Tình Yêu, Hóa Ra Chỉ Vậy

Chương 28: Thẩm Đại Ngưng & Chu Thừa Trạch



Trường học tổ chức hội thể thao, tôi không tham gia hạng mục nào, bởi vì tôiquả thật không thích. Mà sĩ số học sinh nữ lớp tôi cũng khá nhiều, không cần ai cũng phải tham gia. Ủy viên thể dục đang hỏi xem ai tham giahạng mục gì, tôi nhìn thấy Liễu Tư Ngôn lúc này rất tích cực, trước đâycô ấy sẽ không tham gia kiểu hạng mục này, hiện giờ lại trở nên tích cực đến vậy.

Buổi trưa, tôi về phòng học trước, khi đó trong phònghọc đã có người rồi, nhưng người không nhiều lắm, vừa khéo là Liễu TưNgôn và mấy nữ sinh đó. Tôi thật không ngờ đến, tên tôi sẽ xuất hiệntrong miệng của họ.

Chẳng qua là nghĩa xấu mà thôi, có người nóitôi tính tình kiêu căng, cũng không chủ động tham gia hạng mục gì, cũngkhông thích tham gia hoạt động tập thể. Họ lại nói đến thành tích củatôi, lại nói sang điều kiện gia đình tôi không tồi, bởi vì có người nhìn thấy lúc tan học tôi đều được tài xế đón… Vậy tôi mới biết, thì ratrong miệng người khác tôi là như vậy.

Mà dường như Liễu Tư Ngôn lên tiếng rất ít, câu duy nhất cô ấy nói là – Thẩm Tây Nguyệt sao, tớ cảm thấy cậu ấy cũng được mà.

Câu nói ấy, giữa mấy nữ sinh đó, hẳn là xem như lời rất không tồi rồi nhỉ?

Hội thể thao bắt đầu trong hai ngày, Liễu Tư Ngôn tham gia thi chạy cự lidài và nhảy cao, mà khi cô ấy chạy, Chu Thừa Trạch liền đứng ở điểm đích chờ cô ấy. Cậu ấy mặc đồng phục, trong tay cầm một chai nước khoáng đãmở nắp nhưng chưa ai uống, mà tầm mắt cậu ấy, vẫn di chuyển theo bướcchạy của Liễu Tư Ngôn.

Tôi giấu ánh mắt mình, sau lại phát hiện,không cần thiết, phần lớn đều là người giống như tôi nhỉ? Bên cạnh córất nhiều nữ sinh đều đang nhìn Chu Thừa Trạch, cậu ấy vĩnh viễn đều làtiêu điểm của mọi người, bất luận là trên người cậu ấy có dán cái nhãncủa người khác hay không. Mà tôi ở giữa những nữ sinh này, thật sự rấtkhông thu hút ánh mắt người khác, cần gì phải che giấu chứ?

KhiLiễu Tư Ngôn đến đích, rốt cuộc không kiêng dè gì vọt vào lòng Chu ThừaTrạch, tôi thừa nhận, khoảnh khắc đó, trong lòng tôi có mùi vị khôngđúng nhất định, bởi vì cô ấy có thể thản nhiên như vậy, không kiêng dègì như vậy, cười như vậy, đâm vào ánh mắt tôi, nhức nhối.

Mà Chu Thừa Trạch, cũng tham gia chạy cự li dài và nhảy xa, Liễu Tư Ngôn đã ở điểm đích chờ cậu ấy.

Không hiểu sao, giây phút ấy, tôi đột nhiên nghĩ, giữa họ, không ai chen lọtvào được, tựa như một thể vậy. Tựa như tôi trước sau vẫn tin tưởng, ChuThừa Trạch vĩnh viễn cũng sẽ không vứt bỏ Liễu Tư Ngôn, thật sự là suynghĩ kì lạ, cả đời rõ ràng xa xôi đến vậy mà.

Chu Thừa Trạch chạyxong, tóc ướt đẫm mồ hôi, mà chiếc sơ mi mỏng cậu mặc trên người cũngướt đẫm. Nói thật, khoảnh khắc đó cậu ấy rất thảm hại, nhưng tôi lại rất thích, có lẽ là giờ khắc này cậu ấy không hoàn mỹ nữa, có một kiểu đẹprất chân thật.

Tôi nghĩ tôi thật sự trúng độc rồi, nếu không vìsao thời điểm cậu ấy thảm hại như vậy, tôi còn có thể tìm ra điểm khiếntôi thích cậu ấy được?

————————Trích nhật ký của Thẩm Tây Nguyệt————————-

Chu Thừa Trạch quả thật không ngờ, Thẩm Đại Ngưng chỉ trở về chào con,nhưng đây là sự thật, bởi vì ngay cả xe Thẩm Đại Ngưng cũng không xuống, Chu Tiểu Ngữ thì đứng ở ngoài xe, vẫy tay với Thẩm Đại Ngưng. Tiểu nhađầu gật gù đắc ý, nhìn thấy mẹ không xuống xe thì cũng không cảm thấy kì lạ, chỉ vẫy vẫy tay, “Tạm biệt mẹ.”

Thẩm Đại Ngưng nhìn con gái, càng nhìn càng thích, con gái cô đó, xinh xắn vậy đó, đáng yêu vậy đó.

“Quên tôi ở đâu rồi?” Thẩm Đại Ngưng khó hiểu nhìn Chu Thừa Trạch, ý bảo anhmau lái xe đưa cô về, cô hơi buồn ngủ, về sớm một chút thì có thể nằmtrên chiếc giường lớn thoải mái rồi. Tưởng tượng rằng có thể trực tiếpngủ, tâm tình của cô liền trở nên tươi đẹp vô cùng.

Chu Thừa Trạch luôn không thích đáp lại cô, có lẽ là đã hoàn toàn chấp nhận sự thậtrằng anh hơn cô mười tám tuổi, có câu ba năm một thế hệ, hai người làsáu thế hệ rồi, vì thế không hiểu nhau, cũng không tiếp cận nhau được,tựa hồ chính là chuyện rất dễ hiểu rồi.

Chu Thừa Trạch đưa cô đếncửa tiểu khu thì liền rời đi, Thẩm Đại Ngưng đứng tại chỗ, nhìn anh láixe rời đi. Cô nghiêng đầu, cũng không biết suy nghĩ điều gì, cô ra dấutheo hướng anh rời đi. Vô tình như vậy, một câu cũng không muốn nói vớicô, là thật sự chuẩn bị tiếp tục tiền duyên với Liễu Tư Ngôn?

Cônghĩ đến loại khả năng này, lại suy tính xem mình ảnh hưởng gì từ việcđó, cuối cùng có lẽ cô cũng cảm thấy vô vị, đi ngủ trước vậy.

Trước khi Chu Thừa Trạch trở về, Chu Tiểu Ngữ đang được ông nội bế. Chu ÔnHòa vô cùng thích Chu Tiểu Ngữ, tuy rằng bộ dạng nha đầu này và Thẩm Đại Ngưng rất giống nhau, nhưng trẻ con vô tội, không cần phải chịu tộitheo làm gì.

“Tiểu Ngữ à, ông nội hỏi con này, con cảm thấy côLiễu thế nào?” Chu Ôn Hòa nói theo tâm tư, quả thật là hy vọng Chu ThừaTrạch và Liễu Tư Ngôn ở bên nhau, không chỉ là không thích Thẩm ĐạiNgưng, càng nhiều hơn chính là quá khứ bao năm như thế, Chu Ôn Hòa quảthực đã coi Liễu Tư Ngôn như con dâu rồi, huống chi tình cảm của ChuThừa Trạch và Liễu Tư Ngôn nhiều năm như vậy, hiện giờ tuổi tác Liễu TưNgôn cũng lớn, thế nào cũng cảm thấy con trai ông đã làm lỡ dở người ta, hiện tại Thừa Trạch đã ly hôn Thẩm Đại Ngưng, giờ lại cùng Liễu Tư Ngôn ở bên nhau, cũng nói thông được.

“Rất tốt ạ.” Chu Tiểu Ngữ chauđôi lông mày nhỏ, cảm thấy câu hỏi của ông nội thật lạ, cô Liễu sẽ muathứ này thứ kia cho bé, mua đồ chơi cho bé, đối với bé rất tốt.

“Vậy để cô Liễu làm mẹ của Tiểu Ngữ, có thể chứ?” Đối với phản ứng của Tiểu Ngữ xem ra Chu Ôn Hòa rất vừa lòng.

Chu Tiểu Ngữ mở to hai mắt, lập tức lắc đầu, “Nhưng con có mẹ rồi mà.”

Nhóc con có mẹ, sao có thể cần một người khác làm mẹ nữa?

Chu Ôn Hòa cảm thấy mình có thể dạy bảo thêm rồi, “Tiểu Ngữ có mẹ, nhưngcũng có thể có thêm một mẹ nữa mà, như vậy thì có hai mẹ yêu thương Tiểu Ngữ, mua cho Tiểu Ngữ gấp đôi…”

Chu Tiểu Ngữ nghe thấy thì lòngdao động, quà gấp đôi, đồ chơi gấp đôi… Nhóc con lại lập tức nghiêm mặtlắc đầu, mẹ đánh đòn đau lắm, được rồi, bạn nhỏ Chu Tiểu Ngữ là người sợ kẻ mạnh, biết ông nội bà nội sẽ không làm gì mình, bố hình như cũng sẽkhông làm gì mình, cả nhà chỉ có mẹ đánh bé, vì thế bé coi lời mẹ nóinhư thánh chỉ, “Không được, mẹ biết thì sẽ đánh đòn, mẹ nói mẹ là độcnhất vô nhị… Không thể có người giống mẹ được.”

Chu Ôn Hòa trừng mắt, “Cô ta dám.”

Chu Tiểu Ngữ bĩu môi, nguyên nhân bĩu môi là – lời ông nội nói không đángtin, mẹ đều đánh mình trước mặt ông, cũng không thấy có lúc nào mẹ không dám cả.

Lúc này Chu Thừa Trạch xuất hiện, cũng không biết đã nghe được bao nhiêu, anh đi qua ôm lấy Chu Tiểu Ngữ, lại có chút bất mãnnhìn Chu Ôn Hòa, “Tiểu Ngữ còn nhỏ, nó chỉ là một đứa trẻ.”

Chu Ôn Hòa mím môi, cuối cùng không nói gì. Ý của Chu Thừa Trạch cũng rất rõràng, anh không hy vọng suy nghĩ của người lớn sẽ trói buộc trẻ con,Tiểu Ngữ cứ theo như tính cách của Tiểu Ngữ là được, mà quyết định vàthái độ của người lớn cũng không nên tiếp xúc quá nhiều với Tiểu Ngữ,anh cũng không muốn Tiểu Ngữ trở nên mẫn cảm.

Tiểu Ngữ một tay ôm cổ bố, “Bố.”

“Ừ.”

“Hôm nay mẹ hư lắm, đi ra ngoài cũng không mang con theo.”

Chu Thừa Trạch cười, nhỏ như vậy đã so đo mấy thứ này rồi.

Tiểu Ngữ ngẫm nghĩ, “Bố cũng hư lắm, cũng không muốn nhắc nhở mẹ mang con theo…”

Chu Thừa Trạch cảm thấy, con gái mình trưởng thành rồi thì phương diện logic chắc hẳn cũng rất không tồi nhỉ.

************

Ngày hôm sau, Liễu Tư Ngôn hẹn Chu Thừa Trạch đi thăm thú trường cũ của haingười, Chu Thừa Trạch đồng ý. Khoảng thời gian trước, Chu Thừa Trạchthật đúng là chưa nghĩ đến suy tính cho tương lai, hôm qua khi nghe đếncuộc nói chuyện giữa bố và Mưa Nhỏ, đột nhiên anh cảm thấy quả thực mình nên cân nhắc một chút, dù sao tuổi tác anh cũng không được tính là nhỏnữa. Mà nếu anh còn muốn kết hôn, không thể nghi ngờ Liễu Tư Ngôn chínhlà sự lựa chọn tốt nhất, hai người quen nhau nhiều năm như vậy, mà nếukhông phải Thẩm Đại Ngưng lấy phương thức vui đùa tiến vào trong sinhmệnh anh, anh sẽ thực sự ở bên Liễu Tư Ngôn cả đời.

Chu Thừa Trạch chỉ mặc trang phục bình thường, đương nhiên, có mang theo một chiếc mũcó thể che khuất mặt. Thực sự là anh vô cùng nổi tiếng, nhất là trongthời đại các cô gái đều yêu đại thúc này, phong cách của anh như vậy,hấp dẫn rất nhiều lớp tuổi, nhỏ thì mấy tuổi, lớn thì đến bảy tám mươituổi, thiếu nữ thì yêu diện mạo của anh, người già thì yêu diễn xuất của anh, đi đến đâu anh cũng đều dễ bị người khác nhận ra.

Hai ngườigặp nhau trước cổng trường, bởi vì là cuối tuần, người trong trườngkhông nhiều lắm. Hai người nói chuyện một lát với bảo vệ, nói rằng haingười là học sinh cấp ba cũ về thăm trường, bảo vệ là một ông già luốngtuổi, nghe thấy lời hai người nói thì vô cùng vui vẻ, vô cùng hào hứngmở cửa ra, để hai người tiến vào.

Trường học tương đối khang trang so với trước kia dù không thay đổi nhiều lắm, chỉ là thêm mấy tòa nhà,có lẽ bố cục không thay đổi, trường học cũng trở nên có vài phần cảmgiác lịch sử, dù sao cũng đã nhiều năm như vậy rồi.

Tất cả nhữngthứ này, đều làm Liễu Tư Ngôn cảm thấy thân thiết, tất cả những thứ nàyđều là những thứ họ quen thuộc trước đây, hơn nữa hai người là ở đây rồi quen nhau rồi cũng thân nhau, còn có ý định gần nhau nữa.

“Giốngnhư không có gì thay đổi ấy.” Liễu Tư Ngôn cười cười, cô nhìn tòa nhànơi họ học trước đây, trên mặt tràn ngập ý cười không cần lời nói,“Trước đây luôn cảm thấy học rất phiền não, các bạn học trong lớp aicũng đều huyễn tưởng sớm thi vào đại học một chút, sau đó thoát khỏibiển khổ… Nhưng mà lên đại học rồi thì mới phát hiện, tất cả dư vị đángghi tâm vậy mà đều là thời cấp ba.”

Cô lắc đầu, dường như cũng cảm thấy được, thời cấp ba là quãng thời gian tươi đẹp nhất đời người.

“Quả thực là vậy.” Học xong cấp ba rồi thi vào đại học, hai người học cùngmột trường đại học, ngay cả nguyện vọng cũng điền giống nhau.

Liễu Tư Ngôn lại nhớ tới gì đó, “Năm đó thi đại học, anh là vì em chọn trường đại học đó nên mới không xuất ngoại sao?”

Chu Thừa Trạch mỉm cười, “Nghĩ thế nào đột nhiên lại hỏi chuyện này?”

“Vậy rốt cuộc có phải hay không?”

“Một nửa đi!” Anh trả lời vậy, vốn anh không có ý định xuất ngoại, mà đạihọc tốt nhất thành phố Minh Giang là Đại học Minh Giang, đương nhiên anh sẽ lựa chọn trường đó rồi, đương nhiên, cũng suy xét đến tình hình thực tế của Liễu Tư Ngôn khi ấy, thành tích của cô có thể đỗ trường đó được, vì thế đẹp cả đôi đường.

“Họ đều nói anh là vì em mới không xuất ngoại, xem ra em thật sự là ‘uổng được cái danh hão’ rồi.”

Chu Thừa Trạch nhíu mày, “Em thực sự để ý chuyện này?”

Liễu Tư Ngôn sửng sốt, lại lập tức lắc đầu, “Đều là chuyện đã qua lâu vậyrồi, cũng đâu đến lượt tới bây giờ mới để ý chứ, chỉ là đột nhiên nhớtới mà thôi.”

Hai người đi đến sân thể dục, ngồi trên xà đơn, cóhơi giống như thời cấp ba, ngồi trò chuyện ở đây. Thật ra lúc đó tán gẫu toàn mấy thứ gì đó không có dinh dưỡng, đồng thời cũng không thú vị,nhưng khi đó chỉ là rất thích.

Hôm nay ánh mặt trời khá đẹp, không quá mạnh, chiếu lên người cảm giác ấm áp vui vẻ. Liễu Tư Ngôn nắm chặtxà nganng để giữ thăng bằng cơ thể, “Chu Thừa Trạch, cho tới bây giờ, em vẫn canh cánh trong lòng, em vẫn nghĩ, chúng ta sẽ đi đến cuối cùng, vì sao hiện giờ lại thành như vậy?”

Vì sao anh kết hôn, cô dâu lại là người khác? Mà anh còn có một cô con gái nữa.

Động đến đề tài này, anh có thể nói gì được? Lúc trước anh cũng cảm thấy như vậy. Mà người phản bội lại đoạn tình cảm này, quả thực chính là ChuThừa Trạch anh, ít nhất thời điểm đó họ thực sự chưa chia tay, anh liềncùng Thẩm Đại Ngưng ở bên nhau, mà Liễu Tư Ngôn là người nhận được tincuối cùng, anh cũng không biết mình nên nói với cô thế nào, anh sắp kếthôn, mà cô dâu lại không phải cô.

“Đúng vậy, anh cũng rất muốnbiết.” Chu Thừa Trạch thở dài một hơi, anh nghiêm túc nhìn cô, anh vì cô đã làm rất nhiều chuyện, tôn trọng cô, hiểu cô.

Từ sau khi côbiết gia thế của anh, lòng tự trọng của cô không cho phép cô dựa vào anh như vậy, vì thế cô muốn thành công, cũng không cho anh giúp đỡ cô chútnào. Cô học thiết kế, xuất ngoại để bồi dưỡng, cố gắng học đủ loại phong cách, mà mục tiêu là trở thành một người phụ nữ xứng đôi với anh. Tâmtình của cô, anh có thể hiểu được, vì thế anh ủng hộ cô.

Mà điềuanh có thể làm chính là hết sức tôn trọng cô, vì thế anh trở thành diễnviên, nhà họ Chu có gia huấn, người liên quan đến giới giải trí khôngđược thừa kế gia nghiệp, những thứ này anh chưa từng nói bao giờ, anhcũng phối hợp với bước chân cô. Nhưng vì sao, vẫn là kết quả như vậy?

Một người phấn đấu rốt cuộc khó khăn đến mức nào, anh biết rõ, cô tiêu tốnmười năm, mới phất được lên trong cái vòng luẩn quẩn đó, trở thành nhàthiết kế nổi tiếng, rốt cuộc có thể thoát khỏi bóng ma tự ti. Cô khôngcó vốn liếng bẩm sinh như Thẩm Đại Ngưng, không có bố mẹ yêu thương cô,cũng không có gia thế tốt đẹp, chỉ có thể dựa vào sự cố gắng rồi lạitiếp tục cố gắng.

Chu Thừa Trạch vĩnh viễn không quên được ngàyấy, Liễu Tư Ngôn đạt được giải thưởng quốc tế nào đó, cô lên máy may vềnước tìm anh, cũng muốn trao chiếc cúp cho anh, bởi vì cô cảm thấy,chiếc cúp này, cũng có phần của anh, là anh lặng lẽ ủng hộ thì mới cóđược cô như vậy, mới có cô thành công như hiện giờ.

Liễu Tư Ngônđương nhiên cũng không quên được ngày đó, cô cầm cúp ngồi chờ anh ở nhàhàng. Cô nhớ rõ lời anh nói, sau khi tốt nghiệp đại học, họ liền kếthôn. Mà những năm gần đây, dường như chỉ cần cô bằng lòng, họ sẽ kếthôn, có thể giống như đại đa số người kết hôn, mà hai người cũng khôngcòn nhỏ nữa, đều đã ba mấy rồi, cô cũng không có ý định đi chứng minhbản thân nữa.

Vì thế cô đặt chiếc cúp tới trước mặt anh, “Chu Thừa Trạch, chúng ta kết hôn đi!”

Trước đây đều là anh chờ cô, vậy cô nghĩ, lần này cứ để cô cầu hôn đi.

Mà phản ứng của anh là lắc đầu, anh nói: “Không được.”

Nguyên nhân sao, anh cũng không nói. Cô nghĩ anh đang giận, dù sao tình cảmcủa họ đã nhiều năm như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày tìnhcảm của họ sẽ có thời khắc đứt quãng.

Sau đó anh nói không được, không được.

Lại sau đó, Liễu Tư Ngôn biết nguyên nhân không được.

Tất cả phương tiện truyền thông đều nói đến một tin tức hot hàng đầu, phốlớn ngõ nhỏ mọi người đều nói về cặp đôi đó, Chu Thừa Trạch và Thẩm ĐạiNgưng ở bên nhau, cặp đôi nổi tiếng nhất giới giải trí hiện nay ở bênnhau, các loại tin tức họ phim giả tình thật sôi sùng sục, không ítngười còn phỏng đoán xem họ bắt đầu từ khi nào.

Liễu Tư Ngôn cảm thấy lúc ấy, mình như bị một chậu nước đá giội, cơ thể chợt đông cứng.

Không thể tin, thì ra lại là tâm tình như vậy.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv