Tôi hít một hơi thật sâu. Uhm…không khí ở đây dễ chịu ghê.
– Các nhóm cắm trại đến dựng lều ở các chỗ đã được cắm số – Loa nhà trường kêu oang oang.
Chúng tôi đi đến ô đất có cắm số 21. Trong lúc mấy đứa nó đang dựng lều thì tôi lôi điện thoại ra bắt sóng.
-Sóng ở đây yếu ghê. Có một vạch bọ – Tôi cảm thán.
– Này đồ Heo Nhi, còn không mau lại đây giúp mọi người.
Grừ…nghe đã biết giọng ai rồi. Khi bọn nó dựng lều xong thì tôi mới phát hiện ra là chưa có củi.
-Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này.
– Haha Triệu Linh với Tùng Lâm đi vui vẻ nhé – Tôi cười vui vẻ.
Ây, thoải mái quá. Tôi nằm vào trong lều. Có ba cái lều nên 3 đứa congái bọn tôi dùng một cái, Tùng Lâm và Hải Nam một cái, Minh Hoàng vàHoàng Nam một cái. Hai đứa kia bảo thế cho tiện thăm nom. Tôi thì chảhiểu gì cả nhưng chả liên quan đến tôi nên kệ. Trong cái nhóm ấy chỉ cómỗi Minh Hoàng biết nướng thịt. Thế là mấy tên con trai kia thì đi kiếmrau, Triệu Linh với Tú thì cắt và rửa rau. Còn tôi thì…đang ngồi nghĩxem nên selfie ở đâu.
Nhoàm nhoàm…ực…Minh Hoàng nướng thịt ngon ghê. Cả bọn chúng tôi làm mộtbữa no say. Sau khi ăn trưa xong nhà trường cho học sinh đi lên thànhphố Ngôi Sao chơi. Tôi mặc dù rất buồn ngủ nhưng cũng lết xác đi vì nghe nói quán tào phớ ở đấy rất ngon. Với cả thành phố cách chỗ cắm trại rất xa nên phải đi mua đồ ăn dự trữ không thì chết đói à.
Từ bé đến giờ lúc nào tôi cũng thắc mắc một chuyện. Tại sao tôi ăn nhưlợn mà vẫn không béo? Nhóm tôi cùng nhau đến quán Bean – quán tào phớnổi tiếng nhất Vịnh bắc bộ. Mỗi người ăn một bát, riêng tôi chơi hẳn babát. Tất nhiên là do Hoàng Nam khao nên tôi lại càng ăn kinh hơn. Lúcsau, đang đi trên đường thì có một quán bánh gạo cay đập vào mắt. Vì con gái bọn tôi nghiện drama Hàn, lại thêm một tên Hàn Xẻng ở đây nữa nênbọn tôi lại vào đập phá tiếp. Mỗi người ăn một đĩa, hihi còn tôi thì 3đĩa. Bọn tôi đi đến siêu thị mua xúc xích, bánh mì và mấy đồ linh tinhthì mùi KFC lại xộc vào mũi tôi. Ui, thơm dã man.
– Thôi tao lạy mày, tao no lắm rồi – Tú ôm bụng than.
– Chính xác cậu là lợn thành tinh – Grừ đồ chết bầm – Bây giờ thống nhất ta gọi Hạnh Nhi là Heo Nhi nhé. Hahaha…
– Tớ tán thành – Tùng Lâm nói.
– Okiee – Triệu Linh, đồ phản bội bạn theo ZAI.
Mọi người quay sang nhìn hoàng tử băng. Ặc, cậu ta gật. Huhu…một đồng minh tôi cũng chẳng có.
– Tớ mua cho cậu một xuất gà cay rồi nè – Trời ơi, Minh Hoàng, thiên thần của tôi.
Tôi gật đầu cảm ơn lia lịa, mắt sáng như đèn pha ô tô.
Ra khỏi siêu thị, chúng tôi nhập đoàn với trường rồi về chỗ cắm trại.Lúc này đã là 6 giờ tối, lần này thì tôi xắn tay vào bếp giúp mọi người. Tôi là được nhiều việc lắm nhé. Tôi cắt xúc xích này, lấy bát đũa này,đập vỏ trứng này, ờm…tôi còn đo nhiệt độ của nồi nước sôi nữa.
– Được rồi bây giờ oẳn tù tì để đi kiếm củi nào.
– Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này.
Ách, tôi và Hoàng Nam phải đi kiếm củi. Trời thì tối mà đuờng thì xanhỡ… Tôi phải mang balo đi đề phòng chứ mấy vụ bị lạc thì tôi lạ gì. Xem nào…đèn pin, la bàn, bánh mì, xúc xích…
– Heo Nhi nhanh lên – Hắn nói.
– Đây, xong rồi.