Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm (Tình Yêu Xa Lạ)

Chương 186: Những lời của bách dục hàng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Những thứ đến Tô Mộng đều có thể nhìn ra được, tại sao Trầm Tu Cẩn lại có thể không cảm nhận được chứ? Không khác gì đang tự lừa dõi chính bản thân mình.

Trò lừa đảo bị tan tành, thì cũng là lúc giấc mơ đẹp được đánh thức.

“A Cẩn, bỏ lỡ thì cũng đã bỏ lỡ rôi”

.

Bách Dục Hàng trước nay rất ít khi nghiêm túc nói với Trầm Tu Cẩn về chuyện liên quan đến Giản Đồng: “Nên buông tay thôi”

.

Hơi thở của người phía sau trở nên nặng nề hơn, có thể nhìn ra được anh đang rất buồn, đang phải đấu tranh.

“Dục Hàng, cậu có biết không?”

Bách Dục Hàng nhìn người đàn ông đối diện, cánh tay run rấy cầm cốc cà phê lên, nhấp một ngụm, cũng không biết anh có cảm nhận được vị tinh túy của cà phê hay không, nhưng nhìn bộ dạng của anh bây giờ, trong lòng Bách Dục Hàng vô cùng khó chịu, đang muốn nói mấy lời khuyên nhủ, thì người đàn ông phía đối diện đã đặt cốc cà phê xuống: “Sau mỗi lần chúng mình thân mật, cô ấy đều uõng thuốc tránh thai.

Cô ấy nói đó là vitamin”

, Trâm Tu Cẩn cười khổ một tiếng: “Cô ấy không hề biết rằng, trong cái lọ ấy, thực sự là vitamin.

Tớ đã đổi hết thuốc tránh thai trong cái lọ ấy, tớ nhờ người khác làm khuôn giống như thế, với tốc độ nhanh nhất, đặt làm một loại “vitamin gân như giống hệt cả vê hình dáng và mùi vị.

Tớ đã sớm biết trong cái lọ ấy không còn là thứ thuốc tránh thai mà cô ấy vẫn nghĩ nữa, nhưng sau mỗi lần thân mật, nhìn thấy cô ấy lấy từ trong chiếc lọ ấy ra những viên thuốc, rôi uống chúng, trong lòng tớ, vẫn có cái cảm giác khó chịu không thể nói thành lời.

Chỗ này của tớ, không hề dễ chịu một chút nào”

.

Trầm Tu Cẩn giơ tay đấm vào ngực trái mình, nước mắt đàn ông không dễ rơi, nhưng ở chính khoảnh khắc Trầm Tu Cẩn ngẩng đầu, Bách Dục Hàng hoàn toàn sững sờ: “Cậu..”

Trầm Tu Cẩn như thế này, chiếc rễ tình cảm đã bám quá sâu rồi, anh thực sự có thể buông tay sao?! Không cần người khác nói, Bách Dục Hàng là người đầu tiên hoài nghi điều đó.

“Bây giờ cậu bảo tớ phải buông tay...chỗ này của tớ”

.

Trầm Tu Cẩn lại đấm vào ngực mình: “Vẫn không dễ chịu hơn được chút nào”

.

Đôi môi mỏng của Bách Dục Hàng giật giật, anh đột nhiên cảm thấy, hạt giống tâm hồn khai đường dân lối của anh, những lời ấy, đã trở nên quá nhẹ nhàng không có tác dụng.

Người đàn ông giống như Trầm Tu Cẩn, lại có bộ dạng chán nản và điên loạn như thế này, trong mắt tia máu giăng đầy, miệng đầy cay đẳng...Bách Dục Hàng giơ tay, vỗ vỗ lên vai người đối diện: “Một bước sai, cả ngàn bước sai, năm đó, lúc cậu cho cô ấy vào tù, cậu có từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay không?”

Mặc dù không nên nói, nhưng anh ấy vẫn nói: “A Cẩn, yêu là cô ấy yêu trước, sai lại là cậu sai trước.

Hận cũng là cô ấy hận trước, giờ đây cô ấy đã rút lui rồi, thì cậu cũng nên buông tay, để cô ấy đi đi.

Đây là cậu nợ cô ấy”

.

Trầm Tu Cẩn giơ tay đẩy cánh tay của Bách Dục Hàng đang đặt trên vai anh ra, “Cậu đi ra trước đi, tớ muốn yên tĩnh một chút”

.

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content

chapter content



- -----------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv