: Đột biến
Hạ Thiệu Nhiên đi vào bãi đậu xe ở tầng hầm công ty, chuẩn bị lái xe đến gặp mặt Nghiêm Cẩn. Lúc này đã quá thời gian tan làm bình thường, ở trong tầng hầm bãi đậu xe chỉ có mỗi mình Hạ Thiệu Nhiên cúi đầu vừa đi vứa nghĩ lại mọi chuyện.
Mặc dù cậu đã đồng ý với Hạ lão gia sẽ giải quyết xong chuyện giữa mình và Nghiêm Cẩn, nhưng cho tới bây giờ Hạ Thiệu Nhiên cũng không xác định được đến đó gặp mặt rồi sẽ phải nói gì với Nghiêm Cẩn, nếu là lúc trước, Hạ Thiệu Nhiên sẽ không chút do dự cự tuyệt Nghiêm Cẩn, nhưng hiện tại, Nghiêm Cẩn đã ra mặt ngăn cản cậu kết hôn bằng bất cứ giá nào, liên tục cản trở cậu đi xem mắt, trên cơ bản quan hệ của cả hai người đã hoàn toàn công khai, Hạ Thiệu Nhiên nghĩ thầm chẳng lẽ mình phải cưới một người như Vạn tiểu thư chỉ vì để có được Hạ thị hay sao? Nhưng nếu cứ như vậy mà tha thứ cho Nghiêm Cẩn?! Hạ Thiệu Nhiên lập tức lắc đầu, đôi mắt theo bản năng nhìn về tay trái của chính mình, cái tay tàn phế này đã trở thành một điểm mấu chốt vĩnh viễn không thể vượt qua ở trong lòng Hạ Thiệu Nhiên.
Hạ Thiệu Nhiên quá mức chuyên tâm suy nghĩ, hoàn toàn không cảm giác được phía sau lưng có kẻ âm thầm không ngừng tiến tới gần cậu, khi Hạ Thiệu Nhiên đã đi đến chiếc xe của mình, đang chuẩn bị mở cửa xe lên xe, kẻ sau lưng đột nhiên giơ một cây gậy gỗ đập vào sau đầu Hạ Thiệu Nhiên.
Thân thể Hạ Thiệu Nhiên lay động hai cái lúc sau liền té ngã trên mặt đất hôn mê bất tỉnh, lúc này có vài người khác lộ mặt chạy tới cùng với kẻ đi trước kia, tất cả cùng nhau nâng Hạ Thiệu Nhiên đã ngất xỉu lên một chiếc taxi, sau đó lập tức lái xe rời đi.
Nghiêm Cẩn không ngừng cúi đầu nhìn đồng hồ, trên mặt lộ ra vẻ nôn nóng, thời gian hẹn đã trễ hơn gần nửa tiếng, Hạ Thiệu Nhiên vì sao vẫn còn chưa tới.
Từ sau khi được Hạ Thiệu Nhiên hẹn gặp mặt, Nghiêm Cẩn liền không kìm nén được tâm trạng kích động, sớm đi đến nhà hàng chọn một vị trí tốt, lúc mới bắt đầu thời gian vẫn còn sớm, Nghiêm Cẩn còn có chút kiên nhẫn ngồi tại chỗ chờ đợi, sau khi đã đến thời gian hẹn gặp mặt, Nghiêm Cẩn liền nhìn ngó về phía cửa kính ra vào của nhà hàng, cái cảm giác bức thiết muốn được nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên giống như một thiếu niên mười mấy tuổi tính cách nóng nảy thiếu kiên nhẫn vậy, hình tượng Nghiêm đổng ngày thường thành thục ổn trọng đã sớm hoàn toàn biến mất sạch.
Nhưng Nghiêm Cẩn chờ mãi chờ mãi cũng không đợi được Hạ Thiệu Nhiên, mới đầu Nghiêm Cẩn còn nghĩ có phải Hạ Thiệu Nhiên trên đường đến bị kẹt xe hay không, nên hắn cũng không dám gọi điện thoại sợ ảnh hưởng đến Hạ Thiệu Nhiên lái xe. Mãi đến lúc sau, Nghiêm Cẩn thật sự không thể chờ nổi nữa, gọi điện qua cho Hạ Thiệu Nhiên thì không ngờ tới là máy bị tắt nguồn, trong đầu Nghiêm Cẩn liền bắt đầu miên man suy nghĩ, chẳng lẽ Hạ Thiệu Nhiên đổi ý không muốn gặp mình? Nhưng bất kể hiện tại quan hệ giữa hai người trở nên như thế nào, Hạ Thiệu Nhiên cũng không phải loại tùy tiện để cho người khác phải leo cây, cho dù thật sự không muốn gặp mặt nữa cũng sẽ trước tiên gọi điện thoại thông báo cho Nghiêm Cẩn biết.
Nghiêm Cẩn lại nhẫn nại chờ đợi, sau đó lại gọi qua cho Hạ Thiệu Nhiên, đầu dây bên kia vẫn tắt máy, trong lòng Nghiêm Cẩn càng lúc càng hoảng, có phải Hạ Thiệu Nhiên đã xảy ra chuyện gì hay không?
Nghiêm Cẩn lập tức gọi điện thoại cho Hạ lão gia, tuy rằng hiện tại Hạ lão gia cực kỳ không thích Nghiêm Cẩn, nhưng cũng không dám thẳng thừng đắc tội với hắn, chỉ qua loa nói cho Nghiêm Cẩn biết Hạ Thiệu Nhiên đã rời khỏi công ty từ sớm. Nghiêm Cẩn cầu xin Hạ lão gia hãy gọi điện thoại cho Hạ Thiệu Nhiên, nhưng kết quả cũng là máy Hạ Thiệu Nhiên đã tắt.
Nghiêm Cẩn lại lần lượt gọi cho cha mẹ của Hạ Thiệu Nhiên, gọi cho Cố Phong, Quan Long, biết được Hạ Thiệu Nhiên vẫn chưa trở về nhà, còn hai người kia cũng không biết cậu đã đi đâu, hơn nữa mọi người có gọi cho Hạ Thiệu Nhiên nhưng đều là tắt máy.
Nghiêm Cẩn rốt cuộc không chờ nổi nữa, vội vàng lá xe chạy dọc trên con đường nhất định phải đi qua từ nhà hàng đến Hạ Thị lượn một vòng, dọc theo đường đi cũng không có phát hiện gì ngoài ý muốn, chứng tỏ Hạ Thiệu Nhiên không thể gặp phải tai nạn xe cộ.
Nghiêm Cẩn lái xe tới dưới lầu công ty Hạ thị, ngẩng đầu nhìn thấy văn phòng của Hạ Thiệu Nhiên tối om, quả nhiên đúng như lời Hạ lão gia đã nói, Hạ Thiệu Nhiên đã sớm rời khỏi công ty.
Hạ Thiệu Nhiên sau khi rời khỏi công ty không trở về nhà cũng không đến nhà hàng đã hẹn gặp mặt với Nghiêm Cẩn, vậy rốt cuộc cậu đã đi đâu, hơn nữa vì sao điện thoại vẫn cứ luôn trong tình trạng tắt máy! Nghiêm Cẩn nghĩ thầm Hạ Thiệu Nhiên vô luận đi tới chỗ nào thì trước tiên cũng sẽ đến bãi đậu xe ở tầng hầm công ty để lấy xe, liền lập tức chạy về phía bãi đậu xe để nhìn thử xem xe Hạ Thiệu Nhiên còn ở đấy không.
Nghiêm Cẩn vừa mới chạy vào bãi đậu xe liền nhìn thấy xe của Hạ Thiệu Nhiên, chạy đến gần thì phát hiện ra chìa khóa xe bị rơi trên bãi đất trống bên cạnh xe, hơn nữa xe đã bị mở khóa, đủ để chứng minh Hạ Thiệu Nhiên đang chuẩn bị lên xe thì đột nhiên đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn. (Jian: Conan nhập hay gì =)))
Những dấu hiệu để lại hiện tại đều cho thấy rất có thể Hạ Thiệu Nhiên đã bị bắt cóc, Nghiêm Cẩn lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát, khi cảnh sát tới liền trinh sát hiện trường một lượt để lấy bằng chứng, nhưng những bằng chứng để lại cũng chỉ đủ để chứng minh quả thật Hạ Thiệu Nhiên đã bị bắt cóc, nhưng rốt cuộc là bị ai bắt cóc, cảnh sát trong chốc lát không có manh mối, chỉ có thể phân tích vụ án một chút.