Mối quan hệ của hai người ngày càng tốt lên, Chu Đình Nam cũng nói đến việc muốn công khai thân phận của cô, nhưng lúc đó Đỗ Thanh Vy đã từ chối cô vẫn muốn làm việc bằng năng lực của mình. Vì bị từ chối nên cả buổi tối hôm đó Chu Đình Nam dỗi cô cả buổi, cô phải bày ra đủ các trò mời anh ăn sạch mình mới khiến anh hết giận.
Là một trợ lý Đỗ Thanh Vy có trách nhiệm chuẩn bị lịch trình và tài liệu cho Chu Đình Nam, lúc này cô đang đứng trước bàn làm việc của anh để thông báo.
“Sáng chín giờ họp báo, hai giờ chiều họp báo cáo kết quả hoạt động hàng quý của công ty; sáu giờ tối, ông chủ Tập đoàn Thành Châu mời anh đến ăn tối." Cô nói một cách ngắn gọn và nhanh lướt hết lịch trình một ngày.
Chu Đình Nam nhìn đồng hồ rồi đứng lên: "Đi sớm một chút đi, đường đang sửa chúng ta phải đi đường vòng."
“ Vâng.” Cô đóng tập tài liệu lại, trở về phòng, nhặt ví và cùng anh đi lên thang máy.
Khi hai người đến địa điểm tổ chức họp báo, buổi họp báo thậm chí còn chưa bắt đầu, CEO của một số công ty nổi tiếng đã tụ tập thành từng nhóm nhỏ để trò chuyện. Một số từ trôi vào màng nhĩ của cô vừa nhẹ nhàng nhưng cũng đầy nặng nề.
" Chu tổng, đã lâu không gặp, gần đây sao không ra ngoài hóng mát?"
" Dạo gần đây có hơi bận nên không có thời gian ra ngoài."
"Là bởi vì vị phu nhân của cậu rất nghiêm khắc sao? Chúng tôi đều nghe nói phu nhân của Chu tổng rất hung dữ, ha ha.”
Chu Đình Nam liếc nhìn cô đứng ở phía sau nhưng anh không nói gì mà tiếp tục trò chuyện với những người đó: “ Các cậu nghe tin đồn ở đâu nhiều như vậy chứ. Quả thật là gần đây tôi cưới vợ rồi. Nên ông già nhà tôi không cho ra ngoài nữa.”
"Chu tổng không ra ngoài chơi nữa, sẽ có rất nhiều người đẹp buồn đấy."
“ Chu tổng gần đây lại có một người ngoại quốc cậu có muốn xem một chút không?”
"Được rồi."
Mấy người đàn ông nói cười với nhau. Đỗ Thanh Vy không thể chịu đựng được nữa, vì vậy mà cô muốn đi đến một chỗ khác
" Em đi đâu?" Chu Đình Nam lạnh lùng hỏi.
Cô cũng không mong đợi anh ấy để ý đến mình, vì vậy nói với anh: " Em đi lấy một cốc nước."
"Buổi họp báo sắp bắt đầu rồi, nhanh chóng trở lại."
" Em biết rồi."
"Ồ, tôi nói này Chu Đình Nam cậu dạo này không có đi ra ngoài hoá ra ở đây lại giấu một người đẹp thế này."
"Chu tổng từ đâu lấy ra một mỹ nhân đẹp như vây, rất ngon."
"Chu tổng chơi đến khi nào chán chơi, có thể cho tôi không, ha ha."
Liếc nhìn cô gái đang rời đi mặt Chu Đình Nam lập tức lạnh xuống, anh rít lên từng chữ như quỷ, “ Câm miệng.”
Đỗ Thanh Vy nắm chặt tay, nhíu mày cô chỉ nghe thấy lời nói của mấy người đàn ông kia, tự hỏi mình: "Mấy người này là người như thế nào? Miệng nói đều không có lời nào tốt, anh ấy làm sao có thể cùng những người này thân thiết như vậy?"
Khi cô quay trở lại thì buổi họp báo đã bắt đầu, cô chỉ im lặng ngồi bên cạnh Chu Đình Nam. Cuộc họp báo kéo dài hai tiếng rưỡi, khi cuộc họp kết thúc, cục trưởng Cục Hải quan Lý Hải tiến đến.
" Đình Nam, có rảnh không? Cùng nhau ăn cơm đi."
“Được.” Chu Đình Nam đồng ý, cùng người đàn ông đi ra ngoài, cô đi theo sau bọn họ.
Mấy ngày nay cô bắt đầu theo anh ra ngoài làm việc, anh chưa bao giờ giới thiệu cô với người làm ăn hay quan chức, cũng không nói gì với việc người khác giễu cợt cô, anh ấy chỉ cười nhẹ hoặc chuyển chủ đề. Tất nhiên, anh chỉ đưa cô đến một số cuộc họp hay đàm phán chứ không bao giờ đưa cô đến những bữa tiệc giải trí theo kiểu những người đàn ông kia nói.
Lý Hải quay về phía Đỗ Thanh Vy cười hỏi: "Thư ký mới? Sao tôi thấy quen quen?"
"Trông có quen không? Đương nhiên là nhìn quen rồi." Chu Đình Nam liếc xéo cô một cái, cười nói.
"Tôi đã nhìn thấy cô ở đâu rồi sao?" Lý Hải nhìn Đỗ Thanh Vy thắc mắc
Chu Đình Nam ném chìa khóa xe cho cô nói: "Em lái xe về đi, anh và cậu ấy đi ăn."
"Này, Đình Nam ý cậu là gì, chúng ta cùng nhau đi không được sao? Cậu thật sự muốn giấu người đẹp một mình sao." Chu Đình Nam đổi phụ nữ là chuyện bình thường và thường xuyên nhưng việc Chu Đình Nam đem theo phụ nữ đến những nơi như vậy quả thật là không bình thường.
Đỗ Thanh Vy thật sự không thèm để ý đến đám người bạn của Chu Đình Nam, cô cầm lấy chìa khóa bước về phía trước.
"Này, cô gái đừng đi để tôi giới thiệu với cô." Lý Hải chặn cô lại một cách thô lỗ, và anh ấy có lẽ cảm thấy hơi bất lịch sự nên lại rụt tay lại.
Chu Đình Nam đút hai tay vào túi quần, trên mặt nhếch mép cười nói với Lý Hải: “ Hải, đừng nói là tôi không cảnh cáo cậu, cô ấy là hổ cái, nếu cậu bị cắn thì đừng có trách tôi."
“ Chu Đình Nam...anh” Hừ cô mới không muốn cãi nhau với anh trước mặt người ngoài.
Lý Hải nhanh chóng lùi lại một bước, nhìn cô từ trên xuống dưới, sau đó đưa tay phải ra và tự giới thiệu: "Lý Hải, bạn từ nhỏ là bạn thân nhất của Chu Đình Nam, xin phép hỏi tên của cô gái."