"Hiện giờ, em thấy chúng ta nên cảm ơn mẹ, nếu như không phải do mẹ ngăn cản kịp thời, không chững hiện giờ, trong bụng em đã có một sinh mạng nhỏ rồi. Nếu như vậy, chỉ sợ chúng ta sẽ thực sự không thể buông tay được."
Cô cười nhẹ, nụ cười thanh tao, trống rỗng.
Lăng Ý lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mặt cô: "Em muốn buông tay cái gì? Buông tay anh, hay cuộc hôn nhân này?"
"Em chưa nghĩ, nhưng em biết, em cần yên tĩnh một thời gian." Cô cần yên tĩnh một chút, Lăng Ý lừa gạt cô nhiều chuyện lắm, hiện giờ đầu óc cô đang rất loạn.
Lê Cảnh Trí bọc chăn, lục tìm ngăn kéo.
Từ sau khi xảy ra chuyện của mẹ Trần, bọn họ không cho người khác bước vào phòng nữa, đều là cô tự quét dọn.
Thuốc vẫn còn trong tủ.
Cô lấy lọ thuốc ra, để hai viên trong lòng bàn tay.
Cô nhìn những viên thuốc nhỏ màu trắng lạnh lẽo trong lòng bàn tay, há mồm, chuẩn bị uống, thì bị Lăng Ý hất đổ cả lọ.
"Lê Cảnh Trí, chỉ vì nghe thấy mấy lời của Giang Noãn mà chưa gì em đã kết án tử hình cho anh như thế sao?" Lăng Ý cười, tức giận: "Trong suốt khoảng thời gian hai chúng ta bên nhau, em không thể cảm nhận được anh đang thật lòng hay giả dối sao? Chỉ vì mấy câu nói của người khác mà em đã dao động."
"Lê Cảnh Trí, em từng nói em yêu anh, tình yêu của em yếu ớt như vậy sao?"
Cô bị hắn chọc tức, bật cười, tình yêu của cô yếu ớt?
Vậy tình yêu của hắn thì thế nào? Là lừa dối sao?
Biểu cảm của Lê Cảnh Trí rất hờ hững: "Anh nói cho em biết tất cả những lời mà Giang Noãn nói đều là giả đi, nói không phải anh đã biết từ trước đi, nói anh không cố tình lợi dụng cô ấy trói buộc tương lai của Giang Tây Long đi, nói anh không cố tình lừa gạt em đi."
"Nói đi, anh có thể nói những lời trái với lương tâm đó ra khỏi miệng sao?"
Lăng Ý nhìn chằm chằm vào cô.
Không sai, hắn biết tất cả mọi chuyện, hắn cố tình lừa cô.
Nhưng hắn không thấy chuyện này ảnh hưởng đến cái gì.
Chỉ cần hắn yêu cô, hai người vui vẻ sống với nhau, không liên quan đến người khác: "Chẳng lẽ em không thể sống dưới cánh chim của anh, không quan tâm đến những thứ muộn phiền kia, không được sao?"
"Như vậy là đồ chơi chứ không phải người." Mi mắt Lê Cảnh Trí khẽ giật: "Anh có nhớ lúc anh phát hiện em giấu anh uống thuốc tránh thai, anh tức giận đến thế nào không? Chuyện anh giấu em còn nghiêm trọng hơn chuyện đó gấp ngàn lần, vậy trong lòng em sẽ có cảm giác gì?"
Lăng Ý nhìn chằm chằm vào mặt cô.
Cô cũng bình tĩnh nhìn hắn: "Anh biết tất cả mọi chuyện, nhưng anh lại không nói gì cho em biết, anh nói cho em đủ sự tôn trọng nhưng anh vẫn kiểm soát cuộc đời của em."
Thậm chí cô còn bắt đầu nghi ngờ hắn có yêu cô không?
Cho tới giờ, cô cũng không đi tìm hiểu hắn làm cách nào biết được chuyện của ba năm trước, cô cho rằng Lăng Ý tự nhiên rung động với cô, nhưng không thể bỏ qua được chuyện năm đó nên mới đi điều tra.
Không ngờ là do Giang Tây Long nói cho hắn biết những chuyện này.
Bởi vì Giang Tây Long lùi về sau, hắn mới đối xử tốt với cô, mới tiến về phía cô thêm một bước.
Đến lúc Lê Nhã Trí nói ra chuyện video. cô còn tưởng Lăng Ý giấu cô mỗi chuyện đó.
Bởi vì hắn sợ cô nghĩ nhiều nên mới không nói.
Đó là vì quan tâm cô, yêu cô, bảo vệ cô, cô tự nói với bản thân không biết bao nhiêu lần như vậy.
Nhưng cô không ngờ Lăng Ý giấu cô bởi vì Giang Tây Long đã một mình gánh chịu tất cả.
Cô còn tưởng rằng do người đứng sau video quá bí ẩn nên mãi vẫn không thể tra ra được. Thì ra, Lăng Ý biết, hắn chỉ không muốn nói cho cô thôi.
Tình yêu của Lăng Ý khiến cô cảm thấy nghẹt thở, khiến cô cảm thấy sợ.
Vì hắn muốn giữ cô lại bên người mà tùy ý điều khiển cuộc đời cô, quyết định sự đi hay ở của những người xung quanh cô.
Không, cô không thể tiếp nhận.
Lê Cảnh Trí mở mắt, nặng nề nói: "Lăng Ý, chúng ta tách nhau ra một thời gian đi."