Tầm mắt nhanh chóng nhìn thấy tên mình, điểm Lý và Anh đều khá cao, cao hơn gã nghĩ, xếp hạng 8 cả khối.
Gã chậm rãi nở nụ cười, tầm mắt di chuyển, nụ cười cứng đờ.
Ngay phía trên tên mình, viết hai chữ đậm nét.
Tô Liễm.
Không nhiều không ít, vừa vặn xếp trên gã.
Cái tên kia mang theo sự trào phúng, như ngọn núi lớn đè xuống, rơi vào tầm mắt, đâm thẳng vào tim, đâm nát ruột gan phèo phổi.
Sự kiêu ngạo và tự tôn của gã, cũng bị một bàn chân nghiền nát, hoàn toàn hỏng mất.