Tình Yêu, Hóa Ra Chỉ Vậy

Chương 13: Giang Thanh Dịch



Giang Thanh Dịch ra khỏi bệnh viện, nghĩ đến tình trạng sức khỏe hiện giờ của Nhâm Tông Diệu, tự hỏi liệu cô có biết tình trạng của bố mình bây giờhay không, hẳn là không biết, nếu không cô sẽ không lãnh đạm như vậy,chỉ là đối với cô mà nói, có lẽ là không hy vọng gặp lại những người cóquan hệ với cô trong quá khứ.

Anh nghĩ đến việc mình cũng thuộcvào hội những người mà cô “không hy vọng” gặp lại, không hiểu sao cảmthấy có vài phần không thoải mái, anh đã từng là một sự tồn tại đặc biệt trong sinh mệnh của cô, hiện giờ sao, đối với cô, anh và mọi người đềugiống nhau, không có gì đặc biệt.

Hơn nữa, quan hệ hiện giờ của cô và Giang Thanh Viễn… Ánh mắt anh hơi tối lại, anh thay đổi dự định, lái xe về phía nhà bác cả.

Giang Thanh Dịch vừa xuống xe, đã nhìn thấy bác gái vội vàng đi đến, tựa hồđang lo lắng chuyện gì đó. Anh nhìn qua, có chút khó hiểu, Tả Hiểu Ninhcũng không vòng vo, hiện giờ bà gấp gáp đến không chịu được, nào có thời gian mà tốn công suy nghĩ việc này có mất mặt hay không, “Thanh Dịch,cháu đến rồi à.” Lời nói có vài phần ý tứ cảm thấy may mắn trong đó,“Anh họ và bác cả cháu vừa ầm ĩ một trận to, anh cháu đã mấy ngày khôngăn gì rồi, nếu tiếp tục vậy thì sao có thể chịu được.”

Ánh mắt TảHiểu Ninh đỏ lên, xem ra lần này thật sự bị thái độ của Giang Thanh Viễn làm cho vô cùng đau lòng, bà một lòng nuôi dưỡng đứa con này khiến bàhết sức tự hào, hiện giờ lại biến thành như vậy, bà nghĩ thế nào cũngkhông thông tại sao Giang Thanh Viễn lại trở nên như thế, do vậy càngthêm chán ghét người phụ nữ khiến con trai bà thay đổi đó.

“Trước tiên bác đừng lo lắng quá, sức khỏe vẫn là quan trọng nhất.”

“Sao bác có thể không lo được…” Tả Hiểu Ninh gấp gáp giậm chân một cái, lúcnày lại hoài nghi nhìn về phía anh, “Chuyện lần trước bác nói với cháu,cháu tìm hiểu được gì chưa, cô gái đó…”

Tả Hiểu Ninh có suy nghĩcủa riêng mình, nếu tất cả những chuyện này là cô gái đó dựng lên, chibằng đưa cho cô ta ít tiền, bảo cô ta đến nói với con trai bà, cô tatiếp cận Thanh Viễn vốn là vì tiền, như vậy cũng có thể để Thanh Viễnthấy được bộ mặt thật của cô ta, từ đó chết tâm, thanh thản ổn định kếthôn với cô gái mà họ đã sắp xếp, như vậy tất cả đều vui vẻ.

Giang Thanh Dịch lắc đầu, “Cháu không điều tra ra được.”

Tả Hiểu Ninh khó nén nổi sự thất vọng, nhưng cũng không nói thêm gì. Nếuthật sự muốn điều tra thì sao có thể không điều tra ra được, xem raThanh Dịch không muốn tìm hiểu, thanh niên trẻ tuổi suy nghĩ giống nhau, hơn phân nửa là Thanh Dịch muốn giúp Thanh Viễn, sau khi nghĩ thôngsuốt điều này, bà cũng không đặt hy vọng vào Thanh Dịch nữa.

Giang Thanh Dịch đi vào trong nhà, Giang Duy Hòa đang bực bội, sau khi nhìnthấy Giang Thanh Dịch, sắc mặt vẫn không tốt lắm, “Mặc kệ thằng nghịchtử đó, nó muốn tuyệt thực thì cứ tuyệt thực, tùy nó.”

Giang Thanh Dịch nhìn những mảnh cốc chén vỡ còn chưa kịp thu dọn trên sàn, “Cháu đi nói chuyện với anh ấy.”

Lần này Giang Duy Hòa nhìn anh một cái, không nói gì. Giang Duy Hòa nhìnđứa cháu này, cũng phải nói trước kia ông thật sự không để đứa cháu nàyvào mắt, trước kia nghĩ rằng tiểu tử này không học vấn, không nghềnghiệp, không thể làm gì nên hồn, hiện giờ xem ra tiểu tử này làm việchẳn hoi đâu ra đấy, mà còn ngoài dự đoán của mọi người, thật sự thì emtrai ông đã sinh ra được một đứa con tốt, bởi vậy nghĩ đến Thanh Viễn,ông lại càng tức giận…

Giang Thanh Dịch lên tầng, trực tiếp lấy chìa khóa mở cửa, bật đèn lên, “Anh.”

Lúc này người trên giường mới chậm rãi ngồi dậy, quả thực đã lâu rồi khôngăn gì, giờ phút này Giang Thanh Viễn cảm thấy cả người mềm nhũn, dườngnhư không còn chút sức lực nào. Nhưng lúc này Giang Thanh Viễn thật sựvui mừng, mấy ngày nay anh vẫn chờ cậu em họ này đến, bởi vì hiện tạianh chỉ có thể biết được tình hình của Tô Y Lâm từ người em này, cũngkhông biết hiện tại cô sống có tốt không…

Giang Thanh Dịch đi đến, liền phát hiện sắc mặt anh họ mệt mỏi, không có một chút tinh thần, hơn nữa rõ ràng gầy đi rất nhiều, “Sao anh lại biến mình thành cái dạngnày?”

Giang Thanh Viễn căn bản không để ý đến chuyện này, “Cậu gặp Y Lâm chưa? Hiện tại cô ấy thế nào rồi?” Anh có chút vội vàng, “Cô ấycó trách anh không đến tìm cô ấy hay không?”

Giang Thanh Dịch ngồi xuống bên giường, làm như không thấy biểu hiện vội vàng của anh họ, sau khi anh thong thả mở cửa, mới bình tĩnh trần thuật: “Em đến gặp cô ấy,cô ấy sống ở một nơi không tồi, chỗ đó không quá sầm uất, giao thôngthuận tiện, nhà một phòng khách một phòng ngủ trang trí rất được, một cô gái độc thân thuê được một chỗ như vậy có vẻ hơi xa xỉ. Lúc em gặp côấy, cô ấy đi làm như bình thường, ăn cơm như bình thường, không có gìbất thường cả… Hơn nữa, nếu em không chủ động nhắc đến anh, căn bản côấy cũng sẽ không hỏi đến tình trạng hiện giờ của anh.”

Lời này,nói rõ rằng Giang Thanh Viễn đã tự mình đa tình, anh nghĩ người khác sẽlo lắng cho anh, sẽ buồn rầu, mà hóa ra người ta ăn cơm, đi ngủ, đi làmnhư bình thường, làm gì có chuyện vì anh mà trở nên bất thường! Thế nàykhông phải có chút buồn cười sao?

Giang Thanh Viễn lại giống nhưkhông nghe được ý tứ kín đáo trong đó, “Cô ấy là người không bộc lộ cảmxúc ra ngoài, cho dù khó chịu cũng chỉ giữ ở trong lòng…”

Trên mặt Giang Thanh Dịch có ý cười chợt lóe lên rồi biến mất, cho dù vào giờphút này, người anh họ này của anh vẫn nói giúp cô gái kia, Nhâm Y Lâmcho anh ấy ăn thuốc gì, mà làm người luôn cẩn trọng như Giang Thanh Viễn thật sự rơi vào lưới tình rồi, điều này làm anh thực sự thấy tò mò.Hoặc là nói bị một cảm xúc khác quấy phá, người mà anh đã từng e ngại vì sợ bị làm phiền, vậy mà có một ngày có thể khiến người luôn được khenngợi là xuất sắc động tâm, cảm giác này, tự nhiên có chút kì quái.

“Anh, hẳn là anh hiểu được ý của em…”

“Thanh Dịch, cậu không hiểu cô ấy.”

Lúc này Giang Thanh Dịch lắc đầu, “Em nói về tình hình hiện giờ của anh,nói anh vì cô ấy chẳng ngại đối nghịch với bố mẹ, nói anh vì cô ấy cònđang đấu tranh, mà cô ấy thì thờ ơ, như vậy chính là, cô ấy đã sớm đoánđược mọi chuyện sẽ thành thế này. Mà đối với những việc làm của anh, côấy cũng không có một chút cảm giác, không cảm động, không đau lòng, càng không nguyện ý cùng anh đấu tranh. Mà khi em hỏi cô ấy có lời nào muốnnhắn với anh không, cô ấy lắc đầu, ngay cả một câu cũng không có. Anh,anh khẳng định mình yêu một cô gái như vậy?”

Giang Thanh Viễn nhìn em họ của mình, tay hơi xiết chặt. Tất nhiên Giang Thanh Dịch nhìn thấy được anh xiết chặt tay lại, có thể nghĩ ra được tâm tình hiện giờ củaanh ấy là do đâu. Đột nhiên, Giang Thanh Viễn thả tay ra, nở nụ cười,“Anh biết rồi, là mẹ anh gọi cậu tới? Mẹ nghĩ như vậy, anh sẽ thỏa hiệp? Hay là muốn dùng cách này để làm anh chết tâm, anh sẽ không, cậu cũngkhông cần nói thêm gì nữa, bởi vì anh sẽ không tin.”

“Tin haykhông tùy anh, bản thân anh hẳn là rất rõ ràng rồi, sự thật mà em nóianh lại coi là giả, anh bằng lòng tự thuyết phục mình như vậy, vậy anhcứ tiếp tục.”

Giang Thanh Dịch không nhiều lời nữa, đứng dậy, anhthật sự không ngờ, tình cảm Giang Thanh Viễn dành cho Tô Y Lâm lại sâuđậm đến vậy.

Anh đi tới cửa, nhíu mày, vì cớ gì, anh không muốnnhìn thấy anh họ và Nhâm Y Lâm ở bên nhau? Một người là anh họ của anh,một người là bạn chơi đùa với anh từ thuở bé, gặp tình huống như vậy,chuyện mà anh nên làm nhất, chẳng lẽ không phải là chúc phúc và tácthành cho họ hay sao.

Mặc dù anh không nói dối, nhưng việc anh cảm thấy may mắn này là vì sao?

Chỉ cần nghĩ đến phản ứng của Tô Y Lâm khi nghe tên của Giang Thanh Viễn,không hiểu sao anh cảm thấy thoải mái, phản ứng của cô chứng minh mộtđiều, tình cảm của cô đối với Giang Thanh Viễn không sâu đậm như vậy, cô cũng sẽ không làm chuyện gì vì Giang Thanh Viễn, nếu không cô sẽ khôngcó thái độ đó, chính là sau khi cô biết được gia cảnh của Giang ThanhViễn, liền không có bất cứ ý tưởng gì.

Anh đóng cửa lại, đi xuống tầng.

Giang Duy Hòa vẫn ngồi tại chỗ, nhìn đến đứa cháu đang đi xuống, cũng khôngmuốn mất mặt chủ động hỏi, Giang Thanh Dịch tự nhiên chủ động mở miệng:“Nếu anh họ tiếp tục không ăn gì, có lẽ sức khỏe thực sự sẽ có vấn đề,cháu khuyên anh ấy phải ăn thứ gì đó, nếu cứ như vậy…” Anh lắc đầu, lược đi khả năng nghiêm trọng hơn.

“Thằng nghịch tử đó, cho nó đói chết luôn đi.”

Nghe thấy chồng nói vậy, tim Tả Hiểu Ninh nảy lên một cái, cũng không dámtiếp lời, chỉ là lúc Giang Thanh Dịch rời đi, bà ra ngoài tiễn anh.

“Thanh Dịch, cháu xem chuyện này nên làm thế nào…”

Giang Thanh Dịch dừng bước chân, đưa một tờ giấy cho bà.

Tả Hiểu Ninh mở ra, nhìn lại anh, “Đây là…”

“Lúc bác đến gặp cô ấy, ôn hòa điềm đạm nói ra tính toán của mình, cô ấy sẽđáp ứng yêu cầu của bác.” Anh cố tình nói thêm một câu như vậy.

Lúc này Tả Hiểu Ninh mới phản ứng trở lại, đây là địa chỉ của cô gái đó?Giang Thanh Dịch thế này là có ý gì, còn muốn bà phải khách khí?

Buổi tối, Giang Thanh Dịch thay mặt Giang gia tham dự một tiệc rượu, từ đờiông nội anh Giang gia bắt đầu tách ra, nghe nói là bởi vì chuyện giasản, anh em trong nhà sử dụng rất nhiều thủ đoạn, vì thế bắt đầu táchra, từ đó liền noi theo tác phong này, cho dù là anh em thân thiết, cũng là tách ra tự lập, bởi vậy cho dù tình cảm giữa Giang Khánh Hòa vàGiang Duy Hòa như thế nào, trong chuyện chính sự cũng không liên quanđến nhau. Có lẽ là bởi tác phong này, Giang Thanh Dịch và Giang ThanhViễn đều là đứa con duy nhất trong nhà, chính là để đề phòng việc concái tranh quyền đoạt vị, cuối cùng làm cho gia tộc suy tàn.

Bởi vậy Giang Thanh Dịch chỉ đại diện cho nhà anh mà thôi, điều này mọi người đều biết rõ.

Giang Thanh Dịch xuất hiện, ít nhiều làm không ít các cô gái ở đây chú ý,hiện giờ anh chưa kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không có, không thể nghi ngờ đây là miếng bánh ngon, huống chi mấy năm qua, Giang Thanh Dịchkhông có chuyện xấu nào, điều này lại càng khiến anh trở thành hình mẫungười chồng lí tưởng trong mắt mọi người. Anh vừa tiến vào hội trường,liền cảm thấy có nhiều ánh mắt dừng trên người mình, anh cũng không đểý, ánh mắt ước ao này, từ nhỏ đến lớn anh đã gặp rất nhiều, từ khi họcnhà trẻ đã bắt đầu rồi, huống chi lúc đó mấy bạn nhỏ trong đại viện đềulàm ra chuyện gì đó để thu hút sự chú ý của anh, đối với ánh mắt vànhững hành động này của các nữ sinh anh đã sớm gặp nhiều thành quen.

Lúc này một cô gái đi ngang qua người anh, tựa hồ vấp phải đuôi váy, cơ thể đổ về phía sau, anh tiến lên đỡ đối phương.

“Cẩn thận một chút.” Ngữ khí của anh ôn hòa, nét mặt lại vô cùng dịu dàng.

“Cảm ơn anh.” Cô gái đột nhiên đỏ mặt.

Anh gật gật đầu, lập tức đi đến bên kia, bóp chết lời cô gái muốn nói trong cổ họng.

Đối với mấy tiết mục xiếc vặt vãnh này, số lần anh nhìn thấy không phải một nghìn thì cũng là tám trăm, từ lúc ban đầu cảm thấy khó hiểu rồi dầndần cảm thấy thú vị, đến cuối cùng thì đã cảm thấy quả nhiên vô cùngnhạt nhẽo.

Anh vừa mới đi được vài bước, liền gặp người quen.

Thẩm Đại Ngưng.

Cô thật sự là người dù ở bất cứ nơi nào cũng hấp dẫn ánh mắt mọi người,Giang Thanh Dịch dám cam đoan, ít nhất một phần ba số đàn ông ở đây đềuquan sát cô, một số ít nóng lòng muốn tiến lên chào hỏi. Thẩm Đại Ngưngngoại trừ có thân phận của một ngôi sao điện ảnh, còn là con gái duynhất của nhà họ Thẩm, cô xuất hiện trong trường hợp này, đương nhiên hợp tình hợp lý, chỉ là cô vừa mới ly hôn với Chu Thừa Trạch, mọi người vẫn cần đánh giá về cô, nhưng với vẻ đẹp trước mắt, vẫn có người không thểnhịn được.

Cho nên mới nói, phụ nữ xinh đẹp như vậy, cho dù ly hôn cũng chẳng làm sao, chỉ là lời này phải có thêm điều kiện tiên quyết,trước hết cô phải là người phóng khoáng cầm lên được buông bỏ cũng được.

Tất nhiên Thẩm Đại Ngưng cũng nhìn thấy Giang Thanh Dịch, hai người tuổitác tương đương, lại là tuấn nam mỹ nữ, đứng chung một chỗ, thật sự làmột đôi vô cùng chói mắt, đáng tiếc, tất cả mọi người đều biết, giữa hai người không phải là quan hệ yêu đương.

“Chào.” Thẩm Đại Ngưng mởmiệng trước, đánh giá Giang Thanh Dịch từ chân đến đầu một lần, đúngvậy, cô đánh giá đàn ông, thích đánh giá bắt đầu từ giày, cô vẫn luôncảm thấy rằng, một người đàn ông để ý đến chất lượng giày hơn cả quầnáo, người đàn ông này nhất định ổn trọng hơn đồng thời cũng không khoemẽ.

Giang Thanh Dịch sao, từ đầu đến chân cũng gần như vậy.

Người có thể thỏa mãn sở thích khác người này của cô dĩ nhiên có chồng trướccủa cô, chồng trước của cô chính là người đặc biệt cầu kì trong việcchọn giày dép, ngược lại đối với quần áo lại không quá chú ý như vậy,đương nhiên, cái gọi là không quá chú ý cũng chỉ ở mức độ tương đối màthôi.

“Ừ.” Giang Thanh Dịch gật đầu, định gặp nhau trong chốc lát rồi thôi, lại đột nhiên mở miệng: “Y Lâm đã trở về, em biết chưa?”

Vẻ mặt cô thản nhiên, cô lập tức nâng mày, ý tứ rất rõ ràng – cho nên?

Anh cười, quả nhiên cô biết.

Chỉ là thái độ kiêu ngạo hiện rõ trên mặt kia, thật đúng là làm cho người ta…

“Em là người có mị lực như vậy, sao cũng ly hôn?” Anh vẫn cười.

Lần này Thẩm Đại Ngưng không để ý tới anh nữa, bĩu môi rời đi, anh cố ý.

Giang Thanh Dịch đương nhiên là cố ý, anh nhìn thấy tiêu đề mới trên báo, rất nhiều tờ báo đều nói rằng Chu Thừa Trạch và bạn gái trước tiếp tục tiền duyên, vì thế chia tay với Thẩm Đại Ngưng, thậm chí có người còn đàobới chuyện tình cảm hơn hai mươi năm của Chu Thừa Trạch và bạn gái cũ,trên mạng một số người còn lớn tiếng tuyên bố đó mới là tình yêu thậtsự.

Như vậy thật đúng là vả vào mặt Thẩm Đại Ngưng, người ta làthật lòng yêu nhau, vậy coi cô là cái gì, cô sinh con ra lại xem là gì?Trở thành chướng ngại vật ngăn cản một tình yêu chân chính?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv