Cô ăn sáng trông rất ngon miệng ? nhưng ko để ý qnh đang nhìn cô ăn như một con mèo nhỏ đành bất giác có nụ cười nheo trên môi. Anh bắt đầu làm khó cô:
Vợ, anh ko xắn tay áo lên được anh ăn thấy khó chịu lắm em xắn lên hộ anh được ko?
Cô đang mải ăn bỗng nghe anh nói thế ko để ý nhiều nói:
Được thôi
Anh đưa tay ra cho cô, cô nhẹ nhàng xắn tay áo sơ mi trắng của anh xong một bên nói:
Tay kia
Anh đưa nốt tay còn lại cho cô trong đầu thầm nghĩ:
Cô ko để ý sao
Bố mẹ chồng nhìn thấy cảnh tượng này liền ko khỏi vui mừng.
Sau khi xắn xong hai người lập tức quay lại ăn uốngg, bố chồng cô liền hỏi khiến miếng thịt trong miệng cô ghẹn lại:
Bao giờ hai đứa mới cho bố một đứa cháu đây
Sau khi nghe xong câu hỏi đó anh và cô đêuđưà mắt nhìn nhau rồi anh quay sang nhìn bố mình trong ánh mắt bố anh hình như đang cố tình trêu anh, anh thợ nhẹ rồi nói giúp cô thoát khỏi lúng túng:
Bọn con mới cưới nên tình cảm chưa được vun đắp nhiều bọn con cần thêm thời gia để vun đắp cho cuộc hôn nhân này.
Anh nói rồi đưa 5 ngón tay trái của mình đưa vào tay phải của rồi quay xuống nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng chưa từng dành cho người phụ nữ nào.
Cô thấy chồng mình như thế liền nói theo:
Đúng rồi ba ạ, bọn con vẫn cần thêm thời gian cho cuộc hôn nhân này. Cô nói xong cũng đan tay của mình lại với anh, cho anh một nụ cười tỏa nắng khiến trái tim anh đập nhanh hơn. Mẹ anh nét mắt hiện rõ sự vui mừng nói:
Đấy con thấy chưa Tuấn mới có 1 tháng nói chuyện rồi đi đến đám cưới con với cái Vân đã thân mật như thế này, mẹ cứ tưởng hai con sẽ cãi nhau chứ nhưng ko ngờ có thể đi đến mức này rồi. Con có thể mở rộng cho mình tầm mắt chọn người của mẹ rồi.
Anh vẫn nhìn cô nói:
Mẹ chọn người rất tốt.
Nó rút nhẹ tay ra khỏi bàn tay ấm của anh nói:
Anh ăn sáng nhanh lên còn phải đi làm nữa mà.
Anh ừ một tiếng rồi tiếp tục ăn ...
Sau khi ăn xong nó đứng dậy tranh rửa bát cùng với Vú lan.
Vú lan lại nói với cô:
Cô chủ cứ để tôi làm được rồi, cô nhanh chuẩn bị quần áo để đi siêu thị cùng bà chủ đi.
Cô xị mặt xuống nói:
Con sẽ ko tranh việc với vú nữa nhưng vú ko được gọi con là cô chủ cơ.
Vú lan nhất quyết từ chối nhưng sau một hồi thì cũng đành đồng ý. Sau đó cô mới ngoan ngoãn nên thay đồ cô thật sự cc mắt thẩm mĩ cô chọn cho mình một qó phông trắng và quần bó đen thêm đôi giày thể thao trông cô vô cùng năng động, mái tóc cô thả xuống cộng thêm chiếc vòng cổ nhỏ trên cổ vừa có sự năng động vừa có sự dịu dàng. Cô xuống dưới thì đã thấy mẹ anh đang chờ cô khẽ cười khi nhìn thấy cô xuống rồi nói:
Chúng ta mau đi thôi
Sau khi cô với mẹ ngồi trong xe do anh chuẩn bị thì đi thẳng mệt mạch đến siêu thị XX. Trong xe, cô nói chuyện vui vẻ với mẹ anh, mẹ anh khen cô có mắt thẩm mĩ muốn cô chọn cho mình mấy bộ quần áo mới. Cô đồng ý rồi mẹ cô nói về chuyện về anh:
Chồng con rất lạnh lùng với mọi người nhưng con thì khác nó có thể cười với con như thế khiến mẹ rất vui mừng.
Cô hiểu được ý mẹ anh liền nói:
Con sẽ ko để mẹ phiền lòng, con sẽ yêu thương anh ấy.
Mẹ cô ôm cô rồi nói:
Cảm ơn con đã hiểu cho mẹ.
Rồi 2 mẹ con mở cửa xuống xe và bước vào siêu thị .
^^^^^^^^^^Chuyển cảnh ^^^^^^^^^
Anh đến văn phòng được một lúc đang xử lý đống giấy tờ lộn xộn thư ký Trần của anh liên tục đọc những bản báo cáo thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại reo. Thư ký Trần nhìn anh nói là cô Thư. Anh vẫn tiếp tục xử lý đống giấy tờ nhưng mắt đã nhíu lại nói:
Nghe đi.
Thư ký Trần nghe điện thoại của cô Thư ông nói lại với máy:
Tại sao cô ko tự đi mua cậu chủ bận lắm.
Bên kia nói lại một giọng con gái:
Tôi sẽ ko uống một hột nước nào nếu ko phải anh ấy phải cùng tôi đi mua, rồi cô ta tắt máy.
Thư ký Trần sau khi nghe xong liền báo lại vớ anh mọi việc.
Anh nhíu mày gập đống giấy lộn xộn lại nói:
Chuẩn bị xe
Thư ký Trần là người được anh tín nhiệm và rất trung thành nên tất nhiên ông cũng biết nó.
Ông nói:
Nhỡ có người bắt gặp đến tai cô vân
Nói đến đây ông ngập ngừng. Anh quay lại nhìn ông rồi quay mặt đi thẳng