn quả thực cao đến tầng thứ chín..."

Hạ Mộc nâng tay lau hơi nước trong mắt.

Tô Ngữ Mạt ngồi bên cạnh cô tựa hồ đã phát hiện gì đó, vẻ mặt hồ nghi nhìn về phía điện thoại: "Ngươi nhìn cái gì đây?"

Hạ Mộc vội vàng tắt đi màn hình điện thoại, cúi đầu lẩm bẩm: "Không... Chính là một chút hình ảnh vui nhộn."

Tô Ngữ Mạt tựa hồ phát hiện gì đó, trầm mặc một hồi, thì thào lên tiếng: "Quyển mao ấu tể kia, đã có một thời gian không đến nhà tìm ngươi rồi nha?"

Hạ Mộc sững sốt, cúi đầu ừ một tiếng.

Tô Ngữ Mạt không biết giữa hai hài tử này xảy ra chuyện gì, muốn hỏi, lại sợ nữ nhi xấu hổ, không thể làm gì khác hơn là nói bóng nói gió: "Ngươi không phải nói quân đội đến cứu viện là Đoạn Tử Đồng an bài sao? Lần này ít nhiều cũng nhờ nàng giúp đỡ một chuyện lớn như vậy, lúc rảnh rỗi gọi người đến nhà ăn cơm đi."

Hạ Mộc cúi đầu, thống khổ nhắm mắt lại.

Cô biết, mẹ cô đây là ám chỉ chủ động tiếp nhận, nhưng hôm nay cảnh còn người mất, cô muốn đi đâu tìm Quyển Quyển về nhà?

Không bao lâu, hộ sĩ đến, thông báo đến phiên cô nói chuyện với bác sĩ chủ trị.

Đi vào phòng làm việc, thấy thần sắc của bác sĩ, Hạ Mộc chỉ biết tình huống không tốt.

Bác sĩ đi thẳng vào vấn đề mà nói cho cô biết: "Thiết bị thực nhập này của bọn họ, hiện nay có thể là thực sự không có cách nào kiểm tra ra, hay là để bác sĩ đã làm phẫu thuật thực nhập tự mình lấy ra đi."

Hạ Mộc hé miệng gật đầu, kết quả đại khái đã đoán được.

Vị 'giáo sư' trong đám tội phạm kia, trong quá trình điều tra, nói hắn đã cấp một loại chip cảm ứng mini vào cơ thể Hạ Mộc, có thể kích phát vỏ đại não phóng điện bất thường từ khoảng cách xa.

Đó là một loại chip cảm ứng kích thước chỉ bằng hạt gạo, lúc cấy vào cơ bản không đau nhức, hơn nữa không có vết thương rõ ràng, lấy ra rất khó khăn, nhưng nếu như không có phản ứng bài xích, để lại trong cơ thể cũng không có trở ngại, tối đa ba năm sẽ mất đi tác dụng, thậm chí tự động phân giải.

Hạ Mộc dĩ nhiên không muốn giữ lại một 'quả bom hẹn giờ' trong người, nhưng cô không thể xác định nhóm tội phạm này có phải đã một lưới bắt hết hay không, vạn nhất có một hai con cá lọt lưới, lợi dụng loại công nghệ cao này trả thù cô thì sao?

Tuy rằng 'giáo sư' kia chủ động bày tỏ nguyện ý thay cô lấy con chip ra, nhưng Hạ Mộc lo lắng đối với hắn, cũng không muốn cho hắn lợi dụng cơ hội này xin giảm hình phạt, cho nên, vài tuần qua cô đi khắp tất cả bệnh viện lớn ở đế đô, nhưng kết quả lại làm cho người ta thất vọng.

Thiết bị y tế hiện thời, căn bản không có khả năng kiểm tra phá hiện ra loại chip này.

Tô Ngữ Mạt vỗ vai Hạ Mộc: "Quên đi, để hắn tự tay lấy ra đi, để thêm vài bác sĩ cùng nhau quan sát, không có việc gì."



Buổi sáng hôm sau, Hạ Mộc nhận được điện thoại của trợ lý đoàn phim.

"Hạ tiểu thư, cuối tuần là lần đầu công chiếu, ngài có thời gian tham gia sao?"

Hạ Mộc thấp giọng hỏi ngược lại: "Điện hạ sẽ tham gia sao?"

"Phía điện hạ còn không cho bọn ta câu trả lời thuyết phục, vậy ngài..."

Hạ Mộc hít sâu một hơi: "Vậy phần tiếp theo thì sao? Quyển Quyển còn có thể tham gia sao?"

"Đây là nhất định, lúc điện hạ yêu cầu chia làm hai phần, chính miệng đáp ứng sẽ tiếp tục tham gia."

"Lúc nào bấm máy?"

"Úc, ngài sắp tới có thời gian sao? Ngài vì quốc gia lập công lớn như vậy, còn chưa kịp nghỉ ngơi, lại chuyên nghiệp như thế, đoàn phim bọn ta thật sự nhờ phúc của ngài..."

Hạ Mộc không muốn khách sáo, thầm nghĩ mau chóng nhìn thấy Quyển Quyển, lập tức ngắt lời hắn: "Trong kịch bản của phần tiếp theo, ta và Quyển Quyển còn có vài phân cảnh, không thể nào bỗng nhiên thay đổi người đi?"

"Hẳn là sẽ không, điện hạ giống như ngài, đều là người có trách nhiệm." Hắn lại nói sang chuyện khác, truy vấn: "Người xem buổi công chiếu vào cuối tuần, ngài có thể bớt thời giờ tham dự sao?"

"Có thể." Hạ Mộc thẳng thắn đáp ứng: "Ta hy vọng... Các ngươi cũng có thể mời được Quyển Quyển tham dự, dù sao... Dù sao rất nhiều khán giả đều quan tâm... Tin tức của điện hạ."

"Đó là dĩ nhiên, bọn ta sẽ tận lực."



Địa điểm công chiếu lần đầu tiên, ở thời đại quốc tế ảnh thành, xe riêng của đoàn phim đã sớm đậu trước cổng chờ.

Hạ Mộc lần đầu tiên ăn diện, chậm chạp không ra ngoài.

Lễ phục đoàn phim thuê đến cũng không quá hợp mắt, cô thay đổi vài bộ quần áo của bản thân, từ hưu nhàn đến váy ngắn quần dài, rốt cuộc vẫn không hài lòng.

Trạng thái tinh thần của cô vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không thể mặc quần áo có màu đỏ.

Trên thực tế, loại hoạt động phải đi qua thảm đỏ này, cô cũng không nên tham gia, đều là giấu diếm bác sĩ tâm lý, âm thầm đáp ứng, lần đầu đi thảm đỏ rất có khả năng gặp vấn đề về tinh thần. . truyện tiên hiệp hay

Nhưng vì có thể một lần nữa nhìn thấy người kia, cô không thể quan tâm nhiều như vậy.

Hạ Mộc ảo não lại một lần cởi áo khoác mình không hài lòng ra, ánh mắt bỗng nhiên dừng trên một tầng của tử quần áo.

Hộp lễ phục vẫn chưa mở ra, bên trong là bộ lễ phục may tay do nhà thiết kế hoàng thất tự tay chế định, đó là bộ Quyển Quyển thích, cô vẫn chưa từng mặc.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv