Cô chăm chú xem phim mà không nhận thấy anh đang vô cùng bất mãn, vừa hết tập phim cô định mở xem tập khác thì đã bị anh ngăn lại
" Nhã Quỳnh! em lại gọi anh ta là chồng còn anh thì sao " anh hỏi cô với vẻ mặt bất mãn
" Anh sao vậy! thì anh cũng là chồng em mà " cô đáp lại và nhìn anh với vẻ khó hiểu
" Nhưng không phải em chỉ nên gọi một mình anh là chồng thôi sao " anh đáp và nổi bất mãn càng mạnh liệt hơn
Lúc này cô mới nhận thấy hoá ra ông chồng nhà cô đang ghen mà lại còn ghen với người trên ti vi nữa nên cô liền trêu chọc
" Thì em thích anh ấy nên gọi là chồng " cô đáp thản nhiên khiến anh dỗi vô cùng
" Sao cơ! em thích nên em gọi người ta là chồng sao " Anh giận dỗi hỏi lại cô
" Đúng thế " cô đáp
" Nhưng anh mới là chồng danh chính ngôn thuận của em mà " Anh đáp
" Thì anh là chồng thật ngoài đời! còn anh ấy là chồng trên phim " cô mỉm cười đáp
" Chồng ngoài đời chồng trên phim gì chứ! anh thấy em thích anh ta nhiều hơn cả anh lúc nãy xem phim em chỉ chăm chú nhìn anh ta mà không thèm quan tâm anh! " anh giận dỗi đáp
" Phim đang đến đoạn cào trào em phải chăm chú chứ " cô nói và cố gắng nhịn cười điệu bộ ghen tuông này cô chưa từng thấy ở anh nhưng nó đáng yêu quá
" Nhã Quỳnh! em.... hức " anh giận dỗi bỏ lên phòng
Cô liền không nhịn nỗi mà bật cười nhẹ, sao hôm nay anh ấy nũng nịu thế nhỉ
Cô với tay tắt ti vi và cũng đi lên theo sau anh, vừa mở cửa phòng đã nhìn thấy anh leo lên giường nằm xoay lưng về phía cô
" Hải Nam! chú sao thế em chỉ đùa thôi mà " cô đi đến ngồi cạnh anh và đưa tay lay nhẹ người anh
Anh đang rất uất ức nên nước mắt cứ thế chảy ròng ròng
" Đừng chạm vào anh! em đi an ủi người chồng kia của em đi " Anh giận dỗi nói
" Anh khóc sao! Hải Nam sao lại khóc em chỉ trêu anh thôi mà " Cô xoay người anh lại
Anh nước mắt lưng tròng bộ dạng vô cùng đáng thương
" Em không còn yêu anh rồi " Anh đáp và bật khóc thành tiếng
Cô cố nhịn cười để dỗ ông chồng đang nhõng nhẽo của mình
" Không hề! em yêu anh nhất mà! thôi nào không khóc nữa " Cô đáp lại và đưa tay lau nước mắt cho anh
Anh ngồi dậy vừa nức nở vừa hỏi cô
" Thế sao này em đừng gọi anh ta là chồng nữa! em chỉ được gọi một mình anh thôi " Anh nói và sụt sùi
" Được hết! em không gọi anh ấy là chồng nữa! anh nín đi nhé " cô gật đầu đồng ý và vuốt lưng anh an ủi
Anh liền sà vào lòng cô nũng nịu
" Anh tổn thương đấy khi nghe em gọi người khác là chồng " Anh nói
" Em xin lỗi! em không gọi nữa " cô đáp và ôm anh an ủi
" Em mau bù đắp cho anh đi! anh đã bị em làm tổn thương rồi " anh nói vừa nói vừa nức, nở như một đứa trẻ
" Bù đắp như nào nhỉ! em không biết" Cô hỏi anh
" Hôn anh đi " anh đáp
" Được! Không khóc nữa nhé! ngoan " vừa nói cô vừa hôn vào má anh
Anh nằm trong lòng cô ngoài mặt thì giả bộ tổn thương nhưng thật ra trong lòng vô cùng khoái chí, quả nhiên anh giở chút thủ đoạn cô liền cứ thế dính bẫy
Anh cũng nín khóc và nằm im trong lòng cô, thấy anh đã nín cô liền muốn đứng dậy để đi tắm
" Em đi tắm đã nhé! anh mệt thì ngủ trước đi " cô nói và đẩy anh ra
" Không chịu! anh đang rất đau lòng em định bỏ mặc anh sao " anh đáp và ôm chặt lấy cô
" Nhưng em muốn đi tắm! Hải Nam ngoan! em tắm xong em liền ôm anh ngủ có chịu không " Cô dỗ ngọt anh
" Hưm! không chịu " anh lắc đầu và ôm chặt lấy eo cô khiến cô vừa ngồi dậy được được phân nửa người đã nằm xuống cạnh anh
Anh ôm chặt lấy cô làm cô không cử động được, liền lên tiếng
" Hải Nam! em không cử động được anh ôm chặt quá" cô nói và cố gắng cửa quậy
" Vừa nãy em đã khen kĩ thuật hôn của anh ta tốt! chẳng lẽ kĩ thuật hôn của anh không tốt bằng ư " Anh hỏi và cũng nới lỏng tay ở eo cô ra
" Không phải! em chỉ là nhìn anh ấy hôn có chút cuốn hút mà thôi " Cô đáp bây giờ cô đang nằm trong bụng con sói đói nếu cô trả lời làm anh không hài lòng cô biết mình khó thoát sẽ bị anh ăn sạch
" Em có nên bị phạt không nhỉ! dám khen kĩ thuật hôn của người đàn ông khác trước mặt chồng em " Anh lạnh lùng nói
Cú lật bánh tráng này làm cô nhất thời ngớ cả người
" Anh.... anh đang lật mặt sao " cô hỏi
" Giờ em phát hiện cũng trễ rồi vì em đã mắc bẫy nằm gọn trong chiếc lòng rồi bé cừu trắng ngốc nghếch à " anh đáp
" Đồ xấu xa " cô mắng anh và vùng quẫy thoát ra
" Em không nghĩ anh lại diễn giỏi như vậy đấy Bác Sĩ Nam " cô tức giận nói
" Làm sao đây nhỉ! chắc tại em ngây thơ quá đấy " anh ngồi dậy và vuốt nhẹ vào má cô đáp
" Cáo già " cô mắng anh và định bước xuống giường thì đã bị anh giữ tay kéo lại
" Hay anh cũng thể hiện kĩ thuật của mình cho em đánh giá nhé " anh cúi sát người cô nói bằng giọng mê hoặc
" Anh! lưu manh " cô mắng anh
Anh liền chớp thời cơ hôn lấy đôi môi cô và bắt đầu mút mát thể hiện hết kĩ thuật hôn điêu luyện của mình, cô bị anh hôn đến mụ mị đầu óc cứ thế mà phối hợp cùng anh
Anh thả cô ra vừa thở hỗn hễn vừa nói
" So với nụ hôn em vừa xem lúc nãy thì thế nào "
" Vô cùng quắn quéo " cô đáp
Anh nở nụ cười hài lòng và tiếp tục hôn cô.