Phóng viên nữ đã tìm ra con đường sống cuối cùng cho Lê Khải Thiên, ông ta cố chết giẫy giụa: "Lăng Ý, cậu đối xử với nhà họ Lê như vậy không sợ Cảnh Trí sẽ đau lòng sao? Cậu đừng quên, Cảnh Trí cũng là con gái của tôi."
Tất cả mọi người như ngừng thở, nhìn khuôn mặt của Lăng Ý.
Không biết Lăng Ý có vì Lê Cảnh Trí mà rút lui, hay mặc kệ sống chết của Lê Cảnh Trí, đánh cho nhà họ Lê một đòn quyết định.
Lê Khải Thiên nói không sai, dù sao Lê Cảnh Trí cũng là người nhà họ Lê, máu mủ ruột già, từ lúc sinh ra đã có, không thể nói dứt bỏ là dứt bỏ được.
Vẻ mặt Lăng Ý lạnh lùng, không nhanh không chậm nói ra: "Đúng rồi, mọi người chắc còn chưa biết, vợ của tôi căn bản không phải là con gái nhà họ Lê."
Hắn thờ ơ nói: "Người nhà họ Lê đều có nhóm máu RH+, còn vợ tôi có nhóm máu RH-."
Sau khi im lặng, truyền thông bỗng bùng nổ.
Chẳng trách trước đây nhà họ Lê tốn công tốn sức đẩy Lê Cảnh Trí vào nhà họ Lăng, mặc kệ cô bị bao người phỉ nhổ, cũng chưa từng đứng ra nói câu gì.
Thì ra Lê Cảnh Trí chỉ là một con cờ do người nhà họ Lê nhặt được.
Bởi vì Lê Nhã Trí còn quá nhỏ, nên chỉ có thể đẩy Lê Cảnh Trí ra ngoài.
Mà hiện giờ, Lê Nhã Trí đã trưởng thành, thích anh rể, nên người nhà họ Lê mặt dày giúp đỡ con gái ruột giật chồng của con gái nuôi.
Sao có thể loại cha mẹ, gia đình vô liêm sỉ như thế không biết?
Giọng nói sắc lạnh của Lăng Ý vang ra, truyền vào tai mọi người: "Mấy ngày trước Lê phu nhân có đến đây, bởi vì Lê Nhã Trí làm loạn với người đàn ông khác, mà bà ấy đổ lỗi cho Cảnh Trí, muốn đoạn tuyệt quan hệ với cô ấy, tôi nghĩ ông cũng biết chuyện này."
Thì ra nhà họ Lê thực sự chỉ coi Lê Cảnh Trí như một con cờ.
Khi cần thì lấy, lúc không cần thì đạp dưới chân.
Vậy nên tốt nhất là không để Lê Cảnh Trí ra đối mặt với người nhà họ Lê.
Tất cả mọi người đều đứng về phía Lăng Ý và Lê Cảnh Trí, ghê tởm nhìn về phía người khởi đầu chuyện này.
Lê Khải Thiên bất lực ngồi trên mặt đất, trong nháy mắt, ông ta già đi cả chục tuổi, đây mới là thực sự đưa ông ta tới con đường cùng.
Trời làm bậy còn có thể tha.
Người làm bậy thì không thể sống.
Lăng Ý không buồn nhìn ông ta, quay sang nói với mọi người: "Nếu như các bạn bè truyền thông cần, tôi có thể sao chép tất cả báo cáo, video ở đây đưa cho mọi người làm tài liệu."
Không phải tội của hắn, sao hắn phải gánh.
Giới hạn của hắn chỉ đến thế thôi.
...
Phía bên kia màn hình, Lê Nhã Trí đang theo dõi cuộc phát sóng trực tiếp, nụ cười đắc thắng cứng đờ trên khuôn mặt.
Sau khi phá thai, cô ta không còn đến trường đi học nữa, ngày nào cũng ở nhà nghĩ cách trả thù.
Sau đó, cha cô ta bắt đầu làm um mọi chuyện, cô ta càng không thể tới trường nữa.
Có điều chuyện đó càng náo nhiệt, Lê Nhã Trí lại càng vui vẻ.
Cô ta thích nhìn thấy cha mẹ đi phá hoại cuộc sống của Lê Cảnh Trí, muốn Lê Cảnh Trí không được sống thoải mái, nhưng cô ta cũng không mong quá khứ bẩn thỉu của bản thân bị công khai trước mặt mọi người.
Cha cô ta đổ tất cả lỗi lên người Lăng Ý, ít ra cũng không mất mặt.
Bởi vì mọi người sẽ nghĩ người đàn ông muốn có thân thể cô ta là Lăng Ý, là Lăng Ý mà bao nhiêu người muốn còn không được.
Nhưng khi hắn nói đứa con trong bụng cô ta là của hai người đàn ông xa lạ... Đầu óc Lê Nhã Trí thấy choáng váng.