“Tôi không hiểu cô đang nói gì, nhưng tôi và Ngô Triết chỉ là bạn bình thường, mời cô ra ngoài.”
Giản Nghệ Hân không hề có thiện cảm với cô gái trước mặt, từ lúc cô ta muốn đẩy dì quét dọn, cô đã không vui rồi. Nhưng cô gái nghe cô nói vậy thì nhất thời cho rằng cô đang thẹn quá hóa giận, nên nhào tới kéo Giản Nghệ Hân không cho cô rời đi: “Hôm nay cô không giải thích rõ ràng, thì đừng. hòng đi đâu cả. Giản Nghệ Hân đúng không, cô có tin tôi nói cho mọi người biết cô là Tuesday không, tôi biết Ngô Triết đẹp trai, nhưng anh ấy đã có bạn gái rồi mà cô vẫn còn dây dưa, thì cô cũng thật hèn hạ”
Dứt lời, cô gái túm lấy cánh tay Giản Nghệ Hân, định đẩy cô ngã, cô hoàn toàn không kịp đề phòng, không ngờ lại suýt bị đẩy ngã thật, cô kinh hô, bàn tay của cô gái cũng sắp giáng xuống mặt cô rồi.
“Cô Giản, cẩn thận!”
Tiếng hô của dì quét dọn đã làm tim của Giản Nghệ Hân thắt lại, đúng lúc này bỗng có một người đứng chắn trước. mặt cô.
Lâm Thế Kiệt sa sầm mặt nhìn mọi chuyện diễn ra ở trước mắt. Anh ôm Giản Nghệ Hân vào lòng, rồi lạnh lùng nhìn cô gái.
Vì bị vồ hụt nên cô gái chật vật ngã xuống sàn, cô ta đang định bò dậy thì bắt gặp ánh mắt như muốn ăn thịt người của Lâm Thế Kiệt, nên nhất thời sợ đến mức run lẩy bẩy: “Anh, anh là ai? Anh có biết người phụ nữ là Tuesday không, anh đừng bị cô ta mê hoặc...”
Cô gái nghiến răng nhìn Lâm Thế Kiệt, bỗng phát hiện anh rất đẹp trai, thậm chí còn hơi quen quen.
“Lâm Thế Kiệt, sao anh lại tới đây?”
Giản Nghệ Hân thấy Lâm Thế Kiệt cũng hơi ngạc nhiên, anh đã một tuần không xuất hiện trong thế giới của cô rồi, sao. hôm nay bỗng tới đây thế? Hơn nữa Lâm Thế Kiệt biết được chỗ này bằng cách nào?
“Nếu tôi không tới, em muốn bị người khác bắt nạt à?” Sắc mặt Lâm Thế Kiệt hơi ảm đạm.
Có thể thấy tâm trạng anh cũng không vui cho lắm. Mấy ngày nay tập đoàn Đế Quốc đang vạch ra một phương án rất quan trọng, cộng thêm công ty con ở nước ngoài có chút việc cần phải xử lý, nên Lâm Thế Kiệt luôn bận rộn, anh gần như hoàn thành mọi chuyện bằng tốc độ cực kỳ nhanh, bởi vì... anh bỗng cảm thấy mình muốn tranh thủ chút thời gian để tới xem Giản Nghệ Hân đang làm gì.
Nhưng anh nghe dì Liễu nói Giản Nghệ Hân không hề tới tìm anh, ít nhiều gì Lâm Thế Kiệt cũng hơi không vui.
Bỏ đi, cô không đi tìm anh, thì anh đi tìm cô.
Nhưng anh vừa tới đã gặp phải chuyện này.
“Chẳng phải bình thường miệng lưỡi em sắc bén lắm à? Sao. giờ đối mặt với một cô gái lại bó tay toàn tập thế?” Lâm Thế Kiệt mỉa mai.
Giản Nghệ Hân đỏ mặt, nhất là lúc này Lâm Thế Kiệt còn đang ôm cô...
“Anh buông tôi ra trước đi” Giản Nghệ Hân lúng túng nói, tay Lâm Thế Kiệt đang để lên eo cô, thấy dì quét dọn nở nụ cười đầy mờ ám với mình, cô gần như muốn chui xuống lỗ.
“Tôi không buông” Lâm Thế Kiệt nói.
Giản Nghệ Hân còn chưa kịp nói gì, thì cô gái đã không chịu nổi trước, cô ta giận dữ nhìn đôi nam nữ trước mặt, không ngờ hai người lại tán tỉnh chẳng coi ai ra gì.
“Hai người đã đủ chưa hả?”
Cô gái cực kỳ giận dữ quát.