Tình Yêu Của Thiếu Gia

Chương 49



Ánh sáng hắt vào khe nức của cánh cửa gỗ trong một căn nhà hoang chiếu thẳng vào khuôn mặt làm Ron và Đình Quân nheo mắt lại vì chói.

Quân đưa mắt nhìn xung quanh,họ đang ở đâu thế này.Một căn nhà hoang ư?Sao lại ở đây chứ?

Đêm hôm qua…đúng rồi đêm hôm qua Ron và Đình Quân bị đám người đó đánh lén sau đầu bằng cây gỗ và hai người bất tỉnh nhân sự vì cú đánh quá mạnh,ngoài ra thì bọn ấy không động chạm gì thêm đến hai người cả.

-Chết tiệt,mắc bẫy rồi_Ron gầm lên.

Cậu nhóc đút tay vào túi định lấy điện thoại ra nhưng…nó đã biến mất!

-Ơ…cái điện thoại_Đình Quân trợn mắt.

-Còn ơ ớ gì nữa,điện cho tụi nó đến đây nhanh lên.

Đình Quân gật gật đầu rồi cũng lấy điện thoại mình ra.Cậu điện cho Long nhưng mãi mà Long vẫn không bắt máy vậy là Quân chuyển sang điện cho người khác.

-[Alo,chuyện gì thế anh?]

-Có biết cái nhà gỗ bỏ hoang ngoài ngoại ô thành phố không?

-[Ưm...à,cái nhà gỗ gần đồng cỏ lau đúng không ạ?]

Đình Quân mở cánh cửa ra và nhìn ra ngoài để xác định xem có phải không.

-Ừ,đến đây nhanh!



Một lúc sau thì một vài người đàn em cùng hai ba chiếc mô tô đến,họ thắc mắc không hiểu Ron và Đình Quân làm quái gì mà phải nằm ở đây,lại không có xe nhưng không dám hỏi vì thấy Ron đang “đằng đằng sát khí”.

……………..

Hai người chạy nhanh vào bệnh viện đến phòng Sin,vừa mới bước đến đã thấy Long nằm sóng soài dưới đất.Như hiểu ra chuyện gì Ron đẩy nhanh cửa phòng bước vào còn Đình Quân đứng ở ngoài để kêu Long tỉnh và hỏi chuyện.



Cậu nhóc thở phào vì Sin vẫn bình an vô sự vẫn còn ở đây,nhưng trên tay cô bé…là TẤM KIẾNG.

Ron giật mình.Hỏi:

-Em…ai đã đưa cho em vậy?

Sin ngước lên đưa đôi mắt vô hồn nhìn Ron.Một giây sau cô bé lại trở về hình dáng cũ,ngồi co ro trong một góc giường và ngước xuống nhìn chằm chằm vào tấm kiếng.

Cậu nhóc bước đến và giật tấm kiếng từ trên tay cô bé.

-Anh hỏi ai đã đưa cho em cái này,sao không nói!!?_Ron quát.

-…

Sin vẫn im lặng và lại ngước lên nhìn Ron.

-Sao lại giấu?_Sin hét lên rồi quăng thẳng tấm kiếng đang cầm trên tay vào đầu cậu nhóc phát ra một tiếng “xoảng” chói tai.Tấm kiếng vỡ nát ra từng mảnh..

Và…

Một giọt,rồi hai giọt.Máu cứ thi nhau chảy dài xuống má,Ron không né..Vì cậu nhóc nghĩ mình xứng đáng như vậy vì đã giấu Sin không cho cô bé biết khuôn mặt mình.

Mặc kệ cái đầu đang chảy máu,Ron bước đến giường và ôm chặt lấy cô bé.

-Anh xin lỗi.

Nghe tiếng động phát ra từ trong phòng Đình Quân và Long (đã tỉnh) lập tức chạy vào.Cả hai đều ngỡ ngàng khi thấy máu trên đầu Ron không ngừng chảy,chảy ướt đẫm cả một bờ vai của Sin.Và tấm kiếng đã vỡ tan tành thành từng mảnh nằm trên sàn.

-Anh Ron,đầu anh…_Long sửng sốt kêu lên.

Sin nhíu mày rồi đột nhiên đẩy mạnh Ron ra và hét lên:

-Biến đi,biến hết đi!!

-Sin…

Rồi cô bé quơ lấy cái bình hoa để trên bàn gần giường và ném thẳng vào Ron,may mà Đình Quân kịp đưa tay kéo Ron né sang một bên,không thôi cậu nhóc lại hứng thêm một bình hoa nữa.Rồi tiếp tục Sin lại cầm lấy bất cứ thứ gì gần mình mà ném vào hướng cả ba người và lại hét lên:

-Đã bảo biến hết đi mà,phiền phức quá!!

Ron định lại bước đến bất chấp Sin đang trong tình trạng không làm chủ được mình.

-Anh để chị hai yên tĩnh đi,đừng làm phiền nữa.Chắc chị ấy đang sốc lắm.

-Phải rồi ạ,ra ngoài đi anh.Có gì mình sẽ nói chuyện sau mà_Long đồng tình.

Hàng mi dày rậm của Ron run run lên nhìn cô bé.Long và Quân nói phải,đây là lúc để Sin được yên tĩnh..

……………………….

Cậu nhóc đã đến chỗ bác sĩ để băng bó vết thương ở đầu,trong khi chờ đợi Đình Quân đã hỏi chuyện xảy ra hôm qua.

-Sao sáng ra cậu đã nằm chỏng chơ trên sàn vậy?_Đình Quân hỏi.

-Hôm qua khoảng chừng 12h mấy tự nhiên em bị ai đó dùng khăn có tẩm thuốc mê bịt chặt vào miệng,chắc có lẽ là con gái vì hành động rất nhẹ nhàng,lực cũng không mạnh nhưng có lẽ thuốc mê ấy là loại mạnh nên em đã bất tỉnh ngay sau đó_Long kể.

Quân nhíu mày,chắc chắn đây là một cái bẫy do ai đó sắp đặt ra nhằm hại Sin.Ron và Đình Quân cũng bị bọn đó làm cho bất tỉnh và được đưa đến ngôi nhà hoang trong khi đó Long chỉ ở có bệnh viện một mình,thừa cơ hội một kẻ khác (hoặc chủ mưu) cũng làm cho Long bất tỉnh.Sáng hôm sau thì thấy Sin đang cầm khư khư tấm kiếng,hành động và tính cách khác hẳn mọi ngày chắc chắn kẻ muốn hại cô bé không phải là một tay vừa,chắc chắn người đó phải rất hiểu mọi đường đi nước bước của tất cả những người xung quanh Sin.Nhưng kẻ đó là ai thì Đình Quân và Long thể nghĩ ra!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv