Ông thở dài: “Được rồi, cháu cũng không cần nói với ông nữa, ông biết cả rồi. Là bởi vì thằng nhóc Lâm Thế Kiệt kia phải không?” Mặc dù ông cụ Trình không biết chuyện ảnh khỏa thân, nhưng nghe con gái nói vậy, ông ta mới biết thì ra cháu gái mình đã ưng ý Lâm Thế Ki Nếu nói về thằng nhóc Lâm Thế Kiệt kia thì ông ta cũng rất vừa ý, chỉ là bây giờ Lâm Thế Kiệt đã kết hôn rồi.
“Ông ngoại, cháu thật sự rất thích anh ấy. Cháu rất thích anh Thế Kiệt. Cả đời này, nếu không phải anh ấy thì cháu sẽ không lấy ai hết” Giản Thúy Vy giống như vừa đưa ra quyết định gì đó.
Dĩ nhiên ông cụ Trình sẽ không để tâm đến lời này của cô ta, nhưng ông ta vẫn không khỏi thở dài
Đúng tạo hóa trêu ngươi mà.
Nếu như là lúc trước thì chuyện này có lẽ đã có thể thành công...
Ăn xong bát cháo, gò má Giản Nghệ Hân cũng biến thành quả táo đỏ.
Cô ngại ngùng thu dọn bát đũa xong, bỗng nhìn thấy cuốn tạp chí giấu dưới người Lâm Thế Kiệt: “Đây là gì thế? “Đừng..”
Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp giấu đi đã bị Giản Nghệ Hân lấy mất.
Giản Nghệ Hân kỳ thực không quan tâm nhiều đến giới giải trí cho lắm, nhưng hôm nay không biết bị làm sao, có lẽ là do cảm thấy kỳ lạ khi trong bệnh viện mà lại có tạp chí nên mới cầm lên xem, hoặc có lẽ là chỉ muốn tìm chuyện để nói thôi.
Thế nhưng khi nhìn thấy thứ trên tạp chí, sắc mặt cô lập tức cứng đờ.
“Đây là tạp chí hôm nay à?”
Giản Nghệ Hân nhìn đôi trai gái trên bìa tạp chí, trong lòng có hơi ghen tị.
Trên tạp chí không phải là ảnh chụp chung của Lâm Thế Kiệt và Giản Thúy Vy, nhưng đúng là ảnh hai người họ. Một bức. là Lâm Thế Kiệt mặc đồ vest, còn bức kia là Giản Thúy Vy đang nằm trên giường bệnh.
Có thể thấy Lâm Thế Kiệt ăn mặc chỉnh tê, còn Giản Thúy Vy thì... vô cùng đáng thương.
Nội dung tạp chí là Giản Thúy Vy yêu mà không có được, vì vậy đã cắt cổ tay tự sát ngay giữa đêm khuya. Bên dưới phóng viên nói Giản Nghệ Hân chính là kẻ thứ ba, chỉ có gia thế tầm cỡ như Giản Thúy Vy mới xứng với Lâm Thế Kiệt. “Phóng viên nói bậy nói bạ đấy, em đừng để ý”
Lâm Thế Kiệt đã để Chu Loan đi xử lý chuyện này rồi, nhưng dẫu sao tạp chí cũng đã phát hành, bây giờ muốn thu hồi hoặc tiêu hủy thì rất khó.
“Đương nhiên em không để ý đâu. Tại sao em phải để ý chứ?”
“Hả?” Vẻ mặt của Giản Nghệ Hân có hơi khác thường, Lâm Thế Kiệt mù mờ không hiểu, chỉ nhìn thấy Giản Nghệ Hân cầm ảnh chụp đứng trước mặt Lâm Thế Kiệt huơ huơ tay. “Ø? Lâm Thế Kiệt, em cảm thấy ảnh chụp không đẹp bằng anh đấy. Tại anh không ăn ảnh đúng không? Cái bìa tạp chí rõ ràng đâu có đẹp trai băng anh”
“Phụt”
Lâm Thế Kiệt bị cô chọc cười.
Bầu không khí lập tức không còn sự lúng túng như ban nãy nữa. Hai người lại trêu đùa nhau mấy câu, Giản Nghệ Hân lúc này mới nói: “Trên báo chí đã viết cả rồi, Giản Thúy Vy cắt cổ tay tự sát vì anh, nhưng cô vợ chính thức là em đây. lại không thể có mặt vào lúc anh nhập viện, có phải anh cũng cảm thấy cô Giản kia tốt hơn em không?”