"Giang Noãn là nhân vật chủ chốt kiềm chế Giang Tây Long. Nếu như chuyện Giang Noãn bị lộ, chắc chắn Giang Tây Long sẽ không kết hôn với cô ta... Lê Cảnh Trí tất nhiên cũng chịu ảnh hưởng."
Lần trước hắn nhìn thấy Giang Tây Long và Lê Cảnh Trí ở cùng nhau trong phòng riêng, ánh mắt của Giang Tây Long khiến Lăng Ý hoảng sợ.
Mặc dù bây giờ Lê Cảnh Trí đã hoàn toàn thuộc về hắn, nhưng hắn có thể thấy, quá khứ của cô và Giang Tây Long có dây dưa quá sâu.
Cho dù cô không ở bên Giang Tây Long, nhưng mỗi khi nhìn thấy, thậm chí là nhắc đến Giang Tây Long, trong lòng cô cũng có ít nhiều dao động.
Tình cảm là một thứ rất kì lạ, cảm giác tội lỗi cũng là một loại cảm xúc vô cùng mạnh mẽ và khó xua đuổi. Nó sẽ làm ảnh hưởng đến quyết định của Lê Cảnh Trí, ảnh hưởng đến sức nặng của người đó trong lòng cô.
Lăng Ý không hy vọng sức nặng của Giang Tây Long trong Lê Cảnh Trí sẽ tăng lên, cho dù đó chỉ là áy náy.
Hướng Diệc Nhiên hiểu ra, anh ta trêu đùa: "Ái chà, tổng giám đốc Lăng của chúng ta cũng có lúc không tự tin đến thế sao?"
Lăng Ý thản nhiên: "Tôi luôn không tự tin khi đứng trước cô ấy."
Hướng Diệc Nhiên nói: "Tôi còn tưởng lúc nào cậu cũng kiên định lắm."
Lăng Ý trả lời: "Lê Cảnh Trí vẫn lúc gần lúc xa, nhưng lại tràn đầy sức quyến rũ chết người."
Từ lúc bắt đầu, hắn đã thích Lê Cảnh Trí, chỉ là người cao ngạo như hắn, không muốn thừa nhận hắn đã rung động trước một cô gái.
Vì thế nên hắn mới chiếm đoạt, mới để ý.
Dù cho hiểu nhầm Lê Cảnh Trí và Giang Tây Long xảy ra quan hệ, nhưng hắn vẫn không muốn thả cô đi, thực ra đó cũng là yêu.
Nếu như không phải Giang Tây Long thức tỉnh hắn, sợ rằng cho đến bây giờ hắn cũng không dám nhìn thẳng vào trái tim mình.
Hướng Diệc Nhiên không trả lời, chẳng phải anh ta cũng thế sao.
Thích Lê Cảnh Trí nhưng chỉ có thể giấu ở trong lòng.
"Đúng rồi, cậu thực sự ở cùng cái cô Lê Nguyệt gì đó sao?" Lăng Ý biết, gần đây Hướng Diệc Nhiên không đi ra ngoài làm loạn, như thể đã biết quay đầu.
Nhắc tới Lê Nguyệt là Hướng Diệc Nhiên lại cảm thấy uất ức: "Không."
"Vậy thì tốt." Lăng Ý gật đầu: "Cảnh Trí rất quan tâm đến cô Lê Nguyệt đó, cậu có thể chơi nhưng đừng làm loạn."
"Yên tâm, tôi không cầm thú đến mức đó, cả người con nhóc kia ngoại trừ khuôn mặt mũm mĩm có chút thịt, nhìn cái dáng người, tôi còn tưởng là trẻ con đấy, tôi không xuống tay được."
Lăng Ý hỏi: "Vậy gần đây chức năng "lão nhị" của cậu có vấn đề à? Không ra ngoài chơi không giống phong cách của cậu."
"Cmn, hai vợ chồng cậu có thể suy nghĩ tốt về tôi được không? Một người nguyền rủa tôi bị cong, một người nguyền rủa chức năng "lão nhị" của tôi có vấn đề, ông đây hoàn lương không được à?"
"Có thể, nhưng cậu đừng có động đến bạn của Cảnh Trí."
"Động cái c**."
Hướng Diệc Nhiên không nhịn nổi, văng tục, hiện giờ Lăng Ý sống thoải mái còn anh ta khổ không thể tả.
Anh ta chưa từng nghĩ sẽ bị một người phụ nữ đã có gia đình thu hút, cũng không có ý định làm người thứ ba.
Nhưng lúc hắn hoàn toàn tỉnh ngộ, muốn trở thành người đàn ông tốt, thì lại bị hai vợ chồng nhà này thay nhau đả kích.
"Chơi gì cũng được, cậu vui vẻ là được." Lăng Ý vỗ vai Hướng Diệc Nhiên.
Lăng Ý biết rõ mọi chuyện của Hướng Diệc Nhiên, trước đây có lúc anh ta còn phát điên chơi ba người phụ nữ trong một tối.
Hiện giờ không có cô gái nào, không ra ngoài chơi, mấy tháng trời không chạm vào phụ nữ? Không nên đâu.
Lăng Ý không yên lòng hỏi nhỏ: "Chỗ đó của cậu thực sự không có vấn đề gì chứ?"
"Lăng Ý, con mẹ cậu, tôi liều mạng với cậu!"