Anh thấy cô kiễng chân lau mồ hôi cho mình mà ko mảy may suy nghĩ là cô đang trêu mình mà chỉ nói:
Cảm ơn em
Còn mẹ và em gái ko khỏi kinh ngạc trước hành động thân mật này.
Sau khi mua bao nhiêu là quần áo cho cô, anh còn mua một đống giày thể thao và đồ trang điểm cho cô, mặc cho cô ko đồng ý nhưng anh vẫn cứ mua. Lúc trong tháng máy xuống tầng 1, cô mắng anh:
Tôi làm sao mà mặc hêtđ đống đồ này đeo cho hết đống giày lại và đặc biệt là làm sao dùng hết 16 màu son kia chứ, tôi có bao giờ đánh son đâu?
Cô nói cũng đúng, khuôn mặt cô đẹp một cách ngây thơ, nhẹ nhàng môi thì ửng hồng mắt thì to tròn mũi cao. Anh nhìn cô nói:
Em ko dùng thì cứ để đấy.
Cô trợn mắt nói:
Anh nói cái gì vậy, ko dùng thí cứ để đấy á. Tại sao anh lại tiêu tiền lãng phí như thế.
Anh ghé sát mặt mình vào mặt cô nói:
Tất cả đều vì em.
Cửa thang máy mở, cô đi ra sau khi đã dành cho anh một cái lườm tóe lửa.aAnh chỉ mỉm cười. Cô đi đến chỗ bột bánh mua hết những bột mà Vú lan đã ghi cho cô. Anh đứng ngoài vì nhận được cuộc điện thoại bảo cô cứ vào mua. Bất giác, mẹ anh hỏi cô:
Con mua bột về làm bánh sao?
Cô trả lời:
Vâng con chờ có dịp rồi sẽ làm.
Tâm nói chen vào:
Nói đến bánh con mới nhớ, sẵp đến sinh nhật anh hai rồi.
Tay cô đang lấy bột tự nhiên dừng lại,quay đầu lại hỏi:
Hôm nào vậy?
Nó nói:
Tròn 2 tuần nữa chị ạ
Mẹ anh nói:
Vậy con chờ dịp đó làm bánh cho chồng con nha.
Cô cười cười nói:
Vâng
( Chương sau sẽ có rất nhiều bi kịch xảy ra liên quan đến cô, anh và Kim thư nha. Mau mọi người đón đọc. Chương này hơi ngắn nha vì mình bận)