Nó bây giờ vẫn còn đang ở trong phòng cùng với bộ mặt đỏ ửng
-Hú hồn, suýt nữa là tiêu rồi
Cầm chặt cái áo trong tay, sau 10 phút bình tâm lại, nó đứng dậy ra khỏi phòng để làm “ nhiệm vụ cao cả” đó là giặt sạch chiếc áo dính đầy trà sữa đó mà lòng ấm ức
Trong lúc đó ở dưới nhà
-Trời ơi là trời, con nhỏ Phương và anh Khải…..bọn họ…bọn họ…xém chút nữa là…_nhỏ Quỳnh ngồi dưới nhà không nói lên lời
-Các em đừng suy diễn lung tung khi chưa biết chắc nha, tại Khải muốn trả thù lại thôi_Thiên Tỉ biện hộ
-À ờm, chắc thế_ Hiền và Nguyên đồng thanh
-Mà thôi, không còn sớm gì nữa, khuya rồi, ai về phòng người ấy ngủ đi cho khỏe_ Hiền
-Ờ
Nói rồi mọi người bỏ về phòng ngủ hết
( các bạn đang thắc mắc là cái chú quản lí kiêm lái xe của TFBOYS ở đâu phải không? Chú ý đưa xe đi chữa rồi về khách sạn luôn)
Sáng hôm sau, khi ăn xong bữa sáng với 3 cô gái( tất nhiên là trong khi ăn Khải và Phương lườm nhau liên tục khiến bữa ăn có phần mất tự nhiên), TFBOYS đang chuẩn bị đồ để chờ bác quản lí tới để đi thì đột nhiên
“ Reng…reng”_ tiếng chuông điện thoại của Khải vang lên
-Alo, chú Bạng Hổ( chú quản lí của 3 hoàng tử), cháu nghe
-………..
-Hả? Sao lại thế? Thế tức là bọn cháu phải ở lại đây cho tới khi chú quay trở lại á hả?_ Khải
-………..
-Dạ, bây giờ đành phải vậy chứ biết sao giờ, mặc dù ở đây cháu rất khó chịu với 1 người_ Khải nhấn mạnh mấy từ cuối rồi nhìn sang Phương khiến nó cũng trừng mắt nhìn_ thế nha, cháu chào chú, chú nhớ đến sớm
Kết thúc cuộc trò chuyện
-Sao đấy hẻ anh Khải?????_ Nguyên và Thiên Tỉ nhìn Khải
-Chú Hổ bảo là vợ chú ấy mới sắp sinh em bé thế là về Trung từ tối qua rồi, chú ấy còn bảo chúng ta cứ ở tạm nhà của Hiền, mấy hôm nữa chú ấy đến đón_ Khải thở dài
-Ô thế thì càng hay, để bọn em dẫn các anh đi chơi khắp cái Việt này luôn_ Quỳnh reo lên vỗ tay -Nhưng như thế có làm phiền các em không?_ Thiên Tỉ quay ra
-Ơ không, không đâu, anh có biết là đối với chúng em, được gặp các anh đã là khó rồi mà bây giờ còn được đi chơi cùng thế thì không khác nào bọn em được thượng đế ban phước rồi_ nhỏ Hiền nhí nhảnh
-Ơ thật à, thế thì chúng tôi đành làm phiền các em thêm 1 thời gian nữa rồi_ Nguyên đưa tay ra đằng sau gãi đầu tỏ vẻ ngượng ngạo
Tuy vui thì vui thật nhưng ở đằng kia có 2 người đang khá bực mình
2 ngày sau
Tối hôm đó, tất cả vào ngồi xem ti vi, Hiền bật youtube lên và ấn tìm kiếm mấy cái chương trình có liên quan đến TFBOYS
-Đó đó, Phương thấy chưa? Các anh ấy hát hay thế đấy, nhảy giỏi thế đấy mà cậu cứ chê là bình thường( đoạn này Hiền nói tiếng Việt đâm ra TFBOYS đang ngồi cười thầm chẳng hiểu Hiền nói gì cả)
-Ờ, hai anh kia được chứ cái tên đứng giữa kia thì như điên ý_ câu này nó cố tình nói tiếng Trung để cho Khải nghe thấy
-Này cô kia, cô bảo ai điên?????_ Khải đang ngồi bỗng đứng phắt dậy
-Tôi nói anh đấy, anh tự coi trên tivi kia kìa, đứng trước ống kính thì tỏ ra nhu mì thế, hiền lành thế mà bây giờ xem, khó tính, bỉ ổi, hở 1 chút là đòi trả thù, cái ngữ anh chỉ có hữu danh vô thực, thế mà cũng có lắm Fan nhỉ?_ nó xả nguyên 1 tràng
-Cô nói ai hữu danh vô thực hả?????_ bây giờ sự tức giận của Khải đang lên tới đỉnh điểm
-Tôi nói anh đấy, thì sao, làm gì được tôi_ nó hất hàm
-Cô….
-Thôi thôi, hai người cho chúng tôi xin đi, ngày nào cũng cãi nhau được_ 4 người họ đồng thanh
-Có mỗi cái khăn xanh mà giành giật của nhau rồi từ đấy mà trả thù vớ vẩn, hình tượng của anh đâu hết rồi Khải_ Thiên Tỉ đứng dậy nghiêm túc nói_ hai người đừng có như thế nữa được không?
Hai đứa nó im lặng hết, không nói 1 lời rồi đi về phòng ngồi. “ có lẽ mình có chút quá đáng thật” nó cứ nghĩ và nghĩ “ dù gì thì anh ta cũng là ca sĩ nổi tiếng, vừa nãy mình nói hơi quá rồi thì phải……có nên đi xin lỗi không đây??”_ hàng loạt câu hỏi diễn ra trong đầu nó và……30 phút sau
“ cộc, cộc, cộc”_ nó quyết định gõ cửa phòng của Khải. Cửa phòng bật mở
-Sao?_ Khải nói cộc lốc
-Tôi…….tôi….._ nó
-Tôi làm sao? Nói nhanh đi, tôi không rảnh_ Khải lạnh lùng
-Anh…anh cho tôi xin lỗi_ nó cúi mặt xuống, thái độ rất là ăn năn
Khải im lặng ngạc nhiên “ cái gì, xin lỗi á, mình có nghe nhầm không nhỉ?”. Thấy Khải im lặng nó nói tiếp
-Tôi thừa nhận vừa nãy là tôi sai, tôi không nên nói anh như thế nên anh hãy bỏ qua cho tôi nha, chúng ta có thể làm bạn chứ_ nó ngại ngùng ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của Khải
-À ha, tôi có nghe nhầm không nhỉ? Vừa nãy có người hùng hổ lắm cơ mà, bây giờ sao thế, còn về phần làm bạn á hả, để tôi suy nghĩ đã_ Khải kiêu hãnh đáp
-Thế nên tôi đã nói xin lỗi rồi còn gì, mà anh cũng là người có lỗi mà_ nó bắt đầu cãi
-Thế này đi, cô phải hứa thực hiện cho tôi 3 điều thì tôi sẽ tha cho và làm bạn với cô_ Khải
-Hả??? Tha thứ có điều kiện ak???_ nó ngạc nhiên
-Nói thế là cô không làm chứ gì? Thế thì thôi_ Khải đang chuẩn bị đóng cửa phòng thì Phương vội kéo tay lại
-Ơ ơ làm gì mà vội thế, được rồi, tôi hứa