Tình Yêu Của Thiếu Gia

Chương 21: Trốn tiết



Sin hớt ha hớt hải đi tới đi lui bù đầu bù cổ nào là pha sữa cho Mina uống,chuẩn bị điểm tâm sáng cho bé Yum và còn phải dắt Yum đi học,không biết xui rủi làm sao mà hôm nay chú hàng xóm bận công việc không có chở bé Yum đi học nữa (tại con chú ấy học chung với Yum sẵn tiện chú ấy chở đi dùm luôn) cộng thêm cái đồng hồ báo thức của cô bé bị hư ngay lúc này chứ 1 tháng mấy nay nhờ nó mà Sin không có đi trễ nữa lại còn dư thời gian chuẩn bị đồ ăn cho bé Yum và chó Mina.Giờ Sin mới biết nỗi khổ của dì Trâm là gì.

-Em chuẩn bị xong chưa?

-Chị ơi cặp của em đâu mất tiu rồi,em nhớ hồi tối còn để nó trên phòng mà!

-Trễ rồi lấy đại ba lô hồi năm rồi của chị đi_Sin giục,lục trong tủ mình ra cái ba lô quăn cho bé Yum.

-Thôi,cái ba lô hình búp bê như đám con gái em không chịu đâu,em muốn cái ba lô hình siu nhân cơ_bé Yum nhăn mặt.

-Giờ em có muốn đi học không hả?lấy đại một cái nào đó rồi đi đi.Lắm chuyện_Sin quát lên,7p0 người ta đã bắt đầu vào học rồi mà giờ trễ hơn 10’ mà Sin và bé Yum vẫn loay hoay ở nhà.

Bé Yum đành nhắm mắt đi đại khỏi cần mang cái ba lô nào hết,Yum “thà chịu chết chứ không chịu nhục” mà đi xách cái ba lô hình búp bê của chị.Sin cũng không cần quan tâm tới.

…….

Khi đã đưa bé Yum vào tới trường mẫu giáo Sin bắt đầu chạy còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng lao về phía trường mình.Tim cô bé cứ đập thình thịnh,giờ đã gần 8h rồi,trễ hơn nửa tiết của người ta.

Giờ này cổng trường đóng là cái chắc,không còn đường nào nữa Sin phải áp dụng cái phương thức trèo tường mà thôi,biết đâu lại gặp người nào đỡ sẵn mình như lần trước chẳng hạn.Nói là làm Sin chạy bọc ra sau,đầu tiên là quăng cái cặp trước.

-…

Không có động tĩnh gì hết,chắc chắn là ở đó không có người,sau đó vào nhiệm vụ chính.Leo tường..

Sin lùi ra sau một chút chạy lấy đà phóng lên để tay còn nắm vào thành tường được,định leo chân trái lên trước nhưng…Sin đã bị ai đó nắm chân lại.

-Hê,đi đâu mà vội mà vàng thế em,leo xuống để thầy dắt đi “uống trà” với thầy hiệu trưởng_ông giám thị Sơn “hói” cười cười rồi kéo chân cô bé té bịch xuống đất “nhức nhói tâm hồn”.

-Lần trước em đã một lần leo tường rồi tưởng thầy không thấy sao?lần này phải trị thẳng tay mới được,cho bỏ cái thói xấu ấy đi!_ông thầy Sơn “hói” kéo tay Sin đi nhưng một bàn tay khác đã kịp thời nắm lấy Sin và kéo cô ra khỏi ông thầy.

-Cái em học sinh nam kia,có đứng lại không?_ông thầy quát lên,đuổi theo Sin và người ấy.

Bất chấp ông thầy Sơn “hói” có la làng la xóm mà đuổi theo đến cỡ nào Sin và cậu nhóc vẫn chạy cho tới cùng,chạy đến một con hẻm vẳng người cậu nhóc ấy lôi Sin vào trong để cắt đuôi ông thầy.Vậy là xong,Sin nhà ta đã được thoát nạn.

Hai người chống tay xuống gối thở hồng hộc,Sin xoay mặt qua nhìn người đã cứu mình.Không ai xa lạ…

-Hải Phong?sao bạn biết mà đến cứu chứ!??

-Hôm nay mình cúp một bữa,vừa mới leo tường ra thì bạn lại leo tường vô thấy bạn bị ông Sơn “hói” lôi đi nên mình chạy đến cứu luôn,hôm nay có người cúp học chung.Vui phết_Hải Phong mỉm cười.

-Ai nói với bạn là mình trốn tiết với bạn chứ_Sin tròn mắt.

-Vậy giờ bạn quay về đi nhé,thế nào cũng được uống trà miễn phí.

-Gì thì gì,thế nào giờ mà mình không quay lại cũng bị nêu tên vào thứ hai đầu tuần_cô bé lo lắng.

-Nếu giờ bạn quay lại vừa bị kỉ luật mà chắc chắn tên bạn thứ hai cũng được “vinh danh” à,thà giờ bạn đi chơi với mình còn hơn là quay lại,cúp có một ngày có sao đâu.

Sin nheo mắt lại suy nghĩ,đường nào cũng chết thà đi chơi rồi hẳn chết sướng hơn.

-Ok,nể tình bạn bè nên mới cúp đó nha.

-A,yêu Sin nhiều lắm_Hải Phong cười hạnh phúc định ôm Sin,cô bé nhanh nhảo ngồi xuống tránh cái ôm ấy.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv