Một lúc sau, Giản Nghệ Hân vẫn chưa chịu rời đi, chị Đan đang đọc nội dung công việc của quý sau thấy thế thì ngẩng đầu lên, nghi ngờ nhìn cô hỏi: “Cô vẫn còn chuyện gì nữa à?”
Giờ tim Giản Nghệ Hân sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi. Cô liên tục nhắc nhở bản thân, chị Đan khác với bất kỳ lãnh đạo nào trước đây của cô, đây là công ty lớn dựa vào thực lực để nói chuyện. Giản Nghệ Hân điều chỉnh lại trạng thái, rồi nở nụ cười xinh đẹp nói: “Em đã làm xong chuyện hôm qua rồi, hơn nữa sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng em thấy chị Đan nói rất đúng, nên muốn hỏi xem chị có nhiệm vụ nào muốn giao cho em không?”
Chị Đan khá bất ngờ khi Giản Nghệ Hân chủ động xin đi giết giặc.
Ánh mắt nhìn Giản Nghệ Hân không khỏi hiện lên tia tán thưởng: “Lát nữa sẽ có một cuộc họp, cô cũng đi theo để làm biên bản cuộc họp đi”
“Vâng ạI”
Giản Nghệ Hân mừng tít mắt, xem ra chủ động vẫn có hiệu quả.
Cô rời khỏi phòng, thầm làm động tác cổ vũ bản thân, Giản Nghệ Hân, Lâm lên! Mày làm được mà! Chỉ cần quan sát kỹ lưỡng, để tâm trạng bình ổn, thì một ngày nào đó mày cũng sẽ trở thành một thành viên trong số họ. Rồi một ngày nào đó, cô cũng có thể gánh vác một phương.
Nghĩ như thế, Giản Nghệ Hân không khỏi vui vẻ đăng facebook.
Chẳng mấy chốc đã nhận được mấy lời khen, thậm chí còn có người bắt đầu hỏi giá avatar hoạt hình của cô, cô vội đăng mấy tấm ảnh với đủ phong cách mà cô đã làm cho các đàn em hôm qua lên facebook.
Buổi trưa, Giản Nghệ Hân đang do dự có nên đi ăn không, thì Hà Ngôn đi tới chống tay lên bàn nháy mắt với cô: “Nghệ Hân, có người tìm cô kìa.”
“ồ“
Giản Nghệ Hân buồn bực nhìn theo tầm mắt của Hà Ngôn, thì thấy trợ lý Chu đang đứng ở cửa...
Cô đành phải gác lại công việc trong tay, Chu Loan hiếm khi đi tới tầng này, anh vừa tới đây đã nghe thấy mấy nhân viên nữ xì xào bàn tán về mình, nên không nhịn được ho khan một tiếng, đợi Giản Nghệ Hân đi tới bên mình rồi, mới nói: “Bà chủ, tổng giám đốc nói trưa nay sẽ dẫn cô ra ngoài ăn cơm”
“Ra ngoài ăn cơm? Chẳng phải anh ấy không quen ăn đồ bên ngoài à?”
*À... dưới lầu có một nhà hàng chuyên chuẩn bị món ăn cho tổng giám đốc” Trợ lý Chu giải thích: “Là tổng giám đốc dặn tôi tới đây đón cô”
“Thôi được rồi, anh đợi tôi một lát."
Hôm nay tâm trạng Giản Nghệ Hân rất tốt, cô quay về úp. bảng làm việc xuống, tạm biệt mấy người Hà Ngôn xong, mới rời đi cùng Chu Loan, hai người vừa bước vào thang máy dành cho tổng giám đốc, thì văn phòng ở phía sau đã nổ tung.
“Trời ơi, liệu chúng ta đối xử lạnh nhạt với Giản Nghệ Hân như vậy có ổn không? Sao tôi cứ cảm thấy ở nhà cô ấy rất được chiều chuộng vậy?”
“Đúng đó... chúng ta đừng nên quá đáng nữa, lỡ tổng giám đốc trách tội chúng ta thì sao?”
“Mấy người sợ cái gì? Chẳng phải Lâm Hàn Tình đã nói rồi à? Anh ấy kết hôn với Giản Nghệ Hân chỉ vì cô ta đang nắm nhược điểm trong tay, thật ra tổng giám đốc không hề thích cô ta”
Mấy người phụ nữ nhìn chỗ ngồi làm việc của Giản Nghệ Hân, rồi liên tục đố ky, mọi người đều thuộc tầng lớp lao động, thì dựa vào cái gì mà Giản Nghệ Hân có thể bay lên làm phượng hoàng?