Tình Yêu Và Hôn Nhân: Cô Vợ Nhỏ Của Lăng Thiếu

Chương 325: Cô Đúng



Từ khí thế của người đàn ông, Lê Cảnh Trí đoán rằng cô sẽ không gặp nguy hiểm về tính mạng, người này chắc chỉ dùng cô làm mồi nhử dụ Lăng Ý đến.

Cô thả lỏng một chút, dựa vào tủ rượu phía sau.

"Cô tưởng bản thân không gặp nguy hiểm nên thả lỏng sao? Cô đừng vội đắc ý, nếu Lăng Ý không tới, vậy tôi sẽ không khách sáo với cô đâu. Nếu tôi không vui, hai anh em kia của tôi mà làm gì đó, chỉ sợ cái thân thể gầy gò ốm yếu này của cô chịu không nổi đâu."

Hắn ta cười dâm đãng, bàn tay béo múp chạm vào cổ cô, bóp một cái không nặng không nhẹ.

Lê Cảnh Trí nghiêng người tránh né, lại bị người đàn ông đó bắt được.

"Tại sao anh có thể nhìn thấy động tác của tôi?" Rõ ràng ở đây tối đen như mực, cô không nhìn thấy gì.

"Tôi đương nhiên có cách của tôi." Giọng người đàn ông đắc ý, hắn ta đeo kính ban đêm, có thể nhìn thấy động tác của cô trong bóng tối, thậm chí chỉ là một biểu cảm trên khuôn mặt.

Hắn ta cũng định dùng cách này cho Lăng Ý một bài học.

Chỉ cần Lăng Ý đến đây, trong này tối đen như mực, Lăng Ý không thể nhìn thấy, nhưng anh em hắn ta lại nhìn được, chẳng phải Lăng Ý đến để chịu đòn sao?

Đến khi hắn ta rời đi, Lăng Ý còn chẳng biết hắn ta là ai.

Người đàn ông dương dương tự đắc, nghĩ kế hoạch của hắn ta đã hoàn hảo. Nhưng hắn ta lại không biết, ý nghĩ này trăm ngàn sơ hở, gần như không khả thi.



Nếu Lăng Ý có thể tìm đến đây, đương nhiên cũng biết hắn ta là ai rồi...

Hết lần này đến lần khác muốn trả thù Lăng Ý nhưng lại không dám đối diện trực tiếp với hắn, rốt cuộc người này là ai?

Lê Cảnh Trí chưa bao giờ xen vào chuyện công ty của Lăng Ý, cô sàng lọc danh sách trong đầu để chọn ra đáp án, nhưng vẫn không tìm được người phù hợp.

Cánh cửa vang lên tiếng cọt kẹt, người em bên ngoài kêu to: "Cung lão đại, tôi đang đứng canh cửa rồi, chỉ cần hắn đến tôi sẽ báo cho anh."

"Được rồi, tôi biết rồi. Khi bọn họ đến, hai người lập tức đến bên cạnh tôi."

Người đàn ông nghĩ, chắc ba đánh một không đến mức không đánh được Lăng Ý.

Lê Cảnh Trí nhếch môi, cảm thấy chữ "Cung" rất quen tai.

Lần đầu tiên cô đi dự tiệc với Lăng Ý, hình như là nhà họ Cung ...

Cung Trầm, Cung Sâm Trạch.

Hai người này cô chỉ từng chạm mặt rồi vội vã đi luôn, căn bản không có phát sinh mâu thuẫn gì.

Chẳng lẽ là Cung Sâm Trạch giở trò?

Nhưng tại sao hắn ta phải làm vậy?



Lê Cảnh Trí cắn môi, không dám nói nhiều, hắn ta mà nghi ngờ lại chó cùng rứt giậu thì chết.

Người đàn ông lại gần Lê Cảnh Trí, chỉ cách một nắm tay, hắn ta nhìn kỹ mặt của Lê Cảnh Trí, trong không khí hình như còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng phát ra từ người cô.

"Chẳng trách Lăng Ý không thể bỏ được cô, đúng là báu vật."

Người đàn ông đưa tay chạm vào má cô.

Lê Cảnh Trí đột nhiên ngồi dậy: "Đừng chạm vào tôi."

"Tôi không thể chạm vào cô?" Người đàn ông cười xấu xa: "Vậy tôi nhất định phải chạm, không chỉ muốn chạm vào nơi này, tôi còn muốn chạm vào toàn bộ cơ thể của cô."

"Anh chạm vào tôi rồi Lăng Ý đến anh phải giải thích thế nào?"

"Lăng Ý sẽ không biết tôi là ai." Sau đó hắn ta nghiêng đầu hôn lên mặt cô: "Cô dám nói cô bị người khác chạm vào sao? Tôi biết cô không dám, cho nên Lăng Ý sẽ không biết ..."

"Thật không, Cung đại ca?" Lê Cảnh Trí vừa nghĩ đến bàn tay béo múp kia chạm vào cơ thể cô, còn muốn làm chuyện đó. Lê Cảnh Trí chỉ có thể liều chết: "Anh là người nào của nhà họ Cung, Cung Sâm Trạch, hay là Cung Trầm?"

Tay của người đàn ông kia đột nhiên dừng lại, trên mặt kinh ngạc, trừng mắt nhìn cô, rất lâu cũng không nói nên lời.

Lê Cảnh Trí biết, cô đoán đúng rồi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv