Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 195: Điện thoại tắt máy



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trầm Tu Cấn không nói thêm một câu thừa thãi, lập tức ngắt cuộc gọi với quản gia Vương, gọi vào số của Giản Đồng, không có người bắt máy.

Ấn đường anh nhíu vào, gọi điện đến nhà họ Giản, số máy bàn nhà họ Giản không thể gọi được, chỉ có thể gọi đến số điện thoại di động của Giản Chấn Đông.

Không bao lâu thì điện thoại được kết nối: “Chủ tịch Trầm?”

“Giản Chấn Đông, Giản Đồng có ở chỗ ông không?”

Trầm Tu Cẩn không muốn lãng phí một giây một phút nào để chào hỏi với Giản Chấn Đông, đối với anh mà nói hiện giờ quan trọng nhất là xác định được Giản Đồng có an toàn hay không.

“Tiểu Đồng?”

Giản Chấn Đông hỏi một cách ngạc nhiên: “Tiểu Đồng có tới đây, nhưng cũng vừa rời đi rồi”

.

Trầm Tu Cẩn trầm ngâm suy nghĩ: “Rời đi bao lâu rôi? Ai đi cùng với cô ấy?”

“Mới rời đi không lâu, tôi xem thời gian...thì, chắc khoảng mười phút.

Tiểu Đồng đi cùng với cô Tô, cô ấy lái xe đưa Tiểu Đồng rời đi...

Chủ tịch Trầm, sao vậy? Có phải là...có phải là Tiểu Đồng xảy ra chuyện gì rồi ư?”

Giản Chấn Đông lo lắng căng thẳng đứng bật dậy, truy hỏi Trầm Tu Cẩn ở đầu dây bên này.

Nghe vậy, đồng tử Trầm Tu Cẩn càng trở nên thâm sâu, cổ họng phát ra một tiếng nhàn nhạt “Ừm" một tiếng, khách sáo nói một câu: “Làm phiền chủ tịch Giản rồi”

.

Lời Trầm Tu Cẩn vừa dứt thì cũng ngắt luôn cuộc gọi với Giản Chấn Đông, lập tức gọi vào số của Tô Mộng.

Sau một hồi âm báo bận, thì có tiếng ghi âm của tổng đài truyền tới: “Xin chào, số máy quý khách vừa gọi hiện tắt máy..”

Sắc mặt Trầm Tu Cẩn trở nên nghiêm trọng, không nói gì lại tiếp tục gọi lại lần nữa, kết quả vẫn giống như vừa rồi.

Vết nhăn giữa hai lông cô của anh càng ngày càng đậm, điện thoại Tô Mộng không gọi được.

Có thể chỉ là điện thoại của Tô Mộng hết pin nên tắt máy, nhưng, trong tình hình như thế này, từ lúc Tô Mộng làm việc cho anh đến ngày hôm nay chưa từng xảy ra chuyện như thế này! Cánh tay nắm điện thoại càng siết chặt hơn, đột ngột quay người, toàn thân tỏa ra hơi thở băng giá, áp sát vào người ông lão quản gia của ông chủ Trầm: “Ông nội là có ý gì?”

Vừa rồi Trầm Tu Cẩn đứng ở bên cạnh gọi điện thoại, ông lão quản gia cũng nghe thấy ít nhều, có thể đoán được ra đã xảy ra chuyện gì đó.

Nhưng...

“Ý của cậu chủ là gì?”

Ông lão quản gia lộ ra vẻ mặt khó hiểu hỏi.

Trầm Tu Cẩn lạnh lùng cười một tiếng: “Ông nội đổ bệnh cũng thật sự trùng hợp”

.

Sắc mặt người quản gia thay đổi: “Cậu chủ! Sao cậu có thể nói ra những câu bất hiếu như thế chứt”

Trầm Tu Cẩn không thèm đấu võ mồm với ông ta, nheo nheo mắt hỏi: “Cô ấy ở đâu?”

“Cậu chủ nói 'cô ãy' là nói ai?”

“Vẫn còn giả vờ?”

Trầm Tu Cẩn lạnh lùng nhìn thẳng vào ông lão quản gia lưng còng còng trước mặt: “Nói! Ông nội đã làm gì cô ấy rồi!”

chapter content

chapter content

chapter content



- -----------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv